Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 121: Tìm Kiếm Mà Đến




Quái vật đầm lầy rời đi đầm lầy của hắn, đi lên một con đường chưa bao giờ đi qua –– đi theo hai con chim nho nhỏ.
Hai con chim nhỏ động tác linh hoạt, vòng quanh đầu quái vật đầm lầy đổi tới đổi lui, như là con lừa treo cà rốt, câu đến quái vật đầm lầy vẫn luôn đi về phía trước.
Trên đường, đi ngang qua lữ quán bọn kỵ sĩ đã từng ngủ lại, quái vật đầm lầy cảm giác được cái gì, thoáng lệch khỏi lộ tuyển quỹ đạo một ít, đi đến trước lữ quán, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ lầu hai.
Một khuôn mặt màu xám như tượng chợt lóe qua cửa sổ, lữ khách ở trong gian lữ quán đó nửa mộng nửa tỉnh nhìn thấy, sợ tới mức giật mình tỉnh lại, nhưng nhìn kỹ thì tựa hồ là chính mình hoa mắt nhìn nhầm. Mãi đến sáng ngày hôm sau, nhìn thấy trên cửa sổ lưu lại hai dấu bàn tay bùn so lớn hơn rất nhiều với bàn tay bình thường, lữ khách mới phát ra một tiếng thét to nghĩ mà sợ.
Một đường này, mặc danh xuất hiện vũng bùn, dấu tay bùn phía trước cửa sổ vân vân, để lại rất nhiều truyền thuyết khủng bổ làm người nghe kinh sợ.
Hai con chim nhỏ xứng chức dẫn đường, mỗi lần nhìn thấy quái vật đầm lầy lệch khỏi lộ tuyến, đều phải tiến lên nhắc nhở, mổ mổ tóc và mặt hắn, dẫn hắn về đúng đường. Ngẫu nhiên bởi vì hắn đi quá chậm lạc mất hai con chim nhỏ dẫn đường, đứng tại chỗ mờ mịt nhìn chung quanh, hai con chim nhỏ còn phải bay về nhặt hắn, cái tượng đất lớn bị rơi lại này.
Quái vật đầm lầy còn bôn ba ở trên đường, Mai Lật đã bởi vì làm bài tập không xong bị phu nhân Fries nhốt vào thư phòng.
Cô không biết ngày đêm vùi đầu học ngôn ngữ yêu tinh, đến tòa trang viên này cũng không thể ra, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra cái gì, một ngày này không thấy phu nhân Fries tới kiểm tra bài tập, thử thăm dò hỏi người hầu đưa cơm.
“Phu nhân Fries ở đâu?”
Người hầu giống lúc trước, một chữ cũng không nói, thu đồ vật vội vàng đi rồi.
Được Fries phu nhân yêu cầu, toàn bộ người hầu trong tòa trang viên này đều không mở miệng nói chuyện với cô, chỉ có chủ nhân trang viên phu nhân Fries cùng với Alex, còn có một con cú mèo mới cùng cô nói chuyện.
Mai Lật: A, tâm lý chiến.
Cô không thể từ trong miệng người hầu có được đáp án, đẩy cửa sổ ra, túm cú mèo ngủ gật ở trên bậu cửa.
"Phu nhân Fries hôm nay không ở trang viên?”
Cú mèo nhấc mí mắt lên, đánh cái ngáp, thuận miệng trả lời: "Phu nhân Fries cùng Alex đi kiểm tra lãnh địa, buổi tối mới có thể trở về.”
Cái địa phương này gọi là Sherhailing, phu nhân Fries là lĩnh chủ phu nhân, còn Alex, hẳn là cháu trai của lĩnh chủ đã mất, cũng là lĩnh chủ kể nhiệm Sherhailing. Chẳng qua trước mắt hắn còn chưa kế nhiệm, dựa theo di chúc chú hắn lưu lại, yêu cầu hắn phải thành hôn vào năm 22 tuổi xong mới có thể chính thức kế thừa Sherhailing.
Hiện giờ, Alex chỉ là dẫn theo bọn kỵ sĩ Sherhailing làm một ít việc dọn dẹp đạo tặc lưu vong linh tinh.
Địa phương Sherhailing không lớn, hoàn cảnh lại được trời ưu ái, ít có tai hoạ phát sinh, Alex trừ ngẫu nhiên dọn dẹp đạo tặc lưu vong, mỗi ngày chính là săn thú du ngoạn, sống giống như con cái ngu ngốc nhà địa chủ.
Mai Lật còn nghĩ tới mượn Alex để chạy trốn, kết quả phát hiện gia hỏa này có tà tâm mà không có tác gan, nhìn thấy Fries liền ngoan đến giống gà con, căn bản không trông cậy vào được.
Mắt thấy đường chạy trốn từng cái bị phá hỏng, ánh mắt phu nhân Fries một ngày so với một ngày càng gấp gáp, Mai Lật cũng không khỏi nôn nóng lên.
Cảm giác dao nhỏ treo trên đỉnh đầu, không biết khi nào sẽ rơi xuống, quá gian nan.
Nghe nói phu nhân Fries muốn ra ngoài một ngày, cô giật mình --
Mới vừa động đậy mấy cái, cú mèo liền nhìn ra tâm tư của cô, ho khan một tiếng thấp thấp nói: " Cô tốt nhất đừng nghĩ đến chạy trốn, cô gái nhỏ, phu nhân Fries tuy rằng rời đi, nhưng cô căn bản không chạy ra được tòa trang viên này.”
Mai Lật nhấp nhấp môi, loảng xoảng một tiếng đóng cửa sổ lại, nhốt mình ở thư phòng. Cô dùng sức gãi gãi tóc, ghé vào trên bàn đè lên quyển ngôn ngữ yêu tinh, không tiếng động phát tiết một trận, mới tiếp tục cầm sách vừa nhìn vừa viết.
Chỉ có ma pháp mới có thể đối phó ma pháp. Cho nên, học! Mẹ nó học!
Dù cuối cùng trốn không thoát, trước khi chết cũng phải nỗ lực giãy giụa, bôi đầy máu lên Fries!
Mai Lật học đến sắc mặt dữ tợn, phu nhân Fries đi ra bên ngoài một ngày, khi hoàng hôn trở lại trang viên, thay xong quần áo, ngồi ở trước cửa sổ không tiếng động ngâm tụng một câu.
Rất nhiều yêu tinh màu xanh lục cưỡi gió từ trong hoa viên bên ngoài bay vào, quay chung quanh ở bên bà ấy, khe khẽ nói nhỏ vào tai.
"Hôm nay cô ấy không thử chạy trốn!”
“Hôm nay cô ấy cũng không học được dùng ma pháp, thật là đồ ngu ngốc!”
"Cô ấy hỏi Fries đi nơi nào!”
"Cô ấy ở thư phòng đọc sách, còn trộm ngủ!”
Phu nhân Fries lẳng lặng nghe xong đám tai mắt này hồi báo, còn tính là vừa lòng. Hôm nay bà ta riêng ra ngoài một ngày, cho Mellie một cơ hội chạy trốn, thế nhưng cô cũng không thử, xem ra là ngoan thuần hơn chút.
Bà ta nghĩ, từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư có đóng dấu. Trên dấu đóng ẩn hoa xương bồ, đó là con dấu của nữ vụ Đầm Nước.
Tờ thư thoát khỏi tay bà ta, dải lụa tự động cởi bỏ, văn từ bên trong vặn vẹo biến thành một nữ nhân lớn nhỏ bằng ngón cái, mặc váy dài màu đen. Văn tự tạo thành nữ nhân đứng ở trên tờ giấy viết thư màu tím hoa văn xương bồ, ưu nhã hành lễ, mở miệng nói: "Chúng ta chân thành mời ngài, nữ vu Rừng Rậm Neutarsen Fries, đến tham gia nữ vu tụ hội.”
Thiệp mời Nữ vụ tụ hội, là ngày hôm qua được người mang tin tức đưa tới.
Mỗi cách mấy năm đều sẽ tổ chức nữ vụ tụ hội như vậy, làm nữ vu còn sót lại của hệ nữ vụ Rừng Rậm, Fries cần phải đại diện gia tộc đến tham gia. Nhưng cố tình lại vào thời điểm...... bà ta cũng đã quyết định mấy ngày nữa bắt đầu cử hành nghi thức.
Ngày hôm qua tự hỏi cả đêm, rốt cuộc bà ta vẫn quyết định tạm thời để Mellie sống lâu thêm mấy ngày, chờ đến tham gia xong nữ vu tụ hội lại xử lý. Nhưng rời đi thời gian bảy ngày này, bà ta cần thiết làm cho con nhãi có chút tâm tư này an nhân một chút.
Hôm nay tuy cô biểu hiện ngoan ngoãn, nhưng bà ta vẫn cứ không yên tâm.
Phu nhân Fries gọi cú mèo tới.
"Boller, ta sắp đi tham gia nữ vụ tụ hội.”
Cú mèo gật đầu, "Được thôi, phu nhân Fries, ta đây liền chuẩn bị đi cùng ngài, không biết năm nay nữ vụ tụ hội ở địa phương nào?”
Phu nhân Fries: " Không, ngươi không đi, người ở lại nơi này trông Mellie, chờ ta trở về, ta muốn thấy cô vẫn tử tế ở trong trang viên.”
Ngữ khí cú mèo rất là đáng tiếc, "Phu nhân Fries, không thể theo ngài cùng đi thật là quá tiếc nuối, nhưng ngài nhất định phải nhớ rõ lúc trở lại mang một ít rượu ngon của yêu tinh về.”
Sáng sớm, Mai Lật còn đang ngủ say, phu nhân Fries mặc váy dài màu xanh lục, đứng ở trong hoa viên của trang viên.
"Alex, bảy ngày sau ta trở về, chàng phải trông coi cẩn thận lãnh địa và trang viên.”
"Đương nhiên!” Alex giống kỵ sĩ nắm lấy tay Fries hôn một chút, ánh mắt đưa tình, "Ta nhất định sẽ vì ngài quản tốt lãnh địa và trang viên, chỉ hy vọng ngài có thể mau chóng trở về, đừng để ta tưởng niệm quá lâu.”
Fries ngược lại mặt quay về rừng rậm, trong miệng ngâm tụng nhẹ nhàng như câu hát.
Thanh âm này quanh quẩn ở không trung, phảng phất có vô số thanh âm nhỏ vụn đang lặp lại, đang ca xướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.