Tần Minh Hoàng ngồi ở ban công, chậm rãi gập một quyển tạp chí người lớn trên tay, thất thần mà nhìn chuyện xưa hương diễm và tranh minh hoạ mỹ nữ trên đó, ánh mắt thường thường lập loè mà hướng về phía phòng bếp.
Tiến sĩ Kỷ Luân đang ở trong phòng bếp nấu ăn. Ngắn ngủn ba ngày, hắn đã từ một sát thủ phòng bếp chuyên nghiệp biến thành bà chủ gia đình tiêu chuẩn có thể làm ra bữa cơm nhà bình thường, năng lực học tập và tốc độ tiến bộ như vậy làm Tần Minh Hoàng vô cùng kính nể. Đây thật là một nam nhân thực đáng sợ -- các loại đáng sợ đúng nghĩa.
Vẫn luôn có một mùi hương ngọt từ phòng bếp truyền đến, Tần Minh Hoàng rốt cuộc nhìn không nổi sách cẩm, cô ném tạp chí xuống đi thẳng đến phòng bếp, lúc sắp tới gần liền thả nhẹ bước chân, rón ra rón rén đi đến cạnh cửa thăm dò nhìn xem.
Đứng ở trước lò nướng, nam nhân cực kì nhạy bén, lập tức xoay đầu cười với cô, "Thân ái, anh làm xong ngay lập tức.”
Tần Minh Hoàng "A...... anh làm thành công?”
Kỷ Luân thẹn thùng gật gật đầu, lộ ra lò nướng phía trước mới vừa kết thúc công đoạn, trực tiếp duỗi tay bưng bàn nướng nóng bỏng tới. Cái người dị năng thần kỳ này, không chỉ có "Răng thép” còn có "Tay sắt”, Tần Minh Hoàng hoài nghi hắn luyện thành từ sắt thép.
Su kem mới ra lò tản ra mùi thơm ngọt, Tần Minh Hoàng nhịn không được duỗi tay lấy, quả nhiên bị nóng một chút, Kỷ Luân nhanh chóng giúp cô cầm lấy, đưa đến bên miệng cô.
Tần Minh Hoàng có nhân sinh chuẩn tắc chính là người sẽ có các loại tội nghiệt, nhưng đồ ăn tuyệt đối là vô tội. Cho nên cho dù nam nhân làm ra đồ ăn ở chỗ cô đây thuộc tính không rõ, cô cũng có thể không hề gánh nặng mà hưởng dụng đồ ăn hắn làm ra.
Thừa dịp còn nóng cắn một ngụm, su kem vỏ giòn và bên trong có nhân bơ đậm đặc tràn đầy khoang miệng, Tần Minh Hoàng thiếu chút nữa chảy ra một hồi nhiệt lệ cảm động.
Cô đã thật lâu không được ăn điểm tâm ngọt mới mẻ, lại nói tiếp cũng thật thảm, cô biết nấu cơm làm đồ ăn, nhưng kỹ thuật bình thường, chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu cơ bản.
Thích nhất chính là ăn thịt, tiếp theo là điểm tâm ngọt có thể bổ sung nhiệt lượng, nhưng cô lại không biết làm điểm tâm ngọt, vô số lần thử đều lấy thất bại mà chấm dứt. Minh Hồi lặng lẽ theo cô luyện tập đã luyện thành đại sư điểm tâm ngọt, cô còn đang thất bại ở tầng dưới chót.
Ôm một mâm su kem mới ra lò, ở cửa phòng bếp một hơi ăn năm cái, thỏa mãn mà ngẩng đầu, cô phát hiện ánh mắt tiến sĩ Kỷ Luân si ngốc nhìn cô sắp có thể chảy ra nước, nhìn qua so với cô còn vui sướng thỏa mãn hơn.
Tần Minh Hoàng thừa nhận, lúc trước tiến sĩ Kỷ Luân dò hỏi cô muốn ăn cái gì, cô thuận miệng nói ra su kem, là cố ý khó xử hắn. Nhưng cô không nghĩ tới hắn thật sự làm ra được, không phải đi cửa hàng tìm kiếm xem có thể còn tồn tại su kem có sẵn, mà là tìm được sách hướng dẫn liên quan, lại ở trong thành thị nguy cơ tứ phía tràn ngập quái vật tìm kiếm nguyên liệu, cuối cùng tự tay làm su kem mới mẻ mỹ vị cho cô.
Cô xác thật có một chút cảm động, nhưng mà..... hắn có cái bộ dáng si hán này vẫn làm cô nhịn không nổi a!
Ba ngày! đã ba ngày! Từ ngày hai người gặp nhau ở nhà hàng nào đó, tiến sĩ Kỷ Luân liền đi theo cô lắc lư trong thành phố Nhân Lai này, quẳng thể nào cũng quằng không ra.
Cô đói bụng hắn liền đi tìm đồ ăn, mệt nhọc hắn liền dọn sạch chỗ cho cô nghỉ ngơi, gặp quái vật chặn đường thì xông lên trước giải quyết, kéo trở về cho cô làm đồ ăn. Thái độ của hắn đối với cô tựa như đối với tiểu bảo bối nâng trong lòng bàn tay, Tần Minh Hoàng đời này cũng chưa gặp loại tư thể đó, đầu óc đều vị hắn ngọt đến tê rần.
Hắn rốt cuộc có ý đồ gì nha? Muốn cô ăn được nhiều sao?
"Thân ái, em còn muốn ăn cái gì? Anh đều có thể làm cho em.” Kỷ Luân phát hiện khí vị vui sướng của giống cái lại bắt đầu pha cảm xúc nghi hoặc, vội dùng phương pháp mình mới vừa học được để an ủi cô.
Ba giây đồng hồ Tần Minh Hoàng bị hắn dời đi cảm xúc, lại ngoan cường mà vòng trở về. Cô cầm su kem, ngoắc ngoắc ngón tay hướng tới Kỷ Luân, lập tức đi tới số pha ngồi xuống.
Căn nhà này ngày trước đại khái là của người có tiền, sô pha thực thoải mái. Cô lựa chọn ở đây là bởi vì toàn nhà này không biết tình huống thế nào mà còn chưa hoàn toàn cắt điện, trong phòng cũng thực sạch sẽ, chung quanh không có nhiều động vật kỳ quái du đãng.
Kỷ Luân đi theo cô vào trên sô pha ngồi xuống, không nhìn gì khác lại bắt đầu dựa lên người cô, tự nhiên đến giống như bọn họ là tình lữ.
Đối với hắn dạy mãi không sửa, Tần Minh Hoàng đã quen, đứng dậy ngồi đối diện hắn, dẫm chặt đầu gối hắn không cho hắn dời trận địa theo.
"Tiến sĩ, anh mỗi ngày đi theo tôi như vậy, làm đồ ăn cho tôi, lại không ngừng dán lên người tôi, là anh thích tôi đi?" Giọng nói của cô ra vẻ tuỳ tiện, dưới chân tăng thêm chút lực đạo.
Kỷ Luân nhìn cô, mềm mại nói "Đúng vậy, anh yêu em.”
“Tôi cũng không hỏi anh vì sao, chẳng qua hai chúng ta không thích hợp".
Kỷ Luân nghi hoặc "Chỗ nào không thích hợp? Anh có thể trở nên thích hợp.” Cô thích hắn thế nào cũng đều có thể, nhưng trước mắt hắn còn chưa phát hiện cô đặc biệt thích bộ dáng gì.
Tần Minh Hoàng trên dưới đánh giá hắn, mũi cao thẳng, hốc mắt sâu, hình dáng rõ ràng, nhìn qua là hỗn huyết.
Cô chà xát ngón tay, bỗng nhiên bày ra một bộ dáng lang thang nói "Ở quê tôi ấy, theo truyền thống chủ gia đình đều là nằm làm đại gia, trừ công tác cái gì cũng không cần làm, còn đối tượng của người đó thì phải làm việc nhà, quét tước vệ sinh nấu cơm giặt giũ, trên phải hiểu thuẫn trưởng bối, dưới phải chiếu cổ trẻ con, có người còn phải đi ra ngoài làm việc kiếm tiền trợ cấp nuôi gia đình, phải ôn nhu săn sóc thiện giải nhận ý, phải hiền huệ mỹ mạo, phải giữ mình trong sạch, phải chịu thương chịu khó.....
Nói đến đây giọng của cô liền chuyển, nói "Tôi cũng là người truyền thống, cho nên tôi hy vọng một nửa của mình có thể kiếm tiền nuôi gia đình, ôn nhu săn sóc thiện giải nhân ý...”
Cô đem "Truyền thống mỹ đức” phía trước liệt kê ra nói hết một lượt, sau đó tỏ vẻ "Tôi cảm giác anh không phù hợp với tiêu chuẩn, cho nên tôi không thể tiếp thu anh.”
Kỷ Luân tiêu hóa một chút lời cô nói, ngơ ngác hỏi cô "Vậy chỗ nào của anh không phù hợp tiêu chuẩn?"
Thuận miệng bịa chuyện, Tần Minh Hoàng muốn tìm ra khuyết điểm, nghĩ một hồi bỗng nhiên ngây ngẩn ra. Ê, đúng vậy, hắn chỗ nào không phù hợp? Chỉ xem mấy ngày nay, xác thật cô vắt chân chờ ăn, cái gì cũng không cần làm, mọi việc đều là tiến sĩ Kỷ Luân làm.
Nhưng thực nhanh cô tìm ra điểm đột phá mới, chơi xấu nói "Anh không thể sinh con!”