Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 290: Ngủ




Từ trước đến nay Tần Minh Hoàng vẫn luôn cảm thấy mình gan lớn, lúc trước vừa tới thế giới này, phát hiện trong ao có một đại gia hỏa biết ẩn thân, cô đến lông mày cũng chưa nhăn một chút, còn dám dùng súng bắn nước bắn nó chơi.
Sau lại suốt dọc đường, cô cũng không bị bạch tuộc lớn ngụy trang thành tiến sĩ Kỷ Luân hù chết, đi vào thành phố gặp phải vô số quái vật lớn nhỏ chưa bao giờ gặp, sinh hoạt ở trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía, tùy thời sẽ bị công kích, còn chính mắt chứng kiến bạch tuộc biển thành người, cô cũng không điên.
Chính là, đến một người có trái tim mạnh mẽ như cô, một giấc ngủ dậy phát hiện trên giường mình phủ kín đầy bạch tuộc, thân mình ở dưới đống chân của bạch tuộc, bị mấy cái chi chặt chẽ quấn lấy, trái tim vẫn nhịn không được ở trong ngực đập thật mạnh vài cái.
Bạch tuộc quá lớn, cơ hồ nửa thân thể đều rơi trên mặt đất, chen ở trên giường chỉ là non nửa các chi, các chi này lúc trước nữa trong suốt biến thành một loại màu đỏ tươi đẹp thuần túy, tươi đẹp như máu. Tần Minh Hoàng chỉ cảm thấy mình nằm ở trong chăn giường đỏ thẫm, trên người cải thảm cũng đỏ, vừa mở mắt thiếu chút nữa bị hù chết.
Cô đã biết bạch tuộc Kỷ Luân có đôi khi sẽ theo tâm tình tốt xấu biến hóa màu sắc trên người, cô từng thấy hắn biển thành cái loại hồng nhàn nhạt, màu sắc tâm thiếu nữ như vậy hẳn là đại biểu cho vui vẻ.
Màu lam nhạt nhẽo là u buồn hoặc là thương tâm, màu vàng tản ra hơi thở ấm áp, theo hắn nói là ý tử an ủi.
Màu đỏ rực tươi đẹp này lại là tình huống thế nào?
Bạch tuộc lớn màu đỏ đang ngủ. Chủng tộc bọn họ nghỉ ngơi, đi ngủ không quá giống nhân loại, bọn họ không cần ngủ mỗi ngày, dưới tình huống cảm thấy mỏi mệt có thể lựa chọn ngủ trong thời gian ngắn, vài phút cũng có thể đủ nghỉ ngơi, mặc dù là hình thái gì đều có thể nhanh chóng khôi phục tinh thần.
Còn hoàn toàn biến trở về nguyên hình, lâm vào "Giấc ngủ” thật sâu, chỉ có ở tình huống bọn họ cảm thấy thực thoải mái an tâm mới có thể xuất hiện.
Lâm vào giấc ngủ sâu, Kỷ Luân sở đã biến thành màu đỏ tươi đẹp, đại biểu cho hắn vô cùng, vô cùng, vô cùng cao hứng.
Giống như nhân loại sẽ tô trái tim thành màu đỏ, sẽ dùng hoa hồng màu đỏ tươi đẹp biểu đạt tình yêu, bạch tuộc biến thành màu đỏ rực cũng đang đắm chìm trong hạnh phúc -- hết thảy này đơn giản là vì giống cái cũng không cự tuyệt hắn thân cận, thậm chí cô còn có vẻ thích hắn.
Kỷ Luân cũng không ngốc, hắn biết rõ thái độ của giống cái đối với hắn, hắn không hiểu nhân loại, nhưng thân thể người bởi vì các loại cảm xúc mà biến hóa, phân bố ra hơi thở là rất rõ ràng, sẽ không giả dối.
Có loại người cười nói thích, đáy lòng lại âm thầm chán ghét; Có người mặt ngoài không thích, nội tâm lại ức chế không được yêu thích. Toàn bộ hư tình giả ý và làm bộ làm tịch, ở trong cảm giác của Kỷ Luân không có chỗ nào che giấu.
Giống cái của hắn lần đầu tiên đi tới bên cạnh cái ao chứa hắn liền tản ra khí vị tự do tự tại của gió. Không Hải chưa bao giờ có "gió”, cho nên khí vị đặc thù này lập tức bắt được hắn.
Tộc bọn dựa theo khí vị để lựa chọn bạn lữ của mình, nhưng hắn du đãng ở Không Hải, ngửi được nhiều khí vị bất đồng như vậy, lại không tìm thấy thứ mình thực thích, Không Hải lớn như vậy, nhiều chủng tộc và sinh mệnh như vậy, không có khí vị gì có thể làm hắn sinh ra ý tưởng muốn luôn lưu lại bên cạnh đổi
Gần đây thời tiết trở lạnh, lại thường xuyên có mưa, trước khi ngủ rõ ràng cô đắp một cái chăn, ngủ dậy liền phát hiện chăn rớt dưới giường, bị hai cái chi cuốn thành một cục, trên người cô chỉ đắp có chân bạch tuộc.
Không chỉ không nặng, chỗ dán vào cô còn ấm áp dễ chịu, công năng tự phát nhiệt này thật tuyệt.
Bất quá, hiện tại đây là hắn đang ngủ sao?
Túm chân bạch tuộc nhìn thật lâu, kéo kéo giác hút nhỏ hình tròn phía dưới, bạch tuộc lớn cũng chưa có phản ứng, Tần Minh Hoàng từ dưới chân bạch tuộc chui ra, rón ra rón rén bò đến mép giường, duôi tay lật xem phần đầu của bạch tuộc lớn. hắn và bạch tuộc không giống nhau là ở nơi đó, đầu hắn giống đóa hải quỳ, hoặc là nấm tuyết.
Cho nên hiện tại hắn thật sự đang ngủ? Ngủ rồi? không phải hắn sẽ có thể còn nằm mơ giống người thường đi?
Lần đầu tiên thấy hắn ngủ, Tần Minh Hoàng tò mò mà khảy những "cánh hoa hải quỳ” đó, thử nắm nắm. Cô cũng khó được có cơ hội cẩn thận quan sát bộ dáng nguyên hình của Kỷ Luân, trong đầu từng vấn đề liên tục toát ra.
Đóa hải quỳ này đến tột cùng có phải đầu hắn hay không, hắn có mắt mũi miệng hay không? Nếu có thì chỗ nào?
Ban đầu Tần Minh Hoàng còn biết tay chân nhẹ nhàng lật xem, về sau động tác càng lúc càng mạnh. thật sự là thân thể này cấu tạo quá kỳ diệu, cô muốn nhìn rõ ràng, tìm hiểu minh bạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.