01 ở trong không gian này bắt chước ra một tiểu hắc cẩu, so với đàn chó con bọn nhỏ mang theo còn đang yêu hơn một ít, cái đầu tròn tròn, lông trên người cũng đặc biệt mềm mại, sờ sờ ở lòng bàn tay làm cho người ta cảm giác toàn bộ trái tim cũng trở nên mềm mại.
“ 01 cũng muốn được tiểu tiểu thư thích.” --- Tần Minh Hồi bị người máy 01 đáng yêu đá một quả cầu trúng trái tim, duỗi tay liền đem tiểu cẩu 01 bế lên,” 01 đáng yêu, ta đặc biệt thích 01!”
Tiểu cẩu ngao ngao kêu hai tiếng, thanh âm ngọt ngào lại mềm mại, dùng chính cái mũi nhỏ nhỏ của mình cọ cọ vào chóp mũi tiểu tiểu thư.
[ Tiểu tiểu thư, thích 01 nhất sao?]
“ Đương nhiên là thích nhất!” Tần Minh Hồi không chút do dự trả lời, lại ôm tiểu cẩu sờ soạng trong chốc lát, mới đem hắn buông xuống.
Sau khi tiểu cẩu bị buông xuống, vẫn cứ vây quanh bên chân cô, dùng đầu cọ cọ cẳng chân cô. Khi nhìn trên cẳng chân kia có một khối màu tím đang dần dần gia tăng, cái đuôi đang ngoe nguẩy của 01 chậm rãi dừng lại, hắn nâng đầu lên xoành xoạch liếm liếm mảng tím kia.
Cảm xúc mềm yếu ướt át có chút ngứa, Tần Minh Hồi vuốt đầu tiểu cẩu 01,” 01, anh đang lo lắng cho tôi sao?”
[ Đúng vậy, 01 rất lo lắng cho tiểu tiểu thư.]
Tần Minh Hồi không nói, ôn nhu mà chăm chú vuốt ve thân thể mềm mại nho nhỏ của 01.
“ Thật là thần kỳ nha 01, cho tới nay anh đều là đặc biệt cao lớn, ta một con người nho nhỏ, hiện tại chúng ta thay đổi một chút. Nhìn xem, ta có thể nâng niu anh trong tay.”
[ Tiểu tiểu thư, 01 còn có thể biến thành nhỏ hơn.]
Nói rồi, 01 lần thứ hai xảy ra biến hóa. Hắn biến thành một con chim, thân mình nho nhỏ ngồi xổm trong lòng bàn tay cô, phần lưng khoác màu lam khổng tước dần dần thay đổi sắc lông, ngực bụng là màu cam ấm áp.
Tần Minh Hồi nhìn con chim nho nhỏ xinh đẹp này, oa một tiếng:” Là chim bói cá!”
[ Đúng vậy, tiểu tiểu thư từng nhìn thấy ở trên đường, từng khen chim bói cá, 01 có thể bắt chước thành giống nhau như đúc.]
Chim nhỏ 01 nghiêng nghiêng đầu, mở cánh chim ra vỗ vỗ, bay lên vòng quanh Tần Minh Hồi xoay quanh một vòng, lại lần nữa bay về trong bàn tay cô.
Cái không gian giả thuyết vừa mới mở này, Tần Minh Hồi cảm thấy không chỉ có cô cảm thấy mới lạ thú vị, 01 cũng thể hiện công năng mới cho cô xem.
Sau khi biến thành chó con chim nhỏ, 01 lại biến hóa lần nữa, bắt chước ra một con hồ ly da lông màu lam.
Không cần phải nói, con hồ ly này cũng tồn tại trong cơ sở dữ liệu của hắn. Tần Minh Hồi nhớ rõ, chính mình ở trên đường xác thật đã từng gặp được một con hồ ly xinh đẹp như vậy, chẳng qua con hồ ly kia quá cảnh giác, cô còn chưa tới gần nó đã chạy vào trong bụi cỏ chạy mất.
[ Tiểu tiểu thư còn chưa sờ được vào con hồ ly kia, ở trong nhật ký nói cảm thấy tiếc nuối, hiện tại có thể sờ sờ 01.]
Hồ ly 01 ngoan ngoãn mag ngồi xổm trước người nàng, lộ ra một mảnh lông trắng trước ngực, nheo lại đôi mắt bộ dáng có vẻ phá lệ buồn cười.
Tần Minh Hồi sờ sờ hắn, hắn liền nâng lên hai cái chân trước, đặt ở đầu gối Tần Minh Hồi, rung rung hai cái lỗ tai hồ ly với cô. Tần Minh Hồi...Tần Minh Hồi cũng muốn run lên, bảo bối 01 của cô đáng yêu quá đi mất.
Sau hồ ly là báo đốm, thân mình mãnh thú mạnh mẽ khỏe khoắn ở bên người cô vòng một vòng, nằm sấp xuống. Tần Minh Hồi xoa da lông của hắn, cảm thấy 01 đại khái là muốn đem tất cả tiếc nuối trên đường của cô đều làm cho thỏa mãn—để cô sờ được những con vật cô chưa được sờ.
Nhưng đối tượng bắt chước tiếp theo là một con cá màu vàng.
“ Hửm? Vì sao lại biến thành cá?” Tần Minh Hồi nghi hoặc, cô nhớ rõ bản thân ở nhật ký chưa từng viết qua về cá.
Tuy rằng con cá này ánh vàng rực rỡ, bơi lội trong không trung, bộ dáng vây cá tản ra quả thực rất đẹp mắt.
[ Tiểu tiểu thư ở trong hồ từng thấy loại cá như vậy, nói cho 01 đây là loại cá có thể mang đến vận may.]
Cá vàng 01 bơi lội đến trên tay Tần Minh Hồi, lạch cạch nằm ngửa.
[ Mang vận may đến cho tiểu tiểu thư.}
Tần Minh Hồi nhìn con cá trong tay, vừa muốn cười lại vừa cảm động,”...01, anh thật tốt!”
Xem xong 72 phép biến hóa thế giới động vật của 01, Tần Minh Hồi có chút kỳ quái,” 01, vì sao anh toàn biến thành động vật, anh không muốn biến thành người sao?”
[ Bởi vì tiểu tiểu thư không có thích nhân loại, 01 không có làm tham khảo hàng mẫu.]
Sau khi 01 tăng cường công năng rà quét, hắn có thể ghi lại tâm tình phập phồng dao động của tiểu tiểu thư, hắn nhớ rõ cô thích các loại chim chó nhỏ voi hổ to...Nhưng lại không ghi lại được cô thích nhân loại như thế nào. Cho nên căn cứ vào ghi chép của 01 mà phân tích, hắn phải biến thành hình tượng đã được ghi chép lại, nơi đó không có ngoại hình của nhân loại.
Nhưng nếu tiểu tiểu thư cố ý hỏi, thì căn cứ theo số liệu hắn phân tích, có vẻ như tiểu tiểu thư rất chờ mong hắn biến thành bộ dáng nhân loại.
[ Tiểu tiểu thư, 01 tạo ra một cơ sở dữ liệu về ngoại hình bên ngoài con người.]
Trước mặt Tần Minh Hồi bỗng nhiên xuất hiện một quang bình, trên đó hiện lên một đám hình thái nhân loại thu nhỏ lại. Nhìn qua không khác gì người thật, đây là sau khi 01 nắm giữ được rất nhiều bề ngoài của con người mà tạo thành ngẫu nhiên.
Một người rồi lại một người hiện lên trước mắt Tần Minh Hồi, căn cứ tâm tình cùng phản ứng phập phồng của cô, 01 rất nhanh đã phân tích ra yêu thích của cô đối với ngoại hình của con người, tỉ mỉ hình thành một bề ngoài nhân loại.
Quang bình tan đi, một nam nhân ăn mặc áo choàng tây trang, cao một mét tám xuất hiện ở trước mặt Tần Minh Hồi.
Dựa theo 01 đoán trước, tiểu tiểu thư hẳn là sẽ thích loại này, nhưng mà khi hắn xuất hiện, phản ứng của Tần Minh Hồi lại ê a một tiếng, bưng kín đôi mắt, phát ra tiếng cự tuyệt liên tục.
" A a a, không muốn không muốn!”
[ Tiểu tiểu thư không thích loại này sao?]
Số liệu phân tích xuất hiện khác biệt khiến 01 tỏ vẻ nghi hoặc.
Tần Minh Hồi thấy nam nhân kinh hồng thoáng qua kia biến mất, lúc này mới thả lỏng mà buông tay, giống như tìm được đường sống trong chỗ chết,” Chính là bởi vì ta thích cái vẻ bề ngoài kia mới có vấn đề a, mỹ nam càng phù hợp thẩm mỹ của ta càng không thể a.”
“ Vừa rồi làm ta sợ muốn chết.”
Tuy rằng chỉ là kinh hồng thoáng nhìn, thậm chí còn không thấy rõ, nhưng cái cảm giác kia không thể nghi ngờ, là hình tượng nam nhân cô lấy làm thước đo lúc trước, đáng tiếc cô có bóng ma tâm lý.
01 không hiểu rõ lắm, cái hình tượng vừa rồi kia, rõ ràng tiểu tiểu thư rất thích, nhưng đồng thời cũng phát ra ý tứ cự tuyệt. Hắn đành phải đem cái hình tượng kia tạm thời gửi trước ở cơ sở dữ liệu.
[ Tiểu tiểu thư có thể tiếp thu cái dạng gì hình tượng đây? 01 muốn làm tham khảo.]
Tần Minh Hồi tưởng tượng một chút,” Có thể là hình người, nhưng không phải là người thật đi, nơi đó mọi người chúng ta đều gọi loại người này là ‘người trong sách’.”
Ở dưới yêu cầu của 01, Tần Minh Hồi cầm lấy bút vẽ, vẽ cho hắn cái nhân vật thiếu nữ trong trò chơi yêu thích của mình.
Sau đó, 01 biến thành bộ dáng cô vẽ. Độ tương tự đạt tới 99%! Chỉ bằng một bức cô vẽ!
Tần Minh Hồi mắt thấy 01 biến thành người trong sách, che miệng lại không nhịn được phát ra một tiếng hút không khí, nhìn người trong sách sinh động trước mắt, theo bản năng hô lên một tiếng:” Shh...Lão công!”
Nghe thấy một tiếng gọi kinh thiên thiên động địa kia, người trong sách 01 bày ra biểu tình trầm tư, bỗng nhiên mỉm cười:
[ Tiểu tiểu thư, 01 đã hiểu.]
Tần Minh Hồi còn chưa hoàn hồn,” Hiểu, hiểu cái gì?”
[ Tiểu tiểu thư, như 01 bây giờ được gọi là thế thân đi.]
Tần Minh Hồi:”...?” 01? Tư liệu của anh rốt cuộc có những gì vậy?
Nếu như không phải 01 ở chỗ này lại không thể nối mạng, Tần Minh Hồi đều hoài nghi có phải hắn trúng virus gì hay không, bằng không hắn làm sao có thể đưa ra loại kết luận kỳ quái này.
Bất quá, hắn gần đây thật sự, biến hóa càng ngày càng nhanh. Đối lập hắn với tình huống ban đầu, tiến bộ rõ rệt.
Về vấn đề "thế thân" này, Tần Minh Hồi không thể không cùng 01 tiến hành một buổi giảng dạy danh từ. Đợi đến đêm khuya, Tần Minh Hồi ngáp dài dụi dụi mắt chuẩn bị nghỉ ngơi, 01 biến hóa thành một đại cẩu màu đen cao lớn đẹp trai, nằm bên cạnh cô.
Cảnh tượng bầu trời xanh mây trắng đã biến thành một bộ dáng khác, giường hiện đại cùng đồ đạc bài trí, đó là căn phòng trước kia Tần Minh Hồi ở nhà. Không gian quen thuộc này làm cho cô an tâm hoài niệm, cô nằm trên giường, cảm giác bàn tay đặt ở bên giường bị vòm lên.
01 biến thành đại cẩu nằm sấp trên thảm lông dài bên giường, đặt đầu lên mép giường, đem cái miệng dài của mình vòm vào trong lòng bàn tay cô.
Được rồi, Tần Minh Hồi sờ sờ miệng và mũi hắn, cứ như vậy dùng lòng bàn tay che mũi hắn ngủ.
Tiểu tiểu thư ngủ say, giống như một cỗ máy ngủ đông.
Nhưng 01 cho dù học tiểu tiểu thư của hắn nhắm mắt lại, vẫn không ngừng chạy, hơn nữa tốc độ càng ngày càng nhanh.
Tần Minh Hồi cho hắn phương hướng trưởng thành biến hóa, lại nhẹ nhàng đẩy hắn một cái, vì thế hắn liền không ngừng bắt đầu sinh ra biến hóa mới.
Trong hậu trường giả thuyết bí mật không được khám phá đó, thanh tiến độ đã hoàn thành 100 phần trăm, nhưng chương trình cảm xúc cùng học tập hoàn toàn mới, vẫn không được mở khóa.
Chúng nó vẫn không nhúc nhích, còn đang chờ đợi một chiếc chìa khóa để mở cửa.
Sau khi không gian giả định xuất hiện, Tần Minh Hồi càng nhiều thời gian đều sẽ ở bên trong này.
Cô sẽ nằm trên chiếc ghế dài màu cam, gối một chiếc gối tròn, để 01 ở lại trên đùi cô.
01 mỗi ngày đều biến thành bộ dáng khác nhau để thí nghiệm cô có thích hay không, hôm nay là một hình dạng người máy, có cánh tay cao như vậy, bề ngoài chính là bộ dáng thu nhỏ của hắn. 01 lớn chở cô đi bộ trên cánh đồng rộng lớn, 01 ảo đứng trên đùi cô cũng làm ra động tác đi về phía trước.
Đi ngang qua một cái lô- cốt, 01 nhấc chân lướt qua, 01 trên đùi Tần Minh Hồi cũng giơ chân bước lên một chút, vững vàng giẫm lên đầu gối cô.
Tần Minh Hồi nắm lấy tiểu 01 trên đùi, nâng hai cánh tay của hắn lên, từ trên xuống dưới vung lên một chút, người máy lớn 01, cũng ở bên ngoài động hai cánh tay.
Cậu nhóc Kỳ Linh ở bên ngoài lô-cốt đang đuổi theo một đám dê bò heo ở trên sườn núi, nhìn thấy người máy lớn xa xa kia đi tới đi, bỗng nhiên giơ cánh tay lên, lại bỗng nhiên xoay người tại chỗ, lại nhấc chân, làm ra các loại động tác kỳ quái.
Cái người máy to lớn này, bị hỏng rồi sao? Nó nhíu mày lộn xộn nghĩ, ánh mắt vẫn do dự nhìn chằm chằm bên kia.
Từ lúc chị gái xinh đẹp kia mang theo một người máy đến phụ cận, Kỳ Linh liền nhịn không được đi để ý bọn họ.
Trước khi nhìn thấy người máy to lớn này, Kỳ Linh còn tưởng rằng những câu chuyện trước kia ông nội kể cho cậu nghe thế giới của những người máy thần kỳ, có đủ loại chức năng đều là giả, là chuyện do chính ông ấy tạo ra.
Nhưng trên thế giới thực sự có một người máy kỳ diệu như vậy.
Chạng vạng, khi chăn thả kết thúc, đại cẩu giúp họ đẩy tất cả gia súc vào vòng tròn, Kỳ Linh trở lại lô-cốt bọn họ sinh sống.
Lô- cốt này có diện tích rất nhỏ, cửa đi vào hẹp. Em gái nhỏ hơn một chút đã nấu thức ăn trong nồi lớn, mấy đứa nhỏ ngồi một bên, trông mong chờ nó trở về cùng nhau ăn.
Kỳ Linh đi vào, ngồi vào giữa đám trẻ này, em gái phụ trách nấu cơm một mình múc ra một chén đặt ở một bên, sau đó múc cho từng người từng người một
Bởi vì hàng xóm mới, gần đây thức ăn của họ rất phong phú, nồi không chỉ thêm nhiều ngũ cốc, mà còn đặt thịt muối, nấu thành một nồi có mùi cũng rất thơm.
Một đám trẻ có lớn có nhỏ chen chúc cùng một chỗ xì xụp ăn, Kỳ Linh cũng vậy, cậu nhanh chóng ăn xong phần kia của mình, sau đó bưng lên chén để ở một bên phơi mát, đi tới góc lô-cốt, cẩn thận châm lên một chút ánh sáng mờ nhạt.
"Ông nội, đến ăn chút đi."
"À——" một thanh âm khàn khàn đáp một tiếng.
Cái góc trải đầy đồ đạc và chăn đệm, có một ông lão lún sâu vào. Ông ấy có một khuôn mặt già nua bình thường, nhưng từ cổ đi xuống lộ ra bộ phận ngực, ở trong ánh nến mong manh phản xạ ra ánh sáng lạnh như băng của sắt thép.
Ông nâng một bàn tay - bàn tay đó là một cánh tay bằng máy.
"Kỳ Linh, hôm nay, mất hứng?" Ông già từ từ hỏi.
Kỳ Linh lắc đầu, múc thức ăn nấu chín mềm mại đưa đến bên miệng ông lão.