Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 78: Đuổi Theo




A, xem thứ kia còn chui từ vũng bùn ra như thế nào.
Bởi vì liên tục trải qua hai ngày gặp gỡ quái vật đầm lầy, Mai Lật ở nhà mấy hôm, không dám lại tùy tiện ra ngoài, chờ đến mấy ngày có thái dương lớn, cô cân nhắc vũng bùn ven đường khả năng đều bị phơi khô, lúc này mới cẩn thận ra cửa.
Vẫn nên đi chợ trước, chuẩn bị mua sắm một ít đồ dùng và đồ ăn cho mèo.
Mấy ngày nay cô nhàn rỗi không có việc gì, khai khẩn được hai miếng đất trống bên cạnh, chuẩn bị trồng chút rau dưa tự cấp tự túc. Nơi này mọi người phần lớn đều tự trồng rau ăn, nếu mỗi ngày mua thức ăn, trong tay cũng không có nhiều tiền như vậy để tiêu.
Sống một mình đến mười năm, từ mười mấy tuổi bắt đầu tự mình an bài cuộc sống của mình, Mai Lật có thể coi như là người biết tính toán tỉ mỉ.
Người giúp đỡ là Tần phu nhân cũng không khắt khe về sinh hoạt phí với cô, ngược lại có thể coi như cần bao nhiêu cứ lấy, nhưng chính Mai Lật cũng không nguyện ý yên tâm thoải mái hưởng thụ, ở phương diện tiêu tiền cô luôn thực khắc chế.
Tuy rằng hư hư thực thực bị quái vật đầm lầy theo dõi, nhưng sống thì vẫn phải sống, công việc cũng vẫn phải làm.
Trồng rau, là rất khẩn cấp.
Hỏi bác gái bán đồ ăn về vấn đề trồng rau xong, Mai Lật lại vội vàng chạy về. Còn chưa ra khỏi chợ, lại gặp Hersha, lúc này còn có em trai cô ấy, cũng là thiếu niên tuổi không lớn, đầy mặt tò mò mà nhìn chằm chằm cô, ánh mắt còn có chút sợ hãi.
" Cậu muốn trồng rau à, tốt nhất hôm nay gieo hạt đi, đêm nay hẳn là sẽ có mưa, vừa vặn có thể tưới nước."
Hersha vội vàng có việc, chỉ đơn giản mà cùng cô nói với nhau hai câu liền dắt theo em trai rời đi, Mai Lật nhìn theo hai chị em, thấy em trai đó còn đang không ngừng quay đầu nhìn cô, phảng phất cô là nhân vật hiểm lạ gì.
Ở chợ có không ít người thái độ với cô đều là dạng này, tò mò lại có chút kiêng dè.
Từ thái độ của những người này, Mai Lật có thể đoán ra lúc trước mẹ con Mellie hẳn là cô độc, quái gở, không thích tiếp xúc với ai. Tính cách và hành sự như vậy, khó tránh khỏi bị người ta nghị luận.
Cô còn từng nghe mấy kẻ nhàn rỗi ở sau lưng nói đến phu nhân Pegg, mẹ của Mellie, nói lúc còn trẻ bà thật sự là mỹ nhân, chỉ đáng tiếc.
Ngữ khí làm người ta có chút không thoải mái.
Bình an về đến nhà, Mai Lật nhẹ nhàng thở ra.
Cô vừa đào đất, vừa nghĩ lần đầu tiên mình thử thế này đến cùng có thể có kết quả hay không. Cô lựa chọn cải bắp, đậu Hà Lan còn có khoai tây cùng vài loại rau khác để thử tay nghề.
Lúc chạng vạng, tầng mây bắt đầu tụ tập, đúng như Hersha nói, buổi tối khả năng trời mưa.
Tiếng đào đất đốc đốc mấy ngày nay thường xuyên vang lên, bên bức màn cửa sổ lầu hai hàng năm kéo chặt, lặng yên không một tiếng động xuất hiện một phụ nữ gầy gò.
Phu nhân Pegg biểu tình tiều tụy không biết từ khi nào đứng ở bên cửa sổ, bức màn màu xanh thẫm làm nổi bật mái tóc màu đỏ của bà ấy giống ngọn lửa cháy.
Từ trên cao nhìn xuống thiếu nữ vung cuốc phía dưới, trong ánh mắt màu thủy lực của bà ấy chỉ hờ hững không có cảm tình, cùng với đánh giá lạnh bằng.
Bà ấy nhìn xuống "con gái" phía dưới trong chốc lát, lại nhìn xa xa về phía chân trời, chân trời u ám đầy mây, hình thành một dải màu xám.
Trước khi mưa to đổ xuống, Mai Lật hoàn thành nhiệm vụ gieo trồng, chạy vào nhà đóng cửa lại, khóa kỹ các nơi. Sau khi trời tối, cô quyết định không ra cửa.
Hôm nay nấm trắng và thỏ hoang mang về, đều được làm thành mỹ thực có thể an ủi tâm linh.
Đặc biệt nấm trắng được Hersha ra sức đề cử, xác thật hương vị tươi ngon, đưa cơm cho Phu nhân Pegg xong, một mình ngồi ở bên bàn yên lặng gặm nấm trắng, Mai Lật bắt đầu có chút hối hận đã lãng phí một rổ nấm to kia.
Trong phòng tối tăm, đốt đèn rồi vẫn đen si, chỉ có chỗ chung quanh cây đèn được chiếu sáng.
Nhìn ngọn đèn, cô nhớ tới ban đêm mấy ngày hôm trước, chạy ra cửa đi tìm phu nhân Pegg, ngọn đèn đỏ không biết rớt ở nơi nào.
Có chút đau lòng, đèn dầu giá cả không thấp, không duyên cớ lại phải chi thêm một số tiền.
Châm đèn viết xong "Thư hôm nay”, lần thứ hai cô lấy ra sổ ghi chép.
Lúc này trời đã bắt đầu mưa, hạt mưa tích táp đập trên cửa sổ, chỉ chốc lát sau toàn bộ là tiếng mưa rơi rối tinh rối mù.
Thổi tắt đèn, xốc chăn lên giường nằm ngủ.
Ngủ đến mơ mơ màng màng, đột nhiên, một tiếng "Bang” rõ ràng làm cô bừng tỉnh, mang theo mơ màng hoảng hốt cùng không kiên nhẫn vì bị đánh thức, nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ bên kia đang phát ra âm thanh, thình lình thấy hai cái cánh tay thật dài, tựa như củi khô, đập bang bang lên cửa sổ, giống như lệ quỷ đòi mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.