Haruka thức dậy khi ánh sáng ban mai chiếu qua khe hở trên rèm.
Bên cạnh anh là Miyako, người không mặc quần áo và đang ngủ yên bình.
Haruka vén mái tóc rối bù của mình lên và ngửi. Nó có mùi như dầu gội đầu.
Haruka quỳ xuống giường và hôn lên má, trán và môi của Miyako.
Để Miyako đang ngủ say vui vẻ, Haruka nhanh chóng mặc lại quần áo và rời khỏi phòng ngủ.
Khi đang rửa mặt và đánh răng, Haruka nhận được tin nhắn từ Ria.
Haruka đọc tin nhắn của Ria trong phòng khách trong khi lên kế hoạch nấu món gì cho bữa sáng.
[Hôm nay em sẽ cố gắng hết sức để nâng thứ hạng công dân của mình! Liên kết;—]
Truy cập vào liên kết đính kèm, Haruka đã xem kênh của Ria.
Sau khi xem hết thông tin trên kênh, Haruka cứng đờ.
Hiện tại kênh của Ria có hơn 780.000 người xem.
Các cuộc trò chuyện của người xem xuất hiện và sau đó nhiều cuộc trò chuyện khác xuất hiện phía trên chúng, khiến chúng không thể đọc được chính xác.
Ria đang chơi một tựa game lớn tên là [Horizon Record].
Ngoài thế giới quan giả tưởng, game còn rất nổi tiếng nhờ hệ thống cho phép người chơi thuộc về một trong nhiều lục địa hoặc quốc gia và chiến đấu trong các cuộc chiến tranh lãnh thổ.
Trong quá khứ, đã có những cuộc chiến trong đó 350.000 và 220.000 người chơi, tổng cộng 570.000 người chơi đã tham gia và video về những cuộc chiến đó đã nhận được hơn 10 tỷ lượt xem trên toàn diện. Ngay cả Haruka, người không hứng thú với game nói chung, cũng đã chơi [Horizon Record] khi đang học để vào Học viện A-10.
Ria dường như đã một mình xâm lược các quốc gia địch cách xa quê hương của cô ấy và ám sát những người chơi cấp cao.
Cô ấy được trang bị găng tay ở cả hai tay và chém kẻ thù của mình bằng lưỡi thép hoặc dao găm hai tay.
Cô ấy không được trang bị bất kỳ ma pháp trung cấp hoặc cao hơn nào và chỉ sử dụng những ma pháp hạ cấp. Cô ấy phá vỡ nhịp điệu của kẻ thù bằng quang và hoả ma pháp năng lượng thấp, sau đó kết liễu chúng bằng một hoặc hai đòn thông qua các đòn tấn công vật lý với sức mạnh chí mạng tối đa.
Găng tay của cô triển khai một loại ma pháp phòng thủ để chặn đòn tấn công của kẻ thù, và đôi khi dùng kiếm để cắt đứt ma thuật.
Cô ấy nhảy lên không trung nhiều mét bằng quán tính, đá các vật thể để cắt xuyên không khí xa hơn. Trong khi bay, giải phóng các ma thuật để đánh lạc hướng, sau đó tấn công kẻ thù ngay khi chúng mất dấu cô ấy.
Ngay cả khi chúng may mắn chặn được đòn tấn công của Ria, chúng vẫn bị áp đảo bởi kiếm kỹ của Ria, và đối thủ bị hạ gục trong vòng vài giây.
Ria, sau khi đã tự mình tiêu diệt một nhóm ba người, nhìn lên bầu trời với nụ cười trên môi.
[Haruka, anh đang xem chứ? Em sẽ cố gắng hết sức để hạ gục 100 người!]
Ria vẫy một tay với nụ cười dễ thương và ngây thơ, không giống như một kẻ giết người chơi nổi cơn thịnh nộ như một á thần.
[Horizon Record] có gia tốc thời gian là 4 giây. Nếu game được chiếu ngoài đời thực, tốc độ thời gian sẽ nhanh hơn gấp 4 lần, điều này sẽ gây ra sự chậm trễ trong đời thực. Ria có lẽ đã nói những lời này từ rất lâu rồi.
"Chúc may mắn, Ria."
Haruka gửi lời động viên của mình trong cuộc trò chuyện.
Tin nhắn trò chuyện do Haruka gửi xuất hiện trên bảng tin trong giây lát, sau đó nhanh chóng tràn ngập vô số cuộc trò chuyện từ những người xem khác.
Haruka có thể thấy người xem đang bối rối trước sự tồn tại của [Haruka], anh không khỏi mỉm cười.
Sau khi làm xong món cơm chiên đơn giản, Haruka gói đồ ăn sáng cho mọi người và cho vào tủ lạnh.
Ngay sau khi anh ấy chắp tay nói "Itadakimasu" để tự mình ăn sáng, chuông báo thức vang lên thông báo có khách đến.
Camera trước lối vào chiếu hình ảnh của Nanasaki Sumireko.
"Sumireko-senpai?"
Haruka rất ngạc nhiên trước vị khách bất thường nhưng vẫn mở cửa trước để chào đón cô.
Mặc dù đang là kỳ nghỉ hè nhưng Sumireko vẫn mặc đồng phục học sinh thay vì thường phục và khoác thêm một chiếc áo khoác trắng bên ngoài.
Bởi vì cô đeo kính đặc biệt nên màng cứng có màu trắng. Đôi mắt giả của Sumireko ban đầu có màng cứng màu đen.
"Đã lâu không gặp, Haruka."
"Em đã không gặp chị kể từ lần cuối hai ta âu yếm nhau."
Trong tích tắc, một đòn karate giáng xuống đầu Haruka.
"Hự?! Bàn tay giả của chị đau quá."
"Đừng lo lắng, nó chỉ nặng bằng cánh tay phải của chị thôi."
Khi Haruka bình tĩnh suy nghĩ về nó, anh nhận ra rằng đó thực sự là một chất liệu nhẹ và không gây tổn thương nhiều đến thế, mặc dù trông nó rất đáng ngại.
"Vậy, chị cần gì à?"
"Chị ở đây vì Yuzurika. Chị bay tới đây để tập thể dục."
"Bay không thực sự được coi là tập thể dục nhé.."
"Chị đã sử dụng đôi chân của mình."
Nói xong, Sumireko nhấc chiếc chân phải máy móc của mình lên.
Chiếc chân giả được gắn từ đầu gối trở xuống nhưng đùi của cô vẫn còn nguyên thịt. Nó rất khó nhìn.
"Yuzurika đã cho phép chị vào nhà."
"Em hiểu rồi. Vậy xin hãy đợi bên trong."
Haruka đẩy cửa sang một bên và ra hiệu cho cô vào nhà.
Sau khi xác nhận rằng Sumireko đã bước vào, anh đóng cửa lại nhưng có thứ gì đó vướng vào khiến anh không thể đóng được.
"Cái gì đây...!?"
"Đuôi của chị đấy."
Cái đuôi của cô, vốn hoàn toàn trong suốt, hiện ra như thể Sumireko đã điều khiển nó bằng cách nào đó.
Haruka vội vàng mở cửa và đóng lại sau khi xác nhận rằng đuôi cô đã ở bên trong.
Anh mời cô ngồi trên ghế sofa trong phòng khách và đưa chăn cho cô.
Sumireko nhận lấy và nói "cảm ơn" rồi nằm xuống ghế sofa.
"Em có làm bữa sáng, chị có muốn ăn một chút không?"
"Chị đã ăn rồi. Đừng lo lắng về điều đó. Chị xin lỗi vì đã làm gián đoạn bữa ăn của em nhé."
"Không đâu, hoàn toàn không."
Sumireko đưa ra một cửa sổ nổi và bắt đầu làm gì đó, trong khi Haruka tiếp tục ăn bữa sáng của mình.
"Hôm nay chị làm gì ở đây thế? Một buổi phát sóng yuri khác hay gì đó?"
Đuôi của Sumireko tóm lấy đầu Haruka và siết chặt nó.
"Hự hự đau quá!"
Haruka hét lên và được thả ra.
Mặc dù Haruka biết Sumireko sẽ lùi bước nhưng việc bị kẹt giữa các vật kim loại vẫn rất đáng sợ.
Sumireko, người đang gõ bàn phím ảo bằng cả hai tay với vẻ mặt lạnh lùng, mở miệng mà không nhìn Haruka.
"Chị đến để vay tiền."
"Em tự hỏi liệu chị có thể trả lại được không."
"Nếu chị không thể trả lại cho cậu ấy, chị sẽ bù đắp cho em."
"Xin hãy chăm sóc bản thân tốt hơn ạ."
Haruka sợ Sumireko sẵn sàng làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích của mình.
"Chị định vay bao nhiêu?"
"8 triệu."
"8 triệu..."
Yuzurika có vẻ là một người rất giàu có, nhưng liệu cô ấy có thực sự có khả năng cho vay 8 triệu yên chỉ trong chốc lát không?
"Nếu chỉ có 8 triệu, em có thể đưa cho chị."
Khi Haruka đề nghị điều này, Sumireko tròn mắt ngạc nhiên và nhìn Haruka.
"Hả?"
"Chị không cần phải trả lại nó."
Số tiền Haruka nhận được từ [Red Rom] là khoảng 166 triệu.
Mặc dù Haruka rất giỏi trong việc phân biệt các vấn đề liên quan nhưng anh lại nhớ đến những người mình đã giết mỗi khi nhìn thấy số tiền trong tài khoản của mình.
Đáng lẽ anh phải tiết kiệm rất nhiều tiền cho những đứa con tương lai của mình, nhưng anh không muốn để lại số tiền này.
Không đợi câu trả lời, Haruka đã chuyển 8 triệu và Sumireko tỏ ra khó chịu.
"Em, tại sao em có nhiều tiền như vậy?"
"Chà, em đã trải qua một số chuyện."
"Em có trúng xổ số không?"
"Em chưa bao giờ mua vé số."
"Em đã xin nó từ Yuzurika hay ai đó đã đưa nó vậy? Hay em nhận nó từ người khác hoặc thừa hưởng nó từ cha mẹ?"
"Không có gì giống như vậy."
"Vậy đó là [Red Rom] à?"
"Hở..."
Khi cô đoán được câu trả lời đúng, Haruka nhìn chằm chằm vào Sumireko với vẻ mặt kinh ngạc. Anh không có thời gian để nghĩ nữa.
"Làm sao chị có thể..."
"Em... chỉ một chút.. Không..."
Sumireko đưa tay lên che mặt và nhìn xuống sàn.
"Chị nghe nói em vừa gặp một tai nạn khủng khiếp. Tất cả những người bị [Red Rom] bắt cóc và sống sót trở về, mọi người đều nghĩ rằng họ gặp tai nạn như một lũ ngốc."
"......"
"Em chưa giành được giải thưởng nào trong các cuộc thi. Em không có việc làm. Em không phân phối hoặc kiếm tiền từ video. Em chưa làm bất cứ thứ gì và bán nó. Đó không phải là tiền do Yuzurika, cha mẹ, hay vé số cả. Không thể tiết kiệm được 8 triệu tiền trợ cấp. Dù sao thì em cũng là một kẻ thất nghiệp không có thành tích kiếm được tiền."
"Ư ư... Chuyện đó... em đoán vậy."
Sumireko thẳng thắn kể cho anh nghe chuyện gì đang xảy ra, và đột nhiên tinh thần của anh tan nát.
"Chỉ có một số cách để một NEET có được số tiền lớn như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, Haruka."
Sumireko quấn đuôi quanh người Haruka và nhấc anh lên.
"Hở, cái gì.."
"Cảm ơn 8 triệu nhé."
Sumireko hạ Haruka, người mà cô đã nhấc lên không trung, xuống đầu gối.
Cô ôm lấy cơ thể Haruka một cách lúng túng vì sự nhút nhát và xa lạ của mình.
Hương hoa từ mái tóc đen và cổ cô lan vào mũi anh.
"Điều đó có khó không?"
"Vâng, chà, theo cách riêng của nó..."
"Em đã kể với Yuzurika chuyện đó chưa?"
"Em không thể nói với chị ấy về chuyện đó. Em đã giết rất nhiều người."
Haruka đặt tay lên lưng Sumireko và ôm cô thật chặt.
Haruka mới quen cô được một thời gian ngắn nhưng anh biết Sumireko có lẽ là người rất kín tiếng.
Sau khi chỉ nói một từ, "Chị hiểu rồi," Sumireko tiếp tục im lặng ôm Haruka.
Cô thỉnh thoảng vuốt tóc, xoa lưng anh, vuốt ve, xoa bóp cơ thể Haruka như thể đang tận hưởng trải nghiệm ôm nhau.
Biết được về Red ROM và được ôm ấp, xoa dịu theo cách này đã cứu mạng anh. Anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
"Em nên biết ơn cha mẹ mình."
"?"
Đột nhiên Sumireko đột nhiên nói chuyện với anh, Haruka không hiểu lời cô nói, nghiêng đầu, trên mặt hiện lên một dấu chấm hỏi.
"Chị ôm em như thế này vì em có khuôn mặt đẹp."
"Hảa..."
"Chị khá nổi tiếng mặc dù ngoại hình như này. Tại sao em không hài lòng hơn hả?"
"Đúng vậy, nhưng... Điều này hoàn toàn không chung thủy..."
"Trước đây em đã lừa dối khi hôn chị à?"
"Làm ơn đừng đề cập đến chuyện đó."
Miyako ghen tuông đang yên bình ngủ ở tầng trên.
Cô ấy có lẽ vẫn còn ngủ một chút vì kiệt sức, nhưng dù vậy, cô ấy có thể thức dậy bất cứ lúc nào.
Việc Haruka ôm một cô gái khác là điều không thể chấp nhận được mà không có lý do gì cả.
"Ba người yêu, trong đó có Yuzurika? Em là một gã đa tình phải không?"
Anh nghiêng đầu trước từ lạ.
"Đa tình là người cố gắng có mối quan hệ đồng thuận với nhiều người. Nó hơi khác một chút so với ngoại tình."
"Chị chưa bao giờ nghe nói về nó."
Đa tình. Talisman của Haruka nói với anh rằng nó có nghĩa là một người cố gắng có một mối quan hệ lãng mạn đồng thuận với nhiều hơn một người. Đúng như Sumireko đã giải thích.
"Nè, Haruka.."
"Gì thế?"
"Chị làm người yêu của em cũng được."
"Hở? Tại sao?"
Đôi má nhợt nhạt không khỏe mạnh của Sumireko ửng hồng. Haruka nghe được Sumireko nói nhưng không hiểu nên chỉ nghe theo.
"Kể từ khi hôn em trước đây, thỉnh thoảng chị lại hồi tưởng lại và không thể bỏ nó ra khỏi đầu.. Hãy chịu trách nhiệm."
"Trách nhiệm..."
"Chị không có lý do gì để bị ám ảnh bởi em... nhưng chị thích em bằng cách nào đó."
Có lẽ vì trước đây họ đã ôm nhau rất lâu và chạm vào trái tim nhau cho đến khi cảm giác xấu hổ biến mất nên Sumireko lúc này không có ý định chọn một người đàn ông khác. Tuy nhiên, khi ở một mình, cô đau đớn nhớ lại những nụ hôn của Haruka.
Cô biết rằng vấn đề sẽ được giải quyết theo thời gian, nhưng cô không muốn để thời gian giải quyết vấn đề.
"Lý do hôm nay chị đến đây là vì chị thực sự muốn nhìn thấy mặt em."
"Mặc dù chỉ mới gặp nhau một thời gian ngắn nhưng đó là một quyết định nặng nề. Sumireko-senpai."
Haruka nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh như ngọc và đưa ngón tay vuốt ve mái tóc dài của cô.
"Đó là bởi vì em đã hôn chị quá bẽn lẽn và biến thái ngay sau khi chúng ta gặp nhau."
"Em chỉ làm vậy vì Sumireko-senpai cầu xin em xóa nợ..."
"Đúng vậy, nhưng em cũng có lỗi khi đồng ý!"
Trước khi Haruka kịp trả lời, "Thật vô lý," Sumireko đã đẩy Haruka xuống ghế sofa.
Cô mạnh mẽ chiếm lấy môi anh.
"Nn... Chị chưa bao giờ có hứng thú với tình yêu hay đàn ông. Em đã thay đổi chị. Các giá trị và ý tưởng thay đổi theo suốt cuộc đời, nên chị không thực sự bận tâm."
Sumireko mỉm cười khi cô ngước nhìn anh và thả một nụ hôn dịu dàng khác.
"Haru, kun...?"
Giọng nói phát ra từ lối vào phòng khách khiến họ tỉnh táo lại và nhìn nhau.
Miyako với mái tóc bù xù đang mặc áo sơ mi của Haruka đang nhìn chằm chằm vào Haruka và Sumireko đang chết lặng ôm nhau.
"Chúng ta có sự đồng thuận nhỉ?"
Đuôi của Sumireko bay về phía Miyako.
Nhìn thấy cảnh này, Haruka có cảm giác déjà vu.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)