Nơi Để "Cất Lời"

Chương 88: Không ăn không phải nam nhân (H)




Trên chiếc giường màu tro nằm một thiếu niên toàn thân trơn láng, trần trụi.
Một trận kích tình ở trong phòng tắm khiến Tô Niên vừa chạm đến giường đã không muốn động đậy nhúc nhích gì.
Cũng không phải mệt mỏi, chỉ là thiếu niên chưa quen kích thích lớn như vậy, tận trong xương đến giờ vẫn như từng dòng điện chạy tới chạy lui khiến cậu nhũn cả người. Nam nhân đặt cậu nằm sấp thì cậu cũng chẳng muốn lật lại, cứ thế mà phơi tấm lưng trắng nõn, cùng bờ mông tròn cong vểnh với nhiều dấu vết ám muội, bởi vì nam nhân kích động mà để lại. Nơi tư mật ẩn ẩn hiện hiện cùng đôi chân thon thả, ngón chân hồng hào đáng yêu trước mặt người kia...
Túc Thương nhìn cảnh này, lại nhìn dưới thân...
Có lẽ nổ lực tiết chế của anh không thực hiện nổi rồi.
Nhìn nơi đỏ hồng vì trận kích tình mới nãy, anh có ảo giác nó lại hấp háy lên mời gọi anh đến yêu thương...
Tô Niên đang mơ màng bị một đầu lưỡi ấm nóng thô ráp liếm dọc sống lưng đến tê dại.
"Ư..."
Toàn thân như bị kích thích khiến cậu nhổm người cong lên eo lưng cùng bờ mông, tạo thành một tư thế tuyệt đẹp mĩ lệ trong mắt nam nhân phía sau.
Ở trên bờ vai gầy bồi hồi thật lâu, lại đến vành tai non mịt ửng đỏ mê người, chăm sóc tận tình đến mức cậu nhỏ còn chưa làm gì đã lại ngóc đầu lên, cạ vào nệm giường rỉ nước.
Một tay nam nhân vuốt ve lòng ngực mịn màng của thiếu niên, từ trên cái cổ thon thả đến bụng nhỏ mềm mại, cố tình lại không chạm đến cậu bé đáng yêu gần đó.
Phía sau mông tròn, cự long đã yêu thương chào hỏi nhẹ nhàng cái miệng nhỏ mê người kia, lại cố tình không vào, chỉ chạm tới chạm lui. Lúc thì chạm vào thịt hồng, lúc lại giao lưu với hai hòn ngọc quý, còn có đùi trong trắng mịt. Trêu chọc mang theo nóng rực không ngừng khiêu khích d.ục vọng của thiếu niên, khiến cậu phải chủ động đáp lại anh mới thôi.
Biết rõ đứa nhỏ sẽ chịu không nổi mà Túc ác ma vẫn cứ thích trêu chọc.
Túc Thương dù sao cũng là người đã trưởng thành già dặn, dù trước đó anh không có quan hệ với ai, Tô Niên là người đầu tiên của anh nhưng định lực tất nhiên là hơn một thiếu niên mới biết mùi đời rồi.
Đứa nhỏ chỉ mới nếm trải ngon ngọt, khống chế cho bản thân đừng bắn quá sớm còn không làm được sao có thể chịu nổi anh day dưa như thế.
Kết quả...
"Ư..."
Thiếu niên cong eo lắc lư bờ mông tròn láng mịn đi cọ sát vật to lớn phía sau, d.âm đãng đến mức nam nhân mắt đỏ lên. Đầu nấm vừa chạm đến miệng mềm đã đỉnh hông đâm vào, rước lấy một tiếng kêu rên mị hoặc của thiếu niên.
Bởi vì trận kích tình lúc trước nên miệng nhỏ vẫn còn trơn ướt, liên tục bị trêu ghẹo vậy mà còn tiết ra mật ngọt làm ướt vạch động đến lầy lội, chỉ vừa mới vào một chút Túc Thương đã cảm thấy mất khống chế.
Mềm.. Ướt... Mê người như vậy...
"A a a..."
Tô Niên há hốc miệng không ngừng phát ra âm thanh đến cậu cũng thấy xấu hổ mà cong lưng đón nhận sự va chạm sâu đến tận đáy, giống như muốn xuyên qua dạ dày mà chạm tới tim cậu, cậu nhỏ không thể chịu nổi mà bắn ra.
Không nhiều, bởi vì lúc trong nhà tắm cậu đã bắn mấy lần.
Túc Thương không ngừng đỉnh lộng, một tay giữ lấy bụng nhỏ, vừa cảm nhận cự long của anh ở bên trong ra vào, vừa giữ cho đứa nhỏ không theo quán tính mà bay về phía trước, đến nổi đụng đầu vào thành giường làm cậu bị thương. Một tay đưa lên môi mỏng, vươn lưỡi liếm lấy chất ngọt mà đứa nhỏ vừa bắn ra. Đôi mắt phượng thâm sâu như đầm nước lại chứa đầy ái d.ục đối với đứa nhỏ dưới thân, vậy mà cúi người nắm lấy cằm đứa nhỏ, khiến cậu quay đầu lại rồi hôn xuống.
Tô Niên cảm giác đến mùi vị khác lạ trong miệng nam nhân, bị anh ép nếm thử mật ngọt của chính mình khiến cậu chín cả người. Miệng mềm đang cắn nuốt vật to lớn cũng kích động mà không ngừng mấp máy liên tục.
Cự long bị xoắn đến căng đau, vậy mà lớn thêm một vòng nhưng lại không bắn ra, lấy kích cỡ kinh người kia mà chà đạp vách thịt hư đốn đến nóng như lửa.
"Ư ư..."
Đứa nhỏ lắc đầu không ngừng, có chút chịu không nổi ma sát lớn như vậy.
Cảm nhận đến rung động không ngừng ở sâu bên trong u cốc, Túc Thương nhếch môi cười tà tứ, eo hông hữu lực càng thêm ra sức va chạm, ác ý đưa tay bịt chặt cái đầu nhỏ của cậu bên dưới, giữ mông tròn đỉnh lộng như vũ bão.
"Ô ô... Ứ!"
Tô Niên hít thở khó khăn, mắt trợn to lên, ngất đi.
Túc Thương đỡ lấy thân hình của đứa nhỏ, ôm lên, để cậu dựa vào lòng ngực cường tráng của mình. Cự long bên trong không ngừng phun ra từng đợt chất d.ịch nóng bỏng, hoà cùng một chỗ với mật ngọt bởi vì bị anh làm đến mất khống chế mà tuông ra không ngừng.
Số lượng chiếm cứ bên trong lớn đến mức u cốc nhỏ kia cũng không giữ được mà tràn ra bên ngoài, chạy dọc từ nơi mật hợp của hai người, thấm ướt một mảng nệm chăn bên dưới.
Cả gian phòng tràn ngập trong hơi thở cuồng hoan thật lâu không tan đi được.
Hai thân hình trên giường dính lấy nhau khá lâu thì nam nhân cao lớn mới ôm thiếu niên đã ngất đi vì kích tình đang miệng nhỏ hô hô thở, lông mi dài ướt nhẹp ngả đầu vào hõm vai anh mà đi vào nhà tắm.
Nơi mật hợp bởi vì động tác của anh mà tràn ra thật nhiều nước ngọt chảy dọc theo bắp đùi săn chắc hữu lực.
Trước khi nó kịp chảy xuống thảm, nam nhân đã mang đứa nhỏ vào phòng tắm, lại lần nữa tẩy rửa sạch sẽ cho cậu.
Một trận kích tình làm đến đêm khuya thì gian phòng ngủ mới không còn âm thanh mị hoặc chúng sinh nữa mà vang lên tiếng thở đều đều, mọi thứ đều chìm vào giấc ngủ thơm ngọt.
Cuộc sống của đôi nam nam nơi căn nhà nhỏ ấm áp trở nên hài hoà chẳng khác gì một cặp phu phu mới cưới, ngọt đến ngấy.
Tô Niên mỗi ngày đi học rồi đến tiệm bánh đi làm, việc điều trị cũng rất thuận lợi, dây thanh quản của cậu dần phồng lên, trở lại như cũ là điều chắn chắc.
Reng...
"Tiệm bánh mà cậu nói đây sao?"
Theo tiếng chuông cửa vang lên là tiếng nói của một cô gái trẻ.
Một nhóm ba cô gái đi vào tiệm bánh.
"Nhỏ xíu, mùi vị cũng thơm đó nhưng chưa biết ăn vào làm sao."
Cô gái vừa lên tiếng mới nãy lại lên tiếng, lời nói mang theo chút khinh thường mà ai cũng nghe ra được.
Hai cô bạn của cô ta chỉ cười nhẹ.
"Nơi này gần trường, bởi vậy đám nữ sinh đều biết đến, họ nói bánh ở đây ngon mà nhân viên cũng dễ thương."
Cô gái tóc ngắn đến vai nhẹ giọng nói, dẫn đầu tiến đến quầy bánh.
Vừa lúc này Tô Niên từ phòng làm bánh phía sau mang bánh chạy ra.
"Bọn họ nói không sai, nhân viên ở đây thật đáng yêu nha."
Cô gái đi bên cạnh Hạ Cầm vừa thấy Tô Niên thì mắt sáng lên, vượt qua cô ta mà đi đến chỗ cô bạn tóc ngắn đang đứng trước quầy, đối với Tô Niên cũng là hai mắt sáng rực.
Tô Niên đối với họ cười như mọi khi.
"Oa, cậu không nói được đúng không, thật đáng tiếc, tôi muốn cái này!"
Lý Miên Miên vừa nói vừa chỉ vào cái bánh cheesecake phủ chanh dây trong tủ cho cậu.
Cô bạn Lợi Nhã cũng chọn một cái tiramisu phủ chocolat.
"Hạ Cầm, lại chọn đi!"
Sau đó cô quay lại gọi Hạ Cầm vẫn đứng phía sau, vốn dĩ đang khoanh tay khinh thường, vừa thấy Hạ Tình vén màn cửa đi ra thì trợn mắt lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.