Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 158: Không thể yêu sớm




“Lớp trưởng, cậu có yêu thầm nữ sinh không?”
Bạn bè có quan hệ thân cận với Tân Yến Lai hỏi hắn như vậy.
“Hội trưởng chúng ta một lòng học tập, sao có thể yêu đương, tôi đánh cuộc 5 xu khẳng định cậu ấy không thông suốt, tới đại học cũng không nhất định có thể có bạn gái!” Các bạn bè khác ồn ào, sôi nổi mở miệng, nói hắn yêu nhất chỉ có bài tập làm chưa xong.
Nhưng chỉ có Tân Yến Lai tự mình biết, xác thật hắn yêu thầm một người.
Từ khi hắn mười sáu tuổi, hắn liền yêu thầm một thiếu nữ nho nhỏ.
Lúc hắn mười sáu tuổi, nàng mới mười ba, hai bọn họ đều đang lúc tuổi tác non nớt, đặc biệt là nàng, giống một nụ hoa súng vừa mới trồi lên mặt nước, rụt rè lộ ra một chút cánh hoa.
Tân Yến Lai biết nàng từ lúc nàng mười tuổi, ban đầu, xác thật hắn cảm thấy mình chỉ đang làm một anh trai tốt xứng chức. Nhưng dần dần, từng năm qua đi, hắn nhịn không được càng ngày càng đặt nhiều ánh mắt ở trên người nàng.
Nàng là một cô gái nhỏ…… không giống người thường. Cũng không giống các cô gái cùng tuổi, thậm chí không giống những cô gái lớn hơn nàng mấy tuổi, càng không giống tất cả mọi người. Cảm xúc của nàng thực nhạt, mặc dù là phẫn nộ, bi thương hay là cao hứng, đều nhàn nhạt, đối với những người và chuyện khác chung quanh, cũng đều có thái độ bình thản.
Có đôi khi, Tân Yến sẽ cảm thấy cô gái này như một làn sương khói mờ ảo, nếu không nhìn kỹ, sẽ đột nhiên tiêu tán vô tung vô ảnh.
hắn vẫn luôn tinh tế chiếu cố nàng, rất khó nói là xuất phát từ tâm thái cảm thấy nàng cần chiếu cố, hay là tư tâm muốn tiếp cận nhiều hơn. Cái loại cảm xúc này, có tò mò, có trìu mến, còn có rất nhiều tâm tình nói không rõ. Cơ hồ nàng gánh vác một bộ phận trầm trọng trong nhất trong tâm tư thiếu niên của hắn.
Mùa hè năm ấy Tân Yến Lai mười sáu tuổi, Tân Tiểu Lộ và Tân Viên ở nhà hắn, bọn họ sớm chiều ở chung. Có một ngày sau giờ ngọ, Tân Tiểu Lộ ngồi ở dưới bóng cây trong vườn hoa, phòng trong dì giúp việc cắt dưa hấu ướp lạnh, Tân Yến Lai mở cánh cửa đi thông ra vườn hoa, bưng hai miềng dưa hấu chuẩn bị đưa cho nàng.
hắn mở cánh cửa ra, ngẩng đầu, đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Thiếu nữ nhỏ yếu lẳng lặng ngồi ở trên ghế dài màu trắng dưới tàng cây trong vườn hoa, bên cạnh là những đóa tường vi hồng nhạt vây quanh, nàng nhắm mắt lại, phảng phất là ngủ rồi. Tân Yến Lai ngơ ngẩn nhìn, thật lâu cũng không thể hoàn hồn, hắn không biết mình hoảng hốt bao lâu, chỉ nhớ rõ lúc phục hồi tinh thần lại, dưa hấu ướp lạnh trong tay thấm ra bọt nước thật nhỏ làm ướt tay hắn, giọt nước lạnh lẽo xuyên qua khe hở bàn tay tích trên mặt đất, đã đọng ra một mảnh vệt nước.
hắn mạc danh cảm thấy một trận co quắp, không biết đột nhiên mình bị làm sao, chân tay luống cuống, sau một lúc lâu lại bưng dưa hấu lặng lẽ trở về trong nhà.
một đoạn thời gian rất dài sau đó, hắn đều sẽ mơ thấy buổi trưa ngày đó, thiếu nữ, vườn hoa, ngày mùa hè. Dù ở trong mộng, hắn cũng có thể ngửi được mùi hương dưa hấu ngọt thanh, hỗn hợp cùng hương nguyệt quý ngọt ngào trong vườn, hun người muốn say.
không có bất luận dự triệu gì đặc biệt, cũng không có bất luận kẻ nào phát hiện, Tân Yến Lai đột nhiên nhận ra, mình có một mối tình đầu.
“Thiếp phát sơ phúc ngạch, chiết hoa môn tiền kịch. Lang kỵ trúc mã lai, nhiễu sàng lộng thanh mai.” [Tóc em khi mới xoã ngang trán, bẻ hoa trước cửa nhà chơi. Chàng cưỡi ngựa tre tới, chạy quanh giường nghịch ném quả mơ xanh]. Khi còn bé đọc thơ, đọc được《 Trường can hành số hai 》của Lý Bạch, Tân Yến Lai không có gì cảm giác, sau khi hiểu rõ tâm ý mình, ngẫu nhiên lại đọc được bài đầu tiên này, trong lòng đột nhiên cảm thấy một chút ngượng ngùng cùng vui sướng.
Trong thơ thanh mai trúc mã kia cùng nhau lớn lên, ở tuổi ngây ngô kết làm phu thê —— “Thập tứ vi quân phụ, Tu nhan vị thường khai. Đê đầu hướng ám bích, thiên hoán bất nhất hồi.” [Năm mười bốn thiếp về làm dâu nhà chàng, mặt còn thẹn thùng không dám cười đùa. Cúi đầu ngoảnh vào trong vách tối, gọi cả ngàn lần vẫn không dám đáp lại một câu].
Người thiếu niên đều như thế, dù thích ở trong lòng, cũng tuyệt không thể không biết xấu hổ mà dễ dàng nói ra, vì thế toàn bộ thích, đều dùng tên của người ta để thay thế, gọi tên người ta một lần, là nói thích một lần.
“Tiểu Lộ, em lại không ngủ được sao?”
“Tiểu Lộ, anh mua cho em huân hương trợ miên, nghe nói là hữu dụng, hôm nay buổi tối em thử một lần?”
“Tiểu Lộ, em có mệt không? Nếu mệt, chúng ta nghỉ một lát lại chạy.”
“Tiểu Lộ, đây là quà sinh nhật năm nay của em.”
“Tiểu Lộ, lúc ăn tết tới bên chỗ anh ăn cơm sao? Dì có làm rất nhiều đồ ăn em thích ăn.”
“Tiểu Lộ, nếu gặp phải chuyện gì không cao hứng, nhất định phải nói cho anh.”
“Tiểu Lộ……”
Mỗi lần hắn gọi tên nàng, nàng sẽ nhìn về phía hắn, ánh mắt bình tĩnh, ngẫu nhiên còn sẽ mang theo một chút sắc thái ôn hòa không như mọi khi, chỉ là chưa từng lộ ra biểu tình ngượng ngùng. Tân Yến Lai trong lòng biết rõ, đó là bởi vì nàng cũng không thích hắn.
——
Thời gian gần đến tháng sáu, Tân Yến Lai sắp thi đại học, hắn đi nhà chú mình ít hơn rất nhiều, Tân Viên luôn oán giận anh họ không tới thăm bọn họ. Tân Tiểu Lộ nhưng thật ra lý giải, thi đại học đối với những đứa trẻ loài người mà nói, là nhân sinh đại sự, đương nhiên phải thận trọng đối đãi. Nhưng gần đây tâm tình của nàng thật sự không thể coi là tốt.
Vốn dĩ tiết tự học buổi tối như bình thường, anh trai sữa bò nghiêm túc của nàng đều sẽ kiểm tra kỷ luật, thường xuyên đi tới lớp các nàng. Nếu các nàng tự học, hắn sẽ nhẹ giọng nói nói mấy câu với nàng, gặp lúc nàng đang làm bài, hắn còn hỗ trợ xem bài tập của nàng, cho dù ngẫu nhiên vào lúc giáo viên đang giảng bài, hắn cũng sẽ cười cười ý bảo nàng một chút.
Nhưng mà gần đây, người kiểm tra kỷ luật đã thay đổi, cậu trai kia tính cách khiêu thoát tên gọi là Vưu Đào, tựa hồ là trưởng ban kiểm tra kỷ luật của Hội Học Sinh, cùng lớp với Tân Yến Lai. Cậu trai lảm nhảm này, mỗi lần kiểm tra đến lớp bọn họ đều nhìn nàng chằm chằm mấy lần như xem khỉ.
“anh nhìn xem em gái bảo bối của hội trưởng chúng anh đó!” Vưu Đào vui cười nói.
Tân Tiểu Lộ đã một thời gian chưa gặp được Tân Yến Lai, khó được chủ động mở miệng, hỏi cậu ấy: “anh trai gần đây không đi kiểm tra kỷ luật?”
Vưu Đào cười giống con vịt, “Kiểm tra kỷ luật vốn dĩ cũng không phải công việc của hội trưởng, trước kia cậu ấy một hai phải đoạt công việc của anh, gần đây phỏng chừng là áp lực thi cử lớn, mời không tranh với anh. Đệ nhất bảo tọa toàn trường chúng ta cậu ấy ngồi đã bao lâu, chủ nhiệm lớp coi cậu ấy như bảo bối, nhìn sát sao đến chết, đừng nói kiểm tra kỷ luật, chính là đi WC, giáo viên cũng đến hỏi thêm hai câu.”
Tân Tiểu Lộ hiểu ra, anh trai nhỏ của nàng hiện giờ tự thân khó bảo toàn, không thể lại phổ độ thế nhân, không có thời gian tới điểm hóa nàng.
không thấy anh trai nhỏ cũng bình thường, còn chuyện làm nàng cảm thấy có chút phiền là kẻ ngồi sau nàng kia, thiếu niên Tư Đồ Trạc đầu óc có bệnh trung nhị.
Đúng, đầu óc có bệnh. Tân Tiểu Lộ từng gặp rất nhiều loại nam sinh giống khổng tước xòe đuôi này, bọn họ đều có một loại u mê mình là nam nhân ưu việt đệ nhất trên toàn thế giới. Tư Đồ Trạc là cái loại có bệnh trạng kiểu này đặc biệt nghiêm trọng. Ban đầu Tân Tiểu Lộ còn không phát hiện, sau đó nàng liền phản ứng lại, gia hỏa này đang có ý đồ thông đồng nàng.
Dùng cách nói nàng học được ở thế giới này để hình dung chính là: Mẹ nó người này thiểu năng trí tuệ.
“Tân Tiểu Lộ, cuối tuần anh có tiệc sinh nhật, mời em đến nhà anh tham dự.” Tư Đồ Trạc lại dùng loại ngữ khí giống như nam chính phim thần tượng mở miệng, tay còn chọc chọc vai nàng.
Tân Tiểu Lộ thờ ơ, “không đi.”
Tư Đồ Trạc: “Em là người đầu tiên anh chủ động mở miệng mời, như vậy cũng không đi?”
Tân Tiểu Lộ chưa bao giờ nói lần thứ hai, bởi vậy mặc kệ Tư Đồ Trạc lại bá bá bá thế nào, nàng đều không để ý nữa.
Tư Đồ Trạc thầm mắng một tiếng khó làm, cảm thấy gia hỏa trong thân thể ‘ Tân Tiểu Lộ ’ này không phải là một bà già tâm như nước lặng chứ, sao liêu thế nào cũng bất động, khiến cho hắn điên tiết.
Bất quá Tư Đồ Trạc không có khả năng dễ dàng từ bỏ, vẫn tính tình nhẫn nại dây dưa Tân Tiểu Lộ vài ngày.
Bọn họ học thể dục, Tư Đồ Trạc khoe ra một chút kỹ thuật đá bóng, trong tiếng kinh hô ầm ĩ của một đám nữ sinh, đi đến bên Tân Tiểu Lộ đang uống nước dưới tàng cây. một tay hắn chống thân cây, cúi đầu nói với nàng: “anh không mang nước, nước của em cho anh mượn uống?”
Thiếu niên tuấn mỹ lóa mắt, từ xa nhìn lại chính là một phong cảnh, bộ dáng khẽ mỉm cười nói chuyện càng có cảm giác một đường tình ý miên man. hắn nghiêng người dựa vào đó, cơ hồ hơn nửa thân mình bao phủ lên thiếu nữ dưới tàng cây, có vẻ cường thế lại kiêu ngạo. Người bên ngoài xem ra, đây phỏng chừng là một màn kịch yêu đương vườn trường tràn ngập bong bóng hồng nhạt.
“Lớp trưởng? Cậu nhìn cái gì?” Vưu Đào ôm một đống bài thử thi thật dày mới thu được đi ở phía trước, thấy Tân Yến Lai không theo kịp, lại quay đầu rồi đi trở về, đứng ở bên người Tân Yến Lai thăm dò nhìn lên, phát hiện có hai lớp sơ trung đang học thể dục, trong đó một lớp hình như là lớp của em gái bảo bối.
Quả nhiên, hắn thực nhanh phát hiện em gái bảo bối của lớp trưởng bọn họ.
“A? Em gái có phải yêu đương cùng người ta hay không? Bên cạnh kia là bạn trai em ấy? Ánh mắt em gái không tồi a.” Vưu Đào đặc biệt bát quái mà cảm thán: “thật không được, trẻ con bây giờ còn nhỏ đã yêu đương, chúng ta anh trai lớn thế này đều vẫn là cẩu độc thân đấy!”
nói hai câu, không nghe thấy Tân Yến Lai hé răng, Vưu Đào lúc này mới phát hiện biểu tình của hắn có chút không thích hợp.
“Cái gì thế, lớp trưởng, cậu sẽ không tức giận đi, mặt lạnh như vậy?”
Tân Yến Lai: “Vì sao tôi tức lại giận.”
Vưu Đào: “……” Làm sao tôi biết vì sao cậu tức giân, nhưng ngữ khí của cậu rõ ràng rất là đáng sợ.
Tân Yến Lai: “đi thôi, giáo viên còn đang chờ phát bài thi.”
hắn bước nhanh đi rồi, Vưu Đào vội câm miệng đuổi theo.
một buổi trưa, Tân Yến Lai đều là cái biểu tình kia, ngày thường đã đủ nghiêm túc khó tiếp cận, hôm nay lại đạt tới một đỉnh cao mới, khiến cho những người khác đều không dám nói chuyện với hắn, đến các giáo viên cũng nghị luận vài câu.
Lúc Tân Yến Lai viết bài thi, trong đầu còn không khỏi hiện ra một màn lúc trước nhìn thấy kia. Cậu trai kia cao cao soái soái, tư thái thân mật dựa vào bên người Tân Tiểu Lộ. Bình tĩnh mà xem xét, Tư Đồ Trạc xác thật có khí chất xuất sắc hơn nhiều so với các nam sinh tuổi này, đứng ở trong đám người chính là hạc trong bầy gà.
Xuất phát từ nguyên nhân nào đó, Tân Yến Lai lúc trước đã chú ý tới Tư Đồ Trạc, hắn thường giúp giáo viên ghi chéo một ít tin tức gì đó, cũng xem qua thành tích của Tư Đồ Trạc, mười phần ưu dị, có thể nói không có gì không tốt.
Chính là ——
Tân Yến Lai: “không thể yêu sớm.”
Vưu Đào: “Cái gì?”
“Tuần này Hội Học Sinh triển khai công tác, ngăn chặn yêu sớm vườn trường.” Tân Yến Lai cầm bút máy đột nhiên nói.
Vưu Đào nghe vậy kinh hãi, ném sách luyện tập trong tay xuống, “Bệ hạ trăm triệu không thể a! Người sẽ bị quảng đại quần chúng khởi nghĩa bức vua thoái vị! Loại chuyện mất dân tâm này chúng ta không thể làm a! Dù người sắp thoái vị, muốn ở cái cương vị này một lần cuối cùng sáng lên nóng lên cũng không thể xúc động như vậy a!”
Tân Yến Lai: “……”
Vưu Đào: “Hội trưởng nếu cậu thật làm như vậy, chia rẽ đám tiểu uyên ương trong trường học, các cô ấy nhất định sẽ tập thể đối với cậu hồng biến thành đen, mắng cậu là Vương Mẫu nương nương xen vào việc người khác. Kỳ thật người ta lén lút nói yêu đương nho nhỏ lại không phiền đến người khác, chúng ta quản nhiều như vậy làm gì, thời đại đang tiến bộ, xã hội đang phát triển, chỉ cần mỗi người đều dâng ra một chút tình yêu, sẽ càng có ngày mai tốt đẹp, cậu nói có phải hay không?”
Tân Yến Lai: “…… Thôi.”
Vưu Đào làm sách luyện tập trong chốc lát, đột nhiên cân nhắc ra. Lớp trưởng không phải là nhìn thấy em gái yêu sớm mới bị kích thích đi? Má ơi, đây thật đúng là đại gia trưởng vạn ác.
hắn cọ đến bên người Tân Yến Lai, “Ai, hội trưởng, lớp A, hai ngày trước tôi đi kiểm tra kỷ luật, nhìn thấy em gái, em ấy còn hỏi tôi sao cậu không đi thăm em ấy đâu, tôi phỏng chừng em ấy nhớ cậu.”
Con số 9 dưới ngòi bút Tân Yến Lai bỗng nhiên nghiêng nghiêng bay ra, vẽ nên một cái độ cong nhỏ hướng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.