Nữ Chính, Đừng Tưởng Tôi Sợ Cô!!!

Chương 2:




Tại phòng Vip số 1 bệnh việnlớn nhất thành phố X, một cô gái tầm mười bảy, mười tám tuổi, khuôn mặt tái nhợt nằm yên trên giường bệnh. Cô gái này có khuôn mặt rất xinh đẹp. Làn da trắng mịn không chút tì vết, cái mũi nhỏ xinh, đôi môi trái tim phớt hồng, lông mi cong vút, lông mày lá liễu, mái tóc đen dài mềm mại như tơ.
Đột nhiên, lông mi cô gái khẽ run rẩy. Cô mở mắt, đôi mắt màu đen thâm thuý, trong veo mà sâu thẳm. Ánh mắt cô lúc đầu có điểm mơ màng, nhưng rất nhanh liền trở nên tỉnh táo. Một cơn đau đầu bỗng ập đến, một đoàn kí ức xa lạ không ngừng xuất hiện trong đầu. Cô gái nhắm nghiền hai mắt để tập trung tiêu hoá những thứ vừa rồi. Khoảng mười lăm phút sau, hai mắt cô rốt cuộc mở ra, ánh mắt lãnh tĩnh đến đáng sợ. Cô gái này không ai khác chính là Âu Tử Tuyết.
Âu Tử Tuyết khẽ nhếch môi, một cú ngã, không chỉ khiến toàn bộ kí ức trước năm mười lăm tuổi hoàn toàn nhớ lại mà còn đem cô xuyên vào cuốn truyện máu chó mới đọc tối qua. Hai từ “xui xẻo” đúng là chưa bao giờ từ bỏ cô nhỉ?
Âu Tử Tuyết trước năm mười lăm tuổi là một sát thủ khét tiếng trong giới hắc đạo, xinh đẹp vạn phần, nhưng cũng vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn. Năm mười lăm tuổi cô vì gặp phải tai nạn máy bay mà mất trí nhớ, trở thành một nữ sinh bình thường.
Bởi vì từng làm sát thủ nên tâm trí của cô tương đối vững vàng, đối với việc bản thân bị xuyên đến đây cũng không có chút ngạc nhiên hay sợ hãi nào. Cô nằm trên giường chuyên tâm nhớ lại những tình tiết đã đọc trong truyện, đồng thời suy nghĩ cho cuộc sống sau này của mình. Thân thể cô xuyên vào là nữ phụ trong cuốn truyện cô đọc tối qua, trùng tên với cô, cũng là Âu Tử Tuyết. Nữ phụ này thân phận không tồi, là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Âu thị nổi tiếng thế giới, rất được sủng ái. Bởi vì vị hôn phu là Hàn Thiên Dật bị nữ chính quyến rũ mà nhất nhất chống lại nữ chính. Cuối cùng rơi vào tầng tầng cạm bẫy của nữ chính, bị người người phỉ nhổ, không chịu nổi mà tự vẫn.
Âu Tử Tuyết tặc lưỡi, cảm thấy cô nữ phụ này thật đáng thương. Bất quá nếu cô đã nhập vào thân thể này thì tuyệt đối sẽ khôngđể chuyện đó xảy ra. Nữ chính cũng được, nam chính cũng được. Đến một người liền đuổi một người. Cuộc sống của cô không ai có thể can thiệp.
Suy nghĩ tốt cho tương lai, Âu Tử Tuyết mới cảm thấy mĩ mãn, ngồi dậy rời khỏi giường bệnh, thử hoạt động tay chân. Hoàn hảo, cả cường độ thân thể, sức mạnh thân thể, độ nhạy bén, linh hoạt đều theo cô đến đây. Âu Tử Tuyết nhếch môi cười nghiền ngẫm. Nữ chính à, tốt nhất ngươi đừng có tính kế ta, bằng không ta cũng không biết bản thân sẽ làm ra việc gì đâu. Cả nam chính nữa, nếu thật chọc tới ta, ta cũng không ngại khiến ngươi đoạn tử tuyệt tôn luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.