Lương Thanh Từ không nói lời nào.
Ta trợn mắt há hốc mồm. Đây là thứ mà một sinh vật được cấu tạo từ carbon có thể nghĩ ra được sao? Hay là thần tiên không phải sinh vật được cấu tạo từ carbon?
Ta bị sốc kinh khủng.
Nam nữ chính là cùng một người, tự biên tự diễn kịch bản rồi tự mình ngược chính mình.
Thật trâu bò!
“Thảo nào Bạch Nhược Hoan đối xử tốt với ngươi, lại chả hiểu sao mà sợ hãi ngươi đến thế. Cũng khó trách ngươi không thể nào chung đụng thân thiết với nàng.” Nếu không có sở thích đặc biệt, ai lại có ham muốn đối với chính mình chứ.
Bảo sao ta liếc mắt một phát liền cảm thấy bản thân mình xuyên vào sách.
“Ngươi có biết ngươi và Bạch Nhược Hoan sẽ sáng lên khi ta dùng linh lực cảm ứng không? Ta vẫn luôn cho rằng các ngươi là nam nữ chính trong một bộ phim truyền hình nào đó, kịch bản và bối cảnh đều rất giống trong phim cổ trang.” Ta bắt đầu khoa chân múa tay miêu tả: “Đúng rồi, lúc các ngươi nói chuyện cũng thế. Ở trong vùng cảm ứng của ta liền lấp lánh lấp lánh, bling bling.”
Lương Thanh Từ xấu hổ nhắm mắt lại: “Đừng nói nữa.”
Haha chắc hẳn đây sẽ là quá khứ đen tối của một đời Diêm Quân, mưu tính gian lận để vượt qua lịch kiếp, kết quả lại gặp bug*. Tự bản thân mình làm cho chính mình vô cùng thê thảm.
(*bug: lỗi hệ thống)
Ta:……
Ta bắt đầu cười điên cuồng ha ha ha ha ha ha ha!
“Lương Thanh Từ, ngươi có nghĩ đến khả năng Thiên Đạo phát hiện ra ngươi gian lận nên cố ý muốn dồn ép ngươi hết lần này đến lần khác không?”
Lương Thanh Từ:……
21.
Cuộc hội ngộ của chúng ta chỉ toàn những lời thật lòng và tiếng cười vui vẻ.
Ta cảm thấy khá tốt.
Không có cảnh khóc sướt mướt khi gặp lại nhau sau một thời gian xa cách.
Lương Thanh Từ đã lén rơi nước mắt rất nhiều, ta nhìn thấy hết trong Luân Hồi Kính.
Mấy ngày sau, Lương Thanh Từ, à không, phải là Diêm Quân Thanh Từ tỏ tình với ta.
Mọi người ơi, đây là lần đầu tiên trong đời ta được tỏ tình! Chẳng lẽ lại không làm bộ làm tịch một chút?
Ta cố ý trêu ghẹo: “Là Lương Thanh Từ thích ta trước hay là Bạch Nhược Hoan thích trước nhỉ?” Ta biết rõ còn cố tình hỏi.
Thanh Từ bị khiêu khích nhiều ngày ở khắp mọi nơi, vẻ mặt không hề thay đổi: “Bạch Nhược Hoan trước, vậy nên kiếp sau mới không còn phiên bản nữ đó của ta lịch kiếp cùng ta nữa."
“Yêu nàng, mà không có được tình cảm của nàng, nên tình kiếp của phiên bản nữ đó chỉ trong một lần đã hoàn thành xong rồi.”
Có chút kỳ quặc, nhưng vẫn rất cảm động.
“Lương Thanh Từ nơi đó cũng đã động lòng, cho nên thứ cuối cùng hắn nhắc đến chính là Yến Yến. Khi đó phần tình cảm trong linh hồn hắn chỉ còn thừa lại một chút, vài phần còn sót lại đó đều gom cả lại mà thầm thích nàng.”
Trời má, ta cảm động vô cùng.
Người nam nhân này thật tốt!
Ta lao đến hôn bẹp một cái lên mặt hắn.
Trải qua kiếp nạn còn có thể trở thành người một nhà, thật sự rất may mắn.