Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Chương 1.1: Mở đầu




< Đoạn ngắn một >
"Chủ nhân! Tiểu thư Thiển Mạch ở ngoài đường đùa giỡn người khác."
"Đùa giỡn thì đùa giỡn! Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng giả trang thành nam nhân đi đùa giỡn người khác."
"Nhưng lần này tiểu thư mặc nữ trang."
"Vậy thì sao? Đùa giỡn tiểu thư nhà nào?"
"Lúc này không phải tiểu thư, mà là công tử."
Trong nháy mắt, nam nhân nào đó đã biến mất.
< Đoạn ngắn hai >
"Thẩm Thiển Mạch. Trẫm mặc kệ nàng là chủ Ma Cung hay là nữ nhi tướng môn kiếp này nàng phải là hoàng hậu của trẫm!"
"Ta không đồng ý” Nữ tử lười biếng nhíu mày.
"Trẫm lấy giang sơn làm sính lễ, cho nàng ngôi vị hoàng hậu." Nam nhân nào đó trưng ra vẻ mặt lấy lòng nhìn về phía nữ tử.
"Lấy giang sơn làm sính lễ, thật tầm thường, ta không muốn." Vẻ mặt của nữ tử khinh thường.
"Mị Huyết Lâu thì như thế nào?" Nam nhân nào đó tiếp tục nịnh nọt nói.
"Cái này thì miễn cưỡng có thể suy xét một chút." Nữ tử lộ ra nụ cười giảo hoạt, nàng chỉ nói suy xét một chút thôi nha.
< Đoạn ngắn ba >
Bên trong thư phòng của nước Thiên Mạc. Nam nhân nào đó đang ngồi xem binh thư.
"Hoàng thượng, công chúa An Nhã của nước Lâm Vị cầu kiến."
"Không gặp."
"Nhưng công chúa An Nhã đã khóc đến sưng cả hai mắt."
"Vậy thì có liên quan gì đến trẫm?"
"Nghe nói là do hoàng hậu nương nương đã đả thương con chó yêu quý của công chúa An Nhã."
"Cái gì, lại có chuyện như vậy sao?"
Tiểu thái giám lẩm nhẩm, cuối cùng hoàng thượng cũng có phản ứng rồi.
"Súc sinh kia lại dám chọc Thiển Mạch? Đem con chó của công chúa An Nhã  loạn côn đánh chết cho trẫm."
Nhìn bộ dáng tức giận của nam nhân nào đó, tiểu thái giám im lặng một hồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.