Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1779:




Hoàng Phủ Cẩn ngoài trong ánh đèn, cẩn thận nhìn nàng, thiếu nữ như hoa quỳnh dưới ánh đèn càng thêm yêu kiều duyên dáng, vẻ đẹp động lòng người khiến hắn ngừng hít thở, cũng quên mất mình định nói gì.
Tô Mạt giận dỗi chu môi lên, "Chẳng lẽ khó nhìn lắm sao? Cẩn ca ca không khen muội."
Tất nhiên nàng không phải vì muốn hắn khen nàng, chỉ là khi buông được trách nhiệm xuống, đó là một cách nàng thể hiện tâm trạng thoải mái.
Hơn nữa từ trước đến nay nàng không để ý nhiều đến dung mạo, càng không hỏi xem hắn có thích hay không, có xinh đẹp hay không.
Trong đầu lóe lên ý tưởng, lập tức Hoàng Phủ Cẩn hiểu được nguyên nhân.
Hắn cảm thấy vô cùng vui mừng, vọt tới trước mặt nàng, một tay ôm nàng lên, vui mừng nói: "Mạt nhi là cô gái xinh đẹp nhất."
Tình nhân trong mắt luôn là đẹp nhất, đây chính là lời nói ngọt ngào nhất.
Tô Mạt cười nói: "Ai nha, rối tóc của muội, chúng ta ra ngoài đi."
Mấy người Lưu Vân chắc chắn đáng đợi ở cửa, để bọn họ nghe miễn phí những lời buồn nôn như vậy, thật sự không hợp.
Chờ bọn họ mở cửa ra ngoài, mấy bóng người nhanh chóng nhảy đến, Lan Nhược và Lưu Vân xuất hiện ở bên cạnh, "Thiếu gia, tiểu thư, bên ngoài có vài người hình như tới tìm chúng ta."
Khi mở cửa ra tiếng ồn ào kia càng thêm rõ ràng, hình như nói bọn họ giả mạo Thẩm nhị thiếu gia, Thẩm tiểu thư, muốn khách điếm giao người ra.
Khách điếm tất nhiên không biết, chỉ có thể để bọn họ tả xem người như thế nào, nhận dạng ra sao, bọn họ sẽ chỉ đường.
Khi đang nói chuyện, hai nhóm người gặp nhau ở đầu cầu thang, đi đầu là một cô gái toàn thân quần áo hồng nhạt, bộ dạng xinh đẹp, ánh mắt mạnh mẽ có chí khí.
Sau lưng nàng là mấy tên nam nhân thô kệch, ánh mắt đám người lộ ra tinh quanh, vừa nhìn là biết có tay nghề.
Chưởng quỹ khách điểm tự mình đưa bọn họ đi lên, thấy Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn vội vàng chắp tay thi lễ, "Các vị đắc tội, vị này là Thẩm gia cô nương cùng với gia môn, bọn họ tới tìm các vị để làm rõ một số chuyện."
Rõ ràng người đến hùng hổ muốn hỏi tội, chưởng quỹ là tốt bụng nói là tìm hiểu, xem ra thật sự là hòa khí sinh tài.
Tô Mạt cười cười, "Đa tạ chưởng quỹ, không có chuyện gì phiền ngài nữa, chúng ta sẽ tự giải quyết."
Ông ta vội nói, "Không bằng các vị cùng xuống dưới dùng trà nói chuyện, làm rõ hiểu lầm."
Cô giá kia hừ nói: "Có gì là hiểu lầm, bọn họ dám giả mạo tiểu thư và nhị thiếu gia của chúng ta, quả thật là to gan lớn mật mà."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.