Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1856:




Hiện giờ mọi người đều đã biết về nhau, đây cũng chỉ là chỗ dừng chân, không nhất thiết phải kết thân sâu.
Lan Như vô cùng khách khí múc cháo cho nàng ta, gắp thêm món ăn kèm, Thẩm Tinh Tinh lại bày ra vẻ thẹn thùng, tư thế của các tiểu thư khuê các, ánh mắt vụng trộm liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn.
Cảm thấy như ánh mắt của hắn đang nhìn mình, chỉ cần nàng ngẩng đầu lên, tim nàng liền đập dồn dập, vì ngại ngùng, nàng cúi đầu ăn cháo.
Tim vẫn đập dồn dập, hai má đỏ bừng, tay hơi run run, gần như không chịu được nữa.
Thức ăn trên bàn và người xung quanh đều như làm nền, chỉ còn lại Hoàng Phủ Cẩn và đôi mắt đầy tình cảm mà thôi.
Nàng lướt nhìn qua hắn, thấy hắn ngẩng đầu nhìn qua, nhưng không nhìn thẳng vào nàng, hắn còn đang chú tâm gắp đồ ăn cho Tô Mạt..
Thẩm Tinh Tinh cắn môi, trừng mắt nhìn Tô Mạt, chẳng lẽ nàng ta không biết cái gì gọi là e thẹn sao?
Tô Mạt bị nàng ta nhìn có chút phiền, ngẩng đầu không khách khí nói: "Thẩm tiểu thư không phải không muốn phải bỏ quy củ sao? Ngồi ăn cùng bàn với vương gia, quả thật có chút không hợp quy củ đó."
Hai má Thẩm Tinh Tinh lập tức đỏ bừng lên, tức giận nói: "Tô Mạt, ngươi cũng đâu có tuân theo quy củ, hiện giờ vương gia đang ở ngoài, vương gia rộng lượng, không so đo cái này, chẳng lẽ ta còn không biết phân biết sao? Trái lại ngươi...hừ!"
Vậy mà cũng là tiểu thư của phủ Quốc công, không có chút quy của nào, lại cấu kết làm bậy cùng vương gia.
Thấy nàng ta nói Tô Mạt như vậy, Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày, tuy rằng không vui, nhưng tính hắn không thích so đo cùng với nữ nhân, hơn nữa Tô Mạt thông minh như vậy, tất nhiên sẽ không để bản thân chịu thiệt.
Nếu như hắn tranh chấp, ngược lại lại khiến nàng mất mặt, khiến cho người khác cảm thấy phu quân của nàng bụng dạ hẹp hòi.
Hắn đặt bát đũa xuống, nói với Tô Mạt: "Xem ra giờ trời cũng chưa tạnh ngay được, chỉ có thể đợi thêm lúc nữa rồi."
Sau đó hắn đứng dậy, đi về phía gian phòng phía đông.
Thẩm tinh tinh nóng lòng đặt bát đũa xuống đuổi theo, "Vương gia, người không ăn điểm tâm nữa sao?"
Tô Mạt nhìn về phía nàng ta, như cười như không nói: "Thẩm tiểu thư, ăn không nói ngủ không nói."
Hừ, dám có ý đồ quyến rũ nam nhân của nàng, coi nàng là người chết sao?
Đừng nói nàng là thiên kim tiểu thư của phủ Quốc công, cho dù là nha đầu bình thường, công chúa hay quận chúa gì đó cũng không được quyến rũ nam nhân của nàng, huống chi là một nữ nhi của thương nhân.
Địa vị của Thẩm gia ở dân gian cũng coi là cao, nhưng nếu cân nhắc đến hoàng gia, thì cũng chỉ là thương nhân trục lợi mà thôi, địa vị thấp.
Vậy mà nàng ta lúc nào cũng treo cái danh danh môn khuê tú ở trên môi, khuê tú thật sự nằm cũng trúng đạn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.