Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích

Chương 42: Bổn thiếu từ chối tu tiên (4)




Cuộc thi tuyển chọn dành cho đệ tử ngoại môn đang ngày càng đến gần, mọi người ai ai cũng gấp rút luyện tập điên cuồng, tăng thực lực, chẩn bị cho kì thi
Nếu ngay cả kì thi này mà không vượt qua được thì con đường tu tiên coi như bị cắt đứt hoàn toàn
Có đệ tử vì luyện tập quá sức còn bị đột quỵ
Trong khi đó, người tuyên bố hùng hồn không thèm tu tiên,vẫn đăng kí tham gia cuộc thi thì đang ung dung tự tại khắp nơi
Lúc thì đi trêu chọc chỗ này, lúc thì đi phá chỗ nọ, rủ rê lôi kéo mọi người đi chơi, và đương nhiên lần nào cũng vác theo Tử Kỉ
Mọi người vô cùng ức chế nhưng vẫn phải cắn răng chịu đựng, bọn hắn luyện tập vất vả, tên kia thì lại chạy đi chơi
Cứ đợi xem, nếu không luyện tập rồi thế nào ngươi cũng bị mất mặt trong cuộc thi...
Sau núi,
"Ngươi thôi đi! Ngươi không muốn tu tiên nhưng ta lại muốn tu tiên, ngươi không luyện tập thì đừng có kéo ta theo cùng!!!"
Một thiếu niên cao ráo, ngũ quan thanh tú, đẹp đẽ đang nộ khí xung thiên, hét ầm lên với người đang ngồi trên hòn đá trước mặt.
Quá sức chịu đựng của hắn rồi!
Chưa bao giờ hắn lại cảm thấy tức giận như lúc này, kẻ điên này, đi đâu cũng kéo hắn theo, một chút thời gian để luyện tập cũng không có, thế này làm sao hắn thoát ra khỏi trò chơi này được...
Cầu thiếu niên trắng trẻo, đáng yêu chớp chớp dôi mắt đen láy, tay vung nhẹ nhánh cây dại nhặt dưới đất, nhìn chằm chằm hắn
"Ngươi không thích sao? Nếu ngươi muốn tu tiên, ta có thể giúp ngươi vượt thẳng qua Luyện khí kì, lên trúc cơ dễ dàng nên không cần phải lo đâu!"
"Thôi đi!" Lần này Tử Kỉ hoàn toàn đã không khống chế nổi cảm xúc của bản thân
"Kẻ điên như ngươi, đến Luyện khí kì còn không dám lên, còn nói muốn giúp ta, ngươi đủ khả năng sao?"
Cành cây đang vung vẩy bất chợt dừng lại, Số 23 quay lại nhìn hắn, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn vào hắn, Tử Kỉ nhận ra mình đã lỡ miệng, vôi vàng lên tiếng giải thích,
"Ta...ta không..." cố ý...
"Rồi ngươi sẽ thấy!"
Thiếu niên hờ hững cắt ngang lời hắn nói, ném cành cây xuống đất, dẫm gãy nó rồi quay lưng rời đi, bỏ mặc Tử Kỉ đứng đó
Tử Kỉ nhìn theo bóng lưng kia, trong đầu chợt thoáng qua một vài hình ảnh kì lạ
Thiếu nữ mặc bộ y phục trắng nhuốm máu đỏ thẫm, nở nụ cười kì lạ, đâm sâu chủy thủ vào tim hắn không chút lưu tình...
Thiếu nữ mặc đồ cô dâu đỏ tươi rực rỡ đứng trên lễ đường đợi hắn...
Tử Kỉ khẽ lắc đầu, những hình ảnh thoáng qua nhanh chóng biến mất
Định đuổi theo xin lỗi nhưng rồi lại thôi
Hắn đang làm trò gì vậy? Chỉ là một NPC trong Game, hơn nữa lại còn là đàn ông...
Nếu không có tên nam chính dở hơi đó làm phiền, nhiệm vụ của hắn sẽ nhanh chóng hoàn thành
Chỉ cần làm xong nhiệm vụ này thì có thể rời khỏi đây rồi!
Cuối cùng vẫn quyết định quay lưng bỏ đi...
- ----------------------------------------***********************************----------------------------------------
Chẳng mấy chốc, cuộc thi tuyển chọn đã đến
Tại sân rồng trên đỉnh núi cao, tất cả các trưởng lão, các bậc tiền bối làm ban giám khảo và cả các đệ tử ngoại môn tham gia cuộc thi cũng đã tập trung đầy đủ
Trưởng lão râu bạc vuốt vuốt chòm râu của mình, cười tươi như hoa nhìn xuống phía dưới
Một đám đệ tử ngoại môn chen lấn nhau, có người lo lắng sợ hãi, cũng có người tràn đầy tự tin
Mạc Thanh một thân bạch y ngồi trên dành cho ban giám khảo chính, nhìn xuống phía dưới
Có không ít nữ đệ tử liếc mắt đưa tình với hắn, cũng có cả những ánh mắt hâm mộ và đố kị của đám nam đệ tử, dù sao hắn cũng là người trẻ tuổi nhất từ trước tới nay đạt tới cấp bậc Nguyên Anh hậu kì, một trong ba người mạnh nhất đại lục
Ánh mắt hắn trầm tư, rơi vào một thân ảnh đứng phía xa, tách biệt hoàn toàn so với mấy đám đệ tử khác
Thiếu niên đứng đó, ánh mắt lơ đãng không thèm quan tâm đến thứ gì xảy ra xung quanh, hoàn toàn tách biệt với những người khác, thỉnh thoảng có một điều gì đó làm gương mặt kia xuất hiện một nụ cười rạng rỡ rồi lại nhanh chóng biến mất, một mình người đó một thế giới riêng...
Cuộc thi năm nay, có lẽ sẽ có nhiều điều mới mẻ...
Mạc Thanh chăm chú theo dõi người đó đến mức thậm chí không phát hiện ra, có người đang thu toàn bộ hành động cùng dáng vẻ của hắn vào mắt
Tử Kỉ thở dài, nhìn về phía Sa Mạn vài lần, định bước đến rồi lại thôi...
Chíuuuu!!!
Đoàng!!!
Bầu trời bỗng chốc ngập tràn pháo hoa rực rỡ, trong tiếng hò reo vang dội một vùng, trưởng lão râu bạc dơ tay lên
"Ta tuyên bố, cuộc thi tuyển chọn năm nay, chính thức bắt đầu!"
- --------------------------------------------****************************---------------------------------------------
Mỗ tác giả: Có vẻ vẫn chưa có ai nhận ra điều gì qua hai chương này...Thôi cứ từ từ theo dõi tiếp nha!!! =v=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.