*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau khi hai người biến mất trong sương mù, một góc âm u đi ra một ngọc thụ lâm phong nam tử, sắc mặt hắn lúc này âm trầm đáng sợ, trên tay xiết chặc lấy cây quạt.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Nhóm Mộ Ly đã vào đầm lầy bên trong một ngày, một ngày này mặc dù không gặp nguy hiểm đáng lo nhưng càng tiến vào trung tâm thì sương mù càng dày đặc, mọi hành động của bọn họ đều trì hoãn chậm chạp.
Mộ Ly ngay từ đầu bước vào đám sương mù này liền âm thầm tìm hiểu khống thuỷ thuật thứ ba hình thái, sương.
Sáu năm rèn luyện mặc dù không tăng trưởng về mặt tu vi như bao người khác, nhưng về mặt pháp thuật lại sâu thêm một tầng, khống thuỷ thuật của nàng vốn đã đăng phong tạo cực, thuỷ hình thái thứ hai là mây nàng cũng đã nắm bắt đến đại thừa, việc tìm hiểu thứ ba hình thái cũng là chờ đến thời cơ thích hợp, mà nơi đây lại đủ điều kiện hợp ý nàng tham ngộ.
" Tại sao ta có cảm giác có người đi phía sau chúng ta." Cốc U Lan đang cùng Bắc Tùng Quân đi phía trước đột nhiên quay đầu nói.
" Ta không cảm nhận được."
" Ta cũng vậy."
Bắc Tùng Quân cùng Lưu Nhiên lần lượt lên tiếng, duy chỉ có Mộ Ly làm trầm mặc.
" Có thể là Mộ Tình Tình." Mộ Ly lời vừa nói ra khiến cả ba nghi hoặc tại sao nàng cho rằng là Mộ Tình Tình mà không phải là người khác.
" Cả bốn người chúng ta duy chỉ có ngươi là nhận ra được, đó là bởi vì ngươi cùng nàng mệnh cách tương liên, nó đã hình thành một sợi dây liên hệ vô hình gàng buộc cả hai, cũng bởi vì vậy nếu một trong hai các ngươi có gì hành động sẽ mơ hồ cảm ứng được, nên việc nàng ở phía sau có khả năng rất lớn." Mộ Ly là một thiên sư giả, lời nàng nói luôn có cân lượng, việc thiên sư giả có thể nhìn số mệnh một người đó là điều mà ai ai cũng biết.
" Lại có chuyện này, nhưng tại sao cả hai lại cùng mệnh cách giống nhau." Bắc Tùng Quân lo lắng cho nàng, lên tiếng hỏi Mộ Ly.
" Thiên đạo chỉ định." Mộ Ly chỉ có thể nói bốn chữ này, chẳng lẽ bắt nàng phải nói rằng bởi vì cả hai là nữ chủ cùng nữ xứng, nhưng khi nàng bắt đầu tìm hiểu đến thiên cơ thuật toán loại này đã không còn có tư tưởng đây là một thế giới trong quyển sách, vốn cái gọi là nữ chủ nam chủ hơn thua chủ yếu ở trỗ khí vận cùng số mệnh khác nhau.
" Cứ tình hình này chúng ta sẽ càng trì hoãn thời gian mất." Lưu Nhiên nhìn đám sương mù dày đặc nhíu mày, lên tiếng chuyển sang chủ đề khác.
" Cứ để ở ta, nhưng ta yêu cầu mọi người phát tâm mà thề không được tiết lộ chuyện này với bất cứ một ai khác." Tâm ma thề một khi làm trái sẽ dẫn đến tâm ma ảnh hưởng đến tu vi, mặc dù có nghi hoặc nhưng cả ba cũng đành lên tiếng đáp ứng.
Một loại ước chế như có như không quanh thân cả ba khi phát thệ vừa xong, Mộ Ly lúc này mới yên tâm gật đầu, huyết mạch bị áp chế lúc này đã kích phát, chạy dọc thân thể sau đó tập chung vào hai mắt của nàng, khiến cảnh vật xung quanh trong mắt nàng rõ như ban ngày.
" Miêu tộc huyết mạch, ngươi là bán yêu." Cả ba bên trong duy chỉ có Lưu Nhiên là không có lấy làm ngạc nhiên, vốn dĩ hắn đã mơ hồ đoán được từ trước.
" Đi theo ta." Mộ Ly xuất ra một căn dây mây mộc buộc chặt eo của cả ba để tránh việc đi lạc, một cổ uy áp từ huyết mạch phát ra khiến xung quanh yêu thú hoảng sợ chạy loạn, Mộ Ly bắt đầu dẫn đội lên đường.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
" Dương đại ca ngươi có cảm thấy xung quanh trở nên im lặng." Mộ Tình Tình liếc đông liếc tây quan sát.
" Ta cũng cảm thấy như vậy, quái lạ lại không thấy một bóng yêu thú." Dương Sở Ca quay đầu lại nhìn nàng.
" Mặc kệ là gì, chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo." Nghĩ đến sẽ bị phỏng tay trên, Mộ Tình Tình lên tiếng thúc dục.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Một đạo thân ảnh phiêu bay như gió thổi, sương mù xung quanh như bị một trận cuồng phong thổi tan lộ ra rõ ràng cảnh vật.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
" Đã đến trung tâm."
Mộ Ly hai mắt liếc xung quanh, hao tốn một ngày trời cuối cùng bọn họ đã đến nơi.
" Địa điểm cụ thể ở nơi nào." Quay lưng lại hỏi Bắc Tùng Quân, bởi vì Bắc quốc bọn họ biết cụ thể di tích ở nơi nào.
" Trung tâm hướng đông bắc, có một hạp cốc ở nơi đó, bên trong chính là di tích nơi bị phong ấn." Bắc Tùng Quân nhớ lại địa điểm kể cho Mộ Ly nghe.
" Hướng đông bắc." Mộ Ly nhíu mày, giọng nói có điều gì mơ hồ.
" Có chuyện gì sao." Lưu Nhiên phía sau lưng nàng hỏi.
" Từ đây đến hướng đông bắc không ta không cảm nhận được yêu thú hơi thở." Mộ Ly nói ra nghi vấn của mình.
" Chẳng lẽ phía trước có gì sao." Lưu Nhiên bọn người lúc này đã bắt đầu nghi hoặc, trong đầu liền nghĩ ra đủ loại tình huống phía trước.
" Tiếp tục lên đường." Mộ Ly nhìn một tầng dày đặc sương mù như một tấm chăn cản trở mọi động tác của mình, nàng một tay nâng lên, trong hư không như đang đùa nghịch một loại, chỉ thấy rất nhanh sương mù trong vòng bán kính ba mét đã loãng hơn rất nhiều, mọi hành động đã trỡ nên thư sướng như trước.
Đông bắc, bởi vì không có gặp yêu thú nên tiến độ của cả bốn thuận lợi hơn rất nhiều, bất quá sự im lặng khiến bọn họ càng trở nên căng thẳng.
Đứng phía trên hạp cốc, Mộ Ly đám người cảm nhận được phía dưới áp lực, một mảnh đen kịt mơ hồ mang theo một cổ uy áp thô bạo.
Gật đầu nhìn nhau, cả bốn phi thân nhảy xuống phía dưới bóng đêm, tiếng xé gió ù ù bên tai, cho đến khi chân đã tiếp đất cả bốn mới thở phào nhẹ nhõm.
Phía dưới vốn không đen kịt một mảnh như từ trên nhìn xuống, một loại đốm sáng mờ hồ có thể nhìn được xung quanh cảnh vật, cả bốn âm thầm quan sát, ngay lúc này một trận hôi thối cơn gió thổi qua cả bốn người đang đứng.
Khi nhìn lại, đồng tử bọn họ co rút lại, một con hung thần sát khí quái vật đang đứng trước mặt bọn họ.
Tg: nhớ bình chọn cho ta có động lực nhé.