Thông tin truyện

Nữ Phụ Vốn Thuộc Về Nữ Chính

Nữ Phụ Vốn Thuộc Về Nữ Chính

Tác giả:

Thể loại:

Sủng , Bách Hợp , Nữ Phụ

Nguồn:

Wattpad.com/user/Ntiznh

Trạng thái:

Đang ra
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 9/10 từ 17129 lượt
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng, cường cường, chữa lành.
CP: Nữ chính công x Nữ phụ thụ.

Giới thiệu

Tiểu thuyết luôn là các nhân vật chính, nhất là nữ chính, sẽ luôn là một tồn tại đặc biệt, luôn khiến người khác yêu thích

Đặc biệt là trong tiểu thuyết thể loại Mary Sue, nữ chính càng giống như là tiền vậy, không ai không yêu, ai ai cũng vây quanh nữ chính, khác giới càng ân cần, càng cảm thấy nữ chính vô cùng đặc biệt, các nhân vật nam đều rung động trước nữ chính.

Càng đối lập nhiều mới càng khiến người đọc cảm giác được sự khác nhau lớn cỡ nào, thế nên mới cần vai nữ phụ ác độc, nhẫn tâm, càn quấy, kiêu ngạo, ích kỷ....làm nền để tô điểm rồi.

Nữ phụ càng bị chán ghét, mới nổi bật nữ chính càng được yêu thích, nữ phụ càng tùy hứng điêu ngoa, mới làm nổi bật nữ chính dịu ngoan hiểu chuyện...

Bởi vì có nữ phụ làm đối lập nên nữ chính càng được yêu quý, cuối cùng nhận lại một cái kết thật đẹp. Còn nữ phụ tuy là vị hôn thê của nam chính nhưng do ác độc nên chỉ nhận lại cái kết thê thảm không nỡ nhìn thẳng.

Trầm Nhung, một người con gái xinh đẹp ôn nhu lại rất dịu dàng. Người cứ như ánh mặt trời luôn khiến cho người khác yêu thích. Mặc dù hoàn cảnh gia đình nàng không tốt, vào trường học hoàn toàn là nhờ học bổng trừ những kẻ ghen ăn tức ở, khinh thường người nghèo thì chẳng có ai ghét Trầm Nhung nổi.

Còn Vương Dư, một thiên kim tiểu thư nhà giàu. Thành tích học không tốt, tính tình lại kiêu căng ngạo mạn, tính cách của cô khiến người ta không thể nào thích nổi.

Hai con người khác nhau, tượng trưng cho nữ chính và nữ phụ của một quyển tiểu thuyết.

Nhưng tưởng chừng như hai thái cực khác nhau, tưởng chừng là kẻ thù của nhau nhưng số mệnh của hai người dường như có sự liên kết đặc biệt nào đó.

...

"Vương Dư, cậu có còn nhớ tớ là ai không?"

"Cái trò giả vờ này của cậu tôi gặp rất nhiều rồi, không cần làm thân với tôi bằng cách đáng khinh này."

...

"Trầm Nhung, cậu là cô bé khi đó phải không?"

"Cậu nhớ ra tôi là niềm vui sướng nhất trong cuộc đời của tôi."

...

Cả cuộc đời này của Trầm Nhung tưởng chừng như mãi chìm trong bóng tối nhưng bỗng một ngày nàng gặp được một cô bé.

Cô bé đó như ánh sáng mặt trời soi sáng cho cuộc đời của nàng.

"Tớ tên là Vương Dư, cậu không sao chứ?"

Nàng cứ nghĩ rằng cả cuộc đời này của mình mãi không thể với tới ánh mặt trời kia cho đến một ngày hai người chung một trường, rồi chung một lớp...

"Trầm Nhung, tôi thích cậu! Hôn cũng đã hôn, ôm cũng đã ôm rồi nếu cậu không đồng ý thì tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!"

...

Sau khi mẹ mất Vương Dư tưởng rằng nếu cô không chanh chua ác độc thì ai cũng có thể bắt nạt mình. Ngoài mẹ ra chẳng còn ai bảo vệ mình.

Cho đến một ngày có một người xuất hiện cho cô sự ấm áp, bảo vệ cô.

"Được bảo vệ cậu là niềm vui sướng nhất cuộc đời của mình."

...

Nữ phụ vốn thuộc về nữ chính, còn nam chính?

Không cần để ý tới!

****

Lời tác giả:

Nhìn nhược giống thụ nhưng thật chất không phải thụ! Nhìn lạnh lùng kiêu ngạo giống công nhưng thật chất không phải công!

Công yêu đến thấp hèn, thụ trước ghét sau tự vả dính người đến bản thân còn không hay biết.

Truyện đối với tôi (có lẽ) không ngược! Thụ mới đầu không nhớ công là ai nhưng từ từ sẽ nhớ, không phải gương vỡ lại lành.

Thụ thuộc tính nữ phụ như bao nữ phụ khác là vị hôn thê của nam chính (pháo hôi). Công thuộc tính nữ chính như bao nữ chính khác thì được nam chính (pháo hôi) để ý theo đuổi. Nhưng không phải chuyện tình tay ba, công chỉ để ý một mình thụ, thụ khi thích công cũng ném nam chính (pháo hôi) ra xa.

Các chương mới nhất