Nữ Vương Dẫm Đạp Anh Đi

Chương 40.1: Hơn cả ái muội (1)




Sau khi mẹ Mạc và Mạc Dương Dương rời đi, Mạc Dao Dao cũng được xuất viện, đây là lần ở chung sau đầu tiên sau một tháng xa cách của họ, nên Vạn Niên Thanh rất hưng phấn, sau khi hắn nhảy nhót tung tăng khắp trong phòng, thì Mạc Dao Dao cảm thấy hắn ta không phải yêu Ngư quái hoa, mà phải là yêu quái khỉ mới đúng, nói không chừng còn có chút liên hệ máu mủ với Tôn đại thánh nữa, dù sao lúc Lục Tiểu Linh Đồng còn trẻ cũng một người khá là đẹp trai.
"Anh quá high [nguyên gốc đó, hiểu như “quá phởn, quá phấn khích” nha] à?" Khi đến lần thứ tư bản bút ký của Mạc Dao Dao đặt ở bên cạnh bị hắn thổi bay, thì rốt cuộc cô không nhịn được nói một câu. Thật ra thì Mạc Dao Dao biết Vạn Niên Thanh sẽ không làm hỏng bản bút ký của cô, vì người này thật sự còn tỉnh táo hơn cả cô, nên lần đầu tiên khi gặp hắn, trong lúc cô vì quá kinh sợ đến độ muốn dùng bản bút ký này đập hắn, hắn còn cố ý tiến lên ngăn cản cô và nói bản bút ký quá quý giá, cô không thể dùng nó đập hắn.
Hiện giờ Mạc Dao Dao đang cảm thấy trong nhà mình đang vô cùng thiếu một viên gạch, chắc chắn hôm nào đáy, cô phải đi đến chỗ công trình kiến trúc đang thi công nào đó, để lấy một xe chở gạch trở về nhà, ngày ngày cô ném gạch còn có thể luyện lực cánh tay và độ chuẩn xác khi ném, nói không chừng, ở thế vận hội Olympic vài năm sau, cô gái vô địch thế giới ở môn nâng tạ sẽ là cô, Mạc Dao Dao nữa ấy chứ.
Vạn Niên Thanh vẫn cười từ trên giường nhảy đến bên cạnh Mạc Dao Dao, khoảng cách vài mét ở trước mặt hắn cũng không khác mấy millimet lắm. Mạc Dao Dao cảm thấy khả năng cô trở thành người vô địch thế giới môn đẩy tạ là rất thấp, nhưng khả năng Vạn Niên Thanh trở thành người đàn ông đạt danh hiệu vô địch thế giới ở nhảy xa là trăm phần trăm, nhưng với điều kiện là sau đó, sẽ không có người của Ngư liên minh truy sát hắn."Dao Dao, rất lâu, rất lâu rồi anh không được ở cùng một phòng với em rồi, sao có thể không kích động chứ." Vạn Niên Thanh tiến lên kéo tay của Mạc Dao Dao, đôi mắt lóe sáng long lanh, khi nói hai chữ "rất lâu" thì giọng nói của hắn vô cùng ủy khuất, giống như đó không phải là một tháng mà là một thế kỷ.
Mặt Mạc Dao Dao co giât: "Thì ra là anh muốn hai người chúng ta ở chung một nhà sao? Xin anh nhớ là nhà này có hai phòng ở, anh một phòng, em ở một phòng."
Vạn Niên Thanh vô cùng mất mác cúi đầu, trong miệng lẩm bẩm: "Đã ở cùng nhau được một khoảng thời gian dài rồi, vậy mà cũng không được. . ."
"Ở cùng một phòng cũng được." Đột nhiên Mạc Dao Dao nói.
"Thật sao!" Vạn Niên Thanh ngay lập tức ngẩng đầu, đôi mắt to ngập nước, trong mắt có một chút mong đợi.
"Đương nhiên được, chỉ cần tối nay anh biến thành hoa rồi ngủ trên đất ngủ một đêm là được, chẳng phải trước kia chúng ta cũng đã làm vậy rồi, không phải sao ?." Mạc Dao Dao cười xấu xa một chút.
"Dao Dao, em thật xấu, như vậy chẳng phải là được nhìn mà không được ăn sao, so với việc không nhìn thấy, còn khó chịu hơn."
"Vậy thì anh về phòng của mình mà ngủ, đừng nhảy loạn ở trong phòng của em." Mạc Dao Dao phát hiện, bây giờ sức chịu đựng của mình đã cúng như tường bê tông rồi, cho dù xảy ra động đất 7 cấp thì cũng không sao cả. Tên này còn dám ở trước mặt mình nói muốn "ĂN" cô, rồ còn đòi ở cùng một phòng với cô, mà Ngư vẫn có thể làm như không có chuyện gì xảy ra như vậy, cô thật sự không phải người bình thường mà !
"Dao Dao, em không muốn tắm sao?" Vạn Niên Thanh nhìn từ trên xuống dưới khắp người của cô, cười đến không có ý tốt.
Tắm sao, đương nhiên là muốn tắm, còn nhất định phải tắm thật sạch, tắm thật kĩ càng. Suýt chút nữa thì cô đã bị nghẹn chết vì một tháng này, một tuần trước, khi lần đầu tiên cô cùng tắm với mẹ Mạc, cô cảm thấy khắp người mình rất thối, vì bác sĩ sợ ảnh hưởng tới vết thương nên không để cho tắm, trong khoảng thời gian này, vẫn luôn là mẹ Mạc lau người giúp cô. Không dễ dàng gì cô mới được bệnh viện thả ra, Mạc Dao Dao có cảm giác mình đã được sống lại, nhất định cô phải tắm rửa sạch sẽ dưới vòi hoa sen, và phải ngâm mình trong nước nóng một canh giờ [1 canh giờ = 2 tiếng ] !
Chỉ là có một gốc cây họ cỏ rõ ràng là muốn chơi tắm uyên ương mà, Mạc Dao Dao dĩ nhiên sẽ không để cho hắn được như Ngư ý, sau một cái tát "hôn" trên mặt hắn xong thì nói: "Đừng nằm mơ nữa, em chưa từng nghe qua rằng thực vật thích tắm đâu."
"Thực vật cũng cần phải có sự trao đổi vật chất mà!" Vạn Niên Thanh lớn tiếng kháng nghị, cũng bày tỏ rằng vì cần có sự trao đổi vật chất với bên ngoài, nên cơ thể sẽ có vết bẩn, nên mình nhất định phải mỗi ngày tắm rửa sạch sẽ.
Mạc Dao Dao lấy ra bình nước tưới cây, hướng phía hắn nặn ra hai câu: "Mau đến đây! Để em giúp anh làm sạch lá cây."
Vạn niên thanh chật vật né mấy cái, chỉ là khi Mạc Dao Dao thấy hắn tránh ra chỗ nào là lại phun nước ra chỗ hắn tránh đấy, chưa từng thấy phương pháp tránh cảu Vạn Niên Thanh đó chình là trực tiếp đi vào họng súng. Hơn nữa hắn còn vừa tránh, vừa kêu mấy câu "A ~~ đừng mà ~~". Mấy loại câu kiểu này thường được nghe thấy khi cả hai người đang rất thoải mái và cùng một lúc kêu lên, vì nó nên đã làm cho Mạc Dao Dao không khỏi phun về phía mặt của "tác giả" cảu mấy tiếng kêu kì lạ kia thêm mấy cái, phun chết tên này đi, phun chết cái cây đáng chết này đi!
Khi Vạn Niên Thanh về nhà thì lập tức đã cởi tây trang ra, chỉ còn có một thứ duy nhất mặc trên người, đó chính là chiếc quần đùi có màu xanh biếc vạn năm không thay đổi, chẳng qua là gần đây ống quần càng lúc càng ngắn, chiếc quần đùi từ chỗ chiếc quần tứ giác thì nay đã biến thành chiếc quần lót tam giác rồi, Mạc Dao Dao vô cùng hoài nghi có khi nào, chiếc quần đấy sẽ biến thành chỉ còn là chiếc đai lưng có màu xanh lá cây ở Ngư ở dưới người của hắn không, ngay cả từ "mẫn cảm" cũng không thể miêu tả hết được hình dáng của chiếc đai lưng đó đâu nhỉ .
Chơi một lát thì trên người hắn có chút ướt, trước ngực có những giọt nước lăn xuống dưới, một giọt lại một giọt rất trong suốt, giống như giọt sương buổi sáng sớm vậy.
Làn da của Vạn Niên Thanh hơi có màu lúa mạch, nhìn qua rất khỏe mạnh, không biết từ lúc nào, trước ngực của hắn lại có một chút cơ ngực, trên bụng có thể nhìn thấy cơ bụng sáu múi hoàn mỹ, cô thật sự không biết, một yêu quái hoa như hắn, từ trước đó cho tới bây giờ, không hề vận động, chỉ biết ở trong chậu hoa quang hợp thì làm sao lại có nhiều cơ bắp đến vậy cơ chứ. Chỉ là quả thực nhìn rất đẹp, giọt nước ở chỗ lồng ngực giống như là những giọt mồ hôi sau khi vận động sẽ xuất hiện ở trước ngực, vô cùng. . .
Hấp dẫn.
Trong đầu Mạc Dao Dao đột nhiên xuất hiện ra cái từ này, không hiểu vì sao mặt của cô đỏ lên, bỏ xuống bình tưới cây xuống đất không muốn chơi nữa, cô xoay người để đi vào phòng tắm tắm.
Ai ngờ lại bị một đôi cánh tay hữu lực ôm vào trong ngực, cơ thể không mặc gì của Vạn Niên Thanh gần như dán sát vào người cô, Mạc Dao Ngư Dao cảm nhận rất rõ ràng được có một thứ gì đó đang thay đổi.
Không phải chứ, như vậy cũng có thể sao! Mạc Dao Dao khóc không ra nước mắt, không hổ là cực kỳ M, thật là ngược hắn thế nào mà hắn lại hưng phấn như thế chứ.
"Dao Dao, Dao Dao. . . . . ." Từ phía sau lưng cô, Vạn Niên Thanh hôn mái tóc dài của cô, từ đỉnh đầu đến chỗ tai, hắn vẹt tóc ra, hôn nhẹ gáy của Mạc Dao Dao, đôi môi như lửa nóng vừa chạm đến làn da ở gáy của Mạc Dao Dao, không biết vì lý do gì mà thân thể của cô run lên một cái, so với việc lỗ tai của mình bị liếm và hôn lại càng làm cơ thể hưng phấn thêm.
Gáy là chỗ nhạy cảm của Mạc Dao Dao, điều này Triệu Kiến Minh cũng không biết, dù sao hai người bọn họ không có súng thật đạn thật qua, mà vị trí này cũng không phải dễ tìm như thế. Trước khi là bởi vì Ami luôn thích từ phía sau cấu cô, nên Mạc Dao Dao nên mới phát hiện ra gáy cảu mình nhạy cảm hơn so với những chỗ khác, lúc ấy cái gì cũng không hiểu, chỉ là Ngư sau này khi đã học qua kiến thức phổ thông thì mới hiểu chỗ đó là vùng mẫn cảm, kể từ đó cô không bao giờ cho người khác chạm vào chỗ đó. Ngay cả lúc sống cùng Triệu Kiến Minh, vì cố gắng giữ tỉnh táo, rất ít khi cô để cho hắn hôn mình từ phía sau.
Vạn Niên Thanh nhận thấy được cơ thể Mạc Dao Dao cứng ngắc, hắn dùng lực mút vào một chút, hàm răng khẽ chạm vào da, mang theo sự đau đớn rất nhỏ rồi hôn sâu, khiến cho Mạc Dao Dao không khỏi khẽ kêu lên một tiếng: "A ~~"
Tiếng kêu này mang theo độ rung, thật thấp , có chút đè nén, lại mang theo sự sợ hãi khó hiểu cùng mong đợi.
Vạn Niên Thanh bị một tiếng này kích thích làm cho toàn thân nóng lên, bàn tay đầy lửa nóng đi vào trong áo ngủ của Mạc Dao Dao, không ngừng vuốt ve thân thể mà mình đã khát vọng từ rất lâu này, đồng thời đôi môi của hắn cũng không rời đi gáy của cô, hôn đến độ làm cho khắp người cô tê dại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.