Chà, vậy là đã kết thúc rồi. Mình edit xong hết từ cách đây mấy hôm rồi, tầm 17-18/9 á, nhưng mà thực sự chưa chuẩn bị tâm lý xong để tạm biệt hai đứa nhóc nì. Nhưng rồi cũng đến lúc.
Mình tạm biệt Du Dư và Trì Đường từ đây (cho đến khi Phù Hoa cho hai đứa cameo tiếp trong một tác phẩm khác.)
(mình sẽ hông nói tối hôm qua mình đã khóc một chút đâu =')))
Thật là một chặng đường dài, nhưng mình chưa bao giờ hối hận vì đã bước lên nó.
Mình vốn không thích đọc văn viết về tuổi học trò, cảm giác giả trân thế nào ấy. Lần đó vô tình đọc phải văn án Núi của nàng, biển của nàng, ấn tượng mạnh kinh khủng, thế là dính chấu luôn. Mình thích đến mức quyết định "xuống núi" để edit bộ này, dù lúc đó năm 6 sắp thi tốt nghiệp tới nơi haha. Nói ra cũng ngượng, mình edit bộ Lạc Khuynh Hi có 15 chương mà mất tận 3 năm =)) nên lúc ôm Núi của nàng, biển của nàng cũng không dám tin tưởng bản thân bao nhiêu. Sau hơn một năm, cuối cùng mình cũng đã hoàn thành phần edit.
Hồ nước là hồ nước lặng, cá bơi nguyện ý vào hồ này chăng?
Trì Đường được ví như hồ nước lặng. Mình thích hiểu là lặng chứ không phải là vũng nước đọng, vì Trì Đường chỉ là người ngoài lạnh trong nóng. Cảm xúc của con bé vẫn ở đó, chỉ là không tỏ ra ngoài mà thôi. Mọi thứ trì trệ, cho đến khi có sinh linh xuất hiện trong lòng hồ. Chú cá bơi bơi, nguyện ý vào ở trong lòng hồ nước lặng, cũng như Du Dư và Trì Đường nguyện ý bước vào lòng nhau vậy.
Trong cái tên của mình, Trì Đường tĩnh, Du Dư động; nhưng xét về tính cách thì ngược lại, Du Dư kiên định, dịu dàng, Trì Đường xốc nổi, bỏng cháy. Nhưng hai người này nha, một khi đã yêu, thì chỉ biết người kia thôi. Damn, trời sinh một đôi.
Thời học trò của mình không đẹp như hai đứa, nhưng rất nhiều cảnh trong truyện làm mình nhớ về những ký ức khi xưa. Ở chương đầu tiên, Trì Đường đeo tai nghe suốt, làm mình nhớ hồi cấp 2 mình cũng vậy:]] Cuộc sống mờ mịt kinh khủng, may mà Trì Đường tìm thấy Du Dư, Du Dư tìm thấy Trì Đường. Thấy hai đứa hạnh phúc mà mình cũng vui lây. Sự dịu dàng mà hai đứa chỉ dành cho nhau làm lòng mình mềm nhũn luôn ấy:]]
Phù Hoa thực sự là một nhà văn giỏi, viết rất tốt. Phù Hoa đã viết được cái sự mông lung của tuổi học trò mà biết bao nhiêu người muốn mà không làm được, đồng thời không ngại đề cập đến những vấn đề xã hội nhức nhối như tảo hôn, trọng nam khinh nữ, bạo lực học đường. Thế nhưng giọng văn của cô lúc nào cũng dịu dàng một nửa. Cảm xúc trong veo, ngọt mà không ngán. Mỗi lần nhớ về Núi của nàng, biển của nàng, nhắm mắt lại là mình có thể nhìn thấy cả một bầu trời thăm thẳm, một góc bị che đi bởi tán cây đại thụ mà mình ngỡ đã quên từ lâu.
Muốn chia sẻ cho mọi người cảm giác này. Muốn Trì Đường và Du Dư được thật nhiều người yêu thương.
Hiện tại là tháng 9/2021, Phù Hoa đang phát hành bản sách của Núi của nàng, biển của nàng. Mọi người có thể mua ủng hộ, giá tầm 180k, mình đặt mua trên facebook. Hoặc mọi người có thể mua ủng hộ để đọc bản gốc trên Tấn giang, tổng tiền mua 81 chương vào khoảng 60-70k, chỉ bằng một ly trà sữa thôi. Mong mọi người có thể mua ủng hộ cho tác giả ạ.
Mình biết bản edit này chưa đủ tốt, còn nhiều lỗi chính tả và lỗi hành văn. Trong lúc edit bản tính trẻ chow của mình luôn quay về =')) nên thành ra nhiều lúc văn viết mà như văn nói, phương ngữ miền Nam miền Bắc xài túa lua xua, hẳn cũng sẽ làm nhiều người khó chịu. Đôi lúc các bạn thấy mình ghi "chời" hay cho "trời" chính là lúc đồ trẻ chow trong mình trỗi dậy á huhu =")) Mình xin lỗi các bạn nhe.
Bản edit này sẽ được beta lại, và mình sẽ đóng lại thành file ebook để chia sẻ cho các bạn nào dùng máy đọc sách kindle / kobo / likebook để đọc. Ebook sẽ là bản đã beta, được chia sẻ trong group Bách hợp: Review Ebook Kindle trên facebook. Nhưng mà chắc còn lâuuuuu lắm, mình lười quá chời quá đất mí bạn ơi...
Cảm ơn các bạn độc giả đã ủng hộ mình đến tận hôm nay. Cũng phải xin lỗi các bạn nữa, mình biết việc phải chờ đợi một đứa ất ơ, ôm bom xong lặn mất gần cả năm là khổ đến mức nào. Từ đầu mình đã tự nhủ là edit cho bản thân, không nên mong chờ mọi người comment hay vote gì hết, nhưng thực sự là lần nào các bạn comment hay vote mình cũng vui quá chời =')) đọc comment đọc đi đọc lại rất nhiều lần luôn đó. Những bạn nào vote thường xuyên hay comment thường xuyên mình cũng nhớ hết trơn. Thấy lượt đọc tăng, hay có cái tên nào mới vào vote hay comment là cũng vui nguyên ngày nữa haha, vì thấy mình thực sự đã đưa Du Dư và Trì Đường đi xa thêm một chút, đến gần thêm một số người. May là cuối cùng mình cũng không ai xỉu vì chờ ha, hahaha.
Quay lại với hai đứa.
Đối với mình, Du Dư và Trì Đường vẫn đang sống mãi ở một góc nào đó trên thế giới này. Dù là thế nào, hai đứa cũng sẽ mãi mãi, mãi mãi hạnh phúc.
(Hình quà tặng khi mua bản mềm NCNBCN mà Phù Hoa đang bán)
Fukahi.