Nuôi Tà

Chương 14:




25.
Sau ba năm giữ hiếu, nữ đế phong một vị nam tử xuất thân bình thường làm quân hậu.
Nghe nói hai người đã quen biết nhau khi nữ đế vẫn còn đang ở lãnh cung, người đó đã ủng hộ nàng cho đến tận bây giờ.
Thế nhân đều nói tình cảm đế hậu sâu nặng, chỉ cần nơi nào có quân hậu, ánh mắt của nữ đế đều sẽ hướng về nơi đó. Nhưng mọi người lại không biết rằng, quân hậu không phải là người, mỗi giây mỗi phút ta đều phải nhìn chằm chằm vào hắn.
Ta hạ giọng nói: “Trần Diệp, xúc tu của ngươi lộ ra kìa!”
Xúc tu dưới vạt áo hắn còn đang vẫy vẫy về phía ta, cứ như là một chú cún nhỏ đang vẫy đuôi vậy.
Trần Diệp giật mình, vội vàng giấu đi.
Trần Diệp là tên ta đặt cho hắn. Mẫu thân ta họ Trần, tên tự của ta là Diệp.
“Lá xanh um tùm!” Bốn chữ này Tà Thần, à nhầm, Tràn Diệp cứ nhắc mãi.
Hắn nói với ta: “A Trăn, Trần Diệp vì ngươi nên mới tồn tại trên thế giới này. Dù là người thường hay là thần minh, chúng ta đều là những người thân thuộc nhất của nhau!”
Ta yêu ngươi, tín nhiệm ngươi, ỷ lại ngươi, nâng đỡ ngươi, cho tới lúc sinh mệnh ngươi kết thúc. Vậy thì hãy để ta đắp nặn linh hồn ngươi, để ngươi cùng tộc với ta, cùng làm bạn với ta cho tới lúc mất.
Đây chính là cái giá người phải trả khi lập khế ước với Tà Thần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.