Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi

Chương 20: Đêm thứ nhất ở tẩm cung (6)




Vừa rồi kỳ thật nàng không nhìn kĩ diện mạo của hắn, chỉ liếc mắt một cái hay đảo qua đã bị kinh diễm.
Khoảng cách gần như thế này, mới cảm thấy khuôn mặt này, bằng lời nói miêu tả thì có một chút tái nhợt không có sức lực,nhìn với khoảng cách gần như thế này mới thấy tất cả những tử diễn tả vẻ đẹp như mi thanh mục tú ( mày cao mắt sáng) không không thể so với vẻ mặt thoải mái của hắn.
Vậy khuôn mặt này nên là……..
Mị hoặc?
Yêu nghiệt?
Hoàn mỹ?
Thứ lỗi cho nàng không tìm ra từ thích hợp để hình dung.
Tuy rằng nàng cảm thấy mình với mỹ nam này hoàn toàn trong sáng, khioong có kiểu thích như tình yêu nam nữ, nhưng vẫn không tránh khỏi tim đập nhanh.
Ai………
Thực ra nghĩ lại thì hắn cũng không phải là quá đáng.
Hơn nữa hắn còn là hoàng đế, bị thương cũng không phải chuyện nhỏ.
Cũng chưa chắc hắn sợ nàng ra ngoài kia nói hắn yếu đuối, chắc là sợ nàng nói hắn bị thương…… đúng không nhỉ?
Ai, ai, ai!!!
Nàng thế nào lại tự chính mình tìm cách giải vây cho hắn?
Mỹ nam kế quả nhiên đã thắng lợi to.
Vì ngăn cản sẽ bị sắc đẹp mê hoặc, Hạ Noãn Ngôn nhắm mắt lại.
Nghĩ lại thì đêm nay thật có nhiều chuyện phát sinh ra, đầu tiên là xuất hiện một tiểu yêu có cánh giống phim hoạt hình, tiếp theo là vào một lối đi lạ,bị một người thần bí tập kích, không để ý đã bị đạp ra, rơi xuống “cưỡng hiếp”ở trên người hoàng đế, suýt nữa bị coi là dâm tặc, bây giờ thì bị hắn đè ép sắp chết.
Liên tiếp xảy ra nhiều chuyện, thế nhưng nàng vẫn cảm thấy rất bình tĩnh.
Làm một cái mặt quỷ tự giếu, Hạ Noãn Ngôn nhắm mắt lại.
Nãng cho rằng nàng không ngủ được.
Dù sao thì đây vẫn là một nơi xa lạ, nếu như người này tỉnh lại, có khi nàng sẽ bị nguy hiểm, đây thực sự không phải lúc bình yên để ngủ.
Nhưng khi nhắm mắt lại, cảm thấy càng thêm nhanh nhẹn, loáng thoáng, nàng ngửi thấy trên người mỹ nam hoàng đế có mùi hương tỏa ra thật dễ chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.