Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 507: Thiết tí vô địch, ước hẹn ba quyền! (2)




Mọi suy nghĩ trong lòng Ninh Nghị lập tức biến mất. Cũng chỉ có Thiết Tí Bàng (cánh tay sắt) Chu Đồng mới có thể phù hợp với thân phận của lão già trước mắt. Mà sau khi nói xong những lời này, thân hình của Thôn Vân Hòa Thượng lại tiếp tục lùi lại, nắm lấy một chiếc cối xay đập về phía Chu Đồng. Chu Đồng đẩy chưởng, đánh bay cối xay vào trong tường đất. Cùng lúc đó, chân Thôn Vân Hòa Thượng dẫm một cái. Chu Đồng hừ lạnh:
- Còn muốn chạy ư!
Giơ tay trảo một cái.
Thân hình Thôn Vân Hòa Thượng vừa mới nhảy lên, bàn tay của Chu Đồng đã tóm lấy tăng bào của y. Tường đất bên cạnh đổ sập xuống tung bụi mù mịt. Hai người phất tay va chạm với nhau hai ba lượt. Ninh Nghị nghe thấy một tiếng phịch vang lên, một bóng người bị đánh bay lên cao, bay ra ngoài bãi đất, sau khi ngã nhào xuống đất thì ói ra một ngụm máu tươi rồi đứng dậy bỏ chạy.
Chiếc áo cà sa kia vẫn còn nằm trên tay Chu Đồng. Thôn Vân Hòa Thượng chấp nhận kim thiền thoát xác (ve sầu lột xác), phóng qua một dòng nước trong thôn vắng, lao lên đất vườn hoang vu, điên cuồng bỏ chạy. Có lẽ là cảm thấy nguy hiểm chưa được trừ hết nên y thậm chí còn không nói một lời nào. Ninh Nghị cũng là lần đầu tiên thấy có người có thể chạy trốn nhanh đến như vậy.
Chu Đồng cau mày ném thiết cà sa đi, bước ra mấy bước, nhặt lấy một tảng đá tạo thành từ cái cối xay bị vỡ, ném về phía Thôn Vân Hòa Thượng đang chạy ở xa xa.
Hòn đá xé gió bay đi, lướt qua khoảng cách hơn trăm thước giống như một viên đạn pháo, nện thẳng vào lưng bóng người kia. Thôn Vân Hòa Thượng phun ra một ngụm máu tươi, lăn năm, sáu trượng trên cây cỏ, sau đó lại đứng lên, chạy về phía xa xa.
Ở phía sau Ninh Nghị và Lục Hồng Đề, người trung niên cùng đi với Chu Đồng xem ra định đuổi theo nhưng cuối cùng cũng không đuổi theo. Thấy Thôn Vân Hòa Thượng chạy vào trong rừng núi, Chu Đồng chắp hai tay sau lưng, lắc lắc đầu.
Sau một lát trầm mặc, Chu Đồng mới dời ánh mắt về phía Ninh Nghị và Lục Hồng Đề. Đám người Lục Văn Hổ chắp tay thử thăm dò:
- Chu, Chu tiền bối lần này tới đây chẳng lẽ là …
- Vì sao ta tới đây không quan hệ gì với ngươi. Chớ để ta lại nhìn thấy các ngươi làm bạn với loại gian tà như vậy. Đi đi!
Nghe được những lời này, đám người Lục Văn Hổ như thể được đại xá, vội vàng rời đi. Trong lòng Ninh Nghị đã có chút khó chịu. Lục Hồng Đề ở bên cạnh mình nghe nói cũng là cao thủ cấp Tông sư, nhưng vì danh tiếng không lớn nên đám không biết sống chết kia mới dám giết tới. Chu Đồng cũng là Tông sư, có danh tiếng Thiên hạ đệ nhất. Khi lão đơn đả độc đấu với Thôn Vân Hòa Thượng, đám Lục Văn Hổ gì đó cũng không dám ra tay. Chút can đảm đó mà không có thì còn muốn làm minh chủ cái gì chứ, thật là trò đùa! Nếu vây công, có lẽ còn có cơ hội nhỉ …
Trong lòng nghĩ vậy nhưng đối với bản lĩnh của Chu Đồng thì tuy rằng Ninh Nghị không thể đánh giá một cách khách quan là mạnh hay yếu nhưng lão đã thành danh nhiều năm, nổi danh không phải là đồn nhảm. Vừa rồi khi đánh nhau với Thôn Vân Hòa Thượng, gần như xuất quyền như núi, mỗi quyền đều có khí thế ép cho cao thủ như Thôn Vân Hòa Thượng cũng phải bắt buộc tránh đi. Xem ra còn cao hơn một bậc so với Lục Hồng Đề. Hơn nữa theo cảm giác khi mọi người rời đi, từ đáy lòng hắn cũng có chút rõ ràng, khiến hắn không tự chủ được sờ lên hỏa súng ở một bên đùi.
Không lâu sau, cảm giác đó liền ứng nghiệm.
Lão già chắp hai tay sau lưng, nhìn sang bên này, vừa mở miệng đã không còn sự kiêu căng như đối với đám người Lục Văn Hổ vừa rồi:
- Ninh Nhân Đồ, Lục cô nương hai vị, lão phu Chu Đồng, hôm nay đi ngang qua nơi đây, vâng mệnh lấy tính mạng hai vị.
- Nếu sớm biết thế thì nên cùng với mọi người vây công ngươi …
Ninh Nghị thở dài:
- Mệnh lệnh của phủ Thái úy à?
Chu Đồng vẫn tập trung ánh mắt lên Lục Hồng Đề ở bên kia nhưng sau khi Ninh Nghị nói những lời này thì nhìn sang Ninh Nghị:
- Không hổ là Tâm Ma …
Lão lại chuyển ánh mắt lên người Lục Hồng Đề, cười nói:
- Cho nên … Vị Lục cô nương này, ngươi tới tiếp ta ba quyền đi.
Khi một vị đại tông sư nói những lời này không có bao nhiêu cảm giác áp bách cả vú lấp miệng em hay là thuyết minh cả. Lục Hồng Đề vốn đang nhìn Chu Đồng ra tay, ánh mắt nàng cũng rất bình tĩnh, liền gật gật đầu, đưa trường kiếm trong tay cho Ninh Nghị:
- Được.
Ninh Nghị cầm lấy trường kiếm, nhìn kỹ vẻ mặt của nàng, lại không nhìn được gì trong đó cả. Khi Lục Hồng Đề tiến lên phía trước, Ninh Nghị chắp tay với người trung niên mặc áo lam:
- Chào tiền bối!
Người trung niên kia cũng cười chắp tay với Ninh Nghị:
- Chào Ninh công tử!
Ninh Nghị nghĩ thầm rằng người này có thể là một tôi tớ, tiếp đó lại nghĩ có thể là một người hầu trong nhà đi theo bên cạnh Chu Đồng. Nếu là từ nhỏ đã đi theo cao thủ như Chu Đồng thì đến bốn mươi tuổi cũng trở thành cao thủ.
Ninh Nghị đang nghĩ nên nói tiếp như thế nào mới tốt thì người trung niên đã đi tới gần, cười nói với vẻ ôn hòa:
- Không biết làm sao Ninh công tử biết được mệnh lệnh là phát ra từ phủ Thái úy?
Ninh Nghị lắc đầu:
- Gần đây chỉ có mỗi một ân oán này thôi, có thể là Lương Sơn động tĩnh quá lớn … Ngươi nói xem, ba quyền hẳn là không có việc gì chứ?
Hắn nói bóng gió như vậy chính là muốn hỏi tiếp theo sẽ như thế nào. Người trung niên cười cười, lắc đầu:
- Cái này … Khó nói. Ninh công tử cũng phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Lúc này Lục Hồng Đề đã đi đến chỗ cách Chu Đồng năm, sáu trượng, ôm quyền cúi đầu, tuy rằng nhìn có vẻ trịnh trọng nhưng cũng không có khí thế ngập trời giống như trong các tiểu thuyết. Trận chiến giữa các Tông sư này có vẻ cực kỳ đơn giản. Dù sao đây cũng không phải là thế giới mà các cao thủ đánh nhau là kình khí bay loạn khắp nơi. Chỉ có điều khi nghe thấy người trung niên nói vậy, Ninh Nghị đột nhiên biến đổi sắc mặt:
- Ngươi nói đùa cái gì thế … Thôn Vân Hòa Thượng cũng không đỡ nổi ba quyền, chúng ta phải lấy kiếm …
Còn chưa dứt lời, ở bên kia, Lục Hồng Đề đã hình thành tư thế, bước hờ một bước. Chu Đồng cũng đã không còn chắp hai tay sau lưng, mỉm cười bước về phía trước. Lão vừa bước đi thì Lục Hồng Đề cũng đột nhiên phát lực, ép tới gần. Khoảng cách năm trượng, hai bóng người đột nhiên xông tới nhau. Trong tốc độ cao của hai người, Ninh Nghị mơ hồ có thể thấy thân hình Lục Hồng Đề như là đang có bước chân và tư thế của Thái Cực Quyền, chỉ có điều tốc độ nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, đoạt thân đoạt công. Ở bên kia, Chu Đồng bước nghiêng sang, xuất ra một quyền, quyền phong lệch xuống phía dưới, nhắm vào bụng đối thủ, xem như một quyền pháp chính quy nhất.
Ầm một tiếng, quyền của Lục Hồng Đề bị áp chế, sức mạnh cực lớn chìm vào trong mặt đất. Ninh Nghị thấy bóng người Lục Hồng Đề thấp xuống, như là đè quyền của Chu Đồng dẫn đường cho sức mạnh xuống dưới đất. Dưới chân hai người, mặt đất vàng thậm chí còn bật lên gợn sóng tro bụi. Ninh Nghị có thể thấy rõ ràng động tác của Chu Đồng nhưng lại nhìn không rõ Lục Hồng Đề. Chỉ có điều sau khi giảm lực lần này, thân hình Lục Hồng Đề lại bùng lên, ầm một phát, như thể dùng sức mạnh của vai lưng đụng Thiên hạ đệ nhất nhân bay ra ngoài, tro bụi bật lên. Thân thể Chu Đồng bị đánh bay ra ngoài, Lục Hồng Đề xoay người một cái, bước nhẹ một bước, triển khai quyền. Trong nháy mắt đó, trông có cảm giác hiên ngang giống như Xuân Lệ (1) của đời sau.
1. Xuân Lệ = Chun -Li: là một nhân vật trò chơi điện tử được sản xuất bởi Capcom. Cô được giới thiệu lần đầu tiên trong Street Fighter II: The World Warrior, sau đó xuất hiện như là một nhân vật chơi được trong hầu hết các phiên bản trò chơi tiếp theo.
Là một điệp viên của Interpol, Chun -Li tham gia giải đấu Street Fighter để tìm M. Bison và trả thù cho người cha đã bị sát hại bởi hắn trong khi đang điều tra ở Shadaloo. Các đòn đánh phổ biến của cô là Kyaku Hyakuretsu ( 百裂脚 , lit.
Hundred Rending Kicks ? ),thường được gọi là Lightning Kick, đá đối thủ liên tục từ một vị trí đứng nghiêng. Chun -Li được biết đến như nhân vật nữ đầu tiên trong trò chơi đối kháng [1][3] ,và đã giành được biệt hiệu "First Lady of Fighting Games".
Nguồn: wiki
Còn Dịch giả thì nhớ là ngày còn bé tí, cách đây gần ba mươi năm, chơi điện tử hai nút (sau này lên thành bốn nút) đã được chơi trò đánh nhau đường phố này rồi. Cô Xuân Lệ này có đòn chân lửa rất hay.
Ninh Nghị giống hệt thấy được thần tích, căn bản không thể lường nổi võ nghệ của Lục Hồng Đề đã tới trình độ này rồi. Chính diện chống lại một quyền của Chu Đồng, vậy mà còn trực tiếp đẩy lui đối phương. Chỉ có điều sự vui sướng và kinh ngạc đó còn chưa kịp từ tâm chạy tới họng thì bên tai đã truyền đến tiếng cười của Chu Đồng.
- Ha ha … Hay!
Tiếng cười vẫn là phát ra trong khi Chu Đồng đang bay ngược ra phía sau. Rồi sau đó đột nhiên theo tiếng "Hay" đó, giống như sấm sét, sóng dữ đột nhiên thổi quét tới theo bóng dáng tiến lui của Chu Đồng. Tiếng nổ vang vang trong tai Ninh Nghị. Ở bên kia, sau khi Chu Đồng bị đẩy lui thì thân hình lại thẳng tiến, song quyền nện thẳng về phía Lục Hồng Đề.
Quyền nặng nhưng lại không một tiếng động.
Lục Hồng Đề đưa hai tay chắn lại, nhưng chỉ trong chớp mắt, thân thể nàng đã bị bay ra phía sau, phun máu tươi, ngã nhào trên mặt đất.
Trong đầu Ninh Nghị lập tức trống rỗng, căn bản không thể tưởng tượng được chiến đấu của hai người vừa mới bắt đầu được phút chốc đã lại chấm dứt. Mà lúc này tiếng nói của người trung niên bên cạnh mới truyền hết vào trong tai Ninh Nghị.
- Chủ nhân nhà ta tuổi càng cao, tu vi càng sâu, chỉ có điều thân thể rốt cục không theo kịp tu vi … Ông ấy ép lên đỉnh cao thì nhiều lắm cũng chỉ có thể xuất ra ba, năm quyền mà thôi. Chỉ có điều ba, năm quyền này sợ là trong thiên hạ không mấy người có thể chống đỡ nổi …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.