Sau khi nhận ra rằng mình đã làm một chuyện ngu xuẩn không đáng được tha thứ, bấy giờ nhóm Alpha hận không thể quay ngược lại mấy phút trước đó, hung tợn tát chết mình!
Dường như mỗi một Alpha vừa rồi lên tiếng giúp Alpha sư tử kia đều điên cuồng gào thét trong lòng: Nhìn xem thằng ngu này đang làm gì vậy, lại còn giúp kẻ ác làm điều ác, tổn thương đế Omega yếu ớt thế kia!
Kẻ đầu sỏ gây chuyện vẫn còn chưa kịp hết kinh ngạc định thần lại trước câu nói của Tước Thu, mái tóc vàng xù lên giờ đây đã chẳng còn kiêu ngạo được nữa mà rủ xuống như vừa mới đến thầy Tony duỗi thẳng ra, thừa nhận lỗi lầm của mình.
Đám đông bùng nổ tiếng kêu ngạc nhiên cùng với những tiếng thì thầm nho nhỏ, người mà họ nghĩ là Beta lại là một Omega giả trang thành, nhận thức này khiến mọi người cú sốc kinh ngạc hơn là mừng rỡ, bọn họ nhao nhao nhìn sang Tước Thu với ánh mắt không thể tin nổi.
Chẳng qua lần này ánh mắt của bọn họ không chứa đựng xúc phạm và thăm dò, mà biến thành sự đánh giá dè dặt, nội dung đối thoại cũng chuyển từ châm chọc sang kinh ngạc và khen ngợi chân thành.
“Omega? Cậu ấy là Omega thật hả?”
“Hỡi nữ thần Sinh Mệnh ở trên cao! Lúc trước ai đã nói khóa chúng ta là khóa không có Omega đấy nhỉ?”
“Cậu ấy trông giống búp bê thủy tinh trong tủ kính quá! Thậm chí đôi mắt ấy còn trong suốt dưới ánh mặt trời!”
“Trông cậu ấy bé con con ấy, còn không cao đến ngực tôi, sao lại đáng yêu đến vậy cơ chứ!”
“Những Omega khác cũng không nhỏ vây, thoạt nhìn Omega này cần được yêu thương và bao bọc hơn các Omega khác nhiều.”
“Ban nãy những người nào đã nói mấy câu độc địa với Omega yếu ớt đáng yêu thế này?! Ý thức của Alpha đều bị ăn vào bụng trùng tộc cả rồi ư? Đúng là loại cặn bã, đồ bỏ đi trong Alpha!”
Không biết ai mở đầu nói những lời này, rất nhanh sau đó, đám người bắt đầu chỉ trích những Alpha kia bằng lời nói, mắng bọn họ xối xả.
“Tại sao lại thô tục vô lý với Omega bất hạnh nhỏ bé như vậy chứ, thực sự mất hết mặt mũi của Alpha chúng ta.”
“Ra oai trước mặt Omega, quả thực không xứng làm Alpha!”
“Người không biết tôn trọng, xứng đáng cả đời này không được pheromone của Omega dẫn đường và xoa dịu chữa lành.”
Những Alpha bị chỉ trích trước những lời mắng chửi dồn dập, hổ thẹn cúi đầu. Không cần người khác phải chỉ trích, chính bản thân họ đã không chịu được áp lực tâm lý khi tổn thương Omega trước, căn bản không dám nhìn vào mắt Tước Thu, sợ rằng nhìn thấy sự ghét bỏ trong đôi mắt ấy.
Gần như trong lòng mỗi Alpha từng giúp Alpha sư tử đều tràn ngập cảm giác bất an và tủi nhục, không thể tưởng được kết quả của mình khi bị Omega ghét.
Ngay từ khi còn nhỏ, cư dân của đế quốc đã được giáo dục rằng phải nhường nhịn và bảo vệ Omega một cách vô điều kiện, nơi thiếu thốn tài nguyên như tinh cầu Darkness lại phải càng tuân theo. Nhưng hôm nay khó khăn lắm mới được nhìn thấy một Omega, vậy mà lại để cho đối phương ấn tượng không tốt, còn nói những lời ác độc làm tổn thương đối phương, chuyện này đối với các Alpha kia còn lớn hơn cả trời sập.
Nhất là Alpha sư tử và Alpha linh dương là hai người có thái độ ác liệt nhất, bây giờ càng trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Cảm giác xấu hổ khi bị mọi người chỉ trích cùng với cảm giác hoảng hốt khi bị Omega ghét bỏ đồng thời dâng lên, chẳng mấy chốc bọn họ đã vã hết mồ hôi, ấp a ấp úng mãi mà không biết phải mở miệng nói xin lỗi Tước Thu thế nào.
Nhất định cậu ấy sẽ ghét lắm đây… bọn họ rầu rĩ thầm nghĩ.
Mà người trong cuộc là Tước Thu lại chẳng để tâm sự thay đổi thái độ trước sau của những người này với mình, cậu vẫn luôn không thích sự cuồng nhiệt gần như có bệnh của thế giới này với Omega, càng không thích cục diện hiện tại.
Nếu không phải vì mấy Alpha này thực sự cản trở, cậu cũng không định để ý làm gì.
Kỳ thực Tước Thu nói xong mấy câu kia là muốn đi đăng ký ngay rồi, nhưng sau khi công bố thân phận Omega của mình, người vây xung quanh cậu càng ngày càng đông, cản trở nghiêm trọng phạm vi hành động của cậu. Cũng may trước khi Tước Thu mất hết sự kiên nhẫn, cuối cùng thì nhân viên công tác của trường quân đội tinh cầu Darkness cũng tới, sa sầm mặt đuổi đám Alpha giống như chó chết đói tám đời chưa được ăn thịt này.
“Túm tụm ở đây làm gì hả?! Không có việc gì để làm hay sao?!”
“Tránh ra hết cả đi! Đừng cản đường nữa!”
Quát những Alpha kia xong, người kia quay đầu lại nhìn Tước Thu, lập tức chuyển sang dáng vẻ dịu dàng, nhẹ giọng nói như đang dỗ dành trẻ con: “Chờ mệt rồi đúng không? Xin lỗi, để tôi dẫn cậu đi đăng ký nhé.”
“Tôi tên là Hase, là Alpha cá sấu. Cậu đừng lo, trường học sẽ không tuyển những Alpha vừa rồi nhằm vào cậu đâu. Đến cả việc bảo vệ Omega còn không làm được, những Alpha như vậy là những kẻ thất bại nhất, không xứng để trở thành một quân nhân thực thụ.”
Chỉ trong vòng chưa đầy một giây, thái độ của Hase đã khác một trời một vực, tốc độ lật mặt có thể sánh với Hà Kiệt Minh, chẳng qua lần này người được hưởng đãi ngộ khác biệt này lại là bản thân cậu.
Hơn nữa, có lẽ đều mang gen động vật, trên gò má của anh ta cũng có những chiếc vảy màu lục nhạt giống như Hà Kiệt Minh, chẳng qua nhìn vào anh ta không cảm thấy lạnh lẽo như Hà Kiệt Minh.
Tước Thu chưa bao giờ được trải nghiệm sâu sắc rốt cuộc con người của thế giới này có thể đối xử tiêu chuẩn kép giữa Alpha và Omega thế nào.
Hơn nữa những Alpha phải trả giá đắt vì giây phút xúc động nhất thời của mình bấy giờ đều cúi cái đầu cao ngạo xuống. mặc dù bị phạt nặng như vậy, nhưng không có bất cứ ai phản đối điều gì, ngược lại còn chân thành nói với Tước Thu:
“Xin lỗi.”
Sự thực thì Tước Thu không hề để bụng chuyện này, cậu vốn dĩ không phải người bản địa, thân phận Omega cũng là do người của thế giới này ban cho cậu, cậu không yếu ớt như những Omega bình thường kia.
Cậu không để ý, nhưng rõ ràng tất cả những người khác đều để ý đến chuyện này, đều coi cậu là một Omega mỏng manh yếu ớt, mong rằng cậu không cảm thấy khó chịu vì những Alpha bất lịch sự dám xúc phạm đến mình này.
Dù sao thì nhìn từ vóc dáng nhỏ xinh hay là khí chất mong manh dễ vỡ thì cậu đều mang cảm giác cần chăm sóc hơn những Omega bình thường nhiều.
Sau màn xung đột nho nhỏ, Tước Thu được Hase dẫn đi đăng ký thông tin cá nhân, để lại đám Alpha và Beta nhìn theo bóng lưng cậu với ánh mắt trông mong.
Lúc điền vào giấy, đối diện với những sự lựa chọn khá tường tận, Tước Thu vẫn lựa chọn che giấu một vài sự thật, chỉ nói bản thân mình là Omega lưu lạc mà thôi.
Mỗi năm tàu Elibiz đều đưa những Omega lưu lạc mình cứu được trong quá trình tuần tra đến các tinh cầu khác, chờ khi đến tinh cầu mới rồi, bọn họ sẽ trở thành cư dân chính thức của tinh cầu đó, từ đó cũng được thoát khỏi danh hiệu Omega lưu lạc.
Nói như vậy đích thị không sai, sự thực vốn là vậy, ngoại trừ thân phận thực sự của Tước Thu và hai binh sĩ “mất tích” ngoài ý muốn ở tinh cầu Darkness ra thì những lời cậu nói đều là sự thật.
Mấy người Hase không nghi ngờ, dù sao ở tinh cầu Darkness cũng thiếu thốn Omega như vậy, có một Omega đã tốt lắm rồi, còn rối rắm chuyện cậu ở đâu tới làm gì. Hơn nữa, đại đa số Omega không có năng lực chiến đấu, cho dù cố ý che giấu cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều, cớ sao phải làm căng như đối đầu quân địch làm gì.
Cho nên bọn họ hỏi thông tin cơ bản của Tước Thu xong thì dẫn cậu đến trước máy kiểm tra gen. Một lần nữa nhìn thấy chiếc máy quen thuộc này, Tước Thu đã có kinh nghiệm. Lần này cậu đã khống chế linh lực của mình rất tốt, không để lọt ra ngoài chút nào, từ đầu tới cuối đều không để máy kiểm tra hiển thị bất cứ manh mối gì.
Tất nhiên kết quả kiểm tra cuối cùng cũng chẳng có gì bất ngờ. Giống hệt với kết quả mà tàu Elibiz đã đo ra, cậu chính là Omega “hàng loại” không thể thông qua cấp bậc thấp nhất.
Nhưng những nhân viên công tác tại trường quân đội tinh cầu Darkness không thể hiện thế lực mạnh như những người trên tàu Elibiz, bọn họ đã sớm chuẩn bị đủ tâm lý ngay từ lúc Tước Thu nói mình là Omega lưu lạc. Bọn họ hiểu Omega xuất thân như vậy sẽ thường không có năng lực chữa trị. Dẫu vậy, bọn họ vẫn rất hoan nghênh Tước Thu gia nhập vào trường quân sự tinh cầu Darkness.
Tước Thu nhìn kết quả kiểm tra của mình, một người trước giờ không hay cười như cậy, vậy mà giờ đây khóe miệng lại khẽ nhếch lên, nụ cười rất nhạt.
Tốt lắm, tính đến hiện tại thì tất cả đều nằm trong sự khống chế của cậu.
Nhưng, ngay khi Tước Thu chuẩn bị đứng dậy khỏi chiếc ghế của máy kiểm tra gen, âm thanh điện tử vô cơ chất lại vang lên “ting” một tiếng, theo đó màn hình hiển thị phát ra ánh đỏ chói mắt, phát ra âm thanh không cảm xúc: “Chú ý! Chú ý! Máy đo ra người đang kiểm tra mang gen ẩn, đang tiến hành kiểm tra cấp bậc gen thứ hai, mời đối tượng kiểm tra tạm thời không rời khỏi khoang thuyền.”
“Đang phân tích số liệu gen, vui lòng đợi trong giây lát…”
“Kiểm tra ra gen chiến đấu, đang phân tích cấp bậc, vui lòng đợi trong giây lát…”
“Đơn vị: Kiểm tra cấp bậc gen nhập học Học viện quân sự tinh cầu Treasurer.
Đối tượng kiểm tra: Số 3451, Omega lưu lạc Tước Thu.
Kiểm tra cấp bậc gen thứ nhất: Không thông qua, không mang gen thực vật, không có năng lực chữa trị, không thể cảm nhận pheromone. Đánh giá tổng hợp: Omega hàng loại của hệ chữa trị.
Kiểm tra cấp bậc gen thứ hai: Mang gen chiến đấu, có dị năng người máy ma thuật cấp S, có tinh thần lực chưa xác định. Đánh giá tổng hợp: Omega chiến đấu cấp S.”
Nhóm nhân viên đang chuẩn bị đỡ Tước Thu xuống khỏi máy kiểm tra, bấy giờ đều sửng sốt.
Cái gì??!
Omega hệ chiến đấu?
Còn là cấp S?!