Khi họ vừa mới bước vào bên trong ngôi nhà, cảnh tượng đang diễn ra bên trong khiến cho họ ngỡ ngàng. Bên trong mọi đồ đạc đều đổ vỡ khắp nơi, tiếng la hét không ngừng vang lên, tiếng khóc lóc không ngừng. Khi họ đưa mắt nhìn tới ngay chính giữa ngôi nhà, họ tronqj to mắt bất ngờ.
Chính giữa ngôi nhà là một người đàn ông bẩn thỉu, đôi mắt hắn trợn to đầy tia máu đáng sợ, râu ria rậm rạp trên mặt hắn, mái tóc đen rối bù. Hắn vừa không ngừng đánh đá người bên dưới vừa cầm chai bia lên uống ừng ực. Nhưng cái khiến họ kinh hãi nhất chính là người mà hắn đang đánh đập. Mái tóc ngắn màu đỏ tươi rối bệt, đôi mắt nhắm tịt không ngừng chảy nước mắt. Guơng mặt nhỏ nhắn đầy những vết thuơng to nhỏ không ngừng chảy máu và tiếp tục xuất hiện thêm một vài vết thuơng khác nữa. Thân hình nhỏ bé cuộc tròn lại, không ngừng run rẩy, quần áo trên người đã rách nát. Đây chính là Haruki và Haruto! Marco và Jozu chính là người không thể tin vào cảnh tượng trước mắt nhất. Chính mắt họ đã thấy hai đứa trẻ nào có sức mạnh như thế nào. Sức mạnh có thể phá huỷ cả một toà thành! Nhưng tạo sao hai đứa lại không sử dụng để bảo vệ bản thân? Họ cứ tiếp tục theo dõi mà không thể nào ngăn cản được, cho đến khi:
" Hai đứa các ngươi không bao giờ có thể làm hài lòng ta được! Vô dụng! " Người đàn ông hung dữ đá vào bụng của Haruki khiến cho cô văng ra xa, đập thẳng vào bức tường gạch, hộc ra một ngụm máu. Đôi mắt đỏ của cô đờ đẫn, vô hồn. Cô run rẩy đưa tay chống xuống đất ngồi dậy. Hơi thở của cô nặng nhọc, nhưng một thứ gì đó đã thay đổi. Đôi mắt đó... đã thay đổi. Nó hận thù, nó căm hận, nó đau thuơng. Cô nhìn chằm chằm vào hắn ta bằng ánh mắt lạnh lẽo... ánh mắt mà Marco và Jozu quen thuộc nhất.
" Ghét ta à?... Ngươi có thấy ta quan tâm không?... Vì ta sinh ra không phải để làm hài lòng ngươi... Một kẻ vô dụng... thì đừng phỉ bán người khác vô dụng."
" Ngươi... " Người đàn ông giận dữ hét lên, hắn quăng chai bia về phía cô về trúng ngay đầu cô. Nhưng cô không cử động, đôi huyết mâu lạnh lẽo vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, trên đầu cô bắt đầu chảy máu xuống khiến cho hắn sợ hãi.
" Ngươi nghĩ ngươi mới làm gì? " Một âm thanh đáng sợ vang lên ngay sau lưng hắn. Hắn sợ hãi quay sang, nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé, yếu ớt của Haruto với đôi huyết mâu tàn nhẫn.
" Các ngươi... "
" Xuống Địa Ngục đi... " Anh và cô đồng thời nói. Xung quanh căn phòng bỗng nhiên bắt đầu bốc cháy khiến cho đám người Marco lẫn người đàn ông đều giật mình. Tên đàn ông hét lên:
" CÁC NGƯƠI LÀ MA PHÁP SƯ!!! "
Trên cổ của cô và anh bắt đầu xuất hiện một dấu ấn anh túc với một dấu ấn ngôi sao. Nó sáng lên rồi bắt đầu lan toả ra lên mặt rồi đến vai và tay.
" அதை எரிக்க...." Anh thì thầm.
( Hãy thiêu rụi đi...)
"இந்த அழுக்கு ஆத்மாவை பரலோக நெருப்பில் எரிக்கவும்.".Cô nói.
( Hãy đốt cháy linh hồn dơ bẩn này trong lửa thiên...)
" அவர் உலகின் கடுமையான வலியை அனுபவிக்கட்டும்... " Anh tàn nhẫn nhìn hắn.
( Để hắn chịu nỗi đau tột cùng của thế giới...)
" பாவிகள் கடவுளுக்கு பலமாக மாறட்டும்..." Cô cười khinh miệt nhìn hắn.
( Để kẻ tội đồ trở thành sức mạnh cho Chúa Trời...)
" இந்த பரிசை படைப்பாளருக்கு வழங்கட்டும்... " Cô và anh nói, sự đen tối trong giọng nói khiến cho họ rùng mình.
( Hãy để món quà này được dâng cho Đấng Sáng Tạo...)
Ngọn lửa bùng lên, hướng đến người đàn ông, bắt đầu thiêu cháy hắn. Hăn đau đớn hét lên rằng hắn khó chịu, rằng hắn không muốn điều này nhưng anh lại nhìn hắn khinh miệt nói:
" Điều buồn cười nhất là khi ngươi đối xử tệ với bọn ta lại cảm thấy khó chịu khi bọn ta làm lại như vậy với ngươi."
" Ta là cha của các ngươi! Giết cha là phạm tội tày trời!." Hắn hét lên
" Bọn ta nguyện bị đày xuống nơi tận cùng của Trái Đất chỉ để có thể giết ngươi." Cô nhẹ nhàng nói, dập tắc đi hi vọng cuối cùng của hắn để rồi hét lên khi bị ngọn lửa nuốt trọn.
Anh và cô đều vô cảm nhìn hắn, không một cảm xúc hối hận khi giết cha mình, không một cảm xúc gấp gáp. Cứ như người chúng vừa giết chỉ là một con kiến không hơn không kém.
" Giờ chúng ta đi đâu đây, anh hai? " Haruki nhìn ngọn lửa tan dần rồi quay sang hỏi anh.
" Không biết nữa... chắc là đi kiếm những gì còn sót lại của gia tộc mẹ." Haruto ngẩn đầu nhìn trần nhà rồi trả lời.
" Vâng... "
" Đi thôi... "
Cả hai quay người ly khai, bỏ lại căn nhà đã bị cháy rụi. Và đám người Marco cũng đi theo, theo dõi từng cuộc hành trình của hai người.
Cả hai người sau khi rời khỏi ngôi nhà đó bắt đầu đi khắp nơi, làm đủ việc làm từ phục vụ, nấu ăn, trộm cắp đến sát thủ. Hai người không ngừng đi đến nơi này rồi đến nơi khác một cách nhanh chóng. Có lần một đoàn người gì đó tự gọi là quân đội pháp sư hoàng gia đã đến và yêu cầu hai người gia nhập. Theo như họ thấy thì những người khác ở đây cũng có thể sử dụng năng lực như hai người nhưng rất hiếm, nhiều lắm chỉ có thể sử dụng từ 1 đến 2 năng lực nhất định. Và nhóm người đó thấy rằng hai người có thể sử dụng hơn 3 năng lực nên đã ép buộc họ gia nhập và kết cuộc... đã bị thảm sát.
Hai người bắt đầu bị Hoàng gia truy sát, đánh giết nhưng đến bao nhiêu lại chết bấy nhieu không khoan nhượng. Có người trước khi chết đã nguyền rủa hai người. Lúc đó anh chỉ đáp lại:
'' Ta không phải là người sai. Thứ sai lầm nhất chính là cái thế giới này ''
Và một lần khác, cô đã đứng trước một tên đứng đầu đội lính pháp sư, cô nói:
'' Trong cái thế giới này, chiến thắng là tất cả. Người thắng cuộc tạo nên lịch sử, công nhận còn kẻ thua cuộc bị quên lãng, chối bỏ ''
Cả hai người dần dần lớn lên theo thời gian, trở thành những thiếu nữ thiếu niên xinh đẹp, kiều diễm nhưng lại mang danh '' Kẻ bầy tôi của ác quỷ '', '' Chó canh cổng của ác quỷ '', '' Tay sai của Thần Chết '' ,... vô số những biệt danh. Và hai người tiếp tục sống cho đến khi gặp được một gia đình nghèo. Họ đã mở lòng thuơng cảm cho đến khi bị giết hại bởi chính lòng ghen tỵ. Trước khi chết, họ bị bạo tạc, giết cả bản thân lẫn những tên phản bội. Và hai người đã nói trước khi bị biến mất khỏi thế giới:
'' Ta muốn nhìn xem cái thế giới mục nát này... tồn tại đến khi nào!! ''
Sau đó họ biến mất, rồi lại xuất hiện trong một khoảng không, kí giao uớc với một con quỷ, lấy được sức mạnh của sự hận thù đổi lại với một cái giá bí ẩn.
Được sinh ra tới thế giới bọn hắn, bị cha mẹ bỏ rơi. Được một người tốt chăm sóc lại bị một kẻ kiêu ngạo giết hại. Có được sức mạnh nhưng lại bị kiềm hãm. Có được cuộc sống mới nhưng lại không thể đặt xuống cảnh giác. Có được một gia đình mới nhưng lại không thể mở lòng. Vĩnh viễn phải chìm trong đau khổ.
Bọn người Marco trầm mặt nhìn hai người cho đến lúc hai người ngất đi sau khi tự tra tấn chính mình.
Là một kẻ quyền năng nhưng lại không có cảm xúc
Là một kẻ mong muốn tình yêu nhưng lại bị chối bỏ
Là một kẻ muốn được sống hạn phúc nhưng lại tự tra tấn chính mình
Là một kẻ muốn hét lên sự đau đớn nhưng lại bị sợ hãi
Là một kẻ mong được rơi nước mắt nhưng lại cố ngăn lại
Liệu một ngày, hai người có thể hạnh phúc hay lại phải chịu khổ đau?
Không ai biết nhưng họ biết chắc một điều rằng, họ sẽ cố gắng hết sức để cho hai người thấy được rằng bên cạnh mặt trái của thế giới vẫn còn ánh sáng của hi vọng.