[One Piece] Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 160: Hai năm trôi qua




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
+++++ Hai năm sau +++++++
" Lão đầu, ngươi đây là muốn giết hắn sao!? " Haruto gầm nhẹ khi đỡ lấy Ace từ tay của Garp và đồng thời đá thật mạnh vào người của Garp khiến cho ông loạn choạng đứng vững lại.
Theo thời gian, hai người dần không cần giữ lại thực lực của mình mà hoàn toàn khai triển ra. Tuy rằng sẽ không thực hiện những cái năng lực tựa như Trái Ác Quỷ kia nhưng về phần đánh cận chiến thì dường như không ai có thể qua mặt được hai người. Haki và Hải quân Lục thức được hai người sử dụng một cách nhuần nhuyễn đến nỗi khiến cho những hải quân cao tầng cho rằng hai người chính là đã tu luyện nó từ rất lâu rồi... Mà sự thật đúng là như vậy...
Theo đó, Inoue Sam, Fujii Yong, Miura Michie và Miyazaki Dosu đều được tiến thăng thành Trung tá và đương nhiên, dưới sự đề nghị của hai người, bốn người bọn hắn vẫn được giữ lại làm phụ tá cho anh em nhà Sakumi. Ngoài ra thì Abe Garuda cũng bắt đầu chứng tỏ được giá trị của mình và đề cao thực lực khi nhìn thấy Inoue Sam đã có xu hướng vượt mặt hắn trong một khoảng thời gian ngắn. Tuy rằng Garuda vẫn chưa trở thành một thành viên của Apokaplusis nhưng bốn người Sam có thể nhận ra rằng nếu như Garuda chứng tỏ được thực lực và lòng trung thành của hắn cho hai người thì việc trở thành một trong bọn hắn chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện giờ thì đã qua được khoảng 2 năm kể từ khi Ace được Roger đưa cho Garp nhận nuôi. Tuy rằng về mặt chữ chính là Garp nhận nuôi nhưng chính xác là anh nuôi dưỡng và chăm sóc cho cậu trong suốt khoảng thời gian qua. Tên Garp này thậm chí còn không chịu pha sữa cho cậu uống thì còn có thể làm gì được chứ?!
" Được rồi, được rồi. Ta đã ở đây... " Haruto nhẹ nhàng cùng ân cần dỗ dành đứa bé trong tay của anh.
" Ta không thể nào chăm được một đứa trẻ được! Dù gì thì chúng ta cũng chỉ có thể ở đây 2 năm trước khi quay trở lại Tổng bộ. Cứ đưa cho Dadan chăm sóc đi! " Garp xoa xoa chỗ anh đá với gương mặt chán nản. Ông không ngờ rằng Haruto lại có thể yêu thích Ace đến như vậy, tuy lúc rảnh rỗi đều có thể đi tìm cậu khiến cho Garp không quen được với cảm giác không có người đứng bên cạnh càm ràm.
" Dù sao thì đây cũng là một đứa trẻ mà Dadan lại là một sơn tặc. Ta không có ý kiến rằng Dadan không thể chăm sóc hắn nhưng Ace vẫn chỉ là một đứa trẻ 2 tuổi... " Anh nói.
" Thậm chí Kurenai cũng muốn gặp mặt thằng bé cơ mà."
" Kurenai cũng biết? "
" Ngươi nghĩ ta sẽ không nói điều này với em ấy? "
Haruto liếc mắt nhìn Garp rồi nhẹ nhàng đặt Ace xuống chiếc giường nhỏ của cậu. Điều chỉnh lại chăn gối và đã chắn chắn rằng Ace đã hoàn toàn ngủ thì mới thở dài.
" Lão đầu, đi nhanh. Ngươi có lẽ cũng đã nói chuyện này với Dadan? "
" Tất nhiên! "
" Như vậy thì hãy rời đi. Dù sao thì Sengoku gia gia cũng đã đưa lệnh triệu hồi về." Haruto nói, đôi lam mâu nhìn xuống đứa con của Vua hải tặ và nở một nụ cười nhẹ.
' Mong ngươi hãy làm náo loạn cái thế giới này thật hoành tráng lên... '
+++++++++++++++
" Kuzan, ngươi đừng có ngủ nữa! Ngươi cái tên này đã ngủ bao nhiêu tiếng rồi!? "
Tất cả những hải quân trên quân hạm đều có thể nghe thấy tiếng hét tức giận của cô vang ra từ bên trong phòng làm việc của Aokiji nhưng tất cả những gì bọn hắn có thể làm chỉ là thở dài và tiếp tục làm công việc của chính mình.
" Đô đốc Kuzan lại tiếp tục khiến cho Chuẩn tướng Kurenai tức giận rồi... " Một hải quân thở dài nói.
" Ngày nào cũng như ngày nào... " Một tên khác nói.
" Này, Michie. Kurenai-san có bao giờ tức giận với các ngươi? " Một hải quân khác tò mò nhìn sang người con gái xinh xắn đứng gần đó.
" Không, Kurenai-san rất hiếm khi tức giận với người khác. Chỉ là Kuzan-san chính là người đầu tiên khiến cho ngài ấy có thể tức giận đến như vậy... " Michie lắc đầu cười khổ.
Đúng thật sự là Haruki rất ít khi tức giận, đặc biệt là khi cô hiện giờ chính là mang phần linh hồn của Joker nhưng tính cách lười biếng của Aokiji thật sự khiến cho cô nổi giận thường xuyên. Mọi công việc đều đẩy sang cô còn chính mình thì lại nằm ở đâu đó ngủ! Thật không thể chịu đựng được!
" Nhưng Kurenai-san thật sự rất quý trọng Kuzan-san. Nếu không thì ngươi nghĩ ngài ấy sẽ còn ở đây và làm phụ tá của Kuzan-sao? "
" Đúng vậy ah... "
" Ta còn nghĩ rằng Kurenai-san sẽ nhanh chóng rời đi khi trở thành Chuẩn tướng cơ chứ? Nhưng mà ngươi cùng với Dosu thật sự đáng ghen tị ah. Ngài ấy thật sự rất trọng dụng hai người các ngươi... "
" Hai người bọn hắn thế nhưng là một người đứng 2 và đứng thứ 4 ah! "
Michie mỉm cười nhẹ nhàng nhìn đám hải quân trước mặt nhưng nếu như có người nhìn kĩ vào mắt của nàng thì sẽ nhìn thấy sự khinh thường và trêu cười. Michie chưa bao giờ xem những người này là đồng bạn của mình, những hành động nịn bợ của bọn hắn giống như là một trò vui giải trí cho nàng.
Tất cả những gì mà nàng tôn thờ chính là Haruki-sama và Haruto-sama... Ngay cả những tên Chính phủ Thế giới kia cũng không biết được thân phận của hai người là ai...
Tất cả những gì nàng và ba người khác cần chỉ là nghe theo lệnh của hai người và chấp hành nó...
Đã từ lâu, Miura Michie đã giao toàn bộ mọi thứ của mình cho hai người...
Cơ thể, linh hồn, lý trí, tính ngưỡng... đều thuộc về hai người...

Và vĩnh viễn sẽ luôn như vậy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.