[One Piece] Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 35:




Cả hai người chậm rãi trở về nơi tàu của băng hải tặc Râu Trắng. Haruki cố gắng dùng khăn tay để lau hết tất cả nước mắt rồi cẩn thận gấp khăn tay lại, đặt vào bên trong túi xách của cô. Cô ngẩng đầu nhìn Haruto rồi mỉm cười ngọt ngào.
" Anh hai... nếu như anh là người sẽ làm tất cả cho em... vậy thì hãy để em là người trả ơn cho anh... "
" Haruki, anh đã nói- "
" Em biết. Nhưng... " Haruki nắm chặt lấy tay của anh." Hãy để em làm một việc gì đó có ích trong cuộc đời của em... "
" Ít nhất nếu như anh không để em đối mặt với những thứ ngoài kia thì hãy để em là người băng bó những vết thương đó cho anh... "
" Dù sao thì anh hai cũng chỉ là con người mà thôi... chúng ta vẫn chỉ là con người mà thôi... " Haruki mỉm cười. Haruto ngạc nhiên nhìn cô một hồi rồi cười nhẹ, anh khẽ lắc đầu rồi vương tay nhéo gò má của cô.
" Nghịch ngợm." Haruki cười khúc khích, tiếng cười trong trẻo vang lên bên tai của anh." Anh mừng rằng em nhận ra được điều đó."
" Em vẫn luôn biết.... chỉ là có vẻ như em luôn xem em chính là ác ma hơn con người mà thôi ~ "
" Đừng nói điều này trước mặt bọn hắn. Dù sao thì chúng ta xũng không muốn bọn hắn phải quá lo lắng cho chúng ta "
" Vâng " Haruki gật đầu. Khi bọn hắn đã sắp tới được nơi của bọn Marco thì đột nhiên, một bàn tay vồ đến, định bắt lấy Haruki nhưng cả hai đều nhanh chóng nhảy bật ra. Cả hai nhìn lên thì thấy một nhóm người, bọn hắn đều bận những bộ đồ giống như hải tặc với thứ nụ cười kinh tởm trên mặt.
" Các ngươi là ai? " Haruki lạnh lùng nói.
" Đại ca! Ngươi nhìn hai đứa này! Đứa nào cũng đẹp, ngươi nghĩ nếu đem chúng nó đi bán sẽ như thế nào!! " Một tên trong đó phấn khởi reo lên, đôi mắt tràn đầy sự dâm dục cùng tham lam nhìn về phía hai người.
" Đúng vậy. Bọn chún thật sự sẽ rất đáng giá. Bắt lấy bọn chúng." Một tên khác có vẻ là tên đại ca trong miệng tên kia gật đầu nói. Những tên khác hớn hở reo lên rồi chạy đến chỗ của hai người.
" Vẫn phải luôn có kẻ muốn chết phải không? " Haruki cười tàn nhẫn, đôi huyết mâu loé lên một tia hàn quang.
" Vẫn là đi chết đi thì hơn." Haruto vương tay lên rồi làm thành một cử chỉ súng.
" Bang " Anh bình tĩnh nhìn đám người trước mặt anh, từ ngay trên đầu ngón tay của anh loé lên một tia sáng rồi âm thanh thịt bị bắn xuyên vang lên.
Một tên trong đó khựng lại, đôi mắt hắn trợn to không thể tin. Đôi mắt của hắn nhìn xuống trước lồng ngực của hắn... nơi có một cái lỗ nhỏ đang không ngừng có máu tuôn ra. Hắn hộc một ngụm máu, mắt trợn trắng rồi ngã rầm xuống.
Những tên khác trợn mắt nhìn xác của tên kia, máu bắt đầu chậm rãi tuôn ra xung quanh tên kia.
" Quá - Quái vật!!!! " Một tên trong đó khiếp sợ hét lên, tay chỉ về phía của Haruto nhưng tiếp đó chính là tiếng hét đầy đau đớn của hắn khi ngón tay đó bị cắt đứt đi.
" Ta không hiểu sao vẫn thật có nhiều người lại dùng bàn tay đó chỉ về phía bọn ta." Haruki nói khi cô vung con dao trong tay. Trên thân con dao có một đường màu đỏ tươi chạy dọc xuống.
" Không thể nào! Các ngươi không thể nào là con người! " Tên đại ca hét lên.
" Thôi nào. Ta chỉ vừa mới nói rằng bọn ta chính là con người mà giờ đây các ngươi lại nói rằng bọn ta là quái vật? Thật sự rất khó chịu đấy " Cô nhíu mày nhìn tên đại ca, tay phóng con dao về phía tên đại ca. Nhưng dưới sự ngạc nhiên của cả cô và anh, tên đại ca giơ tay lên chắn trước mặt của hắn, trên cánh tay đó xuất hiện một mảng màu đen tuyền. Con dao chạm vào mảng màu đen đó rồi vang lên một tiếng keng như kim loại va vào nhau, sau đó con dao rơi xuống dưới mặt đất. Tên đại ca run rẩy nhìn con dao rồi nhìn lên Haruki. Hắn nhìn xuống hai cánh tay của hắn rồi cười lớn. Trên cánh tay của hắn chỉ được bao bọc bởi thứ màu đen đó từ phần khuỷ tay đến cổ tay mà thôi, ngay sau đó nó liền dần biến mất.
" Các ngươi không thể cản ta! Ta là vô địch! " Haruki nhìn hắn với ánh mắt buồn chán, cô khẽ bấm những ngón tay rồi thở dài.
" Chỉ có cái đó thôi mà các ngươi vẫn tự tin như vậy? "
" Ngươi! " Tên đại ca tức giận nhìn cô rồi hắn vung một đòn đến cô. Cánh tay của hắn một lần nữa dần biến thành màu đen nhưng khi nó chưa kịp bọc đến phần khuỷ tay thì...
Rắc
Âm thanh tiếng xương vỡ vang lên khiến những tên tay sai kia run rẩy. Bọn hắn thấy được đại ca bọn hắn la hét đầy đau đớn khi lăn lộn dưới đất. Chỗ khuỷ tay của cả hai cánh tay đều bị vặn vẹo thành một hướng kì dị mà bọn hắn chắc chắn rằng cánh tay của đại ca bọn hắn sẽ không thể nào được chữa trị được. Thứ màu đen kì dị kia cũng biến mất khi phần xương đó bị vỡ.
" Phế vật. Vẫn không biết cách sử dụng." Haruki châm chọc nhìn tên đại ca kia.
" Trở về thôi Haruki." Haruto nói khi anh tiến đến bên cô.
" Vâng " Cô gật đầu rồi nhìn những tên tay sai.
" Anh không giết bọn hắn? "
" Hmm.... " Haruto không trả lời mà chỉ ngâm một tiếng như vậy rồi bước đi. Cô nhìn anh rồi sau đó theo sau.
Khi những tên tay sai thở dài và nghĩ rằng bọn hắn đã thoát thì một tên trong đó hét lên. Hắn giơ lên cánh tay đang bị một thứ màu đen kì dị lan ra. Nó không giống như của tên đại ca mà nó giống như là một dòng nước đen vậy. Không ngừng lan toả hết khắp người của tên đó rồi đột nhiên tiếng hét ngừng lại, thân hình tên đó ngã rầm lên mặt đất. Những thứ màu đen đó dần lui lại cho đến khi phơi bày dưới tầm mắt của tất cả là một cái xác khô.
Những tên khác sợ hãi nhìn cái xác khác thì đột nhiên bọn hắn lại phát hiện rằng trên người của bọn hắn cũng dần xuất hiện những thứ màu đen đó.
Từ đằng xa nghe thấy những tiếng hét kinh dị thì Haruki nhìn qua Haruto, nghiêng đầu.
" Anh đã làm gì? "
" Lời nguyền rủa của Aisiru.... " Haruto nhìn cô rồi trả lời.
" Thật lâu rồi mới thấy anh sử dụng lại nguyên tố đó đấy " Haruki nói.
" Dù sao thì cũng không hợp với anh... lâu lâu sử dụng lại cũng được " Haruto nói.
" Hmm... " Haruki cười cười rồi nắm thật chặt tay anh.
" Nào trở về thôi! Em muốn ăn món trứng chiên! "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.