Mihawk's POV
" Ngươi không tin ta cũng được. Ta không ép buộc ngươi." Người con trai tóc đỏ mỉm cười nhìn hắn nói. Mihakw ngẩn người nhìn người con trai đó.
" Ngươi- "
" Nhưng ngươi cần biết rằng dù có thế nào thì ta cũng vẫn sẽ lưu lại nơi đây một khoảng thời gian. Ngươi lúc nào cũng có thể gặp ta ở gần nơi này.'' Người con trai nói rồi lùi lại dần dần, chuẩn bị biến mất trong những tán cây rậm rạp.
'' Chờ đã! '' Mihawk nhanh chóng gọi lại. Người con trai tóc đỏ khẽ ngừng lại, quay đầu nhìn hắn.
'' Ngươi là ai? '' Mihawk nghiêm túc nhìn người con trai đứng trước mặt hắn. Mặc dù có vẻ như người con trai này còn nhỏ tuổi hơn hắn nhưng không hiểu sao hắn lại cảm giác thật nhỏ bé trước người đó.
'' Ta? '' Người con trai mỉm cười nhìn hắn.'' Ngươi có thể gọi ta là Sakumi Haruto hoặc ngắn gọn là Haruto.'' Rồi biến mất khỏi nơi đó.
' Sakumi Haruto? '
No one POV
" Ngày hôm sau Mihawk quay trở lại nơi hắn thường luyện tập. Trên đường tiến đến nơi đó hắn không ngừng nhớ đến người con trai tóc đỏ tên Haruto ngày hôm qua đó. Haruto khiến cho hắn cảm giác như anh biết được tất cả những bí mật của hắn. Những suy nghĩa của hắn bị kéo lại khi hắn nghe thấy tiếng cười khẽ trước mặt hắn / Mihakw ngẩng đầu lên và ngạc nhiên khi thấy Haruto đã đứng trước mặt hắn từ bao giờ.
" Đang mơ mộng điều gì vậy, Mihakw?'' Harutp nghiêng đầu nhìn hắn.
'' Tại sao ngươi lại biết tên ta? '' Mihawk nhìn anh với đôi mắt vàng kim sắc bén đó.
'' Ta không phải đã nói rồi sao? Ta là người chỉ dẫn cho ngươi, nếu như ngay cả tên của ngươi cũng không biết vậy ta làm thế nào để chỉ dẫn ngươi đây?'' Haruto cười nhạt.
'' Ngươi cứ liên tục nói rằng ngươi là người chỉ dẫn ta. Nhìn ngươi không quá lớn hơn ta, thậm chí có lẽ nhỏ hơn ta, vậy ngươi có thể chỉ dẫn ta như thế nào? '' Mihawk bình tĩnh nói.
'' Hmm... có vẻ như ngươi vẫn không tin ta. Vậy hãy để ta chứng minh đi.'' Haruto mỉm cười, tay nâng lên bẽ xuống một nhánh cây rồi chỉ vào Mihawk.
'' Một nhánh cây? Ngươi đây là đang coi thường ta? '' Mihawk tức giận nhìn Haruto. Tại sao anh lại có thể coi thường hắn như thế? Mặc dù hắn vẫn chưa hoàn toàn là một Kiếm Hào nhưng cũng không thể nào coi thường hắn đến vậy!
'' Đến đây nào, Mihakw. Hãy để ta xem ngươi đã tiến được bao nhiêu bước trên con đường của ngươi nào.'' Haruto nói.
Mihawk giận dữ trừng anh, tay siết chặt thanh kiếm trong tay. Hôm nay hắn không dùng kiếm gỗ mà thay vào đó hắn dùng một thanh kiếm bằng sắt đã khá cũ. Mihawk bật tới trước mặt của Haruto, tay vung xuống nhanh chóng nhưng Haruto vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt.
Keng
Âm thanh tiếng kim loại vang lên sau đó. Mihawk ngỡ ngàng nhìn thanh kiếm của hắn chạm vào nhánh cây của anh. Nhưng thay vì nhánh cây bị chặt đứt thì đột nhiên trên nhánh cây được bao trùm bởi một màu đen tuyền, khi thanh kiếm của hắn chém xuống thì bị chặn lại, âm thanh như hai thanh kiếm va chạm với nhau chứ không phải là một thanh kiếm với một nhánh cây.
'' Sơ hở, hông trái.'' Haruto nói, tay vung ngang vào hông bên trái một cách đột ngột, Mihawk không kịp phản ứng liền bị đánh vào một cách đau đớn. Mihawk ngã nhào về phía bên phải, đau đớn kêu lên.
'' Đứng dậy.'' Haruto chỉ nhánh cây vào người hắn. Mihawk cắn răng đứng dậy, tay nắm chặt thanh kiếm.
'' Đầu gối.'' Anh vung nhánh cây xuống đầu gối của Mihawk khiến cho hắn đau đớn khụy xuống, một tiếng rên rỉ phát ra.
'' Ngươi có quá nhiều sơ hở. Đầu gối, vai, hông, tay, ngươi vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được một tên kiếm sĩ như thế nào. Nếu như ta là kẻ thù của ngươi, không biết ngươi đã bị giết bao nhiêu lần.'' Haruto nói, tay vung nhánh cây vào thanh kiếm của Mihawk khiến cho nó văng khỏi tay hắn và rơi xuống một nơi gần đó.
'' Cái gì? Tại sao có thể?'' Mihawk không thể tin nhìn thanh kiếm của chính mình nằm một bên, hai xánh tay run lên không ngừng. Haruto đứng trước mặt hắn với nụ cười nhạt, trên tay cầm lấy một nhánh cây.
'' Không gì là không thể. Ngươi vẫn chưa nhìn hết những điều tuyệt vời của thế giới này đâu.'' Haruto nói.
'' Thứ màu đen mới nãy... nó là thứ gì? ''
" Vũ Trang Sắc Khí? Ngươi muốn học sao? '' Haruto quăng đi nhánh cây, hai tay chắp sau lưng.
'' Nó có thể học được? " Mihawk ngạc nhiên nhìn anh.
'' Hmm... đương nhiên là có thể. Ta có thể dạy ngươi ah ~ '' Haruto nói.
'' Tại sao ngươi lại muốn dạy ta? Ta có gì có thể đưa cho ngươi? '' Mihawk cố gắng cắn răng đứng dậy, hai chân run rẩy không ngừng.
'' Như ta đã nói, ta là người chỉ dẫn đường cho ngươi để ngươi có thể hoàn thành được giấc mộng của ngươi.''
Mihawk nhìn chằm chằm Haruto, nửa tin nửa ngờ nhìn anh. Hắn không tin rằng đột nhiên sẽ có một miếng bánh trên trời rơi xuống như vậy. Mọi thứ đều có nhân quả, vì cái gì con người bí ẩn này lại xuất hiện và nói rằng anh là người chỉ dẫn hắn để hắn có thể hoàn thành giấc mộng của mình? Hắn có gì đặc biệt để con người này đáng giá để chỉ dẫn?
'' Vì cái gì? Ta có gì đặc biệt để ngươi đến đây? ''
''Vì cái gì ư? Có thể nói đơn giản rằng... '' Haruto híp mắt nói.
'' Vì ngươi chính là một trong những người sẽ thay đổi được thế giới điên loạn này."