Phẩm Chất Đàn Ông Của Alpha

Chương 2: Ba ba, ba cũng dễ ghét quá ò




Cố Thu Dạ xem giấy tờ trên bàn, nhưng chẳng suy nghĩ được gì, hắn quyết định gọi thư ký Trần đến hỏi một chút.
Thư ký Trần cũng là một Alpha, tình trường cũng phải gọi là thứ dữ, nên chắc là sẽ rành rọt về khía cạnh này.
Sau khi gọi một cuộc điện thoại, thư ký Trần hốt hoảng bước vào.
Thư ký Trần làm trợ lý cho Cố Thu Dạ cũng nhiều năm rồi, trước kia vì tính tình thất thường của Cố Thu Dạ, nên đã đổi tới đổi lui mấy người, cuối cùng cũng chịu giữ lại Trần Thương tính cách khôn khéo nhanh nhẹn.
Cậu ta hiểu rõ thói quen của Cố Thu Dạ, thấy sắc mặt hôm nay của Cố Thu Dạ là biết chả có chuyện gì tốt lành cho cam.
Ánh mắt chăm chú lén nhìn chằm chằm gương mặt u ám của chủ tịch, trong lòng thoáng qua vẻ sợ hãi.
Xong rồi, tâm trạng ngày hôm nay như cuồng phong bão táp rồi...
"Thưa sếp, việc anh dặn dò đều đã được hoàn thành một cách nghiêm túc rồi ạ, khu nghỉ mát đó vẫn còn một vài hợp đồng sửa sang về sau, anh cứ yên tâm, em nhất định sẽ làm tới mức hoàn hảo nhất ạ." Thư ký Trần run rẩy nói.
Cố Thu Dạ:...
Nhắc tới khu nghỉ mát làm gì...
"Gọi cậu không phải là vì vấn đề công việc." Cố Thu Dạ ngón tay gõ gõ bàn, sắc mặt càng thêm u ám.
"Vậy là?" Thư ký Trần thận trọng hỏi.
"Khụ, gần đây có phải cậu đang quen một Omega đúng không." Cố Thu Dạ có chút lúng túng hỏi, hắn xấu hổ khi hỏi cái này.
Ai có thể ngờ rằng Alpha hàng đầu sinh ra đã ngậm thìa vàng trong miệng lại gặp rắc rối về mặt tình cảm cơ chứ.
"Chia!!!"
"Bây giờ em chia liền."
"Sếp ơi anh đừng phạt em, sau này em sẽ không chat chít với Omega trong giờ làm đâu ạ, giờ em đi chia tay ngay đây." Thư ký Trần vừa nói vừa bắt đầu móc điện thoại ra thể hiện lòng trung thành của mình.
"Dừng dừng dừng, ai bảo cậu chia tay." Cố Thu Dạ có chút cáu kỉnh, lôi kéo cà vạt của mình.
"Tôi chỉ muốn hỏi là, bình thường hay dỗ những Omega đó bằng cách nào, làm sao để khiến bọn họ bám lấy mình." Cố Thu Dạ nhướng mày hỏi cậu ta.
"Ôi, phu nhân lại cãi nhau với anh ạ."
"......"
"Một người bạn của tôi." Cố Thu Dạ hận không thể trợn trắng mắt.
À, là bạn à, bạn bịa thì có, người bạn đó họ Cố tên Thu Dạ.
Có điều Trần Thương không dám vạch trần, cậu ta chỉ có thể gật gật đầu vờ không biết.
"Dạ sếp, mình tặng hoa, tặng túi, tặng xe, nếu có điều kiện thì mình tặng nhà ạ." Thư ký Trần cười hì hì nói.
"Được à?"
"Tất nhiên rồi ạ, sếp hãy tin em, chẳng có Omega nào mà chê cả, bảo đảm sẽ làm cho cậu ấy ngày nào cũng muốn bám lấy sếp."
"Được, lát nữa tôi sẽ nói với bạn tôi, cậu ra ngoài đi."
Cố Thu Dạ xoa tay hăm he nóng lòng muốn thử.
Hóa ra đơn giản vậy à... đúng thật đã lâu lắm rồi mình không có tặng quà cho Lăng Thanh.
Cố Thu Dạ xem thời gian, cục cưng nhỏ sắp tan lớp rồi.
Mình đi đón cục cưng nhỏ, sau đó chuẩn bị một chút, tối nay sẽ khiến vợ phải quỳ phục xuống dưới chiếc quần tây của mình.
Hí hửng đến cửa lớp, Cố Thu Dạ đứng chờ con như bao người phụ huynh khác.
Ánh nắng chói chang chiếu xuống đỉnh đầu, còn có tiếng líu ríu ồn ào của các bậc phụ huynh, mặt Cố Thu Dạ lại trở nên hằm hằm bực bội.
Cố Thu Dạ là một Alpha đỉnh cấp, cao một mét chín, nổi bật giữa nhóm phụ huynh. Cả ngoại hình lẫn khí chất đều đè bẹp tất cả mọi người.
Sau khi đón được Cố Tiểu Bảo, mua cho nhóc một cây kem ốc quế.
Nhìn cậu con trai dễ thương mang cái cặp nhỏ sau lưng lanh lợi nhảy nhót trên đường, nổi cáu kỉnh của Cố Thu Dạ cũng tan biến đi phân nửa.
Thật sự rất giống người cha Omega của nhóc, cũng thích ăn đồ ngọt.
Cố Thu Dạ nhìn Cố Tiểu Bảo trong lòng cảm thấy an ủi đôi chút, ít nhất cũng còn có Cố Tiểu Bảo ở bên cạnh mình.
"Ba ba, hôm nay lại là ba nữa hả." Cố Tiểu Bảo vừa ăn vừa hỏi với vẻ ruồng bỏ.
Cố Thu Dạ: Nữa là sao??
"Ba ba, lần sau bảo cha tới đón con i." Cố Tiểu Bảo tủi thân nói.
"Ba tới đón không được à?" Cố Thu Dạ thèm đánh thằng nhãi con không biết tốt xấu này một cái.
"Nhưng mà xe của ba ba nó xấu quá ò, nó cứ bẹt bẹt, hơn nữa ba ôm con cứng quá cộm người con."
Maybach trị giá cả tỷ: Bạn lịch sự chút được không?
"Với lại cái mặt già chảy xệ của ba, cũng dễ ghét nốt."
Chảy xệ...
Không được đánh nó, không được đánh nó, nó lớn lên giống hệt Lăng Thanh aaaaaaaa, đánh nó không được.
Sinh thêm đứa nữa đi...
Hắn sợ Lăng Thanh quá vất vả, khi con trai được một tháng, ngày nào mình cũng dỗ nó ngủ, cho nó bú, lớn thêm chút nữa, cũng là hắn chăm.
Thế mà câu đứa nhóc nói nhiều nhất đó là "Ba ba, cha con đâu?"
Quả nhiên thằng con chỉ dùng để chọc tức mình mà thôi.
Chở con trai về nhà, mở phim hoạt hình cho nó coi, Cố Thu Dạ liền bắt đầu tính toán kế hoạch lớn để dỗ vợ.
Trần Thương nói, tặng hoa, tặng túi, tặng xe, tặng nhà.
Vậy hắn tặng cho vợ hết bốn món, thế chẳng phải vợ sẽ yêu hắn gấp bốn à.
Cố Thu Dạ là người nói là làm, ngay lập tức ra ngoài mua một bó hoa. Liên hệ với một người anh em tốt từ cửa hàng ô tô điều tới một con siêu xe.
Lăng Thanh không thích dùng mấy cái túi này kia, nên món đồ đó tạm thời hủy bỏ.
Còn nhà thì, giấy tờ không thể có ngay được, sẽ tặng cho lần sau vậy.
Cố Thu Dạ lái xe mới, đặt bó hoa hồng lớn còn tươi ở ghế phụ, đứng chờ vợ tan làm ở ngay cổng bệnh viện.
Lần này nhất định phải làm cho vợ phát điên vì hắn mới được.
Lăng Thanh bận rộn cả ngày, vừa ra khỏi cổng thì đã nhìn thấy ông chồng sặc sỡ của mình đang lái một con siêu xe màu đỏ, hưng phấn vẫy tay về phía cậu.
Nếu là người khác, thì đây khẳng định là nhà giàu mới nổi, nhưng Cố Thu Dạ cứng rắn dùng chính nhan sắc của hắn tóm lấy cậu.
Cứu mạng!
Cái thứ đồ chơi này còn sợ người ta không biết hắn giàu sao?
Lăng Thanh muốn lẻn đi đường vòng, kết quả Cố Thu Dạ đã bước xuống xe, ôm lấy bó hoa đi về phía cậu.
Alpha tỏ vẻ trìu mến: "Vợ, anh tới đón em này."
Alpha giống như một con chó lớn cầu khen ngợi, nếu Cố Thu Dạ có cái đuôi, chắc có lẽ nó có thể phe phẩy xẹt ra điện.
Lăng Thanh:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.