Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh




Đám Phạm Ngọc đang đi trong một khu vực khá bằng phẳng giống như dưới chân một ngọn núi khổng lồ. Trường hấp dẫn ở nơi này cũng đã tăng lên chút ít . Cả đám ai nấy đều thần thái sáng láng, khí thế trên thân tỏa ra khác hẳn lúc mới vào đây. Đặc biệt là Nguyễn Đức Khoa.

Bọn họ cũng đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu kịch tích trong gần một tháng qua. Có trận đánh đơn từng thành viên thể hiện và cũng có những trận cả đám cùng vây công mấy con Mác Thú cùng một lúc. Tất nhiên họ đã chiến đấu cẩn thận hơn không để cho sự cố phát sinh.

Tu vi cả đám nhờ có hạch nguyên tinh cùng thực tiễn chiến đấu đã được tăng cường toàn diện. Trong đó cả ba người Phạm Thiên Bảo, Hoàng Văn Bỉnh cùng Đào Văn Quang đều đã đạt tu vi chiến sĩ cấp chín đỉnh. Rất nhanh họ có thể đạt tới chiến sĩ cực hạn, bắt đầu có thể tiếp xúc và đột phá với tu vi Tinh Vân chiến tướng. Nguyễn Đức Khoa là người được lợi nhất. Tu vi của hắn đã tăng đến cấp Tinh Vân chiến tướng thực sự. Tên này cũng đã dừng tại cấp độ này khá lâu rồi.

Cả chiến đội Thăng Long vì vậy bừng bừng khí thế.

Phạm Ngọc đi đầu. Hắn đổi chỗ cho Trần Uy xuống bọc lót phía sau cả đội. Trong những ngày qua rất nhiều lần Phạm Ngọc phát hiện ra nguy hiểm trước tiên để cả đội chuẩn bị. Hơn thế trong chiến đấu hắn rất dũng mãnh nên dần dần vị đội Phó này cũng được mọi người nể phục. Tuy hắn và hai người Trần Uy, Minh Châu chưa tăng tiến tu vi nhưng kinh nghiệm chiến đấu thì cũng đã thu được rất nhiều điều hữu ích. Cảm ngộ quy luật cũng tăng lên. Đây mới là điều quan trọng nhất.

Phạm Ngọc vừa đi vừa suy nghĩ những trải nghiệm chiến đấu đã qua. Hắn cảm thấy rất hứng thú với con đường chiến đấu có sử dụng sức mạnh quy luật của Vũ trụ này. Sau nhiều lần thử nghiệm, nhờ vào kiểm soát tinh thần hoàn mỹ giờ đây hắn cũng đạt tới trình độ sử dụng quy luật rất cao. Đồng thời hắn còn lờ mờ cảm nhận được các tia lực quy luật khác nữa. Lực quy luật khi hắn đánh ra rất mạnh, thậm chí khiến cả Mác Thú cấp chín cực hạn cũng không chịu nổi. Tất nhiên hắn vẫn chưa sử dụng hết tu vi cùng Cửu Long quyết mà chỉ sử dụng sức mạnh cơ thể cùng những chiến kĩ phổ thông thôi.

- Dừng lại.

Đang suy tư bỗng nhận thấy sự rung động lạ kì trong không gian, Phạm Ngọc phất tay ra phía sau khiến cả đám dừng bước.

- Sao vậy?

Nguyễn Đức Khoa đi theo sau gần Phạm Ngọc nhất nghi hoặc hỏi. Cả đám đội viên cũng có chung thắc mắc như vậy. Bọn họ cũng không cảm thấy có gì kì lạ cả. Chỗ này cũng khá yên tĩnh và thoáng đãng. Nếu có Mác Thú xuất hiện sẽ biết ngay.

- Có rất nhiều khí tức sinh mạng mạnh mẽ đang di chuyển tới chỗ chúng ta.

Phạm Ngọc nhíu mày suy nghĩ rất nhanh rồi lên tiếng.

- Mác Thú. Có bao nhiêu con?

Trần Uy thử cảm nhận một chút nhưng không phát hiện được gì mới hỏi.

- Tôi không nắm chắc. Nhưng chúng rất mạnh và đang lao tới đây.

Phạm Ngọc trầm ngâm trả lời. Hắn nhờ vào bản chất linh hồn cường đại nên có thể cảm nhận nguy cơ thông qua những rung động trong không gian rất tốt. Đồng thời hắn còn cảm thấy những con Mác Thú này đang có một sự điên cuồng nào đó.

- Không tốt. Chúng đã đến.

Cả đám đang lo lắng vì cảnh báo của Phạm Ngọc thì Trần Uy la lên. Trong khu rừng phía trước liên tục xuất hiện những chấn động. Sau đó xuất hiện trước cả bọn là những sinh vật đầy đao gai cao lớn. Ngay lập tức chúng phát hiện ra bọn Phạm Ngọc nên cẩn thận đi tới.

- Trời ạ. Mười con. Cấp chín cực hạn.

Cả đám khi nhìn thấy mười con Mác Thú nhảy ra từ trong rừng thì kinh hãi. Chấn động ở thiết bị truyền tín trên cổ tay truyền đến tin tức làm cả đám hít một hơi lạnh. Số lượng một lần như vậy quả là kinh hãi. Nên nhớ rằng tổng cộng cả không gian này mới có hơn một ngàn sáu trăm con Mác Thú chia làm chín khu vực rất rộng lớn. Theo tư liệu ghi lạo Mác Thú sống rải rác, xác suất thì mỗi khu vực chỉ có khoảng hơn một trăm con. Vậy mà ở vùng ngoại vi này một lúc xuất hiện tới mười con. Hơn nữa chúng có vẻ đi cùng nhau thì đúng là chuyện lạ.

Mấy người trong chiến đội Thăng Long đều cảm thấy xui xẻo tận mạng khi đụng phải đám này.

- Anh Hai, Tính sao đây?

Nguyễn Đức Khoa cùng đám Phạm Thiên Bảo đều hướng về Trần Uy gấp gáp hỏi. Trần Uy thấy vậy nhìn thoáng qua Phạm Ngọc và Minh Châu trao đổi ánh mắt.

- Chiến. Tôi, Phạm Ngọc và Minh Châu dùng lực hấp dẫn một đánh hai. Mấy bạn giải quyết số còn lại. Đức Khoa, cậu nhanh chóng dứt điểm rồi qua giúp người khác. Bắt đầu.

Trần Uy nhìn qua cả đám sau đó chỉ huy.

- Rõ!

Mấy tên còn lại cũng nhanh gọn đáp lời. Cả đám sau đó nhìn về phía đám Mác Thú đang tiến lại gần, chiến ý dâng lên trong đôi mắt.

- Lên!

Phạm Ngọc dẫn đầu hét lớn một tiếng, sau đó hắn lao vụt lên. Thanh mác dài cầm trong hai tay bay múa nhằm vào một con Mác Thú ở góc trái chém xuống. Đồng thời lực hấp dẫn cũng tỏa ra đập vào một con Mác Thú ở gần đó khiến thân hình nó lảo đảo. Đám đội viên còn lại cũng nhanh như chớp lao tới.

- Rizzzz!

- Razzzz!

Đám Mác Thú thấy vậy phẫn nộ rít lên rồi cũng lao nhanh tới.

- Rầm!

Va chạm kịch liệt xảy ra.

Thần lực Phạm Ngọc bộc phát, thông qua thanh mác đập xuống. Phía đối diện con Mác Thú phản ứng rất nhanh, ba thanh đao gai đồng thời đưa lên đỡ đòn.

Bên cạnh nó con Mác Thú bị Phạm Ngọc dùng lực quy luật hấp dẫn đè xuống cũng phẫn nộ ra sức vùng lên chém tới. Phạm Ngọc đã chuẩn bị cho chiêu này. Chỉ thấy thân hình hắn vừa tiếp đất lập tức nghiêng một cánh cung tránh thoát. Đồng thời thuận thế tay còn lại vung nắm đấm ra.

- Ầm! Ầm!

Tốc độ của Phạm Ngọc quá nhanh khiến hai đòn đánh như xảy ra cùng lúc. Tiếng nổ ầm ầm vang lên. Hai con quái thú thân hình bắn ngược trở ra.

- Phịch. Phịch.

Hai con Mác Thú bị văng ra hơn trăm mét. Cả hai con cùng đạp chân lún sâu xuống đất để dừng lại. Sau đó trong đôi mắt hẹp của bọn chúng loé lên tia giận dữ. Chúng thoáng rít lên trao đổi bằng thứ ngôn ngữ riêng của mình rồi lao tới Phạm Ngọc.

Thân ảnh hai con Mác Thú di chuyển rất nhanh như đan vào nhau rất khó phân biệt. Mác Thú nổi tiếng là sinh vật chiến đấu trời sinh nên bản năng phối hợp và nắm tình hình của chúng là rất tốt.

- Hê, tới đây.

Nhìn thân ảnh của hai con Mác Thú vọt tới nhanh như điện xẹt trong lòng Phạm Ngọc dâng trào hưng phấn. Cảm giác chiến đấu đầy bạo lực khiến hắn phấn chấn. Dù hai con này hơi yếu nhưng cũng đủ để hắn rèn luyện kĩ xảo.

- Rầm!

Con Mác Thú đang lao tới thì đổi hướng sang bên cạnh định làm bất ngờ đối thủ thì bỗng thấy một nắm đấm xuất hiện trước mắt. Nó rối rít co tay lại bảo vệ nhưng vẫn trúng đòn.

- Choang!

Con Mác Thú còn lại ẩn nấp sau thân ảnh di chuyển của con kia định thừa dịp đánh lén thì một ánh đao tạt ngang khiến nó hoảng sợ. Sáu cánh tay cố sức chặn lại.

- Phốc! Phốc!

Hai con Mác Thú bị trúng đòn phun ra một ngụm máu màu đỏ tím. Chúng đảo một vòng trên không rồi đáp xuống. Trong mắt của chúng đã xuất hiện tia kinh sợ nhìn tên đối thủ chỉ có hai tay trước mắt.

- Xẹt, xẹt.

Hai cái đuôi dài của hai con Mác Thú vung vẩy. Ở đầu chóp đuôi nhọn thành một lưỡi dao nhìn rất nguy hiểm. Đây chính là một Vũ khí bất ngờ khác trên thân mình loài sinh vật chưa đầy Vũ khí này. Theo bản năng di truyền của Mác Thú thì chỉ đến cấp Tinh Vân chiến tướng chúng mới dùng đuôi để tấn công đối thủ được. Hai con này đã cấp chín cực hạn rồi nên miễn cưỡng cũng có thể sử dụng.

- Xuỳ!

Chỉ thấy từ cái đuôi của nó tỏa ra ánh sáng lờ mờ tốc độ rất nhanh chỉ nhìn thây tàn ảnh.

Phạm Ngọc phía xa thấy vậy cũng thêm cẩn trọng. Với thực lực của hắn có thể nhanh chính giải quyết nhưng do hắn vẫn còn muốn luyện kĩ xảo chiến đấu cùng cảm ngộ quy luật nên hoàn toàn áp chế tu vi xuống cấp chín cực hạn.

- Rizzzz!

Hai con Mác Thú rít lên rồi lao tới. Thân hình chúng huyễn động về phía trước che đi tung tích cái đuôi như con rắn độc dang chờ cơ hội. Sáu cánh tay đồng thời múa đao chia làm hai bên tấn công Phạm Ngọc.

- Chơi thật rồi à?

Phạm Ngọc thấy vậy hứng thú hỏi nhỏ sau đó cũng lao lên. Thanh mác trong tay hắn tạo thành một đường vòng cung chém về phía trước. Ánh mác như chớp giật.

- Keng! Keng!

Tu vi của hai con Mác Thú được đẩy tới đỉnh cao. Sáu cánh tay đao đều chặn lại các chiêu thức liên hoàn của Phạm Ngọc. Thân hình chúng cũng phối hợp với nhau rất ăn ý khiến cho không có kẽ hở nào.

- Nguy hiểm.

Tóc gáy Phạm Ngọc dựng lên. Hắn gần như không cần suy nghĩ phản xạ rất nhanh cúi người xuống đá mạnh về phía sau.

- Phanh! Phanh!

Hai chiến đuôi của hai con Mác Thú đánh lén phía sau bị đòn này đánh bật ra. Nhưng chúng không hề chậm lại chút nào. Sáu cánh tay liên tục chém tới. Chiếc đuôi dài sắc bén thì xuất hiện ở những góc độ rất hiểm ác. Áp lực tăng nhanh khiến Phạm Ngọc từ tấn công đã chuyển sang phòng thủ.

Tuy vậy Phạm Ngọc vẫn bình tĩnh ứng phó. Với cấp độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ của hắn thì chiến đấu như thế này chính là cơ hội rèn luyện. Nếu không có đám đội viên Phạm Ngọc còn ước gì có thể một lúc đánh ba bốn con Mác Thú một lúc để thử nghiệm tu vi ở mức cao hơn.

- Chết đi!

- Rầm!

Bên cạnh đó Nguyễn Đức Khoa mạnh mẽ bổ xuống một đao. Con Mác Thú đối diện hắn không kịp tránh né đã bị xẻ ra làm đôi. Kế tiếp hắn xoay đao bổ vào đầu nó nhanh gọn lấy đi khối hạch nguyên tinh sáng bóng. Tiếp theo thân hình hắn vọt tới trợ giúp đám Phạm Thiên Bảo đang chiến đấu cam go.

- Uỳnh!

Thanh mác của Trần Uy chém xuống khiến hai con Mác Thú liên tiếp lui lại. Một con trong đó đã mất đi mấy cánh tay. Tuy hắn cũng áp chế thực lực xuống chiến sĩ cấp chín cực hạn nhưng rõ ràng Trần Uy rất nhẹ nhàng đối phó chúng.

Trần Uy khẽ đảo mắt qua quan sát tình hình chiến đấu cảu đám đội viên. Mọi chuyện đang diễn biến khá tốt.

- Mọi người! Kết thúc thôi!

Trần Uy lên tiếng hô lớn. Hắn nhanh chóng lao thân về phía trước, tu vi mạnh mẽ bùng phát. Đám đội viên bên cạnh thấy thế cũng quyết liệt hẳn lên. Cũng đến lúc họ giải quyết trận chiến này rồi.

Bỗng nhiên một ánh sánh màu xanh xẹt qua bầu trời.

- Rizzzz! Razzzzzzz!

Đám Mác Thú rít lên đầy kích động. Sau đó chúng như bị thứ gì đó kích thích điên cuồng phản kích. Lực lượng của chúng bất ngờ tăng lên khiến đám Phạm Ngọc biến sắc mặt.

- Không ổn! Chuyện gì vậy?.

Trần Uy nghi hoặc la lên. Hai con Mác Thú đối diện không hiểu tại sao đột nhiên mạnh mẽ. Hắn còn nhạy cảm phát hiện trên thân chúng tràn ra một loại khí tức kì lạ nào đó.

(Nguồn: VipTruyen.Vn)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.