Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài




Cánh cửa nặng nề đóng lại rất mạnh sau lưng đội Dã Tượng. Các thành viên đều khẩn trương phòng bị. Bọn họ đang đứng trên một quảng trường lớn lấy toà lâu đài làm trung tâm.

- Vi vút.

Một loại gió mạnh và sắc mang theo tử khí xẹt qua. Năm Trùng Thú Vương cũng dừng lại quan sát. Bọn họ do có được thông tin nhiệm vụ từ Tu La nên rất bình tĩnh. Tuy chiến đấu nổ ra sẽ có chút vất vả nhưng vẫn trong tầm tay.

Hơn thế cả đám cũng tràn ngập một loại hưng phấn. Bọn chúng đều là những chủng tộc có dòng máu cuồng chiến. Ở trong Sa Mạc Tử Vong mấy vạn năm tuy đánh đấm có khi rất ác liệt nhưng vẫn nằm dưới sự kiểm soát của Tu La. Đánh quen mãi cũng chán. Bây giờ có cơ hội chém giết thoả thích nên cả đám rất phấn khích.

Không gian vắng lặng bỗng nhiên xao động.

Một điểm sáng xuất hiện. Rồi hai điểm sáng, ba điểm sáng. Cả toà thành bỗng như một rừng sao quỷ dị. Khung cảnh trở nên rõ ràng hơn.

Xao lãng.

Khi phía trước hiện ra các thành viên của đội Dã Tượng bỗng nhiên đờ ra. Khí lạnh chạy dọc toàn thân.

Trước mặt họ đột nhiên xuất hiện một đám quái vật có hình thù kì dị. Thứ ánh sáng phát ra kia hoá ra là con mắt của chúng.

Tộc Ba Răng.

Cố thủ nơi này hoá ra là những nguyên mẫu chiến sĩ của tộc Ba Răng. Cuộc chiến kinh hoan ba ngàn năm về trước có rất nhiều tư liệu lưu lại. Do vậy các thành viên đội Dã Tượng nhận ra ngay.

Thân như cốt thép cao lớn tầm ba mét, các chi thon dài. Cái đầu giống chó sói nhưng nhọn hoắt lên với một đôi mắt hình chéo tam giác sắc lệnh. Cái miệng chu ra với hai ba chiếc răng nhọn nhô ra ngoài. Cái tên của bọn chúng được đặt dựa trên điều này. Bọn chúng cầm trong tay những thanh chuỳ nhìn thô sơ nhưng đầy lực lượng. Thanh chuỳ này chính là kết tinh của xương cốt bọn chúng. Một điểm rất đặc biệt của tộc Ba Răng.

Hàng nghìn con Ba Răng đứng xếp hàng thành một đội ngũ chỉnh tề. Một biển quái vật. Con nào cũng có khí tức mạnh mẽ. Tính uy hiếp rất mạnh. Tất cả bọn chúng lẳng lặng nhìn cả đám mới tiến vào.

Năm Trùng Thú Vương nhíu mày quan sát chủng tộc này. Đây vốn từng là một chủng tộc giống bọn chúng.

Trong vũ trụ, phân cấp Văn Minh chủ yếu dựa vào thành tựu khoa kỹ, không gian cùng nhiều yếu tố quản lý khác. Tuy vậy có những chủng tộc hoàn toàn bỏ qua điều này mà đi theo con đường tu luyện chiến đấu. Vì dù văn minh có mạnh tới cấp Trùng Võng thì cũng không chịu nổi lực lượng của một đội quân cấp Nguyên Tinh. Tất nhiên cũng có những chủng tộc có văn minh cường đại hoàn toàn có thể chế tạo ra vũ khí cấp độ rất cao. Trong Ngân hàng vũ khí Tinh Ngư còn bán loại pháo Diệt Tinh. Một quả có thể bắn nổ cả một tinh cầu, huỷ diệt cấp Định Tinh. Tất nhiên giá của nó thì trên trời cùng với đủ loại điều kiện.

Cho nên rất nhiều chủng tộc không đi theo con đường phát triển văn minh. Ở rất nhiều tinh vực đều phổ biến dạng này. Như năm tộc Trùng Thú tuy văn minh chỉ có mức Đại Tộc Đàn nhưng lực lượng chiến đấu của họ thì sánh ngang cấp Trùng Võng. Còn mạnh hơn Trái đất rất nhiều tuy có văn minh cấp Du hành cao hơn.

Tộc Ba Răng cũng vậy. Tuy văn minh đi theo hướng tu luyện nên chỉ có cấp độ Đại Tộc Đàn nhưng lực lượng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Trong tộc này từng có cả cường giả cấp Định Tinh. Do vậy bọn chúng mới có thể có được không gian cấp độ Văn Minh Trùng Võng này.

Lân Đao Vương liếm môi nhìn qua mấy tên Vương bên cạnh. Hắn là kẻ hiếu chiến nhất trong cả đám. Mấy tên Vương còn lại nhìn qua đám Người.

Quyền Vương Lê Anh Tuấn nhìn qua cửa vào lâu đài rộng mở phía xa rồi gật đầu hiểu ý. Bọn họ chỉ cần mở đường xông vào nơi đó.

- Giết!

Lân Đao Vương hét lên sau đó chém ra một đao. Ánh sáng loé lên xẹt qua mấy tên Ba Răng khiến chúng bỏ mạng.

Tất cả đều giật mình kinh hãi. Lực lượng thật khủng bố. Thân hình của Lân Đao Vương không hề ngừng lại. Hai thanh đao xoay tít như máy chém.

- Razzzzzzzzzz!

Đám tộc Ba Răng đang bất động bỗng nhiên bừng tỉnh. Đôi mắt sáng quắc hiển ra ánh đỏ. Chúng hét lên rồi lao tới bủa vây đám xâm nhập này.

- Giết!

- Giết!

Bốn Trùng Thú Vương còn lại cùng đám vệ tướng cũng hào hứng hô lên sau đó lọt vào vòng chiến. Chém giết điên cuồng ngay lập tức bùng nổ.

- Bành!

Quyền Vương Lê Anh Tuấn đám nát bấy đầu một con Ba Răng lọt qua vòng bảo hộ của đám Trùng Thú. Chất dịch màu xanh bắn ra tung toé.

- Đi!

Sau đó Quyền Vương hét lớn. Bọn họ đang như một mũi thuyền lao đi giữa sự bao vây của đàn cá mập. Tất cả sự sợ hãi trước đó mất hết. Ở trong hoàn cảnh này các thành viên của Đội Dã Tượng cũng bị cuốn theo. Khí thế trên người bừng bừng.

- Bùng! Bùng! Bùng!

Ngay cả Võ Nam Phong đang bị thương cũng xách một khẩu súng laser bắn tới bắn lui. Tia laser công kích không giết được đám chiến sĩ Ba Răng ngay do thực lực chúng rất mạnh. Thấp nhất cũng đạt cấp Nguyên Tinh. Nhưng nó tạo ra hiệu quả cản trở mãnh liệt. Đặc biệt độ chuẩn xác rất hoàn hảo.

Ở bên ngoài tuy số lượng Ba Răng đông đảo nhưng ý thức của chiến đấu khá kém cỏi. Chúng thuần tuý đánh loạn xạ. Do vậy đám người mới khoét sâu được vào đội hình đáng sợ này. Phải biết mấy ngàn chiến sĩ cấp Nguyên Tinh nếu chiến đấu theo chiến thuật rõ ràng thì thật đáng sợ. Cường giả cấp Nguyên Tinh bậc cao cũng phải né tránh. Còn như đội Dã Tượng thì may ra có ba người Quyền Vương, Tư Soái và Chủ Tịch Đinh Quân có thể chạy thoát.

Chiến đấu không hung hiểm nhưng vô cùng bạo lực. Chiến sĩ Ba Răng do được trí năng nhân bản ra nên hoàn toàn không có ý thức sợ hãi. Chúng cứ lao lên hết lớp này đến lớp khác. Tuy chiến kĩ không tính mạnh mẽ nhưng lực lượng cuồng dại có điểm bộc phát trên cả tu vi. Lúc đầu đám Trùng Thú và đội Dã Tượng còn cẩn trọng nhưng về sau lại đánh đến điên cuồng. Cũng đã có xuất hiện thương tích nhưng không nghiêm trọng.

Cả đám vừa đánh vừa khoét sâu dần về phía cánh cửa. Toà lâu đài có kiểu phòng thủ phân lớp được lập trình giống trò chơi du hí. Chỉ cần bọn họ vào được bên trong đóng cánh cửa lại thì đám quân bên ngoài này sẽ ngừng ngay.

- Gaoooo! Gaoooo!

Tiếng kêu dữ tợn của đám tộc Ba Răng tràn ngập quảng trường. Rất nhiều con điên cuồng bủa vây lại năm Trùng Thú Vương. Hình như bọn chúng nhận ra đây chính là mối nguy hiểm lớn nhất.

Lập tức có một đoàn mấy trăm con hướng về phía năm vị Trùng Thú Vương công kích. Chiến thuật biển người đã chuyển sang công kích có trọng tâm. Ngay lập tức áp lực gia tăng.

- Ruuuuuuuuú...!

Lân Đao Vương gầm lên. Đón tiếp hắn là mấy chục con Ba Răng vung lên chuỳ gai đập tới.

- Binh! Binh! Binh!

Nhưng thanh chuỳ chưa kịp vung hết sức thì thân hình của đám Ba Răng đã đập phải một màn chắn vô hình. Tiếp theo đó bọn chúng như bầy muỗi mắc vào màn nhện. Chỉ thấy một lực lượng vô hình nào đó trói chặt chúng lại. Sau đó thân hình chúng bị vặn xoắn không ngừng.

- Goaaaaaaaa!

Mấy con Ba Răng kêu lên rất ghê rợn.

- Bùm!

Cơ nhục bay tung toé. Mấy chục cơ thể cao lớn bị xoắn nổ tung.

- Bùm ! Bùm! Bùm! Bùm!

Mấy tiếng nổ liên tiếp vang lên. Bên cạnh đó bốn vị Trùng Thú Vương khác cũng dùng cách tương tự. Điều này làm cho Lân Đao Vương đang đắc ý bỗng lạnh lại. Hắn hừ nhẹ một tiếng rồi chém mạnh đao về phía trước.

- Ầm!

Hơn chục con Ba Răng bị chém nát trong cơn tức giận cảu Lân Đao Vương. Một lỗ hổng lớn được tạo ra trong cái biển bao vây đó.

- Công kích hấp dẫn.

Quyền Vương Lê Anh Tuấn đang chiến đấu nhìn qua cũng hiện lên vẻ kinh dị.

- Bình!

Con Ba Răng lao tới với thế rất mạnh mẽ. Nhưng nó chưa kịp vung chuỳ thì thân thể đã trúng đòn. Đòn đánh nhìn qua rất nhẹ nhưng khiến toàn thân nó run rẩy. Hai mắt đang phát sáng bỗng nhiên ảm đạm nhanh chóng. Cơ thể cao lớn rơi xuống nền quảng trường không hề động đậy.

Cả người Quyền Vương toả ra khí thế nhàn nhã. Dường như vòng vây chật kín kia không gây chút áp lực nào cho ông. Tuy nhiên trong con mắt vị hiệu trưởng trường Thăng Long hiện ra vẻ suy nghĩ. Vừa rồi, cấp độ công kích hấp dẫn củ năm tên Trùng Thú Vương rất đáng sợ. Ngay lập tức trói chặt đối thủ đang lao tới trên không trung. Sau đó dùng lực hấp dẫn vặn xoắn không cho đối thủ cơ hội nào. Đám Ba Răng đều có cấp Nguyên Tinh nhưng như thú bông không có sức chống lại. Điều đó chứng tỏ sự lĩnh ngộ của đám Trùng Thú Vương với quy luật hấp dẫn đã đạt đến trình độ mạnh mẽ. Hơn thế trình độ khống chế thần lực vô cùng kinh người.

Bên kia Tư Soái và Chủ tịch Đinh Quân cũng hiện ra vẻ ngưng trọng. Bọn họ cũng không biết sau giao dịch hôm nay sẽ là dạng gì nhưng nếu để một tộc cùng bất kì vị Trùng Thú Vương ra ngoài hậu quả sẽ rất khó lường. Vị kia cũng không đề cập đến phần sau của giao dịch mà chỉ vô tư cung cấp lợi ích và giúp đỡ Nam Thuỷ.

Nhưng không có bữa ăn nào miễn phí cả. Họ sợ nhất là chuyện cõng rắn cắn gà nhà, rước voi về giày mả tổ. Trong lịch sử cũng đã từng có trường hợp như vậy.

Hội đồng lo lắng nhất điều này. Thậm chí bọn họ đã lường trước tình huống xấu nhất. Đội Dã Tượng cũng sẵn sàng hi sinh nếu điều đó xảy ra.

- Graooooooooo!

Tiếng gào kinh thiên vang lên từ sau cánh cửa toà lâu đài. Âm thanh này mang theo một cỗ uy áp khủng bố tràn ra. Các chiến sĩ đội Dã Tượng và Trùng Thú bên ngoài nghe thế biến sắc. Còn đám Ba Răng mất đi ý thức bỗng như nhận được mệnh lệnh cùng kích thích nào đó. Cả đám điên cuồng công kích đám người. Quái vật lĩnh chủ của toà lâu đài đã được khởi động.

- Người, bọn ngươi chạy vào. Còn các ngươi, cản lại chúng.

Cách cánh cửa toà lâu đài chừng hai mươi mét, Xuất Khoa Vương lúc này đã mất đi vẻ thanh tú quát lên. Toàn thân hắn đang ở một trạng thái uy nghiêm lẫm liệt khác hẳn với vẻ lưỡng tính quái dị lúc trước..

Nghe thấy thế các vệ tướng Trùng Thú cùng nhau cản ra hai bên mở ra một lối đi.

- Nhanh!

Quyền Vương hô lên.

Đội Dã Tượng thấy thế không chậm trễ lao đi. Tình thế rất gấp rút. Nếu không nhanh họ sẽ gặp giáp công từ hai phía. Khi đó sẽ vô cùng nguy hiểm. Năm Trùng Thú Vương cũng bộc phát lực lượng đánh chết cả đám Ba Răng rồi vọt theo sau. Tiếp theo mấy tên vệ tướng cũng kéo thành một đoàn chạy vào phía trong cánh cửa.

- Rầm!

Cánh cửa mau chóng được đóng lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.