Nguyên phối Càn Long là Phú Sát thị, những hoàng tử đều sôi nổi nhìn về phía Thập Nhị a ca Dận Đào, hiện giờ, trong huynh đệ bọn họ chỉ có Thập Nhị phúc tấn là Phú Sát thị.
Dận Đào mê man, sự tình như thế nào lại liên lụy đến nơi này của hắn, ngôi vị hoàng đế này đổi như thế nào cũng không đến lượt hắn.
"Thập Nhị, không nghĩ đến nha." Dận Ngã khiếp sợ nhìn Dận Đào, vị đệ đệ này luôn có cảm giác tồn tại rất thấp, hắn không thể lý giải nổi, chẳng lẽ là là chó không sủa nhưng biết cắn người?
"Thập Ca, có phải có hiểu lầm gì đó không?" Dận Đào gian nan phun ra một câu, hắn thật sự không chịu nổi ánh mắt tử vong từ mấy huynh đệ. Tuy rằng lúc hắn nhận thức được thì có thời điểm sẽ oán hận Hoàng a mã giao hắn cho một nô tài nuôi dưỡng, dù công lao của Tô Ma Lạt Cô có lớn đến mức nào thì cũng vẫn là một nô tài. Nhưng trông thấy sự suy sụp của hai phe thái tử và hoàng trưởng tử mấy năm nay, nhìn thấy Thập Tam từ được sủng ái thành chịu vắng vẻ, tâm thái Dận Đào trở nên hài hòa rất nhiều.
Khang Hi cũng nhíu mày, tâm tư của hắn tự hắn biết, Thập Nhị chưa từng nằm trong phạm vị suy tính của hắn. Vì vậy, Càn Long này rất có khả năng không phải con trai của hắn.
[Có một vị nguyên phối như thế, đối với người nối nghiệp là một bi kịch. Tháng 11 năm Càn Long thứ 13, Phú Sát hoàng hậu hoăng thệ trên thuyền rồng trong chuyến Nam tuần. Hai năm sau, Na Lạp Thị được sắc phong trở thành kế hậu. Phân tích thì Na Lạp hoàng hậu cũng là một vị hoàng hậu tốt. Đối nhân xử thế không có gì để chê trách.]
[Chỉ là, tính tình Na Lạp Hoàng Hậu ngay thẳng, không được Càn Long thích, từ tiềm đề đã không được sủng ái. Làm phi tử không được sủng thì thôi, sống cuộc sống của chính nàng. Nhưng khi ngồi lên vị trí hoàng hậu, Na Lạp hoàng hậu liền cảm thấy mình phải có trách nhiệm khuyên can quân vương. Càn Long thì mọi người đều biết. Lúc mới đăng cơ được mười mấy năm thì còn được, nhưng sau này thì trầm mê hưởng lạc, xây dựng rầm rộ rồi kiến tạo các lâm viên Hoàng gia, còn xuống Giang Nam đến sáu lần. Mỗi một lần đi là trùng trùng điệp điệp, dắt cả nhà đi, hao phí to lớn, hơn nữa, càng lớn tuổi thì lại càng thanh sắc khuyển mã.]
Sáu lần hạ Giang Nam, Khang Hi nhíu mày, hắn cũng sáu lần hạ Giang Nam, nhưng đó là vì thống trị đường sông cùng trấn an người Hán Giang Nam. Bốn mươi sáu năm sau, Giang Nam đã quy tân, hắn cũng không có kế hoạch xuống Giang Nam. Dù sao, hắn hiểu rõ hơn ai hết, một lần đi là tốn biết bao nhiêu là bạc.
[Nói về chuyện hạ Giang Nam, Khang Hi cũng sáu lần hạ Giang Nam, Càn Long rất tôn sùng vị hoàng tổ phụ này, cả đời đều học Khang Hi. Nhưng mục đích hạ Giang Nam của Càn Long và Khang Hi hoàn toàn bất đồng, mục đích của Khang Hi là thống trị đường sông cùng trấn an người hán, sẵn ngắm luôn phong cảnh Giang Nam. Mà mục đích của Càn Long thì hoàn toàn tương phản, chủ yếu là du ngoạn, thuận thiện nhìn đường sông, nghe quan viên dân chúng Giang Nam ca tụng công đức của chính mình.]
"Hoang đường!" Khang Hi không thể chịu đựng được nữa, chính mình hưởng lạc thì thôi, lại còn muốn phá hỏng thanh danh của hắn.
Đối với một Khang Hi coi trọng danh dự mà nói, việc này khiến hắn rất phẫn nộ.
Các vị a ca: Tổ phụ, cho nên Càn Long là cháu trai hoàng a mã, vậy hắn là nhi tử của ai.
[Năm Càn Long thứ ba mươi, lần thứ tư hạ Giang Nam, một nhóm người đến Hàng Châu, Na Lạp hoàng hậu bỗng nhiên cắt tóc làm Càn Long tức giận. Đối với việc vì sao hoàng hậu lại cắt tóc thì có một tin đồn được lưu truyền rộng rãi, đó chính là lúc Càn Long hạ Giang Nam muốn nạp một ca cơ làm phi. Na Lạp hoàng hậu không đồng ý khuyên can, kết quả, đại khái là lời nói quá mức, xung đột đế hậu bộc phát to lớn, Na Lạp Hoàng Hậu giận dữ cắt tóc.]
[Trước đây, Càn Long nhiều lần lấy Hiếu Hiền Hoàng Hậu để so sánh với vị hoàng hậu này, thường xuyên PUA Na Lạp Hoàng Hậu, cái gì mà Há tất tân cầm cuối cùng không kịp, nghiên cứu thua cũ kiếm lâu hợp nhau, rồi nói cái gì mà sắc phong Na Lạp thị thành hoàng hậu không phải ý tứ của hắn mà là của hoàng thái hậu.]
[Cẩu nam nhân là gì, đây chính là cẩu nam nhân. Tôi kể cho mọi người nghe một câu chuyện, có một lần, Càn Long thỉnh an mẹ ruột, hai mẹ con nói chuyện phiếm, thái nậu nói có một miếu thờ rất linh nghiệm ở bên ngoài cung, nhưng lại rách nát không chịu được, hy vọng Càn Long có thể cho phép sửa chữa. Càng Long đáp ứng ngay lập tức, nói là sẽ cho người đi tu. Sau đó, vừa ra khỏi Thọ Khang Cung, cả người liền thối mặt, lập tức cho người thăm dò vì sao thái hậu lại có thể biết được những chuyện ở bên ngoài cung. Sau đó, tra ra được là do hai thái giám bên cạnh nói, liền hạ chỉ trực tiếp trách cứ hai thái giám này. Từ câu chuyện này có thể thấy được, quyền lợi ham muốn khống chế của Càn Long rất mạnh. Việc sắc lập hoàng hậu, Thái Hậu sao có thể có quyền tham dự.]
[Mọi chuyện không phải lỗi của hắn, việc Na Lạp Hoàng Hậu cắt tóc cũng không phải là lỗi của hắn, đường đường là hoàng hậu, vậy mà đầu óc lại không bình thường, vô duyên vô cớ cắt tóc.]
[Sau khi Na Lạp Hoàng Hậu cắt tóc, hoàng hậu bị Càn Long đưa về hoàng cung, lúc sau bị giam cầm, thu hồi sách bảo, bảo ấn hoàng hậu, không phế hủy bỏ, năm 31 hoăng thệ.
Càn Long hạ chỉ lấy lễ nghi hoàng quý phi an táng, nhưng sự thật lễ nghi chỉ ở mức độ tần. Hơn nữa, còn không có lăng tẩm của chính mình, ngược lại bị nhét vào lăng tẩm của Thuần Huệ Hoàng quý phi.
Dựa vào những hành động mà Càn Long xử lý hoàng hậu sau khi nàng cắt tóc, có thể lộ ra một loại cảm giác thẹn quá thành giận. Sau đó còn muốn trăm phương ngàn kế đem những dấu vết mà Nạp La hoàng hậu tồn tại xóa đi. Ví dụ như bức họa của Na Lạp Hoàng Hậu bị cắt đi, đổi thành Lệnh hoàng quý phi.
Nếu sự thật là lỗi của Na Lạp Hoàng Hậu, với tính tình của Càn Long thì sẽ tỉ mỉ ghi lại những sai lầm của Hoàng Hậu, biểu hiện rõ ràng là chính hắn không sai. Chứ không giống trong lịch sử ghi chép như thế này, che che lấp lấp, lén lút.]
[Tuy vậy, Tái ông mất ngựa làm sao lại biết không phải phúc, không có hợp táng một chỗ cùng Càn Long, Na Lạp Hoàng hậu tránh được kết cục thi cốt không toàn vẹn. Cũng không cần phải chen chúc với năm người trong một quan tài. Trọng yếu nhất là có thể tránh xa cẩu nam nhân một chút.]
Khang Hi nghe thấy người đời sau xưng hô Càn Long hoàng đế là cẩu nam nhân, mặc dù hắn không có bao yêu thích với hậu nhân không nên thân này, nhưng dù sao thì hắn vẫn là nam nhân của dòng họ Ái Tân Giác La, vẫn là vua của một nước. Một nữ tử đời sau dám vũ nhục, từ đây có thể thấy được thái độ của vương triều này đối với Đại Thanh.
Chẳng lẽ vì Đại Thanh là vương triều do người Mãn thành lập.
"Lời nói và việc làm của cô gái này quá càn rỡ rồi, chẳng lẽ nử tử đời sau không đương gia sao."
"Điều này sao có thể, nử tử hẳn nên ở nhà giúp chồng dạy con, sao có thể xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, cũng không biết phụ huynh ở nhà giáo dục như thế nào."
"Triều đình đời sau cũng quá làm loạn rồi, không tôn lễ pháp, mặc kệ một tiểu nữ tử hồ lôn loạn ngữ, còn cho phép dân chúng tự do ra vào hoàng lăng tiền triều. Đây là triều đinh hỗn loạn gì vậy."
"Nhìn xem tóc của cô gái này ngắn như vậy, thẩn thể là cha mẹ ban cho, thật là bất hiếu."
"Tuổi như vậy hẳn là nên gả chồng, tức phụ nhà ai mà không ở nhà hiếu kính cha mẹ chồng, giúp chồng dạy con, vừa nhìn thấy là biết không phải nữ tử trong sạch."
"Đi nói với tiểu thư không được xem màn trời hôm nay, miễn cho phiền lòng."
"..."
[Được rồi, chúng ta đã tham quan địa cung rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, chủ kênh cũng phải về nhà. Trên đường trở về, nếu mọi người muốn hỏi gì có thể đánh vào phần bình luận. Hôm nay có nhiều người vào phòng trực tiếp của chủ kênh, thật sự dọa chủ kênh rồi. Một vài người rất quen thuộc với chủ kênh, chủ yếu là phát sóng theo hướng phật hệ. Mục đích chủ yếu cũng không phải kiếm tiền hay lưu lượng. Chỉ hy vọng có người nói chuyện vào lúc nhàm chán thôi.]
[Tuy hôm nay, mọi người đều không nói gì, nhưng có nhiều người xem như vậy, chủ kênh vẫn rất cao hứng.]
Thiếu nữ cười tươi rực rỡ đến lóa mắt, tất cả mọi người có thể cảm nhận được sự cảm kích cùng ôn nhu.
"Cô nương này... cũng rất lễ phép."
"Khụ khụ, lão Thập."Dận Tự đưa mắt nhìn vị đệ đệ không bớt lo này. Cô nương này đẹp hay xấu không quan trọng, quan trọng là nàng sẽ đem đến điều gì cho Đại Thanh. Tình huống trước mắt không tốt, trong lòng Hoàng A Mã chỉ sợ đang rất tức giận. Chỉ là màn trời kia lại không bị sự khống chế của Hoàng A Mã, vậy nên càng khiến Hoàng A Mã tức hơn.
Không biết vì sao khi nghĩ đến Hoàng A Mã nắm quyền sát sinh trong tay, đùa bỡn những nhi tử như bọn hắn trong lòng bàn tay, lại bất lực với một tiểu cô nương ở đời sau. Trong lòng Dận Tự có cảm giác hả dạ.
Dận Chân nhìn nữ tử trên màn trời, cô gái này không tôn trọng một chút nào đối với Đại Thanh, đối với vị Càn Long Đế này còn có một cảm giác trêu tức. Đây là vì kiến thức nữ tử đời sau ít ỏi hay sau này, Đại Thanh đã làm những chuyện khiến người đời oán trách.
"Dựa theo cách nói của cô gái này, mọi người có thắc mắc có thể hỏi, nhưng làm thế nào để hỏi?" Dận Chỉ vừa nói ra, đã khiến cho mọi người chú ý. Bọn họ cũng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.
Dận Chân suy nghĩ một lúc, sau đó dùng tay điểm một ngôi sao đỏ nhỏ bên góc trái màn hình, trong tầm mắt liền nhìn thấy một màn khác giống với màn trời. Những tin tức này, hắn đều đã nhìn thấy trước đó.
[Danh tính: Ái Tân Giác La - Dận Chân
Đẳng cấp fans: Một ngôi sao.]
Dận Chân nhìn dòng chữ "một ngôi sao" phía sau đẳng cấp fans, nhịn không được lại điểm thêm một lần.
Sau đó, hắn nhìn thấy màn trời thay đổi.
[Đẳng cấp fans: Một ngôi sao
Kế hoạch thăng cấp: Fans có thể tiêu phí khen thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp của chủ kênh. (khen thưởng hoặc mua hàng mà chủ kênh đã đề cử). Mục tiêu phí đạt đến 100 nguyên (***), đẳng cấp Fans sẽ được thăng thành hai ngôi sao, tiêu phí tích lũy đến 1000 nguyên, đẳng cấp fans thăng thành ba ngôi sao, tiêu phí tích lũy đến 1 vạn nguyên, đẳng cấp thăng lên thành bốn ngôi sao, tích lũy tiêu phí đạt mười vạn nguyên, đẳng cấp fans thăng thành năm ngôi sao.
Phúc lợi Fans: Một ngôi sao fans chỉ có thể xem phát sóng trực tiếp, hai sao fans có thể nhắn lại với chủ kênh. Ba ngôi sao fans có thể nhắn lại với chủ kênh và ib (****)chủ kênh. Bốn ngôi sao fans có thể nhắn lại với chủ kênh,ib chủ kênh, có thể được đề cử và các loại khuyến mãi. Mua hàng của chủ kênh có thể giảm 20%.
Tiêu phí cho hệ thống: Mở hay không? - Mở/Không.]
*** Một đơn vị tiền tệ của Trung Quốc.
**** Bản gốc là pm nhưng Thảo để ib cho cảm giác gần gũi.
"Tứ ca, Tứ ca..."
Dận Chân hoàn hồn, không phải hắn xem quá chăm chú, mà là màn trời thiếu thông tin, hắn phải nửa mơ hồ nửa suy đoán mới có thể hiểu được đại khái. Việc này có chút liên lụy tinh lực.
"Nhi thần thất thố, kính xin Hoàng A Mã trách phạt."
"Không ngại, ngươi đã phát hiện ra gì?" Đối với Dận Chân, Khang Hi hiểu rõ, hắn làm việc rất cẩn thận, tỉ mỉ, sẽ không cho người khác chớp lấy cơ hội.
"Hồi Hoàng A Mã, màn trời nói..." Dận Chân đem cả quá trình đều nói ra một lần. "Nhi thần không dám tùy tiện lựa chọn, đang muốn bẩm báo Hoàng A Mã để quyết định hành động."
"Ngươi làm rất tốt." Khang Hi vừa lòng gật đầu, lão Tứ là một người làm việc cẩn trọng, nếu tích cách không lạnh nhạt một chút thì càng tốt.
"Đồ nịnh hót!" Dận Tường bĩu môi, hắn không quen thấy nhất là bộ dạng này của thân ca này, lúc nào cũng đoán được tâm tư Hoàng A Mã....