Editor: Nữu hổ lộc thị
Beta: Aki Re
Tô Mộc ở bên kia hồn nhiên không biết mình mới được gán thêm cái danh ác ma vẫn đang chúi mặt lục lục ba lô. Cô muốn tìm một lọ 502 thôi a, nếu không có 502, thậm chí là băng keo hai mặt cũng được!!
Bất quá hiện thực chưa bao giờ có thể kì vọng, ba lô trừ bỏ một bộ váy đã thay nhiễm máu đỏ, cũng chỉ có một ít đồ makeup bên ngoài, căn bản tìm không thấy một lọ keo.
"Xong rồi......" Tô Mộc thất bại nói: "Tử Thần thật vất vả mới đáp ứng tôi tìm kiếm Adele, hắn sẽ không đổi ý chứ?"
Nghe được cô nỉ non, Tô Bạch nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, "Thần sẽ không đổi ý."
Tô Mộc kinh ngạc ngẩng đầu xem hắn.
Tựa hồ là ý thức được chính mình nói có chút không đúng, Tô Bạch lại dừng một chút, nói: "Tôi là đang nói, nếu thần đáp ứng với cô chuyện gì, hắn sẽ không đổi ý."
Tô Mộc nhìn Tô Bạch chớp chớp mắt, mắt cô lại nhìn pho tượng trên mặt đất bị đập nát, cuối cùng lại đem tầm mắt đặt ở trên người Tô Bạch, cô nói: "Tô Bạch, anh không biết sao? Thần Phương Tây đều nói những lời không thể tin tưởng a, giống như thần Zeus, hắn vừa có thể biến cừu liền có thể biến ngưu, lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ con gái nhà lành, ăn xong liền phủi mông chạy lấy người, kết quả toàn bộ Thần giới đều không phải là kiệt tác một tay của hắn sao? Anh nói hắn có thể tin tưởng được sao?" (Editor: Chơi như vậy mà tinh phúc vẫn chưa kiệt quệ sao? Trâu thật đây =.=)
"Cô nói...... Là thần Hy Lạp."
Tô Mộc nghĩ nghĩ, hình như chính xác là vậy, bất quá cô lại nghĩ được thêm một cái ví dụ:"Lại giống như thần vương Odin kia, rõ ràng dưới thân đã có thê tử, như cũ vẫn gút mắt với nữ thần khác, dây dưa không rõ, kết quả còn sinh ra một cuộc bỏ phiếu, càng về sau, hắn còn cùng nữ nhân người khổng lồ sinh ra hài tử, cẩn thần ngẫm nghĩ, mấy vị thần đó đều bất trung với hôn nhân, không có trách nhiệm với gia đình sao? Còn nói gì về mấy lời hứa đó a."
"Cô nói Odin......" Tô Bạch lại lần nữa liếc mắt nhìn cô một cái, "Đây là thần Bắc Âu."
Nga...... Phải không?" Tô Mộc có lệ ứng thanh, còn nói thêm: "Ai nha, dù sao đều không sai biệt lắm, nơi này thần đều là hai mặt ba lời sao, mỗi ngày một cái chủ ý.
"Một vị thần, có thể đưa tới sự chú ý khiến rất nhiều người hâm mộ, nhung nhớ, đây là bởi vì hắn có năng lực cường đại, giống như anh nói những việc như thế xảy ra ở thần là thực bình thường."
Tô Mộc từ trên mặt đất đứng lên, cô híp mắt hỏi: "Em nói này Tô Bạch, anh về sau sẽ không nghĩ thực hiện cái "khoái hoạt nhân sinh*" kia đó chứ? Em biết, anh có năng lực, cũng được rất nhiều người ái mộ nữa, bất quá em nói cho anh biết, nếu về sau anh cưới lão bà, còn tính toán muốn ở bên ngoài nuôi mấy tình nhân, em cũng sẽ không nhắm mắt làm ngơ nhìn anh lừa gạt con gái nhà người ta."
*khoái hoạt nhân sinh: cuộc sống sung sướng.
Nhiều hay ít nam nhân đều mộng tưởng trong nhà có hồng nhan chờ đợi, bên ngoài thì thoải mái tung hoành, làm ra bao nhiêu sự việc hoang đường? Trong nhà ngươi có mẫu đơn đẹp, bên ngoài không thể chạm được cùng lắm chỉ là thược dược đẹp nhưng không mùi vị.
"Nữ nhân thực phiền phức." Ánh mắt Tô Bạch dừng lại trên mặt cô, lại lần nữa khẳng định lại một lần, "Cũng tựa như cô, quá phiền toái."
Cho nên hắn mới sẽ không tự tìm phiền toái. (Editor: phải nha~~ một cái phiền phức là còn chưa đủ hay sao lại còn ra ngoài kiếm thêm người khác, một số nam nhân thực kì lạ 🤔)
Tô Bạch xoay người, hướng đến cửa giáo đường đi đến.
Tô Mộc nhất thời bị động tác không đầu không đuôi của hắn làm cho sửng sốt, cô vội đuổi theo đi, "Này, anh đi đâu thế?"
"Cô không phải muốn tìm người sao?"Tô Bạch không quay đầu lại, chỉ nhìn chăm chú vào cửa giáo đường trong màn đêm tịch mịch.
Tô Mộc thật sự muốn tìm Adele, nhưng mà cô cũng không có nghĩ tới muốn cùng Tô Bạch cùng đi nhau tìm, đây là chuyện của cô, cô không có ý nghĩ muốn người khác vì chuyện của mình lâm vào nguy hiểm, cô vượt lên phía trước hắn, bắt lấy tay hắn, bước chân hắn dừng lại.
"Tô Bạch, em có thể tự mình tìm Adele, nơi này rất nguy hiểm, em không phải đưa anh ra ngoài thị trấn sao? Anh vì cái gì lại quay trở lại?"