Phế Phi Phục Sủng

Chương 10: Kết cục của Quý Tần




Lúc này ả Quý Tần làm gì phân biệt được chuyện gì nữa, liền đưa tay muốn túm lấy tóc của nàng, nhưng ả ta không biết rằng phía sau Cẩm Tĩnh là hồ nước.
Thuận theo tầm mắt thì nhìn từ đằng sau giống như Quý Tần đang bóp lấy cổ nàng.
Cẩm Tĩnh mỉm cười tiến nhẹ lên một bước cầm lấy tay Quý Tần và làm giống như ả ta đang đẩy nàng, Cẩm Tĩnh rơi xuống hồ nước trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Lúc này ả Quý Tần kia thì đang ngạo mạn sung sướng, còn Cẩm Tĩnh thì đang dẫy dụa kêu cứu.
Đăng sau một tiếng hét lên tức giận, các ngươi đnag làm trò gì đấy, thoáng thấy bóng mỹ nhân đang ngoi ngóp dưới nước, hoàng thượng không suy nghĩ liền nhảy xuống cứu nàng lên.
Cho dù hoàng thượng chán ghét nàng như thế nào nhưng một khi nàng vẫn là nữ nhi của Hạ Lan tướng quân thì Y không thể làm ngơ, mà mấy ngày nay theo ám vệ báo về Y đã có chút đồng cảm với nàng.
Lúc này A Bích và A Huệ mới lấy lại tinh thần hét lên, còn Quý Tần thì chân đã mềm nhũn khi thấy bóng dáng quen thuộc kia nhảy xuống dưới hồ, đó không phải là hoàng thương hay sao.
Chân tay ả nãy giờ đã run lẩy bẩy rồi, ả lúc này hơn ai hết cầu mong nàng không sao, nếu không hoàng thượng trách tội xuống ả ta chỉ có chết.
Lúc này Cẩm Tĩnh uống rất nhiều nước, đã mất đi chi giác không còn biết gì nữa, hoàng thượng đưa nàng lên thấy khuôn mặt nhợt nhạt của nàng thì vô cùng bối rối liền hét to:
"Truyền ngự y, mau truyền ngự y ".
Rồi bế thốc nàng về cung của mình, A Bích và A Huệ vội vàng chạy theo vẻ mặt lo lắng còn vương nước mắt, sự việc xảy ra quá nhanh khiến cho bọn họ không kịp phản ứng.
Chỉ một lúc ngự y đã đến, qua xem xét cũng may nàng mới uống một chút nước nên không sao, là do sợ hãi quá nên ngất đi thôi.
Ngự y kê một số phương thuốc để cho nàng uống rồi vội vã ra về, nhìn vẻ mặt lạnh tanh của hoàng thượng không ai dám ở lại.
Cẩm Tĩnh lúc rơi xuống nước đã hít thở đều đều, nàng biết bơi từ nhỏ làm gì có chuyện đuối nước, tuy nhiên nhân cơ hội này nàng phải lấy lại lòng thương cảm của hoàng thượng trước đã.
Vì thế nên Quý tần đành phải hi sinh thôi ai bảo hống hách với nàng làm chi.
Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt, dung nhan xinh đẹp của Cẩm Tĩnh hoàng thượng lại ngẩn ngơ, thật ra hoàng thượng đã đứng đó một lúc rồi.
Có thấy sự va chạm giữa hai người, nhưng hoàng thượng lại chọn cách im lặng để xem nàng sẽ sử lý ra sao, tính tình của nàng có thật sự thay đổi hay không.
Mãi cho đến khi Quý Tần tiến lên định đánh nàng hoàng thượng mới nhanh chóng bước đến nhưng vẫn không kịp, lúc này Y thật sự trách mình quá đa nghi.
May mà còn kịp chứ nếu không lúc Hạ Lan Uy Tuấn trở về Y phải giao phó ra sao.
Mấy ngày trước ám vệ đã đi điều tra về và bẩm báo từ sau khi rơi xuống nước nàng bị cung hàn nặng do vừa sảy thai xong.
Từ đó nàng đều ở trong Hạ Lan cung để dưỡng bệnh không đi ra bên ngoài, có lẽ như sức khỏe không tốt, rồi kể cả chuyện nàng bị phủ nội vụ cắt xén thế nào nhưng nàng cũng không nói gì.
Mãi sau này mẫu thân nàng có dùng lệnh bài đặc cách để vào thăm nàng một chuyến còn lại thì nàng đều không bước ra cửa mãi cho đến khi gặp hoàng thượng.
Lúc này hoàng thượng đã có cái nhìn khác về nàng, hóa ra sau lần đó nàng lại bị tổn thương sâu sắc đến thế, có lẽ mình đã quá lạnh lùng và vô tâm với nàng ấy rồi.
Có lẽ những tin đồn chỉ là bịa đặt, nàng không thật sự tệ như thế, sống trong hoàng cung từ nhỏ nên lời đồn đôi khi có thể giết người không dao chính hoàng thượng cũng hiểu rõ điều đó.
Trong lúc Cẩm Tĩnh còn đang ngủ hoàng thượng liền cho truyền Quý Tần và tất cả các cung nữ vào để hỏi nguyên do.
Nhìn một lượt mọi người đang run rẩy quỳ trên đất, hoàng thượng lạnh lùng nói:
"Chuyện Cẩm quý nhân rơi xuống nước là như thế nào, ta muốn nghe lời nói thật, nếu không thì giải hết xuống Thận hình Ty ".
Tất cả cung nữ nghe thấy Thận Hình Ty là đã sợ mất mật, có ai xuống dưới đó mà còn lành lặn trở về chứ, thế là tất cả mọi người ai cũng nhao nhao nói.
Sau khi nghe được đầu đuôi câu truyện Hoàng thượng nhìn về phía Quý Tần rồi nói:
"Ngươi còn muốn nói gì không?, thân là phi tần không làm gương cho người khác, vô cớ gây sự bây giờ tính sao ".
Quý Tần vội quỳ sụp xuống giọng tha thiết nói:
"Xin hoàng thượng tha tội, nhất thời thiếp vì đố kỵ nên ghanh ghét mới như thế, nhưng thật sự thiếp không có đẩy muội ấy ".
Hoàng thượng đập tay xuống bàn nói:
"Chính mắt trẫm nhìn thấy mà ngươi còn ngụy biện, người đâu giáng Quý tần xuống làm đáp ứng, bỏ thẻ tên, hối lỗi ba tháng trong cung của mình ".
Quý Tần lúc này đã quá sợ hãi rồi vội quỳ xuống dưới chân hoàng thượng van xin nhưng hoàng thượng quay bước vào trong không thèm nhìn ả ta lấy một lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.