Editor: Vệ Tử Y
Tiêu Tương Phi đã nhìn ra, cô gái Hồng Nhi này đối với mình tâm tồn địch ý, nhìn thái độ cùng ý tứ của nàng, cho nàng thấy Hồng Nhi cùng người
ca ca Đột Bát Hỏa này sợ rằng quan hệ không đơn giản. Đây là giác quan
thứ sáu của nữ nhân, nhưng nàng cũng không cảm thấy kỳ quái, muội muội
yêu ca ca, chuyện như vậy ở hiện đại chỗ nào cũng có.
Bọn Hỉ Nhi cũng rất mất hứng, vừa tới liền nghe đã có người ngay mặt nói không thích chủ tử nhà mình, trong lòng tự nhiên cảm thấy rất mất mặt.
Dù sao, cũng không phải các nàng muốn tới, là người ta nhất định mời họ
tới. Nhưng, các nàng là người dưới, tự nhiên hiểu được đúng mực, nếu
không, đã sớm cãi lại rồi.
"Thật xin lỗi." sau hồi kinh ngạc Đột Bát Hỏa lập tức hồi thần tràn đầy
áy náy nói với nàng, trong lòng tâm thần bất an, sợ nàng không cao hứng.
"Không sao, nàng chỉ là một hài tử." Nàng cũng không ngại, vô luận là
đứng ở góc độ nào, nàng đều có thể hiểu được tâm tình của cô gái Hồng
Nhi này .
Đối với khí độ đại lượng của nàng, trong mắt Đột Bát Hỏa lại thêm mấy
phần thần thái cùng thưởng thức, hắn vội vã gật đầu nói: "Đúng vậy, Hồng Nhi còn nhỏ, không hiểu chuyện, xin thứ lỗi."
Nàng mỉm cười gật đầu.
"Vậy nàng nghỉ ngơi trước, buổi tối ta sẽ tự mình tới đây vì nàng đón
gió tẩy trần." Thấy thời gian cũng không còn sớm, sợ quấy rầy đến nàng
nghỉ ngơi, hắn vội vã nói. Khi được nàng đáp ứng rồi, hắn lưu luyến
không rời rời đi.
Hắn vừa đi, Tiêu Tương Phi liền phất tay để mọi người nghỉ ngơi, "Các
ngươi mệt thì nghỉ ngơi, đói bụng thì bảo họ tìm đồ ăn." Nàng chỉ chỉ
một đám nữ nô cung kính canh giữ ở một bên nãy giờ, nói với Hỉ Nhi. Nàng tựa hồ thích ứng cuộc sống ở nơi này, hoàn toàn tự cho mình là chủ
nhân.
"Tiểu thư, Hỉ Nhi không mệt, huống chi tất cả của tiểu thư đều là do
chúng ta chuẩn bị , nếu để người ngoài tới chuẩn bị, ta sợ họ làm không
được." Hỉ Nhi vội vàng nói, nàng cũng không yên tâm giao công việc vào
trong tay người khác.
Nàng ngăn Hỉ Nhi, cười nói: "Nếu như ngươi không để họ làm việc, sợ rằng họ cũng không tiện giao phó, ở chỗ này, ngươi cứ để cho họ phục vụ
chúng ta đi, dù sao cũng sẽ không ở chỗ này ngây ngô thật lâu."
Lời này vừa nói ra, mọi người không thể làm gì khác hơn là đồng ý, mà có một người cao hứng nhất, đó chính là Viên Quân, vốn là vô cùng mất
hứng, hiện tại vừa nghe đến những lời này, hắn cao hứng.
"Đúng vậy a, Hỉ Nhi, tiểu thư nói đúng, các ngươi cũng khổ cực quá lâu,
nếu tới nơi này, hãy để cho họ phục vụ các ngươi, để cho các ngươi cũng
nghỉ ngơi một chút." Hắn cao hứng, tán đồng nói.
Vừa nói như thế, bọn Hỉ Nhi liền thả lỏng, cũng không còn ý kiến gì nữa. Mặc cho nàng sai sử những nữ nô man di kia bưng trà rót nước, lấy điểm
tâm trái cây.
Tiêu Tương Phi dưới sự hướng dẫn và trợ giúp của đám nữ nô, đổ đầy một
thùng tắm nước nóng, tắm xong thì đi ngủ một giấc ngắn, bởi vì màn đêm
đã buông xuống, mà Đột Bát Hỏa đã chờ bên ngoài đón nàng.
Đi theo Đột Bát Hỏa hướng dẫn, bảy quẹo tám rẽ, xuyên qua cung điện
trùng điệp, lúc này mới tới nơi tổ chức dạ tiệc. Độ chênh lệch nhiệt độ
ngày đêm ở đây lớn, cho nên trước khi ra cửa đã sớm mặc một bộ y phục
tương đối dày, dạ tiệc tự nhiên thiết lập trong cung điện.
Lúc họ xuất hiện, các bàn tiệc đã sớm ngồi đầy người, nam nữ phân biệt,
nam nhân đều là tướng lãnh hoặc quan văn, mà nữ tử là cẩm y hoa phục, ăn mặc vô cùng cao quý hoa lệ, không cần phải nói dĩ nhiên là nữ nhân của
Đột Bát Hỏa. Mà Tư Cầm Hồng đã gặp ban ngày dĩ nhiên cũng ở đó, chỉ là
nàng tựa hồ nhìn thấy họ xuất hiện thì sắc mặt hết sức khó coi, còn vô
cùng bất thiện nhìn chằm chằm họ. Gửi thanks