Chỉ thấy thất lão và một thủ hộ thần thú đứng chung một chỗ, thủ hộ thần thú nọ chỉ cao chừng hai thước, so với thất lão khi mặc thủ hộ thần giáp thấp hơn một thước, Lý Cường vừa nhìn thì biết đó là Thiên Chân.
Một trận tiếng hô tê hống truyền đến, ngay sau đó một trận ba động, Lý Cường lập tức đã hiểu được, đó là một câu: " Ta thật thương cảm a." Chỉ bất quá đang dùng thần chi ngữ ngôn thôi.
Lý Cường cười đến dậm chân lia lịa, Đại lão kỳ lạ hỏi: " Ngươi cười cái gì?"
Lý Cường thật vất vả nhịn cười, khoát tay nói: " Không có, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện buồn cười, không có quan hệ gì tới nơi này."
Hắn rất muốn giả ra bộ dáng nghiêm trang, bất đắc dĩ bộ dáng của Thiên Chân thật sự là quá thú vị, hắn vẫn nhịn không được cúi đầu, phát ra " xích xích" âm thanh quái dị.
Lưu lão nói: " Thiên Chân còn chưa hoàn toàn thu long thủ hộ thần giáp, dựa vào thực lực cường hãn của hắn, chỉ cần một chút thời gian là có thể thu hồi thủ hộ thần giáp, một khi có thể thu nhiếp thần giáp, hắn đã trở thành thủ hộ thần thú thật sự rồi."
Thiên Chân chớp lên cái đầu thú hình tam giác, có vẻ rất uể oải, thỉnh thoảng lại rống lên một tiếng.
Lý Cường sách sách nói: " Sách sách, Thiên Chân thần thú thật sự là không tưởng nổi, nhanh như vậy đã giết chết một thủ hộ thần thú, lấy được thủ hộ thần giáp, bội phục a, bội phục!"
Một trận ba động kịch liệt truyền đến: " Hỗn đản! Ngươi hãm hại ta! Ta thật thương cảm a!" Thiên Chân đã hiểu được thủ hộ thần giáp xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này có hối hận cũng không hữu dụng nữa.
Lý Cường còn chưa tới, Vũ lão và Lưu lão đã đem chỗ tốt của thủ hộ thần giáp nói một lần, đợi cho Thiên Chân cao hứng một hồi, thì bọn họ lại đem phản ứng xấu của thủ hộ thần giáp lại thêm thắt miêu tả một lần.
Thiên Chân thiếu chút nữa đã nổi điên, lúc này hắn mới biết, trừ phi tìm được biện pháp giải trừ cấm chế, nếu không tự mình cũng không thể đi được nữa, đương nhiên hắn còn không biết chỉ cần đi Nguyên Giới là có thể bình yên vô sự.
Lý Cường thật vất vả bình tức xuống, hắn nói: " Thiên Chân, ngươi vẫn muốn đi tổng xu nữu của Huyễn Thần Điện, nếu không nỗ lực một chút đại giới thì không có khả năng, cũng may chỉ cần có thể thuận lợi đi tới tổng xu nữu, có thể hoàn toàn cởi ra cấm chế của thủ hộ thần giáp, đây là ngươi có khả năng thừa nhận đúng không?"
Thiên Chân trầm mặc, hắn ngơ ngác đứng một lát, thủ hộ thần giáp một trận lóe ra, đã nhìn thấy hắn thu nhiếp vào trong thân thể.
Hắn ngồi trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.
Thất lão lộ ra thần sắc kinh ngạc, Đại lão than thở: " Thực lực của Thiên Chân đích xác cao siêu, trong khoảng thời gian ngắn thì đã thích ứng được với sự trói buộc của thần giáp, mà ta phải dùng thời gian thập bội mới thu nhiếp được thủ hộ thần giáp, thật không tưởng nổi." Hắn khen Thiên Chân không dứt miệng.
Lý Cường cười nói: " Thiên Chân, không cần khoa trương như vậy có được hay không, chúc mừng ngươi…trở thành một thủ hộ thần thú mới nhất, a a."
Thiên Chân dở khóc dở cười nhìn Lý Cường, nói: " Tiểu huynh đệ, lời này của ngươi sao nghe không được tự nhiên vậy? Tân một đời thủ hộ thần thú, còn chúc mừng ta? Ai, thủ hộ thần giáp trên thân thì ta đã thành thần thú, đây là thần nhân nào làm ra chuyện tốt? Quá tổn đức đi thôi, ta…ta thật là thương cảm a." Hắn nhịn không được kêu rên lên.
Trai lão nhàn nhạt nói: " Nếu không Đại lão ngẫu nhiên thu hoạch được thủ hộ thần giáp, những người đến sau như chúng ta cũng toàn bộ chết hết không có chỗ chôn…đây là phương thức tồn hoạt duy nhất trong Huyễn Thần chánh điện, trừ phi có thần thông của Nguyên Giới Chi Chủ, nếu không ngươi đã xong đời rồi."
Lý Cường không muốn tiếp tục nói chuyện này, hắn hỏi: " Chúng ta bây giờ có thể đi vào hay chưa?"
Đại lão chỉ do dự chốc lát, hắn đối với chuyện Lý Cường có thể tiến vào trung điện hay không cũng không có một chút nắm chắc. Hắn nói: " Ngươi không có lấy được thủ hộ thần giáp, một khi tiến vào rồi, sẽ khiến cho đại phạm vi cấm chế…bởi vì chúng ta cũng không có đi qua bên trong, hung hiểm trong đó thật sự chúng ta không có khả năng khống chế."
Lý Cường đối với việc tiến vào tổng xu nữu của trung điện hứng thú cũng không lớn, nếu không phải Thiên Chân liều mạng lôi kéo, hắn căn bản là không đến Huyễn Thần Điện, nhất là bây giờ người tu chân của Phong Duyên Tinh đang đại quy mô thiên di, phải có hắn ở lại Nguyên Giới tọa trấn mới được, còn có một đám đệ tử bằng hữu đang thiết lập nơi tiềm tu, hắn cũng muốn đi chiếu cố.
Lý Cường cười nói: " Như vậy cũng tốt, các ngươi đi vào thám sát, qua một đoạn thời gian ta sẽ trở lại La Cách đại điện xem thử, bất luận thành công hay thất bại, chỉ cần các ngươi trở lại, ta sẽ mang các ngươi tiến vào Nguyên Giới, như vậy được chưa?"
Thiên Chân kêu to phản đối, hắn không muốn cho Lý Cường bỏ đi, có hắn ở lại, thực lực mạnh hơn nhiều lắm.
Lý Cường mở ra hai tay nói: " Không phải ta không đi, là không có biện pháp đi, chuyện này…bắt ta ở chỗ này chờ đợi, còn không bằng để cho ta đi làm chuyện khác."
Thất lão cũng biết tầm quan trọng của Lý Cường, chỉ cần tới rồi Nguyên Giới, bọn họ có thể thoát mệt nhọc, vạn nhất Lý Cường không trở lại, bọn họ lại không tìm được phương pháp giải quyết tự bạo, hết thảy lại phải trở lại khởi điểm. Bảy người hồi tưởng lại những năm tháng dài đăng đẳng tại Huyễn Thần chánh điện, nếu lần này không thể thoát khốn, sau này thật sự là không cách nào chịu nổi.
Lưu lão tính toán một chút, nói: " Ta có một biện pháp, có lẽ có thể mang theo hắn cùng đi tổng xu nữu ở trung điện."
Thiên Chân và mọi người nhất thời mừng rỡ, Đại lão hỏi: " Lưu lão, ngươi có biện pháp gì, nói mau!"
Lưu lão nói: " Tám chúng ta chỉ là dò đường về phía trước, có thủ hộ thần giáp, nơi này tuyệt đại bộ phận cấm chế đều cũng sẽ mất đi tác dụng, chỉ có cực số ít Cổ Thần cấm chế mới có thể hạn chế chúng ta, kỳ thật bảy người chúng ta đều cũng biết, đi trung điện khó nhất chính là đi qua Huyền Tinh Thai, trước kia bảy người chúng ta hợp lực thử qua, tựa hồ thiếu chút nữa là có thể sấm đi qua, bây giờ có tám người, một cửa này hẳn là có thể thông qua."
Dừng lại một chút, Lưu lão tiếp tục nói: " Tuyền Tinh Thai không có Cổ Thần cấm chế, bởi vậy hắn có thể cùng chúng ta đồng thời sấm quan, đi tới trung điện trên đường có không ít điểm an toàn, không có sự uy hiếp của cấm chế, na di cấm chế của thần điện chúng ta đều cũng rất tinh thông, đó là cấm chế biện pháp duy nhất tách ra Cổ Thần cấm chế, chỉ cần tới được nơi an toàn, chúng ta có thể đưa hắn na di lại đây."
Lý Cường nói: " Ách, nói cách khác, các ngươi một đường hộ tống ta đi tới? A a, như thế khỏe hơn rồi."
Thiên Chân nói: " Tên này thật có vận khí tốt! Tới rồi nơi này cũng không cần lao lực, có thể nhàn nhã tiến vào tổng xu nữu, ai, ta lại phải lấy thủ hộ thần giáp, làm mình biến thành người không giống người, thú không giống thú, ta…thật thương cảm…a…" Hắn lại hô lên một tiếng.
Lý Cường hung hăng vỗ hắn một cái: " Ngươi phát điên cái gì a!"
Đại lão gật đầu nói: " Đây là một biện pháp cũng được, bất quá phía mặt sau của Huyền Tinh Thai đường đi chúng ta đều cũng không biết, chúng ta chỉ có thể thử đi tới, thật sự không được chúng ta liền lập tức tiến vào Nguyên Giới, nói thật ra…ta đã yếm phiền hết thảy chuyện của Huyễn Thần Điện."
Khô lão và Phù lão rất ít nói chuyện mà cũng im lặng gật đầu.
Trai lão nói: " Đúng vậy, ta cũng muốn sớm một chút rời đi địa phương này, đã chịu đủ rồi."
Lý Cường cười hì hì nói: " Hay a, vậy bây giờ chúng ta phải đi Nguyên Giới?"
Thiên Chân hét lớn: " Không được! Thật vất vả đã tới bước này, ta vô luận như thế nào đều cũng muốn đi vào!"
Đại lão nói: " Khô lão, Vũ lão, Trai lão, mấy người chúng ta mang theo hắn đi Huyền Tinh Thai trước, Lưu lão các ngươi ba người mang theo Thiên Chân đi, chúng ta đến phía trước hội hợp, vị trí của Tuyền Tinh thông đạo hẳn là dời đến phương vị chính xác rồi."
Thất lão nhanh chóng biến thân thành thủ hộ thần thú, Đại lão bốn người đồng thời bắn ra năm đạo kim quang, kim quang ở trên đỉnh đầu Lý Cường giao hội biến thành quang võng màu vàng, hạ xuống liền gắt gao bao lấy Lý Cường.
Đại lão một tiếng tê hống, bốn người mang theo Lý Cường hướng bên trong sấm vào.
Lý Cường trấn định tâm thần, có quang võng mang theo hắn, đã không cần quan tâm vấn đề an toàn nữa.
Hắn ngưng thần hướng ra phía ngoài nhìn lại, chung quanh lúc sáng lúc tối, cảnh vật biến ảo rất nhanh. Trong lòng hắn thất kinh, nếu tự mình tiến đến sấm quan, nguy hiểm không nhất định là bao nhiêu, nhưng có thể dám chắc, muốn đến được Tuyền Tinh Thai kia, nhất định phải tiêu hao vô số năm tháng và tinh lực, tuyệt không có khả năng dễ dàng tới như vậy.
Trên đường sau khi dừng lại mấy lần, mấy người rốt cuộc đi tới Tuyền Tinh Thai.
Đại lão nói: " Đây là đoạn đầu của Tuyền Tinh Thai, cách Tuyền Tinh Thai có một chút khoảng cách, ngươi xem…phía trước là khó khăn nhất để đi tới Tuyền Tinh Thai, chỉ cần có thể xông qua Tuyền Tinh Thai, là có thể có được Ngân Sắc Thần Thạch, hoặc là giết chết thủ hộ thần thú càng cao cấp hơn, như vậy thủ hộ thần giáp của chúng ta có thể thăng cấp, có lẽ đường phía sau càng dễ đi hơn."
Nơi Lý Cường đứng là một bình thai hình nửa vầng trăng màu đen, cao hơn mặt đất chừng nửa thước, mặt đất phía dưới bình thai phi thường quái dị, phảng phất như là chất lỏng lưu động, nhìn qua giống như là tinh thạch hòa tan, màu sắc cũng rất cổ quái, mặt ngoài trong suốt phiếm ra quang hoa bảy màu.
Đây là một không gian rất lớn, ngoại trừ bình thai hình nửa vầng trăng đột xuất ra, cao thấp trái phải, hai bên trước sau đều là tinh thể lưu động này, bởi vì phiếm ra ánh sáng, nên sắc thái có vẻ quang quái lục ly.
Sau một trận ba động, Thiên Chân mấy người cũng đã tới bán nguyệt thai( bình thai hình nửa vầng trăng).
Thiên Chân nhìn chung quanh, kinh ngạc nói: " Hay thật, viêm hỏa lưu tinh…không ngờ ở chỗ này cũng nhìn thấy nhiều viêm hỏa lưu tinh như vậy, đây là Tuyền Tinh Thai hay sao?"
Lý Cường biết viêm hỏa lưu tinh cũng là tài liệu luyện khí, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy, loại tài liệu luyện khí này cực kỳ hiếm thấy, cho dù là tiên giới cũng chỉ có rất ít.
Hắn cười nói: " Đại lão, ta có thể thu lấy một chút viêm hỏa lưu tinh không? A a, theo ta được biết, viêm hỏa lưu tinh là tài liệu luyện chế tiên giáp tốt nhất, nếu là có thần dịch lực và phương pháp tu luyện tương quan, tu luyện thần giáp cũng không phải là một việc khó."
Đại lão dở khóc dở cười nhìn Lý Cường, hắn không nghĩ tới Lý Cường cư nhiên còn có tâm tình nhàn nhã như vậy, không nhịn được cười khổ nói: " Chúng ta mỗi lần đến nơi đây đều căng thẳng, cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới muốn thu lấy viêm hỏa lưu tinh của nơi này, ai, ngươi chẳng lẽ không sợ hãi một chút nào? Trong thần điện…chuyện gì cũng sẽ có thể phát sinh đó."
Lưu lão nói: " Ngươi muốn thu thì cứ thu đi, chỉ là phải cẩn thận một chút, ngươi xem Tuyền Tinh thông đạo phía trước kia, chúng ta phải xuyên qua mới được."
Lý Cường đầu tiên đem vị trí chuẩn xác của bán nguyệt thai ghi chép lại trong Định Tinh Bàn, sau đó nói: " Được rồi, chúng ta làm sao đi tới?"
Thiên Chân nói: " Ngươi không thu viêm hỏa lưu tinh sao?"
Lý Cường chậm rãi nói: " Chỉ cần to biết chỗ này, có thể tùy lúc đến lấy, cho nên ta không nóng nảy."
Hắn đã thuận lợi tìm được hai nơi dừng chân, tùy thời đều có thể từ Nguyên Giới tiến vào. Ỷ vào chuyện làm Nguyên Giới Chi Chủ, hắn cảm thấy mình thật tự do đi khắp nơi.
Thất lão và Thiên Chân không có chuyện để nói, Lý Cường quả thật là có thực lực nói câu này.
Một hồi lâu, Đại lão nói: " Nơi này không thể sử dụng đại uy lực cấm chế, chỉ có thể bằng vào thực lực bản thân xông vào, mặt khác, chúng ta chín người phải đồng tâm hợp lực mới được, Tuyền Tinh thông đạo có ba đạo trở ngại, chúng ta từng thuận lợi xông qua hai đạo, nhưng thua ở đạo quan cuối cùng, hy vọng lần này có thể thông qua."
Lý Cường huyễn xuất Diễn Chú Thần Giáp, Cửu Diễn Lưu toàn thân liễu nhiễu. Hắn cười nói: " Ta sẽ tận lực ít ra tay tốt hơn, ta sẽ phi hành ở giữa các ngươi."
Thiên Chân tức giận nói: " Thực lực của ngươi rất mạnh, tại sao lại ít ra tay? Đây là lúc không thể lười biếng!"
Đại lão gật đầu nói: " Ân, đích xác nên ít ra tay, chúng ta đều có thủ hộ thần giáp che giấu, ngươi có thể đi theo phía sau ta, như vậy ta có thể chiếu cố cho ngươi."
Lý Cường cười hì hì nói: " Thiên Chân, ta không có lười biếng, có đôi khi hỗ trợ thì ngược lại việc càng giúp càng rối, chỉ có lúc vạn bất đắc dĩ ta mới ra tay, nơi này chuyện xấu nhiều lắm, ta không muốn cho các ngươi uổng phí công sức."
Thiên Chân mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng cũng biết Lý Cường nói có lý, hắn quát to một tiếng: " Ta thật thương cảm a, biến thân đi thôi, ta…ta lại muốn trở thành thần thú rồi, ai!"
Nói xong đã biến thành thủ hộ thần thú, trùng hướng Lý Cường tê rống lên một trận, sau đó xoay người nhìn Tuyền Tinh thông đạo.
Lý Cường mỉm cười, cũng không thèm để ý thái độ của Thiên Chân.
Thất lão cũng biến thân, tám thủ hộ thần thú cùng đồng thời lên tới giữa không trung.
Lý Cường không dám sơ ý khinh thường, lập tức bay đến ngay trung gian của tám người.
Đại lão truyền ra một trận ba động: " Mọi người đi theo Lưu lão, Thiên Chân ở cuối cùng tạm thời không cần ra tay, chờ chỉ lệnh của ta mới hành động, ngươi đi theo ta."
Lý Cường lặng yên bay đến sau lưng Đại lão, lúc này hắn có vẻ rất ngoan.
Thất lão xếp hàng thành một trận pháp công kích đơn giản, một trận ba động truyền đến, hành động bắt đầu.
Bảy người đồng thời tê hống một tiếng, nhanh chóng bay vút về phía trước.
Lý Cường theo sát Đại lão, hắn mặt ngoài nhìn như không sao cả, nhưng trong lòng cũng rất cẩn thận, tại thần điện bất kỳ hành động gì cũng phải cẩn thận, ở chỗ này không thể có sơ ý gì, nếu không sẽ hại chết người.
Bay đến gần Lý Cường mới phát giác, thông đạo nó loáng thoáng xuất hiện tại viêm hỏa lưu tinh hình thành mặt ngoài, đây là do Đại lão bọn họ thăm dò qua thời gian dài mới tìm được, thông đạo này theo thời gian không ngừng biến ảo, có đôi khi đột nhiên biến mất, có đôi khi gặp phải ở phương vị khác, chỉ có vị trí trước mắt mới là chính xác.
Chín người rất nhanh nhảy vào trong Tuyền Tinh thông đạo, trong phút chốc, Diễn Chú Thần Giáp trên thân Lý Cường đại phóng quang minh, viêm hỏa lưu tinh hình thành thông đạo đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, trong lòng hắn cả kinh.
Trùng ở vị trí đầu tiên Đại lão truyền đến một trận ba động: " Không hay, người ngoài không thể tiến vào Tuyền Tinh Thai!"
Vào lúc này lui trở về đã không còn kịp rồi, Lý Cường hắn đã học qua thần chi ngữ ngôn, hắn phát ra một trận ba động, rồi đột nhiên biến mất tại không trung.
Hắn nói cho mọi người là mình đi về Nguyên Giới trước chờ đợi. Cũng may hắn hành động cực nhanh, Tuyền Tinh thông đạo mất đi mục tiêu thì chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Lý Cường bỏ chạy về Nguyên Giới, không thể tránh được lắc đầu, hắn biết trừ phi giống như Thiên Chân lấy được thủ hộ thần giáp, nếu không mình sẽ không đi đến tổng xu nữu được.
Ngẫm lại thì không cam lòng, hắn một lần nữa trở lại bán nguyệt thai, cẩn thận quan sát một hồi, trong chốc lát phát giác Tuyền Tinh thông đạo đã đóng cửa.
Nhìn viêm hỏa lưu tinh lưu động bên dưới bán nguyệt thai, Lý Cường bắt đầu ra tay thu thủ, hắn đứng bên bờ bình thai, đưa tay lăng không hư trảo, một đoàn thần dịch lực tham nhập viêm hỏa lưu tinh, khinh xảo hấp khởi một đoàn khí viêm hỏa lưu tinh.
Hắn tiện tay hướng bầu trời phao đi, viêm hỏa lưu tinh mất đi thần dịch lực bao vây, lập tức hình thành một tinh xác cứng rắn, không đợi nó rơi xuống dưới đất, Lý Cường đã hấp nó vào trong tay.
Viêm hỏa lưu tinh vốn cỡ nắm tay, co rút lại chỉ cỡ quả trứng gà nhỏ. Đây là một tinh thể màu đỏ nhạt, bên trong chậm rãi lưu động vật chất giống như chất lỏng, bạc bạc tinh xác như vô số kết tinh tế toái, có vẻ phi thường xinh đẹp.
Lý Cường có chút cau mày, phẩm chất của viêm hỏa lưu tinh này không đủ thuần túy. Hắn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa trên mặt đất lóe ra hồng quang khác thường, hắn thử bay lên trên bầu trời hồng quang, huyền đứng cách mặt đất khoảng độ cao một thước, cẩn thận quan sát.
Lý Cường nhìn thấy một đạo tế lưu màu đỏ trên mặt đất cỡ hai thước đang chậm rãi lưu động.
Hắn đối với tài liệu luyện khí có nghiên cứu rất sâu, viêm hỏa lưu tình mặc dù chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy, có liên quan ghi lại cũng rất nhiều, hắn nhìn ra lưu động dưới mặt đất chính là tinh hoa của viêm hỏa lưu tinh, xích sắc lưu tinh nổi danh.
Trừ thứ này ra, còn có một loại viêm hỏa lưu tinh có hình thái càng thêm trân quý, đó là ngân sắc lưu tinh.
Lý Cường rất muốn sử dụng cấm chế, nhưng cuối cùng vẫn buông tha, ở chỗ này sử dụng cấm chế phong hiểm quá lớn, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng thủ pháp bình thường nhất, dùng thần dịch lực tham nhập mặt ngoài lưu động đào ra.
Đạo lưu tinh màu đỏ này dài hai thước, cỡ ngón tay thô tế, liên tục ngưng kết mười mấy kết tinh, hắn mới thu thủ xong xích sắc lưu tinh.
Lý Cường không ngừng vòng quanh vòng tròn quanh bán nguyệt thai, cố gắng tìm kiếm ngân sắc lưu tinh, nhưng không có tìm được, hắn không thể làm gì khác hơn là tận tình thu thủ viêm hỏa lưu tinh bình thường.
Viêm hỏa lưu tinh là tài liệu chủ yếu tu luyện tiên giáp, nếu phối hợp thêm một ít tài liệu, có thể tu luyện được tiên giáp.
Tu luyện một bộ tiên giáp, bình thường phải có ba mươi viêm hỏa lưu tinh kết tinh, túc túc thu lấy hơn một trăm kết tinh, lại bắt được thêm xích sắc lưu tinh, Lý Cường cảm thấy vậy là đã đủ.
Hắn một lần nữa bay trở về bán nguyệt thai, đợi một đoạn thời gian, chung quanh một chút biến hóa cũng không có, hắn thất vọng thở dài, biết đợi không được thất lão và Thiên Chân trở lại, liền trở về Nguyên Giới.
Lúc Lý Cường tìm được Cô Tinh thì Xích Minh đã rời đi, Cô Tinh ở tại thái không trung của Nguyên Giới du đãng, hắn tìm không được con đường đi ra ngoài, nhìn thấy Lý Cường đến, hắn cười khổ nói: " Ngươi đưa ta về sân rộng của Huyễn Thần Điện đi, Nguyên Cổ Thượng Nhân sẽ đến tiếp ta."
Lý Cường hỏi: " Thanh giản lấy được rồi sao?"
Cô Tinh gật đầu: " Xích Minh người này thật không chịu nói lý, cái gì cũng không nói đã đưa thanh giản cho ta, không đợi ta hỏi hắn cái gì, hắn đã bỏ chạy mất, thật sự là càng ngày càng làm càn…bỏ đi, không nói tới hắn nữa, nếu có Nguyên Cổ Thượng Nhân ở đây…hừ, hắn nhất định sẽ nếm đau khổ."
Lý Cường biết Xích Minh rất phiền Cô Tinh, hắn cười nói: " Chỉ cần tìm về thanh giản là được rồi, ta tống ngươi về sân rộng của Huyễn Thần Điện."
Cô Tinh gật đầu nói: " Linh khí của Nguyên Giới rất đặc biệt, khác biệt rất lớn với tiên giới, nếu sau này có cơ hội, ta cũng muốn đến Nguyên Giới để tiềm tu."
Lý Cường cười nói: " Hay a, Cô Tinh đại nhân đến Nguyên Giới ta thập phần hoan nghênh, tại Phong Duyên Tinh có Truyền tống trận có thể tiến vào Nguyên Giới, ngay trên bầu trời Bất Dạ Thành của Phong Duyên Tinh, dễ tìm lắm."
Cô Tinh ngạc nhiên nói: " Phong Duyên Tinh?" Hắn không nghĩ ra Lý Cường tại sao thiết trí truyền tống trận tại Phong Duyên Tinh, một hồi lâu hắn đột nhiên hiểu được, hỏi: " Chẳng lẽ ngươi muốn cho người tu chân tiến vào Nguyên Giới?"
Lý Cường cười nói: " Đúng vậy, người tu chân của Phong Duyên Tinh đại bộ phận đều cũng sẽ thiên nhập vào Nguyên Giới." Hắn suy nghĩ một chút lại hỏi: " Ngươi làm sao biết trong thủ trạc có thanh giản?" Vấn đề này vẫn làm cho hắn nghi hoặc không giải thích được.
Cô Tinh nói: " Ta cũng không biết trong thủ trạc có thanh giản, là Nguyên Cổ Thượng Nhân và Thanh Đế cùng tìm ta…Nguyên Cổ Thượng Nhân ở trong Cổ Thần Tàng thu được công pháp, nhắc tới thanh giản trong thủ trạc này, cho nên bọn họ…ân, thanh giản chính là dùng để phối hợp với công pháp kia, cả hai thiếu một thứ cũng không được."
Lý Cường lúc này mới hiểu được, Cô Tinh còn nói: " Đợi Nguyên Cổ Thượng Nhân hoàn toàn phá giải công pháp này xong, ngài sẽ tặng cho ngươi, a a, đây là lời ngài bảo ta chuyển cáo cho ngươi."
Trong các giới mà Lý Cường biết được, nhân vật cao nhất chỉ có bốn người, Thiên Cô, Thanh Đế, Bác Tụ Thượng Nhân và Thiên Na Thần, trong đó thực lực của Thiên Na Thần còn thiếu chút nữa, hơn nữa hắn lại ở chung với Ba Nạp Nhân, không muốn hòa vào cùng ba người bọn họ.
Trên thực tế Thiên Cô, Thanh Đế và Bác Tụ Thượng Nhân đã kết thành một tập đoàn nhỏ hỗ trợ lẫn nhau, Lý Cường bởi vì có chính Nguyên Giới riêng của mình, cũng được bọn họ nhét vào tập đoàn nhỏ này, đồng dạng phân hưởng thành quả của bọn họ.
Lý Cường nói: " Thay ta cảm ơn ý tốt của Nguyên Cổ Thượng Nhân, ngươi về trước đi. Cô Tinh đại nhân nếu nghĩ đến chuyện đến Nguyên Giới tiềm tu, chỉ cần thông qua truyền tống trận tại Phong Duyên Tinh là có thể đến được. Ân, đây là ngọc phù báo tin cho ta, chỉ cần ngươi tới Nguyên Giới, niết toái khối ngọc phù này, ta sẽ biết ngươi đến rồi, đến lúc đó ta an bài nơi tiềm tu cho ngươi, được không?"
Hắn tiện tay lấy ra một khối ngọc phù, lập tức tu luyện rồi đưa cho Cô Tinh.
Cô Tinh gật đầu cáo từ, có thể thuận lợi thu hồi thanh giản hắn đã vừa lòng, Nguyên Cổ Thượng Nhân và Thanh Đế đã hứa hẹn sau khi phá giải xong công pháp thì cũng chia cho hắn.
Lý Cường tiễn bước Cô Tinh xong thì có chút cảm giác không biết đi nơi nào, xem xét thời gian một chút, rời đi địa cầu đã mấy năm rồi, hắn quyết định trở về địa cầu xem thử.
Động niệm một thoáng, hắn liền về tới địa cầu.
Hắn lại trở lại Hải Thị. Ở trên đường cái, Lý Cường vẫn như trước mặc một bộ quần áo thật bình thường, hắn tạm thời không muốn đi đến chỗ của Hoa Mị Nương, liền dọc theo đường cái chậm rãi du ngoạn không mục đích.
Đang đi chầm chậm trong đám người, Lý Cường đột nhiên cảm thấy phi thường cô đơn, thế giới con người tựa hồ như đã xa cách với bản thân càng ngày càng xa, hắn tựa vào một cây trụ của một cửa hàng, suy tư nhìn một nhà hàng lớn cách đó không xa, nơi cửa nhà hàng người đến xe đi náo nhiệt dị thường.
Trong lòng Lý Cường đột nhiên vừa động, hắn quay đầu nhìn lại, một cô gái mặc quần áo thật khoa trương đang từ đầu đường đi tới.
Tiểu cô nương nhìn qua chừng hai mươi tuổi, lứa tuổi thanh xuân phơi phới, mặc dù không thể gọi là xinh đẹp, lại còn có vẻ bồng bột sôi nổi.
Nàng có làn da đen, trên mặt còn có vài chấm tàn nhang, hai chân mày còn nhướng cao, bộ dáng như đang cười, đôi mắt không lớn lộ ra thần thái cơ trí, vóc người cao ráo tràn ngập sức sống.
Cô gái mặc một bộ quần áo màu đỏ, một cái khăn màu xanh biếc buộc trên cổ, lỗ tai còn đeo một chuỗi bông tai thật dài, theo bước đi của nàng không ngừng chớp lên.
Trong tay nàng cầm một cái bao thật lớn, có vẻ đang cố sức đi về phía trước.
Lý Cường nhìn thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên, nghĩ thầm: " Tiểu nha đầu này thật không có thẩm mỹ, thật sự quá khó nhìn."
Nhìn tiểu cô nương biến mất ở một góc đường, hắn đột nhiên cảm thấy rất kinh ngạc, tiểu cô nương này vì sao lại có thể khiến cho mình chú ý?
Lý Cường thầm suy tư lập tức hiểu được, thể chất của tiểu cô nương này dĩ nhiên lại là hỏa tính, nói cách khác, nàng có thể chất có thể thích hợp với trúc cơ pháp bảo mà mình tu luyện – Tâm Giám Chi Hoa.
Trong lòng hắn vừa mới hiện lên ý niệm này trong đầu, thì người đã thuấn di đi ra ngoài. Dựa vào đại thần thức cường đại, Lý Cường lập tức tìm được tiểu cô nương kia.
Tiểu cô nương đi được rất nhanh, nàng xuyên qua mấy góc phố, tiến vào một cửa hàng nhỏ. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
Lý Cường theo sát xuất hiện, hắn ngẩng đầu nhìn lên, tấm bảng của cửa hàng viết: " Nhật Dạ Cao Đoàn Điếm"
Lý Cường mỉm cười, chậm rãi đi vào tiểu điếm.
Tiểu điếm không lớn, chỉ có một quầy thủy tinh, bên trái là kệ bằng sắt bày phóng đủ loại điểm tâm, tiểu cô nương kia ước chừng đã đi ra phía sau, không có trong cửa hàng.
Mặt sau quầy có một người phụ nữ tuổi trung niên, nàng nhiệt tình nói:" Chào cậu, lần đầu tiên đến cửa hàng của chúng tôi phải không, muốn mua điểm tâm gì?"
Lý Cường ngạc nhiên nói: " Ngươi làm sao biết ta đến lần đầu tiên?"
Người phụ nữ trung niên cười nói: " Nơi này chỉ toàn khách quen tới, có rất ít người xa lạ đến mua điểm tâm ở đây."
Bà ta vừa nói vừa đi ra khỏi quầy, đứng bên cạnh Lý Cường, chỉ vào những điểm tâm trên giá giới thiệu một lượt. Lý Cường không chú tâm lắng nghe, hắn căn bản không nghĩ muốn mua điểm tâm gì, thầm nghĩ muốn nói chuyện với tiểu cô nương kia.
Lý Cường thật sự nghĩ không ra làm sao nói chuyện được với tiểu cô nương kia, hắn vẫn là lần đầu tiên cảm thấy khó khăn.
Người phụ nữ trung niên kia thấy nói hồi lâu mà Lý Cường cũng trầm mặc không nói gì, liền hỏi: " Tiểu tử, ngươi muốn mua điểm tâm gì?"
Lý Cường nghĩ thầm: " Ta cái gì cũng không muốn, ai, lại không thể mạnh mẽ xông vào." Hắn đột nhiên linh cơ vừa động, nói: " Cửa hàng các người có mướn người làm không?"
Người phụ nữ ngây ra, hỏi lại: " Tiểu tử, ngươi nói cái gì a?"