Tâm Giám Chi Hoa phát ra ánh sáng chói mắt.
Vật này có tạo hình như hoa mẫu đơn, hồng quang nhàn nhạt ở cánh hoa chảy xuôi, theo tiếng chấn rung thanh thúy, cánh hoa phi tán ra.
Tế Vô Nhai cảm giác trước mắt đều là những cánh hoa đang bay múa, hắn muốn nói chuyện, nhưng một chữ cũng nói không nên lời, tưởng di động thân thể một chút cũng làm không được, như vừa lâm vào trong cơn ác mộng. Hắn cả kinh hồn phi phách tán, trong lòng không khỏi kêu to cứu mạng.
Cánh hoa bắn ra một tia ti hồng quang và ngân quang, từ đáy Tâm Giám Chi Hoa bay ra ba phiến lá xanh. Đó là do Phó Sơn trợ giúp ta luyện mà thành, chuyên môn dùng để câu thông Tâm Giám Chi Hoa.
Ba phiến lá xanh hóa thành ba quang đoàn màu xanh biếc, dung nhập vào trong cơ thể Tế Vô Nhai. Tiếp theo, cánh hoa đột nhiên biến mất, Tâm Giám Chi Hoa hóa thành hư ảnh màu đỏ, ẩn nhập vào ngực Tế Vô Nhai.
Tế Vô Nhai giống như bị búa lớn bổ trúng, trong tích tắc, nước mắt hắn phun trào ra, tay chân kịch liệt co quắp.
Lý Cường cẩn thận dùng thần dịch lực bảo vệ trái tim và đại não của hắn, phòng ngừa hắn chịu không được lúc Tâm Giám Chi Hoa tiến vào mà hỏng mất.
Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Tế Vô Nhai, trong lòng Lý Cường có chút hối hận, hắn biết là do mình quá nóng nảy, lẽ ra phải cùng Tế Vô Nhai tiến hành chút trao đổi và câu thông, để cho hắn trước tiên phục dùng Tiểu Bồi Nguyên Đan rồi trở lại trúc cơ, như vậy sẽ ổn thỏa rất nhiều, tự mình có điểm quá gấp gáp cầu thành công.
Tâm Giám Chi Hoa trên không trung đã hoàn toàn biến mất.
Tế Vô Nhai quả thật đau không muốn sống, hắn nghĩ mình giống như một con dê đã bị đặt trong chảo lửa thiêu cháy, đau đớn kịch liệt giống như nước thủy triều vọt tới. Mỗi khi hắn sắp chịu không được, thì có một cỗ mát lạnh chảy qua trên người, làm cho hắn có được một thoáng thở dốc. Nhưng hắn vẫn không thể động cũng không thể kêu, thậm chí ý niệm hối hận trong đầu cũng không cách sinh ra, thống khổ đã hoàn toàn ăn mòn thần kinh của hắn.
Công hiệu của Tâm Giám Chi Hoa, so với trúc cơ pháp bảo khác của Trọng Huyền Phái tốt hơn rất nhiều, nếu không phải Phó Sơn bỏ thêm một đường dẫn vào Tâm Giám Chi Hoa, thì nó cơ hồ là một kiện tiên khí, bởi vậy lúc Tế Vô Nhai dung hợp Tâm Giám Chi Hoa, thì thống khổ thoát thai hoán cốt cũng khác hẳn người khác.
Lý Cường biết hắn rất đau, năm đó Phó Sơn dùng Tử Viêm Tâm cải tạo thân thể hắn thì hắn cũng từng kinh nghiệm qua, chỉ là hắn không biết, Tâm Giám Chi Hoa gây đau đớn cho Tế Vô Nhai càng thêm kịch liệt.
Tế Vô Nhai sắp nổi điên rồi, nếu bây giờ hắn có thể động, hắn hận không được lập tức tự sát, nếu có thể mắng ra được, hắn đã sớm mở miệng mắng to, cả đời này hắn cũng chưa từng chịu qua thống khổ như thế.
Hắn chỉ có thể trong lòng chửi mắng chính mình, nếu không phải lòng hiếu kỳ quá nặng, như thế nào lại rơi xuống bước này? Bây giờ ngay cả hanh hừ hắn cũng không làm được.
Thời gian trôi qua từng chút, Tâm Giám Chi Hoa chung quy đã dung nhập vào trong cơ thể Tế Vô Nhai.
Lý Cường kháp động ấn huyền đánh ra, trong lòng thầm than: " Thật sự là may mắn, lực nhẫn nại của Tế Vô Nhai không phải chuyện đùa." Theo một đạo quang hoa kim sắc bắn vào, Tâm Giám Chi Hoa bắt đầu lần sổ động đầu tiên.
Tế Vô Nhai nhất thời cảm thấy tốt hơn, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, cả người như được tắm trong nước nóng, một cỗ ấm áp đang lưu động trong cơ thể.
Đau đớn vừa rồi và thư thích bây giờ làm cho hắn cảm giác được như từ địa ngục thăng tới thiên đường, toàn thân những khớp xương bắt đầu kêu lên răng rắc, thân thể như được ngâm vào trong hưng phấn, không thể ức chế nhảy lên. Hắn đột nhiên có thể động đậy.
Tế Vô Nhai kịch liệt giãy dụa kêu lên điên cuồng: " A nha nha…cứu mạng a."
Lý Cường nhàn nhạt nói một câu: " Đừng lộn xộn, nếu không sẽ đau đó." Tế Vô Nhai lập tức thành thật ngay.
Qua chừng hơn một giờ, Lý Cường rơi trên mặt đất, tiện tay vung lên nói: " Được rồi."
Chỉ nghe " phác thông" một tiếng, Tế Vô Nhai rơi xuống trên mặt đất. Hắn nhảy mạnh lên, ai ngờ vừa nhảy không ngờ cũng nhảy cao hơn bảy, tám thước. Hắn oa oa kêu loạn: " Chuyện gì xảy ra a?" Lại bị rơi xuống dưới.
Tế Vô Nhai cảm giác bản thân hoàn toàn khẩn trương, thân thể cao một thước bảy mươi lăm, bị ngạnh sanh cao thành một thước chín mươi, quần áo nhìn thật buồn cười, cả bụng cũng bị lộ ra, hắn cúi đầu nhìn xem thân thể của mình, dùng sức sờ vào mặt, mờ mịt nói: " Đây làm sao được chứ?"
Lý Cường không khỏi nở nụ cười, hắn nhớ tới lúc bộ dáng của mình lần đầu tiên bị Tử Viêm Tâm cải tạo qua.
Lý Cường cười nói: " Đây là công hiệu của Tâm Giám Chi Hoa, nó là pháp bảo ta tu luyện trúc cơ, thân thể ngươi đã được Tâm Giám Chi Hoa hoàn toàn cải tạo qua. Đây là ngọc đồng giản, ngươi có rảnh thì dùng thần thức xem xét, cần dùng tâm niệm để ghi nhớ." Hắn đưa cho Tế Vô Nhai một khối ngọc đồng giản, đây là ngọc đồng giản do Phó Sơn đưa cho hắn.
Tế Vô Nhai giống như đang nằm mộng, bất quá đây lại là mộng đẹp.
Lý Cường lấy ra một thủ trạc, cười nói: " Đây là trữ vật thủ trạc, có thể đựng rất nhiều đồ vật." Hắn đưa thủ trạc do Phó Sơn cấp cho đưa qua cho Tế Vô Nhai, nói: " Trong đây có rất nhiều thứ ta không dùng, đều cho ngươi hết, tự mình chậm rãi xem đi…đây là Thích Hồn Long Giới, là tiêu chí của hạch tâm huynh đệ."
Tế Vô Nhai đeo Thích Hồn Long Giới, dưới sự chỉ đạo của Lý Cường đem Thích Hồn Long Giới thu nhỏ lại, rồi lại nửa tin nửa ngờ đeo thủ trạc vào.
Đột nhiên hắn kêu to lên: " Di, sao lại như vậy? Oa nha nha, thật nhiều đồ vật a." Phản ứng của hắn ở trong dự liệu của Lý Cường, bởi vì hắn tự mình cũng từng kinh nghiệm qua.
Lý Cường nói: " Ta mang ngươi về Trọng Huyền Phái, sau này ngươi ở đó tu hành." Một đạo kim quang hiện lên, Lý Cường mang theo Tế Vô Nhai đang mơ hồ thuấn di đi.
Tế Vô Nhai quả thật không dám tin tưởng, Lý Cường chỉ đơn giản giới thiệu một chút đã đưa hắn nhét vào trong Trọng Huyền Phái rồi mặc kệ hắn. Hắn cái gì cũng còn chưa hiểu rõ, lại vì bối phận cực cao, mơ màng hồ đồ đã trở thành cao nhân tiền bối.
Người trong môn phái đối với Tế Vô Nhai đều cũng nhất cung nhất kính, làm cho hắn cũng không có ý tứ hướng người khác thỉnh giáo, vì thế cứ ở chung quanh du đãng, thẳng đến khi Triệu Hào trở về, cuối cùng hắn mới gặp lại người quen. Đọc Truyện Online mới nhất ở TrumTruyen.vn
Sau đó, nhờ Triệu Hào chỉ điểm, Tế Vô Nhai mới chính thức bước lên con đường tu chân.
Nhắc tới vị đại ca Lý Cường này, Tế Vô Nhai chỉ dở khóc dở cười, hắn cảm thấy mình là một người tu chân kỳ lạ nhất.
Trong lòng Lý Cường cũng cảm thấy có chút áy náy, nhưng hắn thật sự không có thời gian chỉ đạo Tế Vô Nhai, dù sao có Tâm Giám Chi Hoa làm trúc cơ pháp bảo, Tế Vô Nhai có thời gian chậm rãi lĩnh ngộ, mà Thiên Chân và thất lão tại Huyễn Thần chánh điện, mình lại phải đi tới đó trước.
Lý Cường mơ hồ nghĩ được, tổng xu nữu trong Huyễn Thần chánh điện có lực hấp dẫn đến cỡ nào, mặc dù không thể nói là gì, nhưng vô luận như thế nào cũng muốn đi một chuyến.
Trở lại địa cầu, Lý Cường trực tiếp đến Hải Thị, hiện thân trong biệt thự của Triệu Hào.
Triệu Hào đã đợi ở nơi này, hắn nhìn thấy Lý Cường đã vội vàng nói: " Sư tôn, Tế Bách Thịnh tập đoàn đổng sự trưởng nhờ người mang lời đến, hắn muốn gặp ngài."
Lý Cường ngạc nhiên nói: " Ta không quen biết gì đổng sự trưởng của Tế Bách Thịnh tập đoàn…ách, là vì Tế Vô Nhai?" Hắn lập tức tỉnh ngộ lại, Tế Vô Nhai là do Hàn Tố Á gọi tới, bọn họ chỉ cần tìm hiểu thì sẽ biết.
Lý Cường cười nói: " Các ngươi còn không thể giải quyết hay sao?"
Triệu Hào cười khổ nói: " Bởi vì Tế Vô Nhai bây giờ là trưởng bối của chúng ta, đối với người nhà của hắn chúng ta không dám làm càn, cho nên…phải do sư tôn tự mình ra mặt."
Lý Cường lại không nghĩ vậy, hắn nói: " Ngươi đi giải thích đi, đừng dùng thủ đoạn gì, chỉ cần giải quyết là được…trước tiên không thể thương tổn bọn họ, hiểu chưa? Thật sự không được thì cầm lấy…"
Triệu Hào tiếp nhận một cái mặt nạ, cầm xem hỏi: " Đây là cái gì?"
Lý Cường cười nói: " Biến ảo mặt nạ, làm cho người huyễn hóa thành bộ dáng của Tế Vô Nhai, sau đó tạo ra một sự cố ngoài ý muốn, như vậy sẽ không có gì phiền toái nữa, nhưng nhất định không thể thương tổn bất cứ kẻ nào."
Triệu Hào gật đầu nói: " Sẽ không xúc phạm tới bọn họ, đệ tử đi tìm sư huynh thương lượng." Chỉ có Lý Cường lên tiếng, Triệu Hào mới dám đi làm chuyện này, dù sao Tế Vô Nhai bây giờ là hạch tâm huynh đệ của Trọng Huyền Phái, Triệu Hào không dám tự tác chủ trương.
Triệu Hào hưng phấn đi ra, có mặt nạ biến ảo này, chuyện dễ làm hơn, chỉ cần cho người ta giả trang thành Tế Vô Nhai, xuất hiện vài ngày rồi mất tích, nói vậy người nhà của hắn cũng không có biện pháp. Mặc dù người nhà đối với hắn cũng không tốt, nhưng như vậy coi như cũng có điều giao phó.
Lý Cường lo lắng cho Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, hắn đi xuống mật thất, cẩn thận đứng ở góc phòng, sợ kinh nhiễu bọn họ.
Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát còn đang vận công.
Lý Cường tham xuất thần thức, với tu vi bây giờ của hắn rất dễ dàng hiểu rõ tình huống.
Nơi này linh khí quá ít, hai người hoàn toàn nhờ vào công hiệu của Nghịch Hành Đan để ngưng kết nguyên anh, cũng may Lý Cường từng cho bọn hắn phục dùng rất nhiều linh đan diệu dược, tạm thời vấn đề còn không lớn. Chỉ là trong hoàn cảnh không có linh khí, ngưng kết nguyên anh tương đối yếu ớt, Lý Cường không muốn nhìn thấy trạng huống như vậy.
Hắn lấy ra hơn mười khối cực phẩm tinh thạch, bắt đầu bố trí trận pháp. Đây là một trận pháp phi thường đơn thuần, có thể làm cho năng lượng của tinh thạch tán vọng vào trận pháp, tác dụng chính là làm cho cả mật thất tràn ngập linh khí.
Thiết trí loại trận pháp giản luyện này, không phải người bình thường có thể làm được, phải đem linh khí bố tán tại những không gian nhỏ nhất, hơn nữa chỉ dùng những loại tinh thạch có thuộc tính khác nhau, không phải cấp tông sư bày trận thì rất khó thành công.
Rất nhanh trận pháp liền khải động, Lý Cường dùng thần dịch lực điều chỉnh linh khí bình hành phát ra, mật thất giống như đang ở trong linh mạch.
Linh khí sung túc chậm rãi bị Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát hút vào, trên người hai người đều cũng tản mát ra quang hoa nhàn nhạt. Lý Cường biết bọn họ bắt đầu ngưng kết nguyên anh.
Lý Cường cũng khoanh chân ngồi xuống, hắn muốn tự mình hộ pháp cho Mạc đại ca và Kỳ nhị ca.
Bất tri bất giác ba ngày trôi qua, Mạc Hoài Viễn đầu tiên hoàn thành nguyên anh ngưng kết, ngay sau đó Kỳ Quân Sát cũng thành công.
Hai người dù sao từng là Tán tiên, đối với việc ngưng kết nguyên anh và vận chuyển thật quá quen thuộc. Có bảo bối như Nghịch Hành Đan, hơn nữa dưới mật thất lại sung túc linh khí, ngưng kết nguyên anh là một chuyện rất dễ dàng.
Mạc Hoài Viễn vặn eo một cái, thân thể giống như cây trúc vang lên răng rắc. Hắn thư thái than thở: " Đúng là có thân thể thì thật thoải mái a, ha ha." Hắn hưng phấn đi tới đi lui.
Lý Cường nhỏ giọng nói: " Mạc đại ca, đừng ồn a…"
Kỳ Quân Sát đột nhiên nói: " Được, ta cũng tốt rồi, ha ha, ha ha, ta lại một lần nữa làm người."
Lý Cường mừng rỡ nói: " Chúc mừng Mạc đại ca, chúc mừng Kỳ nhị ca, chúc mừng các ngươi một lần nữa làm người, ha ha." Ba người nhìn nhau cười to. Từ khi quen biết đến tương tri, tình cảm giữa ba người thật vô cùng trân quý.
Mạc Hoài Viễn nói: " Kỳ lão đệ, ta định tìm một chỗ bế quan, đợi tu luyện đến Xuất Khiếu Kỳ mới trở ra lịch lãm."
Kỳ Quân Sát gật đầu nói: " Ta và đại ca cùng đi, tốt nhất có thể tìm được một địa phương có linh khí sung túc, nhưng với tu vi bây giờ của chúng ta, nếu muốn tìm một địa phương tốt thật rất khó."
Lý Cường nói: " Địa phương linh khí sung túc có rất nhiều, ta có thể mang hai người đi."
Nguyên Giới có rất nhiều địa phương tu luyện thích hợp, hắn đương nhiên muốn lựa chọn địa phương tốt nhất cho Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát tu luyện.
Suy tư chỉ chốc lát, Lý Cường nói: " Cổ Kiếm Viện bây giờ cũng thiên di tới Nguyên Giới rồi, các người có đi Cổ Kiếm Viện tiềm tu hay không? Ở chỗ bọn họ rất tốt, hơn nữa còn có Thiên Xích Âu, còn có thể chiếu cố một chút."
Kỳ Quân Sát suy nghĩ một chút nói: " Không nên đi, ta vốn có ý định như vậy, nhưng…ta không muốn phiền toái vãn bối của Cổ Kiếm Viện, ai, cảm giác khó chịu a."
Mạc Hoài Viễn đồng ý gật đầu, nói: " Chỉ cần tinh cầu của người tu chân là tốt rồi, như vậy cũng thuận tiện cho chúng ta tu hành."
Lý Cường tiện tay thu hồi trận pháp bố trí, đem cấm chế giải trừ, nói: " Chúng ta đi trước, ta còn có chút chuyện phải làm, sau đó chúng ta phải đi Nguyên Giới."
Ba người đi lên phòng, Lý Cường cho người gọi Triệu Hào.
Triệu Hào, Hàn Tố Á và Mạt Bổn cùng đến.
Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát vẫn khôi phục bộ dáng cũ, Kỳ Quân Sát như trước tuấn mỹ dị thường, bất quá lại hơn vài phần hào sảng và hiệp khí, mà trên mặt Mạc Hoài Viễn đôi lông mày vẫn bắt mắt như cũ.
Hàn Tố Á tiến lên bái kiến tổ sư gia, bị Kỳ Quân Sát ngăn cản. Hắn nói: " Ta đã chuyển thế rồi, xem như một lần nữa làm người, xưng hô bối phận trước kia đều không nên nhắc tới, chúng ta xưng hô bình đẳng là được rồi."
Hàn Tố Á không dám.
Lý Cường cười nói: " Ta cũng không còn gọi hắn là sư tôn nữa, như vậy đi, theo bối phận của ta mà gọi, ngươi xưng hô hắn là sư bá là được rồi."
Kỳ Quân Sát không quan tâm, nói: " Gọi là gì cũng không sao cả, dù sao hết thảy một lần nữa bắt đầu."
Mọi người tiến lên ra mắt, Mạt Bổn nói: " Sư tôn, chúng ta đã chuẩn bị tốt lắm, được rồi, có phải rời đi địa cầu được rồi không?"
Lý Cường phân phó: " Được, chúng ta trở về Nguyên Giới. Triệu Hào, ngươi đi hỏi một chút, gia đình Tề đại thúc có muốn đi không?"
Triệu Hào nói: " Bọn họ đã sớm đồng ý rồi, lần này cũng ở trong danh sách thiên di, a a, bọn họ nói chuẩn bị ở Nguyên Giới mở ra một tiệm điểm tâm."
Lý Cường ha ha cười to nói: " Chủ ý này không tệ, Mạt Bổn, có thể tổ chức một ít người có năng lực kỹ thuật cùng đi."
Triệu Hào cười nói: " Đã đủ người rồi, lần này ước chừng có hơn năm vạn người, còn có rất nhiều vật tư."
Mạt Bổn lắc đầu nói: " Đã có bảy vạn, ta lo lắng một lần không đi được nhiều như vậy."
Mạc Hoài Viễn ngạc nhiên nói: " Lão đệ, các ngươi đang nói cái gì?"
Kỳ Quân Sát cũng nói: " Đúng vậy, sao ta nghe không hiểu."
Triệu Hào cười nói: " Để cho đệ tử giải thích đi thôi." Hắn đem mọi chuyện nói lại một lần, sau đó nói: " Cho nên sư tôn đưa chúng ta đi Nguyên Giới tới tinh cầu nọ, là tinh cầu dành cho đệ tử chúng ta chuyên dụng, sẽ không có thêm người tu chân nào khác tới đó."
Mạc Hoài Viễn cười lắc đầu nói: " Vô luận lão đệ làm cái gì ta cũng không sợ hãi nữa, nhưng lần này làm cho ta không nhịn được, đây quả thật là thủ đoạn của thần nhân rồi."
Kỳ Quân Sát im lặng không nói, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng tự hào.
Lần này thiên di làm cho Lý Cường phải mất một chút sức lực, nhân số và vật tư thật nhiều lắm, hắn sợ xảy ra sai lầm, nên tổng cộng thiên di tới tám lần.
An bài xong cho mọi người, hắn mang theo Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát đi tới tinh cầu thiên di cho người tu chân Phong Duyên Tinh, nơi đó cũng là một tinh cầu nguyên sanh.
Lý Cường tìm được một linh mạch ẩn kín, an trí xong hai người thì cáo từ đi ra, hắn chung quy có thời gian đi Huyễn Thần chánh điện rồi.
Lại đi tới Huyễn Thần chánh điện, Lý Cường không có trực tiếp tiến vào, hắn trước tiên đi tới sân rộng của thần điện.
Vừa lộ diện thì hắn trợn tròn mắt, trên sân rộng đứng ba người. Hắn kinh ngạc hỏi: " Sư tôn, sư cô, sư bá? Sao mọi người ở chỗ này?"
Ba người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, Lý Cường bị nhìn đến cả người không được tự nhiên, hắn miễn cưỡng cười nói: " Ta nói ba vị lão đại, như thế nào có thời gian rảnh mà chạy đến nơi đây để tiêu khiển? Hà hà, có phải là phát hiện được bảo bối gì hay không?" Nói xong đi tới trước mặt ba người.
Thiên Cô thản nhiên cười, trong phút chốc vẻ xinh đẹp làm cho Lý Cường cảm thấy váng đầu hoa mắt. Nàng nói: " Đang đợi ngươi tới, chúng ta cũng vừa mới đến nơi đây."
Lý Cường cười khổ nói: " Cũng là tính ra được sao? Ai, xem bộ dáng trừ phi ta trốn vào Nguyên Giới…nếu không thì đi tới nơi nào cũng bị các người tìm được ta…"
Trên mặt Thanh Đế và Bác Tụ lộ ra vẻ tươi cười, Thiên Cô cười hì hì nói: " Ngươi là mấu chốt giải quyết vấn đề, cho nên phải tới tìm ngươi."
Lý Cường giơ hai tay lên nói: " Tốt lắm rồi, các ngươi đều là tiền bối, là trưởng bối của ta, có việc cũng nhanh phân phó đi thôi, đệ tử làm sao dám không tuân? Chuyện này…có phải là có liên quan đến chuyện của Huyễn Thần chánh điện?" Hắn nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ Huyễn Thần chánh điện, không có lý do gì làm cho ba tuyệt đỉnh cao thủ này ra tay.
Thanh Đế nói: " Không sai, không hổ là đồ đệ của ta, chúng ta đích thật là vì Huyễn Thần chánh điện mà đến."
Lý Cường hỏi: " Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ…" Hắn linh quang chợt lóe, nói: " Chẳng lẽ trong Cổ Thần Tàng…bước cuối cùng thành thần là giả sao? Không đúng a.." Hắn lập tức lại chối bỏ ý nghĩ này.
Ba người Thiên Cô trao đổi ánh mắt.
Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Sư điệt, ngươi đoán mặc dù không đúng, nhưng cũng có chút ý tứ, Thiên Cô bắt được kiện thần khí nọ, đích xác ghi lại bước cuối cùng thành thần, vốn chúng ta định tu luyện, nhưng sư tôn ngươi lại phát hiện không ổn, bên trong ghi lại một đoạn lại hoàn toàn không cách nào tìm hiểu, cuối cùng mới phát hiện, có thể phiên dịch…thì lại ở chỗ Cô Tinh…"
Thanh Đế cười nói: " Đây là ba người chúng ta hợp lực thôi trắc ra, bảo bối có thể phiên dịch chính là thanh giản mà Cô Tinh đoạt được, a a, may là ba người chúng ta đều rất cẩn thận…bởi vậy phái Cô Tinh tới tìm ngươi, sau khi xong thanh giản mới phát hiện, bước cuối cùng là phải tự mình đi tới Huyễn Tinh Thần Trận tổng xu nữu, ở nơi đó mới có thể chính thức ngộ thông được bước cuối cùng."
Lý Cường rên rỉ nói: " Má của ta ơi, điều này cũng quá phức tạp đi thôi, đi vòng tròn rồi cũng phải đến Huyễn Thần chánh điện, nơi này…nơi này thật là biến thái lắm."
Hắn đã đi qua Huyễn Thần chánh điện, do thất lão ở bên trong, hắn biết muốn thông suốt qua Huyễn Thần chánh điện, chuẩn xác đến tổng xu nữu, thì phải lấy được thủ hộ thần giáp, mà hắn không muốn mặc vào thủ hộ thần giáp, bởi vì chỉ cần đi đến thế giới này, thì thứ biến thái đó sẽ tự bạo.
Thiên Cô cười nói: " Không cần phiền não, chỉ cần chúng ta mỗi người đánh bại một thủ hộ thần thú, lấy được thủ hộ thần giáp, có thể tránh thoát tuyệt đại bộ phận cấm chế, ta nơi này có bản đồ đi vào Huyễn Thần chánh điện, chỉ có ngươi không có xem qua, này cho ngươi, dùng tâm niệm ghi nhớ xong thì sẽ biết." Nàng thản nhiên nói.
Lý Cường rất là kinh ngạc, hắn hỏi: " Các ngươi làm sao biết phải lấy được thủ hộ thần giáp?"
Thanh Đế cười nói: " Ta còn biết thủ hộ thần giáp phải bay lên đến cao nhất, mới có thể đến tổng xu nữu, hơn nữa thủ hộ thần giáp cao nhất sẽ không uy hiếp đến chủ nhân, nói cách khác, chính là sẽ không tự bạo."
Lý Cường trợn mắt há hốc mồm nhìn bọn họ, trong lòng không khỏi bội phục, bọn họ không có đi vào, nhưng còn biết nhiều hơn dù hắn đã từng đi vào trong đó.
Hắn đột nhiên nở nụ cười, nói: " Thật tấu xảo, ta có bốn bộ thủ hộ thần giáp, nhưng là loại cấp bậc rất cao, không cần đặc ý đi giết thủ hộ thần thú nữa, vừa lúc chúng ta mỗi người một bộ." Nói xong hắn lấy ra ba bộ thủ hộ thần giáp, sau đó cầm bản đồ Thiên Cô cấp cho đi sang một bên ghi nhớ.
Thanh Đế, Thiên Cô và Bác Tụ giật nảy mình, Bác Tụ Thượng Nhân lắc đầu nói: " Ngươi không ngờ lại đánh bại bốn thủ hộ thần thú, nhưng lại lấy được thủ hộ thần giáp, không thể tư nghị nhất chính là…thủ hộ thần giáp không ngờ cũng không bị quấn lên thân, ngươi còn có thể đi ra được bên ngoài…ngươi, ngươi cũng quá khoa trương đi thôi."
Nhìn thấy Bác Tụ Thượng Nhân kinh ngạc như thế, Lý Cường cũng cảm thấy rất sảng, hắn đắc ý nói: " Cơ duyên xảo hợp thôi, ngẫu nhiên có được."
Lý Cường nhìn bản đồ, phát giác đây là một con đường liều mạng mà đi tới, trên đường cơ bản chỉ đều là Tử Các.
Hắn không giải thích được, khó hiểu hỏi: " Sư tôn, tại sao đều phải đi Tử Các, có thủ hộ thần giáp, hoàn toàn có thể tránh được thần thú, không cần phải giết sát như thế."
Thiên Cô chen lời nói: " Sư điệt, không phải chúng ta thích giết tới, mà là khi có được bản đồ thì là như thế này, chúng ta không có con đường thứ hai để đi…chúng ta có phân tích qua con đường này, chỉ bằng con đường này triển hiện ra nội dung, có thể biết Huyễn Thần chánh điện là hung hiểm cỡ nào.
Do Tử Các dẫn hướng đường đi mặc dù hung hiểm, nhưng bằng vào thực lực bốn người chúng ta hoàn toàn có thể đi qua được, lại có thêm thủ hộ thần giáp, bên trong tuyệt đại bộ phận cấm chế đều cũng mất đi hiệu lực, như vậy chúng ta có thể mạnh mẽ thông qua."
Nhìn thấy Thiên Cô hiển lộ ra khí thế cường đại, Lý Cường thầm nghĩ Thiên Cô quả thật còn có khí phách hơn cả nam nhân.
Thanh Đế gật đầu nói: " Đây là pháp bảo do ba người chúng ta hợp lực tu luyện, gọi là Tác Thần Khiên, có nó, chúng ta sẽ không bị thất lạc tại Huyễn Thần chánh điện, hơn nữa nếu có người gặp phải nguy hiểm, ngươi có thể nhanh chóng trở lại Nguyên Giới, như vậy ba người chúng ta cũng có thể đi theo ngươi qua đó."
Bọn họ đã tính kỹ, cần phải lợi dụng Nguyên Giới của Lý Cường, như vậy cho dù gặp phải vấn đề gì, cũng có thể lui trở về nghĩ biện pháp.
Lý Cường nói: " Thiên Chân đã tiến vào, hắn và thất lão đã sớm bị vây ở bên trong, bọn họ cùng đi vào một lúc, bất quá đến bây giờ cũng không có tin tức, lần này ta đến là vì bọn họ."
Bác Tụ Thượng Nhân trừng mắt, lớn tiếng nói: " Cái gì? Hắn dĩ nhiên thật sự dám đi vào? Tiểu súc sinh này…ta…"
Lý Cường vội vàng ngăn cản nói: " Sư bá đừng nóng giận, ta xem trực giác của Thiên Chân đúng, nếu không các ngươi cũng không đến nơi đây đâu."
Bác Tụ Thượng Nhân than thở: " Ta không phải không biết…với tu vi của hắn, cho dù nhìn thấy tinh đồ của tổng xu nữu thì cũng vô ích, hắn không có cách nào lĩnh hội được huyền bí trong đó, đi vào có tác dụng gì!"
Nhìn bộ dáng tức giận của Bác Tụ Thượng Nhân, Lý Cường đột nhiên hiểu được, Bác Tụ mặc dù đối với Thiên Chân rất nghiêm lệ, thậm chí để cho Thiên Cô cấm chế hắn, kỳ thật lại phi thường quan tâm hắn.
Hắn khuyên: " Sư bá, Thiên Chân đi vào cũng không chắc là chuyện xấu, có lẽ đối với tu vi của hắn trợ giúp rất lớn, đây coi như là một loại khiêu chiến đi thôi."
Thanh Đế cũng khuyên nhủ: " Đừng có tức giận như vậy, thật ra Thiên Chân vẫn còn rất cố gắng…đợi một lát đi vào, chúng ta chú ý một chút, có lẽ có thể đến giúp được bọn họ."
Thiên Cô cười nói: " Đó là đương nhiên, Huyễn Thần chánh điện ẩn dấu Cổ Thần Trận thật lớn vô cùng, không phải dễ dàng tìm được tổng xu nữu, nếu có thể gặp được Thiên Chân, chúng ta có thể hợp lại cùng đi."
Sắc mặt Bác Tụ Thượng Nhân hòa hoãn xuống tới: " Cũng chỉ có thể như vậy, ai, chỉ mong tiểu tử này không có việc gì." Lần này hắn không có che dấu sự quan tâm của chính mình.
Lý Cường nói: " Sư tôn, sư cô, sư bá, chuẩn bị xong rồi, chúng ta vào đi thôi, a a, đã đợi ở đây thời gian quá lâu." Có ba đại cao thủ làm bạn, Lý Cường nhất thời tin tưởng gấp trăm lần. Thiên Chân bọn họ đi vào thời gian đã quá dài, trong lòng hắn có một chút khẩn trương.
Thiên Cô nói: " Ngươi đừng vội đi vào, còn có một việc muốn xác định với ngươi một chút, mặc dù chúng ta có thể thôi toán ra một chút dấu vết, nhưng còn không dám khẳng định."
Thanh Đế và Bác Tụ Thượng Nhân đều cũng gật đầu không nói.
Lý Cường chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hắn nghi hoặc nói: " Ách, là chuyện gì? Các ngươi sẽ không đem ta đi bán đó chứ?" Hắn nhịn không được thốt lời đùa giỡn.
Thanh Đế nói: " Ngươi có nhớ rõ bản đồ rồi chưa?"
Lý Cường dễ dàng nói: " Nhớ rõ, đây cũng không phải là việc khó gì." Trong lòng hắn có chút khó hiểu, mặc dù bản đồ này phi thường phức tạp, nhưng bằng vào tu vi của hắn chỉ như bữa ăn sáng mà thôi. Hắn hỏi: " Chẳng lẽ bản đồ còn có huyền bí?"
Thiên Cô nói: " Ngươi đem những điểm trong bản đồ trở thành tinh tọa, cẩn thận tự hỏi một chút, có địa phương gì đặc biệt hay không."
Lý Cường ngạc nhiên nói: " Đây là để làm chi? Được, ta thử xem."
Hắn ngồi xuống, thử đem những điểm trong bản đồ đổi thành tinh tọa, trong phút chốc, một loại cảm giác quen thuộc dũng mãnh vào trái tim.
Hắn đột nhiên trợn mắt nói: " Kỳ quái, sao lại là thế này?"