Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân

Chương 22: Trừng trị




Nàng sợ hãi nhanh chóng cùng Bạch Hồ Ngọc và Bạch Phùng Phương quay về phủ Tề, vừa bước vào những gì nàng nhìn thấy đó chính là tất cả gia nhân trong phủ đều đã bị đánh thuốc mà ngủ li bì, thấy có chuyện không ổn, nàng nhanh chóng chạy vào tìm Kim Giai Nhân và Tề Gia Minh.
Lúc này tại đại sảnh Tề gia:
"Tiểu Mai! Ngươi rốt cuộc đang làm gì hả?" - Kim Giai Nhân tỉnh lại đã nhìn thấy bản thân bị trói chặt trên ghế, nhớ lúc nãy rõ ràng chính Tiểu Mai đã đem đến cho ả một ly trà nhưng đến khi ả vừa uống vào một ngụm thì đã thấy mệt mỏi rồi ngất mất.
Lúc này kế bên ả là Tề Gia Minh và Tề Gia Hoàng cũng đang bị trói chặt lại:
"Hôm nay tất cả các người đều phải chết thôi!" - cô ta trừng mắt cười man rợ
"Dừng lại!" - Rất nhanh Thiên Bối nàng cùng những người khác đã xuất hiện ngăn cản cô ta
"Các người đừng đến đây! Tề Gia Hoàng mất chút máu nào thì tôi không đảm bảo đâu!"
"Mẫu thân! Đừng nghĩ nhiều!" - Tề Gia Hoàng lạnh nhạt nói không hề nhìn đến lưỡi dao sắc bén đang ngự trị trên vùng cổ mình, đúng là nam tử nhà Tề Tướng Quân có khác
"Tiểu.. Tiểu Mai! Bình tĩnh lại! Có gì chúng ta sẽ nói đàng hoàng!" - nàng bắt đầu lo sợ nhìn hành động của cô ta, chỉ sợ rằng đứa con nàng đã nuôi nấng bị một nhát của Tiểu Mai làm đau đớn
*Bốp* - ngay lúc đó Bạch Hồ Ngọc ở phía sau đã đi đến đánh ngất cô ta.
Thì ra khi nhìn thấy cảnh tượng này từ xa Bạch Hồ Ngọc và Bạch Phùng Phương đã có ý tưởng. Tề Gia Minh từ lúc đầu đến giờ đã ngất đi đột nhiên từ từ tỉnh dậy
"Gia Minh!" - nàng sợ hãi chạy đến cởi trói cho hắn và Gia Hoàng. Ôm chầm lấy cả hai mà khóc.
Tỉnh lại, Tiểu Mai tức giận quay mặt sang một phía không muốn nhìn thẳng những người trước mặt.
"Tại sao lại làm như vậy?" - Bạch Phùng Phương uy nghi nhướng mày chờ đợi lời giải thích từ Tiểu Mai
"Ha! Là do bọn chúng đáng chết!" - ả ta tức giận nói
"Đáng chết? Ta làm gì ngươi để người thù hận ta như vậy chứ?" - Kim Giai Nhân khó tin nhìn nha hoàn thân cận nhất của mình, rốt cuộc ả đã làm gì gây ra sự việc lớn đến thế chứ?
"Còn giả vờ thanh cao! Không phải ngươi đã chuẩn bị chỗ cho ta để tiễn ta đi nhưng không cho ta lối về sao?"
" "- Kim Giai Nhân dường như hiểu được chuyện Tiểu Mai đang nói nên im lặng cắn lấy môi dưới
" Lúc đầu, khi ngươi chọn ta cùng ngươi đi đến doanh trại của Tề Gia Minh chẳng phải là đã sắp xếp ổn thỏa cho ta rồi sao? Vì chúng ta cùng nhau lớn lên nên đối với sự thông minh lanh lợi của ta, ngươi đã quá hiểu rõ rồi không phải sao? Lợi dụng ta diệt trừ Bạch Thiên Bối, cướp lấy Tề Gia Minh cho ngươi rồi sao đó xem ta như một món cống phẩm dâng lên hoàng đế Đông Triều (nước láng giềng) làm thứ phi cho hắn ta để giúp phụ thân và các huynh trưởng của ngươi lấy được chút lợi lộc từ hoàng đế nước láng giềng, ngươi cũng đâu hiền lành gì, cũng chỉ vì sợ ta gây ra hậu họa, cùng phiền phức đến cho ngươi mà thôi "- Tiểu Mai nhìn Kim Giai Nhân với ánh mắt ai oán, tức giận
" Ta.. ta thật ra chỉ muốn tốt cho ngươi, ta không phải còn để ngươi theo họ của Kim gia hay sao? Còn để ngươi trở thành tứ tiểu thư của Kim gia, ngươi còn muốn gì nữa chứ? "
" Ha! Đó là do ngươi muốn khi ta được dâng lên hoàng đế Đông Triều sẽ được để ý với danh phận cao quý lúc đó ta có thể sẽ được sủng ái hơn những người phi tần còn lại, cũng như để bổng lộc được hoàng đế ban thưởng cho ta sẽ được gửi về cho Kim gia không phải sao? Lúc đó ai cũng cho rằng đó là Gia Tộc của ta, ai sẽ nghi ngờ chứ? Chính ta đã nghe thấy tất cả từ bọn gia nhân của ngươi và ngươi khi ngươi bàn tính chuyện đó cùng nhị ca của ngươi rồi, cần phải giả vờ sao? "
" "
" Vậy còn Tề tướng quân? Tại sao ngươi lại muốn giết chết hắn cùng với Gia Hoàng, nam tử Tề gia? "- Bạch Hồ Ngọc lên tiếng
" Ta là.. công chúa của Yên Quốc, Thụy Hoa Huyền Mai công chúa, người năm xưa đã vì chính người mà mất hết người thân, đến cả đường tốt cũng không có để sống "
" Cái gì? "- Tề Gia Minh bất ngờ nhìn chằm chằm Tiểu Mai
" Có lẽ là hơi khó tin nhưng đó là sự thật, đều là do Tiên Hoàng của các ngươi! Năm đó ta chỉ mới 10 tuổi, ta có lỗi gì chứ? Tận mắt nhìn thấy mẫu hậu của mình, phụ hoàng của mình các hoàng huynh, hoàng tỷ của mình bị giết chết một cách tàn nhẫn, chỉ vì muốn mở rộng lãnh thổ mà ông ta đã hạ lệnh cho Tề Gia Minh đến chiếm đóng, giết chết cả nhà ta, các ngươi, chính các ngươi đã khiến ta lâm vào khổ sở, lúc đầu khi được một cung nữ cứu sống ta đã cảm thấy mình thật may mắn, nào ngờ ả ta lại đem ta bán vào Kim gia làm nha hoàn, một tiểu công chúa như ta lại phải làm lụng cật lực, đầu chỉ biết cúi xuống, nhịn nhục gọi kẻ có quyền thế nhỏ hơn mình bằng thiếu gia, bằng tiểu thư. Rồi sống 10 năm với Kim Giai Nhân ta đã cho rằng ả sẽ đối tốt với ta, ả thật lòng yêu quý ta khi để ta trở thành tứ tiểu thư Kim gia, nhưng đổi lại thì sao chứ, sau lưng ta ả đã chuẩn bị lợi dụng ta rồi. Tất cả đều chỉ vì ngươi, Tề Gia Minh, giống nòi của hắn mà tồn tại thì chẳng phải là sẽ có thêm nhiều người mất nhà cửa, mất người thân như ta sao? Ta không cho phép! "- ả tức giận hét lớn
" Mặc dù ta và Tiên Hoàng đã làm sai, nhưng vốn là do Tiên Đế Yên Quốc quá vô dụng, lúc nào cũng vì mình hại dân, một đế vương như vậy thì có thể sống đến lúc nào chứ? Còn chưa nói đến, Dương Quốc mở rộng lãnh thổ là lúc đầu đã muốn cùng Yên Quốc hòa giải hiểu lầm, cùng nhau sinh sống, nhưng chính là Tiên Đế Yên Quốc không phục, âm thầm cho binh đến đánh Dương Quốc, ta làm vậy là vì những người vô tội còn lại! "
" Cho dù là vậy tại sao ngươi lại giết cả mẫu hậu cùng các Hoàng Huynh, Hoàng Tỷ của ta chứ? "
" Là do lệnh của Tiên Hoàng, mong muốn sau này sẽ không để lại hậu họa, trả thù như ngươi bây giờ mà thôi, sau khi giết cả Hoàng Tộc Yên Quốc, chính Tiên Hoàng đã ăn năn hối hận, quỳ tại bài vị của cả Hoàng Tộc Yên Quốc 10 ngày, 10 đêm để mong được bỏ qua, giúp họ được siêu thoát, sớm có một cuộc sống mới! "
" Là thật sao? "- Huyền Mai Công Chúa lúc đó liền bất ngờ lầm bầm trong miệng
" Cho dù lý do là gì thì với việc mình chuẩn bị làm ra ngươi sẽ được đưa về cung để hoàng thượng tra hỏi và công bằng xử lý, còn Kim Giai Nhân "- Bạch Phùng Phương đứng lên ra lệnh, cuối cùng để hai tên lính đi theo mình lôi Huyền Mai công chúa ra ngoài.
" Có tiểu nữ! "- Kim Giai Nhân hốt hoảng lên tiếng
" Ngươi thân là Tiểu thư danh giá nhưng tính tình thâm độc, rắn rết nên quyết không được trở thành trắc thất của Tề Gia Minh, còn nữa việc ngươi có đồng ý hay không không quan trọng nhưng ta vẫn sẽ nói sau hôm nay ta sẽ gửi đến cho ngươi một bộ lễ phục tân nương hoành tráng cùng quà chúc phúc của ta, sau khi ngươi mặc xong sẽ có người khiêng kiệu đưa ngươi đến Đông Triều làm cống phẩm, một bước giúp ngươi trở thành thứ phi của Hoàng Đế "
" Tiểu nữ.. tiểu nữ.. "
" Còn không mau tuân chỉ? "- Bạch Hồ Ngọc nói
" Tiểu nữ xin tuân chỉ!"- Kim Giai Nhân lúc đó đau khổ vô cùng..
*còn tiếp*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.