*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguyên nhân bởi vì thân hình của hắn Lâm Vũ đã quyết định không thành hôn. Nhưng mà từ khi gặp Đường Phong tình cảm trong lòng hắn bắt đầu sống lại.
Cho dù vậy tình cảm của hắn chỉ là chuyện viển vông, vì Lâm Vũ tự biết bản thân hắn không xứng với Đường Phong, hắn bằng lòng nhìn Đường Phong thành hôn sinh con là hắn đã hạnh phúc rồi.
Nhưng hắn ngàn vạn lần cũng không ngờ tới, phu phu trưởng thôn lại tới nhà xin cưới hắn.
Chuyện này đối với Lâm Vũ chính là vận may trên trời rơi xuống! Thế là hắn liền im lặng mấy ngày khiến a phụ a ma không thể không đồng ý mối hôn sự này. Hắn thừa nhận hắn ích kỷ, chỉ là hắn không muốn bõ lỡ cơ hộ này.
Lâm Vũ trải áo cưới đã may xong trên giường chuẩn bị mặc thử xem có chỗ nào cần sửa lại không. Hắn cởi quần áo đang mặc ra bỏ trên giường lộ làn da săn chắc mịn màng, thân hình rắn chắc, đôi chân dài thẳng tấp và cặp mông nở nang mà chính hắn ít khi nhìn thấy. Chậm rãi đem áo cưới mặc lên. Do thân thể của hắn bất luận xuân hạ thu đông đều ấm áp như lò sưởi còn vải áo cưới thì se se lạnh nên khi mặc lên người khiến hắn thoải mái đến giãn chân mày.
Từ trong gương đồng Lâm Vũ thấy được hình ảnh của mình mặc áo cưới. Người trong gương đồng có khuôn mặt tuấn tú cương nghị, cặp lông mày thon dài, đôi mắt phượng mang theo cảm xúc khó nói lên được, mũi thẳng đôi môi khép mở. Bởi vì mặc áo màu đỏ hắn lại thêm tuấn lãng, cộng thêm nốt ruồi đỏ như máu ở giữa mày làm hắn thêm phần cấm dục.
Nếu như ở hiện đại thân hình người mẫu kia, khuôn mặt minh tinh kia mà để con gái nhìn thấy nhất định sẽ nước miếng chảy dài.
Nếu như để ca nhi ở đây nhìn thấy nhất định mặt sẽ ửng hồng tim đập thình thịch mà nghĩ hán tử này thật là cường tráng nha. ặc. Giữa mày có nốt ruồi đỏ? Chậc, chậc ca nhi này thật là xấu.
Đối với thẩm mỹ thế giới này ca nhi nhỏ nhắn mềm mại thanh tú chính là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu hán tử, nhưng nếu ca nhi khuôn mặt tuấn lãng cương nghị thì đó chính là ca nhi xấu hán tử nhìn thấy đều tránh xa ba mét.
Lâm Vũ giơ tay xoa mặt của mình, từ trong gương đồng thấy cơ thế hán tử của mình trong lòng tản ra từng đợt đau đớn. Hắn nhất định phải giữ lấy cơ hội này chỉ cần ở bên cạnh chăm sóc cho Đường Phong, Lâm Vũ đã cảm thấy mãn nguyện, hắn không cần thêm điều gì nữa dầu vậy trong lòng hắn vẫn chua xót khổ sở...
Trong sân Đường gia bây giờ có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Đường Phụ cung kính nói chuyện với ông lão mặc áo đen. Từ biểu tình của hắn có thể thấy hắn đối với ông lão vô cùng tôn kính, đây chính là a phụ của Đường a ma, ngoại công của Đường Phong, Quách Thường (tác giả: bắt đầu từ bên dưới xưng Quách Công)
Mà Đường a ma cũng đang hớn hở nói chuyện với một lão sao và một a ma hơn ba mươi tuổi. Đây là ngoại sao và tam cữu sao của Đường Phong.
Từ khi nhận được tin Đường Phong kết hôn phu phu Quách lão ngồi không yên, cháu ngoại duy nhất của hai người thành thân, đương nhiên bọn họ phải tới giúp đỡ vì thế ngoài tam cữu đang bận dạy học. Phu phu Quách lão cùng những người thân thích khác lập tức tới đây.
"Ca nhi kia có giống như ngươi nói tốt như vậy không?"
Quách ma vẻ mặt nghi ngờ, lo sợ Đường a ma vì muốn nhanh chóng có người xung hỉ cho A Phong bèn tìm đại một ca nhi có xong chuyện"
Đường a ma vui vẻ gật đầu.
"Chuyện này còn phải nói, con tự mình đến chùa Bạch Vân xem bát tự cho hai đứa nhất định không có sai, mấy ngày nay con ở trong thôn có nhìn thử ca nhi kia quả thực rất tốt"
Quách ma nghe thấy liền yên tâm, hắn thật sự rất yêu thương Đường Phong.
Hình dáng tam cữu sao của Đường Phong hơi ốm có thể bởi vì phu quân là tiên sinh dạy học nên thoạt nhìn cũng là người tri thức cả người ôn hòa lại hiểu lễ nghĩa.
"Còn có cái gì cần chuẩn bị không? Để đệ phụ một tay, mọi thứ nhất định phải chuẩn bị thật tốt" Tam cữu sao âm thanh cực kì nhẹ nhàng không bao giờ làm nguười khác phật lòng.
"Quả thực là còn chút đồ cần chuẩn bị, thời gian hơi gấp, nhưng cũng không thể bạc đãi ca nhi nhà người ta, đúng rồi!" Đường a ma đứng bật dậy đi đến cửa phòng Đường Phong nhẹ nhàng hỏi "A Phong ơi! Áo cưới mặc có vừa không"
Đường Phong trong phòng không biết làm sao kéo kéo chỗ bị rộng cũng tại hắn quá gầy quần áo không vừa với người hắn.
Nghe thấy âm thanh ngoài cửa Đường Phong đi qua mở cửa phòng.
Một thanh niên dáng người mảnh khảnh tuấn tú xuất hiện trước mắt mọi người. Trùng hợp có cơn gió thổi qua người hắn đem áo cưới trên người phất lên bay bay.
Trong mắt mọi người ngoài sân tràn ngập đau lòng, cơn bạo bệnh vừa rồi khiến Đường Phong vốn dĩ đã không cường tráng lại ốm đi không ít.
Đường a ma cố gắng kìm nén nước mắt.
"Là do a ma không tốt quên mất kích thước của ngươi, lại may áo rộng như vậy cởi ra đi để ta sửa cho ngươi" Đường a ma cố gắng nặn nụ cười đối với Đường Phong nói.
Đường Phong nhìn Đường a ma trước mắt, đột nhiên giơ tay lên mặt Đường a ma lau mắt cho Đường a ma. Đây không phải là nước mắt sao?
"A ma..."
Nghe thấy hai tiếng a ma của Đường Phong, Đường a ma rốt cuộc nhịn không được rơi nước mắt Đường Phụ vội vàng tiến lên kéo Đường a ma.
"A Phong nhanh thay đồ đi để ngoại sao sửa lại cho ngươi" Quách ma đi vào trên mặt tràn đày từ ái nói.
Đường Phong lắc đầu cười nói "Không cần đâu ngoại sao, con ở trong mặc nhiều thêm hai cái áo là được. Vừa lúc dạo này trời bắt đầu chuyển lạnh, không cần phải tốn thêm thời gian vào mấy chuyện này"
"Được! Nhanh vào trong thay đồ đi, ngày mai là thành hôn rồi đừng để gió thổi bị cảm lạnh"
Quách ma hối hắn nhẹ nhàng đẩy Đường Phong vào phòng.
Đợi Đường Phong đóng cửa, Đường a ma đã bĩnh tĩnh trở lại nhưng mà đôi mắt vẫn còn đỏ hồng.
Quách công trầm mặc hút một hơi thuốc lá sợi mà Đường phụ từ sớm đưa cho hắn.
Quách công liếc Đường a ma một cái "Ngươi cũng thật là, làm trò trước mặt hài tử khóc cái gì. Nhiều năm như vậy cũng không thay đổi được tật xấu này."
Đường a ma hít một hơi "Ta là đau lòng cho hắn"
Tam cữu sao nơi nào mà không hiểu lòng hắn liền vội đổi đề tài "Không phải nói còn nhiều thứ phải chuẩn bị sao? Nhanh nói đệ nghe đi chân tay của đệ rãnh rỗi đến chán chết rồi, nhanh tìm việc cho đệ đi"
Lời nói hài hước của hắn làm tan đi đi buồn phiền trong lòng Đường a ma, Đường a ma giãn chân mày "Lời này mà cũng nói được. Đi! đi theo ta, ta tìm công việc cho đệ làm"
Quách ma thấy vậy bèn lắc đầu nhưng mà vẫn đi theo, bộ xương già này của hắn vẫn còn trẻ chán không thể thua kém tụi trẻ được.
Quách công buông tẩu thuốc thả lỏng cơ thể đối với Đường Phụ bên cạnh nói "Chúng ta cũng kiếm việc làm thôi. Bận rộn cả đời rồi tự nhiên rãnh rỗi thật sự không quen được".
Đường phụ làm ca tế cho Quách công bao nhiêu năm đương nhiên biết Quách công là người như thế nào, cũng không có giâú giếm đem những công việc nhẹ nhàng đều nói hết một lượt để Quách công phụ giúp.
Đường Phong thay quần áo, gấp áo cưới chỉnh tề bỏ qua một bên mặc lại quần áo ban nãy.
Nước mắt khi nãy của Đường a ma hắn hoàn toàn hiểu được, bây giờ không có gì quan trọng bằng việc phải điều dưỡng thật tốt cơn thể mình.
Nguyên chủ sinh non, miễn dịch kém chưa nói, ngũ tạng lục phủ cũng yếu hơn người bình thường, hơn nữa a phụ a ma không nỡ để hắn mệt nhọc từ sáng đến tối đều ở trong phòng hoặc ngoài sân, năm tháng qua đi thân thể lại càng thêm yếu ớt.
Muốn có một thân thể như người bình thường thì không thể trong một khoảng thời gian ngắn là có được, trong Trung y có rất nhiều thứ để chú ý phải thực hiện theo đúng thứ tự từng bước một mới là đúng.
Thái cực quyền có thể làm tăng sự lưu thông của hệ hô hấp giúp duy trì độ đàn hồi cải thiện sự thông khí của phổi. Bởi vì tốc độ chậm rãi thong thả, động tác vững chắc từ đó giúp cho hệ tuần hoàn trong cơ thể được khuếch trương. Đặc điểm của hệ tuần hoàn là khi hoạt động mạnh sẽ làm cho lượng máu lưu thông giảm đi, khả năng truyền tải năng lượng và trao đổi chất bị trì trệ. Mà đặc tính chậm rãi mềm mại ở động tác của thái cực quyền giúp cho lượng máu được lưu thông khắp nơi từ đó giúp cho khả năng trao đổi vật chất và truyền tải năng lượng của cơ thể tốt hơn. Cải thiện sự tuần hoàn máu trong cơ thể. Như câu nói "Thống tắc bất thông, thông tắc bất thống" dùng không thông để lưu thông, như vậy các bệnh mãn tính có thể thuyên giảm hoặc hoàn toàn khỏi hẳn. Đồng thời thái cực quyền còn giúp thân thể khỏe mạnh ngăn ngừa bệnh tật. Vì vậy tập thái cực quyền có thể chữa bách bệnh.
"Thống tắc bất thông, thông tắc bất thống" "通则不痛,痛则不通" theo như tui sreach trên baidu thì đây là một câu nói của y học cổ truyền Trung Quốc, có nghĩa là khí và huyết không tắc thì sẽ không đau, còn nếu đau tức là khí và huyết đều bị tắc nghẽn. "Kinh mạch tiếp tục thịnh hành và lưu chuyển không ngừng, khí lạnh đi vào kinh mạch nhưng chậm lại... Khí trong kinh mạch bị tắc nghẽn, nên chết đau." Khí huyết trong kinh mạch cơ thể con người. chảy khắp cơ thể và tuần hoàn không ngừng, kinh mạch bị tác động, máu huyết kinh mạch sẽ bị ứ trệ... Nếu mạch không thông, bạn sẽ đột ngột cảm thấy đau.
"vi tuần hoàn" "微循环" "hệ tuần hoàn" là hệ cơ quan có chức năng tuần hoàn máu trong cơ thể của hầu hết các động vật. Hệ tuần hoàn vận chuyển chất dinh dưỡng, oxy, cacbon đioxyt, hormone, tế bào máu ra và vào các tế bào trong cơ thể để nuôi dưỡng nó và giúp chống lại bệnh tật, ổn định nhiệt độ cơ thể và độ pH, và để duy trì cân bằng nội môi. Bên cạnh đó, hệ tuần hoàn tiếp nhận sản phẩm phân huỷ (chất thải, CO2,...) do tế bào thải ra qua nước mô rồi theo máu đến các cơ quan bài tiết để thải ra ngoài.
(Đoạn trên thật sự ngốn của tui cả tỉ nơron não kèm thêm một tiếng rưỡi vì tui học ngôn ngữ nên kiến thức sinh học y học hóa học cực kỳ hạn hẹp ví dụ như từ hệ tuần hoàn trên tui chỉ tìm hiểu được từ tiếng trung kia là vi tuần hoàn và mất ba mươi phút mới hiểu được nó là hệ tuần hoàn nên trong đoạn trên hoặc chương truyện có sai sót mong các bạn chỉnh sửa hoặc bỏ qua cho tui)
Phòng của Đường Phong tương đối rộng rãi, hắn đi tới trước tủ, giang ngang hai chân duỗi hai tay ra bắt đầu đánh thái cực quyền từ bài quyền cơ bản nhất.
Nhưng mà chưa đến một khắc, Đường Phong cảm thấy đùi và hai bắp tay nhức mỏi.
Hắn cũng không có ngừng động tác, tập trung tinh thần thở ra một hơi lại tiếp tục kiên trì thêm một lát. Cho đến khi trán và lưng đều đổ tầng mồ hôi hắn mới dừng lại.
Mới một tí mà cơ bắp đã nhức mỏi đây là hậu quả của ngày thường ít rèn luyện, tim đập nhanh, đầu choáng váng... Đường Phong một bên tự đáng giá trạng thái cơ thể mình sau khi vận động, một bên xoay lưng lại cửa thay quần áo.
Bởi vì khoảng thời gian này hắn gầy đi không ít, quần áo trong tủ cũng rộng ra nhiều, khi Đường Phong kéo quần lên buộc lưng quần lại cánh cửa sau lưng hắn đột nhiên bị đẩy ra.
Đường Phong quay đầu lại, sắc mặt không hiểu nhìn về phía Ngũ Trụ đẩy cửa mà vào.
"Biểu ca..."
Trong đầu Ngũ Trụ chỉ muốn nói chuyện cùng Đường Phong còn tâm trí đâu nghĩ tới việc gõ cửa cứ thể đẩy thẳng cửa vào, nhưng mà không ngờ nhìn thấy biểu ca hằng ngày bình tĩnh nhã nhặn của hắn đang ngồi quay lưng với cửa, quần áo không chỉnh tề, đôi tay đặt trong đùi trong dường như đang làm cái gì khuôn mặt thanh tú ửng đỏ quay mặt đối diện với hắn.
Trời ơi! Hắn quen nhìn khuôn mặt kia của biểu ca khiến hắn cũng sắp quên biểu ca hắn cũng là hán tử rồi!
"Ra ngoài" Đường Phong lạnh lùng nhìn Ngũ Trụ đứng như tượng tại đó không biết đang nghĩ gì.
"Ca! Ca cứ tiếp tục! Tiếp tục đi"
Ngũ Trụ bình tĩnh lại, nở nụ cười đáng khinh quay ra sau cẩn thận đóng lại cửa phòng.
Đường Phong nhìn Ngũ Trụ đóng lại cửa phòng, nhíu mày, gương mặt cực kỳ đáng khinh kia làm hắn cứ thấy chỗ nào không đúng.
Tác giả có lời muốn nói:
Ngũ Trụ: Ban ngày ban mặt nhìn thấy biểu ca đang tuốt ống phải làm sao? Cứu với đang gấp! Online chờ!!!!