Sau khi họ rời đi, ta tựa vào cửa chính, phun ra hai ngụm m.á.u tươi.
Thần hồn của ta có dấu hiệu tiêu tan.
Ta cướp sạch đan dược của Dung Lan rồi lên núi Thần Nữ ngồi thiền tu luyện.
Đợi thần hồn ổn định lại, ta đi một vòng xuống địa phủ.
Diêm Vương nhíu mày, lật đi lật lại quyển sổ sinh tử, miệng không ngừng thở dài.
Ta phất tay lấy quyển sổ sinh tử: "Diêm Vương, việc này ngài có đồng ý không?"
"Thần nữ, không phải ta không đồng ý, chủ yếu là mười ba vạn người này, tất cả đều nhập thiên đạo, có chút không hợp quy tắc."
Ta lật xem sổ sinh tử, khoanh tròn một số kẻ từng làm ác: "Ngoại trừ những người này, còn lại tất cả đều nhập thiên đạo, có vấn đề gì không?"
Diêm Vương nhìn qua rồi liên tục gật đầu: "Không vấn đề, không vấn đề, ta sẽ lập tức cho người sắp xếp họ vào luân hồi."
Chứng kiến họ đầu thai vào những gia đình tốt, ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Hy vọng kiếp sau, họ có thể vui vẻ an khang, cả đời thuận lợi.
"Không hay rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi!"
Ta vừa bước ra khỏi địa phủ, đã bị Diêm Vương kéo lại.
Ta lòng trầm xuống: "Có phải việc luân hồi của họ xảy ra vấn đề không?"
Diêm Vương gấp gáp, mồ hôi đầy đầu, kéo ta đến vực Vong Sinh: "Là yêu giới xảy ra chuyện, chỉ trong chớp mắt, địa phủ đã có thêm sáu ngàn yêu hồn."
Sáu ngàn?
Ta trực giác không ổn, vội niệm quyết cảm ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phu-sinh/chuong-5.html.]
Khi thấy trong hình ảnh Lãnh Hồng tiên quân không ngừng tàn sát yêu thú, ta lập tức chao đảo.
Diêm Vương đỡ lấy ta, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ: "Thần nữ, có phát hiện gì không?"
Ta không kịp trả lời, vội mang Diêm Vương truyền tống đến yêu giới.
Chúng ta vừa đáp xuống, mũi liền ngập tràn mùi m.á.u tanh.
Máu chảy thành sông trên đất, vô số xác yêu thú chất đống dưới chân, Lãnh Hồng trên không trung đang giao đấu với yêu vương.
Yêu vương dường như có điều kiêng kị, liên tục rơi vào thế hạ phong.
Ta ra hiệu cho Diêm Vương, rồi bay về phía Lãnh Hồng.
Hai mặt giáp công, Lãnh Hồng bại trận.
Hắn nhìn ta, ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn: "Phù Sinh, ta còn chưa tìm ngươi, ngươi đã tự dâng mình tới."
"Sao? Muốn báo thù cho Phượng Loan?"
Lãnh Hồng bùng nổ khí thế, bay về phía ta.
Ta khẽ nghiêng người, khống chế động tác của hắn.
Yêu vương nhân lúc hắn không chú ý, dồn hết sức tung một đòn.
Khi Lãnh Hồng phản ứng lại, đòn tấn công đã ở trước mắt hắn.
Hắn lùi lại vài bước, phun ra một ngụm m.á.u tươi: "Các ngươi đợi đấy!"
Nói xong, hắn biến mất không dấu vết.
Yêu vương định truy đuổi, nhưng lại rơi từ không trung xuống.
Ta đỡ hắn dậy, nhét vài viên đan dược: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"
Yêu vương phun m.á.u tươi, quỳ xuống trước ta: "Thần nữ, xin người cứu con ta."