Phúc Hắc Bùi Quản Lý

Chương 8:




Ngồi trên xe trở lại nội thành Đài Bắc, đã muốn vượt qua chín giờ, mạc danh kỳ diệu lãng phí thời gian cả một ngày.Nhạc San ngăn chặn không được biểu tình ai oán.
“Cùng tôi ở chung làm cho cô rất khó chịu sao? Bùi Danh Cạnh mở miệng hỏi.
“Cái gì?” Nhạc San lại hoảng thần, trong lúc nhất thời không có nghe rõ ràng hắn nói gì đó.
“Tôi hỏi cô, cùng tôi ở chung làm cho cô rất khó chịu sao?” hắn đã muốn càng lúc càng quen tính tình này của nàng.
“Sẽ không nha.” nàng sửng sốt đáp, có chút không được tự nhiên lắc đầu.
Cho dù sẽ, nàng cũng không dám nói thực ra nha, dù sao công tác của nàng còn không có làm xong, tương lai cũng còn khả năng cần hắn dàn xếp giúp a.
“Nếu không sao lại bày cái bộ mặt đần thối đó ra”
Nhạc San sửng sốt. Đần thối mặt(nguyên văn Bãi thối mặt)? Ai? Nàng sao? Nàng nhịn không được thân thủ sờ sờ mặt mình, sau đó hơi hơi khuynh dựa vào ghế, muốn từ kính chiếu hậu xem mình là bộ dáng gì. Của nàng mặt thật sự thực đần sao?
“Cô đang làm sao?” chú ý tới động tác của nàng, Bùi Danh Cạnh nghi hoặc hỏi.
“Muốn nhìn một chút mặt của tôi thật sự thực đần sao? Nhưng là trong xe không có đèn, tôi xem không rõ ràng lắm.” nàng còn thật sự trả lời, làm cho Bùi Danh Cạnh sửng sốt một chút, thiếu chút nữa cười to.
“Cô rốt cuộc hiểu hay không của ý tứ của tôi?” hắn có chút bất đắc dĩ, lại có chút dở khóc dở cười hỏi nàng.
Nàng gật gật đầu. “Anh nói tôi đối với anh bày bộ mặt đần thối, nhưng là tôi không có. Cho nên tôi mới muốn nhìn một chút tôi hiện tại trên mặt là cái gì biểu tình, về sau tận lực không cần lộ ra đồng dạng biểu tình, để tránh quản lí lại hiểu lầm tôi đối với khó chịu a”
Bùi Danh Cạnh quả thực không nói gì mà chống đỡ. Nàng căn bản là không hiểu, ngay cả trọng điểm đều lầm!
“Cô thực sự ngốc” hắn nhịn không được nói.
Nhạc San đột nhiên trừng lớn hai mắt, khó có thể tin hắn thế nhưng lại trước mặt nàng nói nàng ngốc. Nàng cũng có long tự trọng a?
“Quản lí, tôi tuy rằng không phải thực thông minh, nhưng là không đến nỗi quá ngốc đi, mời anh không cần đối tôi làm người công kích.” nàng thực nghiêm túc,có chút tức giận đối hắn nói.
Nói xong, xe vừa vặn đến dưới lầu nhà nàng, nàng khẩn cấp đẩy cửa xe, chuẩn bị xuống xe.”Cám ơn anh đưa tôi trở về. Quản lí, tái kiến.”
“Tôi ở chỗ này chờ cô”
Một chân đã muốn bước ra, Nhạc San tạm dừng lại, sau đó mang theo vẻ mặt hoài nghi quay đầu nhìn hắn.
“Ở chỗ này chờ tôi?” nàng lặp lại nói, không hiểu hắn những lời này là cái gì ý tứ?
“Cô không phải còn muốn đến nhà của tôi công tác sao? Xem cô muốn lên đi tắm rửa một cái, hay là muốn lấy bộ quần áo đến nhà của tôi tẩy đều được, tôi sẽ ở chỗ này chờ cô.”
Nhạc San không hiểu lắm hiện tại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Ý tứ của hắn là, hắn rốt cục nguyện ý cho nàng đến nhà hắn tiếp tục công tác vẫn chưa xong, cũng là hơn chín giờ tối, sắp mười giờ thời điểm?
Này rốt cuộc tính cái gì nha?
“Đương nhiên, nếu cô cảm thấy đêm nay quá mệt mỏi, không nghĩ công tác, tôi ngày mai buổi sáng chín giờ tiếp qua tới đón cô cũng được”
Ngày mai buổi sáng?
“Không, tôi có thể!” Nhạc San nhanh chóng trả lời, nếu làm cho hắn ngày mai buổi sáng lại đến đón nàng, trời biết hắn có thể hay không lại đem nàng đi nơi nào ăn bữa sáng, sau đó lại muốn chạy đi đâu, lãng phí thời gian cả một ngày của nàng.
“Tôi đi lên lấy bộ quần áo lập tức đi xuống, phiền toái quản lí ở chỗ này chờ tôi một chút, cám ơn anh” nàng sau khi nói xong nhanh chóng xuống xe, chạy chậm tiến bước đại lâu, cảm giác thật giống như  hắn cứ như cùng chạy trốn giống nhau.
“Thật sự là cái tiểu ngu ngốc.” Bùi Danh Cạnh nhịn không được lắc đầu, trên mặt cũng không tự giác mang theo sủng nịch mỉm cười. Cả đầu đều là công tác, đại khái ngay cả không hề nghĩ ngợi qua một nữ nhân chạy đến nhà nam tử độc thân qua đêm,có hay không thích hợp? Hoặc là nói không chừng sẽ phát sinh chuyện gì linh tinh vấn đề đi? Cho nên hắn mới có thể nói nàng ngốc nha.
Ước chừng mười lăm phút, nàng mang theo một cái túi đựng linh tinh này nọ trở về trên xe hắn.
“Cô muốn xuất ngoại sao?” Bùi Danh Cạnh đối với thứ nàng mang, giống như đăng ký gì đó túi lớn túi nhỏ tràn ngập tò mò. Không phải nói chỉ cần mang bộ quần áo tắm rửa là đủ rồi sao?
Nhạc San vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, không hiểu hắn như thế nào như vậy hỏi? Hắn không phải bảo nàng đến nhà hắn công tác sao?
“Cô trong bao rốt cuộc mang cái gì vậy?” hắn rõ ràng trực tiếp hỏi.
“Một bộ quần áo, còn có một ít bảo dưỡng phẩm.”
“Kia bộ quần áo là tuyết y sao? Cổ cao như vậy?” trọng điểm là, hiện tại là tháng 9, không phải tháng mười hai.
“Còn có lạnh bị.” nàng thừa nhận nói.
“Cô mang làm chi”
“Công tác mệt mỏi, ở trên sô pha nằm một chút, có thể dùng.” nàng nhớ rõ sô pha nhà hắn thoạt nhìn nằm tốt lắm. Hắn hẳn là không ngại đem sô pha cho nàng mượn ngủ một đêm đi? Tốt xấu sô pha nhà nàng cũng cho hắn mượn ngủ qua a.
Bùi Danh Cạnh nhất  thời toàn bộ không nói gì. Nàng như thế nào nên nghĩ không nghĩ, lại toàn nghĩ chuyện lông gà vỏ tỏi ( những chuyện nhở nhặt không đáng nói => cảm ơn nàng Hana, thankss nàng:X) nha? Ở trên sô pha nằm một chút có thể? Nàng dự đoán được!
“Cô cảm thấy nhà của tôi không lạnh bị sao?” hắn nói.
“Tôi không biết, cho nên mới hội chính mình mang.” nàng thành thật trả lời.
Bùi Danh Cạnh đã muốn không biết nói gì, nhưng không hiểu đột nhiên có chỗ muốn cười thật to nha. Nàng làm sao có thể ngốc nghếch đáng yêu như vậy nha? Chính mình mang lạnh bị? Thật sự rất buồn cười!
“Xem ra cô hôm nay buổi tối là muốn đến nhà tôi đi ngủ, mà không phải đi công tác.” hắn giễu cợt nàng.
Nhạc San có điểm xấu hổ, bởi vì của nàng thật là có vẻ muốn đi ngủ mà không phải công tác.
Nàng đã thật lâu không đi xa như vậy trong vòng một ngày lộ, cho nên hiện tại nàng thật sự hơi mệt, rất muốn nghỉ ngơi. Nếu không phải lo lắng ngày mai hắn khả năng lại đột nhiên như hôm nay, nàng hiện tại đang trên giường ngủ tới sáng, mà không phải mang theo hành lý cùng hắn về nhà qua đêm ở đây.
Xe chạy tốc độ trung bình, chỉ chốc lát sau liền tới nhà hắn,đi vào nơi đỗ xe.
Lần thứ 2 tới đây, lúc này Nhạc San không hề có bất an hoặc tâm tình thật cẩn thận khẩn trương, trên thực tế trừ bỏ mệt, muốn nghỉ ngơi ra, nàng cái gì cũng vô pháp nghĩ. Nhưng là nàng như thế này còn muốn công tác. Ai! Tiến vào nhà hắn, Nhạc San quyết định trước tắm rửa, xem như vậy có thể được một chút làm tỉnh táo tinh thần của nàng? Vì thế liền nhờ Bùi Danh Cạnh dẫn dắt, tiến vào phòng tắm.
Tắm rửa xong, tinh thần của nàng quả nhiên tốt hơn không ít.
Phòng khách tivi mở, cũng không thấy hắn. Có lẽ hắn trở về phòng đi tắm rửa, làm nàng hỏi hắn muốn hay không tắm trước, hắn nói qua hắn trong phòng có một gian phòng tắm khác.
Tuy rằng tinh thần là tỉnh hơn chút ít, nhưng còn giống như là không có biện pháp chuyên tâm công tác, nàng ngồi vào sô pha nghỉ ngơi một chút, sao biết mí mắt sụp xuống,bất tri bất giác liền ngủ.
Đợi Bùi Danh Cạnh tắm xong, theo trong phòng đi ra, nhìn đến chính là nàng không chút nào phòng vệ ngồi trên sô pha ngủ bộ dáng ngã trái ngã phải.
Nữ nhân này là quá mức tín nhiệm hắn, vẫn là căn bản trong mắt không đem hắn làm nam nhân?
Đáp án hẳn là không phải, nàng chính là đơn thuần ngốc mà thôi.
Lắc lắc đầu, hắn mang theo bất đắc dĩ cùng với không phát hiện chính mình thần sắc ôn nhu đi lên trước, ra tiếng gọi nàng.
“ Nhạc San?”
Nàng cũng không nhúc nhích. Xem ra hôm nay hắn đem nàng hẹn hò đã mệt muốn chết rồi. Nhớ tới hôm nay “hẹn hò”, Bùi Danh Cạnh vừa nghĩ đã muốn cười. Đối hắn mà nói, hắn đương nhiên biết hôm nay là cùng nàng sắp đặt hẹn hò, nhưng là coi nàng phản ứng trì độn, cùng cả một ngày trên mặt luôn là biểu tình bất đắc dĩ cùng thối mặt, nàng đại khái cho rằng hắn là đang chỉnh nàng đi.
Tốt lắm.
Này nữ nhân thực không phải ngốc bình thường, nhưng ngốc thật sự đáng yêu cũng rất thú vị, làm cho hắn hoàn toàn không có biện pháp ngăn chặn dục vọng muốn chiếm hữu nàng, cũng sở dĩ mới có thể thủy chung không hướng nàng thổ lộ chính mình tình cảm.
Bất quá làm như vậy cũng có chỗ hỏng, bởi vì hắn không thể giữ lấy nàng, không thể ở tình huống đem nàng bất tri bất giác biến thành người của hắn. Cho dù hắn hiện tại muốn nàng đến chết a.
Nhẹ giọng thở dài, hắn xoay người đem nàng từ trên sô pha ôm lấy, đi vào phòng, đặt nàng nằm trên giường hắn.
Này động tác liên tiếp cũng chỉ làm cho nàng ngủ say hơi chút giật mình mà thôi, ánh mắt ngay cả một lần đều không có mở.
Vì thế, hắn yên tâm hôn trộm nàng một cái.
“Chúc em có mộng đẹp, trong mộng có gặp tôi”
Hắn rời khỏi phòng, đem cửa đóng lại.
Nhạc San một đêm vô mộng, ngủ yên đến hửng đông. Tỉnh lại cảm giác thứ nhất chính là ngủ ngon ăn no, thật thoải mái, nhưng mà cảm giác thỏa mãn ở nàng sau khi mở to mắt thấy một mảnh cảnh tượng xa lạ, nhất thời biến thành kinh hách. Nàng rất nhanh theo giường ngồi lên, kinh hách sau đó phản ứng là cúi đầu xem quần áo trên người.
Còn nữa.
Cái phản ứng thứ hai là quay đầu nhìn về phía bên kia giường.
Không có người.
Cái phản ứng thứ ba mới là vỗ vỗ ngực, trấn an chính mình tâm quá độ chấn kinh, sau đó thở dài.
Nàng xem bốn phía xa lạ hết thảy, đồng thời cố gắng hồi tưởng nàng làm sao có thể ở trong này? Nơi này là đâu a?
Tiếp theo, nàng dần dần nhớ tới hết thảy ngày hôm qua, chuyện đi theo quản lí về nhà muốn tăng ca công tác.
Cho nên…… Trời ạ! Phòng này nên sẽ không là phòng quản lí đi? Nàng làm sao có thể ngủ ở nơi này đâu? Nếu nàng chiếm lấy nơi này như trong lời nói, như vậy quản lí đâu? Hắn ngủ ở chỗ nào?
Bất an không yên, nàng nhanh chóng nhảy xuống giường, mở cửa phòng đi ra ngoài, liếc mắt một cái liền thấy nam nhân nằm ở trên sô pha ngủ. Là quản lí. Nàng xem thân hình cao lớn hắn ở trên sô pha ngủ, hai chân còn thừa một nửa để bên ngoài sô fa, trong lòng đột nhiên hiện lên một loại cảm giác kỳ quái, một loại ấm áp, mềm mại, lại có chút cảm giác tim đập nhanh hơn.
Nàng không biết loại cảm giác này là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là chính mình đối với chuyện hắn đem giường tặng cho nàng ngủ,còn chính mình ngủ sô pha,hành động thực cảm động, bởi vì nàng căn bản sẽ không nghĩ tới hắn phải làm như vậy.
Hắn căn bản không cần làm như vậy, không phải sao?
Nhạc San lăng lăng nhìn hắn ngủ, đột nhiên có điểmkhông hiểu, này nam nhân rốt cuộc là người như thế nào?
Nguyên bản nàng nghĩ đến hắn hơi lạnh nhạt vô tình, quá mức giải quyết việc chung, lại thường thường mặt không chút thay đổi, nhưng kết quả giống như không phải như nàng nghĩ.
Chẳng hạn như.
Nàng đem văn kiện mang ra công ty bị hắn phát hiện, hắn chẳng những không mắng nàng, còn giúp nàng nghĩ biện pháp giải quyết chuyện tăng ca.
Còn có, buổi tối lái xe đưa nàng về nhà cùng buổi sáng lái xe đi đón nàng, kỳ thật hắn căn bản không cần phải làm như vậy, nhưng là hắn lại làm.
Thời điểm ăn cơm bên ngoài, tất cả đều là hắn mời, một lần cũng không cho nàng ra trả tiền. Lại đến chính là đem giường tặng cho nàng ngủ, chính mình nằm sô pha. Trải qua hai ngày ở chung, nàng phát hiện hắn kỳ thật xuất hồ ý liêu ở ngoài hảo ở chung, nhưng lại thực săn sóc, làm cho người ta tưởng không  động tâm đều không được.
Chờ một chút, nàng vừa mới suy nghĩ cái gì?
Động tâm?
Nàng điên rồi sao? Nàng làm sao có thể đối hắn động tâm, làm sao có thể đối hắn động tâm a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.