Phúc Hắc Bùi Quản Lý

Chương 9:




Hắn nam nhân như vậy vĩ đại, tuyệt đối không có khả năng coi trọng nàng nữ nhân bình thường ngốc nghếch như vậy. Trước kia được giáo huấn nàng chẳng lẽ đã quên sao? Cái gì xứng với cái gì, vọng tưởng trèo cao một cái, kết quả chỉ biết tự rước lấy nhục mà thôi. Cho nên, nàng nhất định phải cẩn thận tâm tình mình.
Hít sâu một hơi, Nhạc San lắc lắc đầu, kêu chính mình thanh tỉnh một chút, sau đó đem tầm mắt theo trên sô pha thu trở về, xoay người đi hướng công tác vẫn chưa xong, kéo ghế dựa ngồi xuống,mở máy tính chuẩn bị công tác.
Máy tính khởi động phát ra thanh âm, ở trong phòng trầm tĩnh có vẻ phá lệ lớn tiếng, Nhạc San không hề chuẩn bị tâm lý bị giật mình, cũng đem Bùi Danh Cạnh ngủ ở phòng khách trên sô pha đánh thức.
Mở to mắt, Bùi Danh Cạnh chậm rãi từ trên sô pha ngồi dậy.
“Thực xin lỗi, ầm ỹ đến anh.” Nhạc San vẻ mặt xin lỗi hướng hắn giải thích.
Hắn lắc lắc đầu, nhìn đồng hồ báo thức trên tường. Mới tám giờ nhiều mà thôi. “Cô tỉnh lại lâu rồi?” hắn hỏi nàng.
“Không, tôi cũng vừa tỉnh lại mà thôi.”một chút, nàng cảm thấy chính mình phải hướng hắn nói lời cảm tạ.”Quản lí, cám ơn anh tối hôm qua đem phòng cho tôi mượn ngủ một đêm. Thật sự là ngượng ngùng, cám ơn anh”.」
“Một câu cám ơn là đủ rồi sao?” hắn nhìn nàng nói.
“A?”
“Giúp tôi làm bữa sáng như tạ lễ đi.”hắn yêu cầu nói, Nhạc San lại toàn bộ ngây người.
Làm bữa sáng? Nàng căn bản chính là cái trù nghệ ngu ngốc luôn luôn dựa vào đồ ăn sẵn, ngay cả mỳ ăn liền đều nấu không tốt, muốn nàng làm cái gì bữa sáng a?
“Ách, quản lí, anh bữa sáng muốn ăn cái gì? Tôi mời khách, chúng ta ra bên ngoài ăn được không.” nàng cười gượng nói.
“Trứng ốp lếp có thể hay không?” Bùi Danh Cạnh nếu có chút đăm chiêu nhìn nàng hỏi.
“ha ha…” Nhạc San cười gượng hai tiếng.
“Cô sẽ không nấu đồ ăn.”này không phải câu nghi vấn, mà là khẳng định.
Nàng nhịn không được lại cười gượng lên.
“Cô rốt cuộc có phải hay không nữ nhân nha?”
“Pháp luật lại không có quy định nữ nhân nhất định phải biết nấu ăn.” Nhạc San nhỏ giọng cãi lại. Nàng đã sớm biết chính mình là cái trù nghệ ngu ngốc, cho nên điều kiện tìm lão công, trừ bỏ thân thể khỏe mạnh cùng dễ nhìn, chỉ có một yêu cầu, thì phải nấu cơm. Như vậy bọn họ vợ chồng ngẫu nhiên còn có thể ở nhà dùng cơm, không cần chạy ra bên ngoài,cũng không tất vì muốn ăn cái gì mà phải suy nghĩ chọn lựa.
Nàng thậm chí còn muốn khi nghỉ ngơi ở nhà, nói không chừng lão công hiểu ý dạy nàng làm đồ ăn như thế nào một chút. Nàng có lẽ sẽ ngốc nghếch chân tay vụng về, nấu ra một đống đồ ăn màu sắc hương vị không đạt tiêu chuẩn, sau đó lão công sẽ cười ha ha giễu cợt nàng một phen, cuối cùng lại cổ động đem đồ ăn nàng nấu toàn bộ ăn sạch.
Nàng tương lai không cần có nhà đẹp, cũng không có xe sang,chính là chỉ cần hạnh phúc bình thường, yêu nam nhân bình thường của nàng, thực thích hợp giống nàng như vậy nữ nhân bình thường.
“Quên đi, tôi chính mình làm.” Bùi Danh Cạnh đứng dậy nói.
Nhạc San hoài nghi nhìn hắn, không xác định lời hắn nói là thật hoặc là giả. Chính mình làm? Ý tứ của hắn nên sẽ không là tính chính mình làm bữa sáng đi? Hắn sẽ làm cái gì?
“Cô muốn trứng chần nước sôi vài phần thục? Hoặc là ưa ăn xào trứng?” đi vào phòng bếp,hắn một bên mở tủ lạnh lấy này nọ, một bên hỏi.
“Quản lí, anh  làm trứng chần nước sôi sao?” nàng có chút khó có thể tin mở miệng.
“Chỉ có ngu ngốc sẽ không.” ý tứ chính là mắng nàng là ngu ngốc.
Nhạc San nhịn không được chu miệng “Tôi đây muốn thất phân thục.” nàng làm khó dễ nói,muốn nhìn hắn như thế nào theo nàng yêu cầu thất phân thục trứng chần nước sôi.
Bùi Danh Cạnh nhìn nàng một cái, không nói nữa, mở tủ lấy nồi,bật bếp ga, sau đó nấu nước, khuấy đều,đập trứng,động tác thoạt nhìn đều rất quen thuộc lão luyện, tựa như hắn mỗi ngày đều có thói quen làm như vậy, làm cho nàng nhịn không được rời đi chỗ ngồi, chạy tới xem,đến tột cùng Nhạc San xem mắt choáng váng.
Hắn thật sự làm nha? Tại sao có thể như vậy?!
Trừ bỏ bộ dạng tuấn tú, năng lực làm việc miễn bàn, quản lí nên sẽ không ngay cả xuống bếp nấu cơm đều có thể đi? Này thật là rất không có thiên lý!
“Cô đang nghĩ gì trong đầu?” hắn hỏi nàng.
Nàng căn bản là không phát hiện chính mình lắc đầu.
“Tôi chỉ là cảm thấy quản lí có thể lập gia đình.” nàng tự đáy lòng thở dài.
Bùi Danh Cạnh sửng sốt, quay đầu  nhìn nàng. “Cô trào phúng tôi sao?”
“Không phải, không có.” Nhạc San nhanh chóng phủ nhận.
“Nói tôi có thể lập gia đình, không phải ý có bộ dáng ẻo lả, giống cái nữ nhân sao?” hắn nói.
“Đương nhiên không phải, đây là khen ngợi.” nàng trừng lớn 2 mắt, lớn tiếng nói.
“Này phương pháp khen ngợi thật đúng là đặc thù.” hắn trào phúng nói.
“Tôi nói là thật sự,” nhìn hắn vẻ mặt biểu tình không tin, nàng còn thật sự giải thích. “Tôi cảm thấy nam nhân xuống bếp thật sự rất tuấn tú cũng rất tuyệt, nam nhân nguyện ý vì bạn gái hoặc lão bà xuống bếp lại hiếm có, khẳng định là rất lãng mạn lại thực săn sóc. Cho nên tôi tương lai nhất định phải tìm cái lão công biết nấu ăn.”
“Cần một cái lão công biết nấu ăn, là vì cô đối phòng bếp không biết gì cả đi?” hắn nhìn nàng một cái.
Nhạc San bị hắn thẳng thắn  nói biến thành có chút xấu hổ.
“Cô công tác không được,việc nhà cũng không được, còn có điểm ngốc ngốc, như vậy cô xác định tìm được lão công sao? Còn phải là một cái lão công biết nấu ăn?”  hắn lắc đầu làm ra kết luận “Căn bản là không có khả năng”
Hắn có tất yếu ác như vậy sao? Thế nhưng lạ nói nàng như vậy!
“Ai nói chuyện nhà của tôi không được, tôi chỉ có chuyện phòng bếp sẽ không mà thôi, cái khác tôi đều đãa.” Nhạc San có chút thẹn quá thành giận phản bác. “Huống hồ, ai nói đó là không có khả năng, có  nam nhân liền từng theo tôi nói qua, nếu biết nấu ăn là của tôi điều kiện chi nhất kén vợ kén chồng trong lời nói, hắn nguyện ý đi học nấu đồ ăn cho tôi.”
Bùi Danh Cạnh thân thể cứng đờ, sắc mặt không tự chủ được trầm xuống. Hắn chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có đối thủ cạnh tranh, cho dù có, hắn cũng không cảm thấy sẽ có cái gì uy hiếp. Nhưng là chỉ cần nghĩ có nam nhân khác đang mơ ước sớm hay muộn cũng cướp nữ nhân của hắn, hắn liền cảm thấy khó chịu.
“Hắn là ai vậy?” đem thất phân thục trứng chần nước sôi theo trong nồi lấy ra, hắn giọng điệu bình thản hỏi.
“Tôi làm chi muốn nói cho anh?” Nhạc San trừng mắt hắn trả lời.
“Bởi vì tôi rất muốn đối cái kia “ tôi không vào địa ngục, ai vào địa ngục” tên nào muốn như vậy.”
Nhạc San ngốc sửng sốt, suy nghĩ trong chốc lát mới bừng tỉnh đại ngộ ý tứ của hắn.
“Cùng tôi kết hôn mới không phải xuống địa ngục!” nàng tức giận phản bác,”Quản lí, anh không cần xem thường người khác, tôi mới đối với anh nói như vậy kém. Cùng tôi kết hôn nam nhân sẽ thực hạnh phúc, bởi vì tôi sẽ thực thương hắn!」
“Tôi chưa nói cô kém, cũng chưa nói cùng cô kết hôn là xuống địa ngục.” ý tứ của hắn là, dám mơ tưởng nữ nhân của hắn, cái kia nam nhân tốt nhất phải có chuẩn bị xuống địa ngục đi.
“Mới là lạ,anh đừng đã cho tôi nghe không ra ngụ ý của anh.” Nhạc San oán hận trừng mắt hắn, thấp giọng thì thào nói.
“Cô nói cái gì?” hắn quay đầu xem nàng.
“Không có gì.” nàng lập tức nhếch miệng, cho hắn một cái ngoài cười nhưng trong không cười giả cười. Bùi Danh Cạnh đáy mắt hiện lên một chút hoài nghi, bất quá chuyện này có thể sau đó lại truy cứu sau, hắn trước muốn làm rõ ràng tên muốn xuống địa ngục rốt cuộc là ai mới được.
“Cái kia nguyện ý vì cô đi học nấu đồ ăn là ai?” hắn nhìn nàng.
“Đây là việc tư của tôi.”
“Người trong công ty sao? Vẫn là bên ngoài?”
“Quản lí làm chi có ý tốt hỏi thăm như vậy?” nàng hoài nghi hỏi.
“Thủ trưởng tốt chẳng lẽ không nên quan tâm cấp dưới sao?”
“Cám ơn quản lí quan tâm.” nàng đối hắn nhe răng trợn mắt cười.
“Cho nên, cô hiện tại cùng cái tên kia đang kết giao? Hắn thật sự vì cô đi học nấu cơm? Hắn nấu qua cái gì cho cô ăn? Thất phân thục trứng chần nước sôi?” hắn lại lần nữa khinh thường trào phúng hỏi, một bên thuần thục làm thịt hun khói.
Hắn đem bánh mì đưa vào lò, lại theo trong tủ lạnh lấy ra một quả dưa chuột nhỏ rửa sạch,con dao lưu loát cắt thành miếng nhỏ, trộn gia vị muối đường dấm chua,đảo đều, vừa lúc bánh mì nướng xong, thịt hun khói cũng chín, hắn tiếp tục lấy thêm bơ, làm đủ để so sánh bữa sáng chuyên nghiệp bên ngoài bán thịt hun khói,bánh kẹp. Hắn động tác liền mạch lưu loát, làm cho Nhạc San nhìn không chuyển mắt, xem thế là đủ rồi,bất tri bất giác, nhưng lại mở miệng trả lời hắn vấn đề. “Không có, tôi đối hắn không có cảm giác, cho nên cự tuyệt hắn. Bất quá hắn sau lại thật sự đi học nấu cơm, cũng từng đã làm mời tôi ăn.”
“Ăn ngon sao?”
“Không tốt lắm “
“Hắn là ai vậy?”
“Trần Vi Thắng.”
Bùi Danh Cạnh đột nhiên dừng lại động tác, quay đầu xem nàng. “Nghiệp vụ bộ lý Tiểu Trần?”
Chống lại hai mắt hắn khó có thể tin, Nhạc San thế này mới ý thức được chính mình nói cái gì.
Thật tốt quá, hắn nhất định sẽ không nghĩ xem thường nàng như vậy, bởi vì Tiểu Trần làm việc vụ bộ lý xem như được hoan nghênh. Bất quá lúc trước hắn muốn theo đuổi nàng,là hai người đều là người mới, cái gì đều còn không có thông suốt, lúc đó cùng hiện tại là khác nhau a.
Suy nghĩ một chút, kia đều là ba năm trước đây, nàng bây giờ còn lấy ra nữa nói có thể hay không rất ngốc?
Nhưng là có biện pháp nào đâu, trừ bỏ lần đó, nàng căn bản không có cái tình cảm lưu luyến khác mới mẻ có thể khoe ra, aizzz! Đây là nàng thiếu  trầm trọng cuộc sống tình yêu.
“Quản lí, kia đều đã muốn là chuyện quá khứ, cũng không thể được không cần bàn lại? Không bằng chúng ta đến nói chuyện quản lí. Nghe nói quản lí không có bạn gái, đây là thật vậy chăng?” lễ thượng vãng lai mới công bằng, hắn cũng nên thỏa mãn nàng một chút lòng hiếu kỳ mới được.
“Như thế nào, cô nghĩ muốn tự tiến cử sao?” Bùi Danh Cạnh đem làm tốt bánh kẹp một nửa, để vào bàn.
Nhạc San ngây người một chút, cười gượng hai tiếng, “Làm sao có thể?”
“Vì sao không có khả năng?”
“Bởi vì trèo cao không dậy nổi nha.”
Hắn có điều chỉ hồi một câu, “ không thử như thế nào biết kết quả?”
Nhạc San hoài nghi nhìn hắn, nghĩ rằng quản lí hẳn là ở cùng nàng hay nói giỡn đi? Trong công ty có nhiều như vậy nữ nhân thích hắn, một cái so với một cái xinh đẹp, một cái so với một cái có khả năng, nàng mấy trọng lượng? Dựa vào cái gì cùng các nữ nhân này cạnh tranh nha? Vẫn là ăn bữa sáng có vẻ thực tế.
“Quản lí, tôi đã đói bụng, bánh kẹp có thể ăn sao?” nàng chờ mong hỏi.
Bùi Danh Cạnh không nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.