Thời gian chậm rãi trôi qua.
Phượng Thủy Linh biết được chính mình về sau biến thành phế vật, đại náo một cuộc, về Mạc Tuyết thấy nữ nhi của mình không thể tu luyện, la hét muốn Phượng Tiêu vì bọn nàng làm chủ, Phượng Tiêu bị hai mẹ con nháo loạn đau đầu , trong cơn tức giận, dứt khoát hạ lệnh không cho phép hai người bước khỏi Lan Uyển một bước, còn phái người canh giữ Lan Uyển.
Đại phu nhân lòng dạ thâm sâu, cũng không có động tĩnh gì, cho nên mấy ngày nay, không có ai phát hiện Phượng Thiên Vũ không ở Trúc Uyển.
Không gian Hồng Liên.
"Tiểu thư, Thanh Ngư đột phá, trung cấp Linh Sư!" Thanh Ngư hưng phấn nói, chỗ này thật sự là quá thần kì rồi, nàng trước kia một mực dậm chân tại trung cấp Linh Sĩ, không có cách nào tiến lên, thế mà hiện tại nàng liền nhảy vọt qua cao cấp Linh Sĩ cùng cấp thấp Linh Sư, trực tiếp tiến lên trung cấp Linh Sư, như thế này nàng sao không hưng phấn được.
"Ồn ào quá." Tuyết Ảnh nhíu mày, nhìn Thanh Ngư, một trung cấp Linh Sư, không biết có cái gì tốt đẹp mà vui vẻ như thế, xem mẫu thân đây này thoáng một phát từ không có linh lực liền nhảy lên cao cấp Linh Tôn cũng không có hưng phấn như vậy đâu.
"Tiểu thư, người không thăng cấp sao?"
"Không có" Phượng Thiên Vũ hai mắt mênh mông, nàng biết càng về sau việc thăng cấp càng khó khăn, cho nên lần này không có thăng cấp, nàng cảm thấy cũng là chuyện bình thường, nhìn về phía Thanh Ngư cùng Tuyết Ảnh nói: "Thanh Ngư, Ảnh nhi, chúng ta vào đây cũng một thời gian rồi, đi ra ngoài thôi, không biết bên ngoài như thế nào rồi nha?"
Tuyết Ảnh nở nụ cười, hắn rất muốn nhìn mẫu thân chỉnh những người ngoài kia như thế nào nha, liền tới trước mặt Phượng Thiên Vũ, lôi kéo cánh tay Phượng Thiên Vũ: "Mẫu thân, chúng ta đi ra ngoài đi!"
Thanh Ngư nghe được Tuyết Ảnh gọi tiểu thư là mẫu thân, vẫn là tránh không được một hồi sởn gai ốc, tiểu thư nói với nàng rằng hắn là tiểu công tử Ma thú, nhưng cũng không nói với nàng tiểu công tử là Ma thú gì, nhưng mà nàng biết rõ, chỉ có đạt đến Siêu Thần Thú mới có thể biến thành người, cho nên đối với Tuyết Ảnh càng tăng thêm phần sợ hãi cùng kính trọng, tiểu công tử rất lợi hại a!
"Thanh Ngư, đi thôi" Phượng Thiên Vũ nói xong, ý niệm khẽ động, liền ra ngoài không gian.
Trở lại Trúc Uyển, Phượng Thiên Vũ nằm ở trên giường, hai mắt lười biếng khẽ mở: "Thanh Ngư, ta muốn tắm rửa."
Trong không gian không được tắm, hiện tại toàn thân cao thấp đều không thoải mái, Phượng Thiên Vũ nhìn về phía Tuyết Ảnh: "Ảnh nhi, ngươi muốn tắm không?"
"Mẫu thân, Ảnh nhi tắm rồi" Tuyết Ảnh thản nhiên nói, trong không gian có ao sen, chỉ cần hắn biến về bản thể, xuống dưới tắm giặt là được.
Phượng Thiên Vũ nghe hắn nói như vậy, cũng nhớ tới trong không gian kia có một ao sen cực lớn, liền không nói gì.
"Tiểu thư, người chờ một chút, Thanh Ngư đi ngay." Thanh Ngư nói xong, liền chạy ra ngoài!
"Ảnh nhi, ngươi Độ Kiếp sẽ là như thế nào?" Phượng Thiên Vũ vô cùng buồn chán hỏi, nàng biết rõ từ Linh Thú biến thành Thánh Thú sẽ phải Độ Kiếp, nhưng lại không biết Độ Kiếp là như thế nào?
"Mẫu thân, bình thường khi thăng cấp sẽ là Lôi Kiếp, Ảnh nhi là cấm kỵ Thần Thú, muốn thăng cấp chính là Tử Thiên Lôi Kiếp."
"A?" Tử Thiên Lôi Kiếp, nghe cái tên thật lợi hại.
"Tiểu thư, nước nóng tới rồi, tiểu thư có thể tắm được rồi." Thanh Ngư hô lên.
"Thanh Ngư, quần áo thì sao?" Phượng Thiên Vũ hỏi, trên người quần áo cũng nên thay.
"Tiểu thư. Chỉ có một kiện lục sắc cùng một kiện trường bào màu đen mà thôi." Thanh Ngư thẹn thùng nói, chỉ có hai bộ, là do nàng vụng trộm lấy tiền xuống sắm cho tiểu thư, Hoàng hậu nương nương đưa tới thứ gì cũng đều bị Đại tiểu thư, Tam tiểu thư, cùng mấy tiểu thư chi thứ cướp đi, không có cách nào lấy được, nàng đành phải vụng trộm lấy tiền khen thưởng mà sắm cho tiểu thư vài bộ quần áo.
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, ngước mắt nhìn Thanh Ngư , "Thanh Ngư, đưa ta trường bào màu đen này đi."
"Dạ, tiểu thư." Thanh Ngư đi đến ngăn tủ, lấy ra bộ trường bào màu đen, đưa cho rồi Phượng Thiên Vũ.
Phượng Thiên Vũ nhìn lấy áo choàng, đưa thay sờ sờ, trong lòng thầm nghĩ, "Được lắm, Phượng gia."
"Tiểu thư, ngươi không vui sao?" Thanh Ngư cúi đầu xuống, nàng biết rõ, những vật này đều không tốt, nhưng mà nàng cũng không có tiền để sắm sửa cho tiểu thư một bộ quần áo tốt.
Tuyết Ảnh cầm qua áo choàng: "Mẫu thân, cái này là quần áo sao?"
"Thanh Ngư, không phải không thích, ngươi với Ảnh nhi đi ra ngoài đi." Phượng Thiên Vũ nói xong, cầm quần áo từ trên giường xuống, thật không có biện pháp mà, ai bảo bây giờ nàng là kẻ nghèo hàn cơ chứ, trước ăn mặc, xem ra phải mau chóng nghĩ biện pháp kiếm tiền, bằng không một lớn một nhỏ như vậy nàng nuôi như thế nào đây?
"Tiểu thư, vậy Thanh Ngư đi ra ngoài trước, có việc tiểu thư nhớ kêu Thanh Ngư." Thanh Ngư nói xong, đang chuẩn bị đi ra ngoài, lại trông thấy Tuyết Ảnh ngồi trên ghế như đại gia liền hỏi: "Tiểu công tử, người không tính đi ra ngoài sao?"
"Không, ta ở chung với mẫu thân" Tuyết Ảnh nói xong, ngồi ở trên ghế, đôi mắt màu hồng xinh đẹp nhìn Thanh Ngư, bộ dáng kia giống như là nói, lão tử sẽ không đi ra ngoài!
"Ảnh nhi, ngươi xác định ngươi không muốn đi ra?" Cặp môi đỏ mọng hơi nhếch lên, Phượng Thiên Vũ cười cười nhìn Tuyết Ảnh.
Tuyết Ảnh nuốt từng ngụm nước, mẫu thân nhìn thật là khủng khiếp. !
"Mẫu thân, Ảnh nhi nói đùa thôi, ta liền đi ra ngoài ngay." Dứt lời, Thanh Ngư đứng chờ ở cửa chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, quay đầu lại nhìn vào cái ghế, đã không còn bóng dáng của ai đó:"Tiểu công tử,. . . ,. . !"
Phượng Thiên Vũ nhìn hai người đi ra ngoài, buồn cười lắc đầu.
Không biết qua bao lâu.
Phượng Thiên Vũ mở cửa phòng, liền thấy Thanh Ngư cùng Tuyết Ảnh đứng chờ trong sân, trên ghế đá để thêm mấy cái điểm tâm.
Nghe được tiếng mở cửa, Thanh Ngư cùng Tuyết Ảnh nhìn về phía phòng, thấy Phượng Thiên Vũ, Thanh Ngưnhịn không được một hồi kinh diễm liền nói: "Tiểu thư, người thật đẹp!"
Tuyết Ảnh nghe vậy, cao ngạo hất đầu: "Đó là đương nhiên, mẫu thân của ta là đẹp nhất đấy."
Phượng Thiên Vũ mặc một bộ áo đen, hơi rộng thùng thình, dung nhan tuyệt mỹ đứng dưới ánh mặt trời như được bao phủ thêm một tầng hào quang màu vàng chói mắt, ấn ký Liên Hoa dưới ánh mặt trời càng rực rỡ. Nhàn nhạt lưu quang xẹt qua, dung nhan tựa hồ như ẩn như hiện, như tiên nữ phàm trần. !
Phượng Thiên Vũ đi tới: "Ăn đi. ."
Thanh Ngư đứng nói, "Tiểu thư, người cùng tiểu công tử ăn trước a, ta không đói bụng." Đồ ăn vốn không nhiều lắm, nàng mà ăn thì tiểu thư cùng tiểu công tử sẽ không đủ!
"Thanh Ngư, ngồi xuống ăn đi." Phượng Thiên Vũ nói xong, cầm lấy chiếc đũa gắp một chút rau, bắt đầu ăn.
Tuyết Ảnh thấy vậy, cũng bắt đầu chuyển động.
Thanh Ngư suy nghĩ một chút, liền ngồi xuống, tiểu thư là muốn nói cho nàng biết, nàng không phải là nha hoàn mà là bằng hữu của người.
Phượng Thiên Vũ lúc này đang suy nghĩ phải làm như thế nào để cái tên Tam vương gia kia hủy bỏ hôn ước với nàng, thật là không nghĩ tới, nàng còn chưa tới cửa để tìm, thì Đông Ngự Phong đã xuất hiện.
Nha hoàn của Phượng Thủy Tuyết báo lại, Tam vương gia đã đến, hắn có chút chuyện muốn gặp nàng.
Phượng Thiên Vũ híp hai con mắt, nàng ăn cơm, chậm rãi nói lại, "Mời ngươi hồi báo cho Tam vương gia, bổn tiểu thư bị Đại tỷ cùng Tam muội đả thương, thân thể yếu ớt, không may trúng gió, nếu muốn gặp ta, mời hắn di giá đến Trúc Uyển."