Pinocchio Thân Mến

Chương 26: Gặp chuyện bất bình




Kiều Dật hưng phấn hơi hơi, Bùi Minh Phong hưng phấn bừng bừng, tên nhóc này vừa biết giả vờ đáng thương vừa biết tỏ vẻ thông minh, thân dưới buông thả, nói chuyện lại dễ nghe, chỉ cần Kiều Dật lơ là một chút, không biết chuyện gì xảy ra là đã bị đem lên giường.
Mới đầu mỗi ngày bọn họ đều luyện tập.
Nhưng mà vẫn không thuận lợi lắm.
Kiều Dật có hơi không vừa ý, ban đầu còn nói Bùi Minh Phong hai câu, nhưng khi thấy bản thân Bùi Minh Phong cũng đang rất thất vọng, anh lại cảm thấy hắn thật đáng thương.
Lúc trước Kiều Dật có nghe chuyện của một người anh em xúi quẩy, lúc quen người bạn gái đầu tiên thì cực kỳ sốt ruột, khi đó cũng không có kinh nghiệm gì, trước khi chia tay bạn gái cậu ta còn cười nhạo cái của cậu ta nhỏ, sức chịu đựng và kỹ thuật đều tệ, từ đó về sau tâm lý cậu ta xuất hiện bóng ma, suy sụp luôn. Tận đến khi người bạn gái thứ hai khích lệ cổ vũ cậu ta đủ thứ, cậu ta mới dần dần tìm lại niềm tin, lấy lại phong độ.
Kiều Dật không đành lòng đả kích Tiểu Phong, dù sao Tiểu Phong cũng nhỏ tuổi, anh nghĩ lại, trinh tiết của Bùi Minh Phong đều đặt lên người anh...... Nếu cứ nói hắn không tốt, sợ là Bùi Minh Phong cũng sẽ sinh ra bóng ma tâm lý, một người đàn ông nếu "không được" vậy thì chính là chuyện lớn đó.
Vì vậy lương tâm Kiều Dật liền "mê mụi", thỉnh thoảng khen hắn đôi ba câu, nói hắn có tiến bộ, nhưng thật ra là vẫn rất khó chịu, đến bước đó là liền không thoải mái.
Chẳng qua anh cảm thấy Tiểu Phong cũng có tiến bộ thật, không còn đau như lần đầu nữa.
Kiều Dật đã hai mươi lăm tuổi, lập trình viên lại phải thường xuyên tăng ca thức đêm, anh không tập thể hình để rèn luyện, cảm giác cơ thể không theo kịp trai tuổi đôi mươi.
Rõ ràng anh lớn hơn Bùi Minh Phong ba tuổi, thế như tuổi của Bùi Minh Phong lại là độ tuổi tinh lực dồi dào, chiều nào đi làm về cũng dính lấy anh.
Anh phát hiện luyện tập cũng khá có ích, kỹ thuật của Tiểu Phong dần dần tốt lên, có đôi khi anh cũng có thể nếm được chút thú vị trong đó.
Kiều Dật cảm thấy cơ thể mình lớn tuổi nên yếu ớt rồi, thật sự có chút chịu không nổi, anh đi thương lượng với hắn xem có thể dời tần suất "làm việc" xuống còn một hai lần không, anh còn phải giữ sức để đi làm, cuối tuần bồi thường cho hắn sau.
Bùi Minh Phong tốt bụng đồng ý, Kiều Dật nghĩ mình có thể nghỉ ngơi một chút, kết quả cuối tuần hầu như anh đều không thể xuống giường.
Kiều Dật rút ra được một kinh nghiệm xương máu, nếu "sách lược" này thực hành không được, vậy thì điều chỉnh lại một chút vậy, tích góp từng chút một thì đến khi gặp nhau sẽ càng kịch liệt hơn đúng không? Thế chỉ cần cân bằng mỗi ngày đều làm, nói không chừng anh còn có thể chịu được.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, "sách lược" mới vừa được áp dụng, hiệu quả vẫn không tốt tí nào, ngày thường anh dung túng cho Bùi Minh Phong, nghĩ rằng tới cuối tuần sẽ có thể sống dễ chịu hơn một chút, không ngờ tới cuối tuần anh vẫn không thể xuống giường.
Kiều Dật không biết mình nên làm gì nữa.
Chỉ có thể nói tên nhóc này tuổi nhỏ gan tốt thận tốt, tinh lực dồi dào.....
Những ngày gần đây trôi qua hệt như hưởng tuần trăng mật vậy.
Kiều Dật cũng không biết cuộc sống này của bản thân là đang phải chịu tội hay là hưởng thụ nữa.
Dù sao em gái nói anh mặt mày hồng hào, lúc trước trong mắt luôn mang theo nét u sầu, khoác một lớp vỏ con người buồn bực thất bại, bây giờ tốt hơn nhiều, vừa nhìn liền biết mấy ngày nay sống rất thoải mái.
Kiều Dật đỏ mặt, cảm thấy cái mông bắt đầu ẩn ẩn đau, xấu hổ nói: "Em ấy đối xử với anh tốt lắm......"
Kiều Vũ cắt ngang: "Được rồi, được rồi, lần nào cũng phải nghe anh show ân ái."
Bởi vì sắp sang tháng giêng, năm nay Kiều Vũ viết sách kiếm được chút tiền, định về nhà mừng năm mới, năm rồi vì tiết kiệm tiền máy bay nên cô không về nhà.
Năm nay mẹ nghe nói cô định về nhà mừng năm mới thì nói với cô rằng vé máy bay đắt như vậy, đi tới đi lui tốn gần hơn một vạn tệ, trở về nhà ở được có nửa tháng, không đáng, bảo cô giữ tiền đó lại, trong túi con gái luôn phải tích chút tiền phòng thân, bảo cô phải tự chăm sóc bản thân, đừng nghĩ chuyện về nhà nữa.
Kiều Dật nghe những lời Kiều Vũ thuật lại, đáy lòng có hơi chua xót.
Kiều Dật lén "phê bình" mẹ với Bùi Minh Phong: "....... Bà thương em gái như vậy. Sao không thấy bà nói với anh giữ chút tiền phòng thân? Bà không bao giờ đòi tiền của em gái. Anh cũng cần được quan tâm chớ bộ. May mà con người anh hào phóng, Tiểu Vũ lại ngoan ngoãn, không ỷ vào mẹ cưng em ấy mà bắt nạt anh."
"Có lúc anh cảm thấy xã hội không có công bằng với đàn ông gì cả, sao đàn ông thì phải kiên cường, không thể vươn tay nhờ sự trợ giúp của người nhà, nếu không thì sẽ bị người ta cười nhạo chỉ trích là kẻ nhát gan, vô dụng."
"Nhưng mà anh quả thật là rất vô dụng..... Nếu lúc trước đi học cố gắng thêm chút là được rồi."
Nhưng lúc đó tầm mắt của người trẻ tuổi làm sao có thể trông xa như vậy, ý chí không đủ, hơn nữa còn cảm thấy gia cảnh nhà mình tốt, dù có thế nào cũng không cần lo lắng. Bây giờ nghĩ lại thật sự là quá ngu ngốc, nhìn Bùi Minh Phong mà xem, rõ ràng trong nhà có tiền như vậy thế mà vẫn cố gắng...... Dù là mất trí nhớ, bị đuổi ra khỏi nhà vẫn có thể dễ dàng tìm được công việc mới.
Bùi Minh Phong nói: "Không sao cả, sau này em sẽ cưng chiều anh."
Kiều Dật cười nhạo hắn: "Còn là em cưng chiều anh cơ à, không phải bây giờ mỗi ngày em đồ ăn đồ của anh, uống đồ của anh sao."
Bùi Minh Phong hôn anh một cái, không biết xấu hổ nói: "Ừm, còn ngủ với anh nữa."
Kiều Dật liếc mắt uy hiếp hắn: "Tiểu Phong, bây giờ em càng ngày càng không biết xấu hổ nha...... Em đừng dùng cái gương mặt đẹp trai này để nói mấy lời lưu manh đó nữa."
Kiều Dật cảm thấy yêu đương với con trai cũng có chỗ lợi lắm, ví dụ như bọt cạo râu có thể đổi nhau dùng, tìm được nhà hàng mới thì có thể dẫn Bùi Minh Phong đi ăn chung, còn có thể lập tổ đội hai người để chơi game.
Gần đây có bộ phim điện ảnh siêu cấp được công chiếu, là chuyển thể từ truyện tranh Kiều Dật rất thích, đêm khuya đã kéo Bùi Minh Phong cùng đi xem suất chiếu đầu tiên với mình.
Nội dung là kiểu phim điện ảnh bỏng ngô rất đơn giản, không cần dùng não nhiều, chỉ có mấy hiệu ứng bùm chéo, đánh đấm các kiểu, nhân vật chính thất bại rồi trở thành con trời, bật hack đánh bay mấy kẻ có tiền gian ác và nhân vật phản diện, cuối cùng nhận được sự coi trọng của bạch phú mỹ, tổng thể xem vẫn thấy rất thích.
Kiều Dật xem xong thì rất thỏa mãn, lúc ra khỏi rạp chiếu phim bị gió thổi lạnh nhưng vẫn ráng thảo luận nội dung bộ phim với Bùi Minh Phong không dứt.
Rạp chiếu phim bọn họ đi nằm trên một con đường thương mại, cách nhà họ hơi xa, hơn nửa đêm gọi xe thì lại rất mắc, đi bộ tầm hơn hai mươi phút là đến nhà rồi, còn có thể khiến cơ thể ấm lên nữa.
Kiều Dật vốn đang vừa nói vừa cười với Bùi Minh Phong, lúc này anh chú ý tới bên cạnh đường cái phía trước có động tĩnh.
Tuy rằng đêm đã khuya nhưng gần đây mở không ít quán bar và phòng khiêu vũ, rất nhiều bạn trẻ trầm mê cuộc sống về đêm này.
Kiều Dật thấy một cô gái rất xinh đẹp, trên tay còn cầm theo một bình rượu, ngồi trên đường cái. Nhìn từ xa đã biết dáng người của cô gái này xinh đẹp, trước nở sau cong, cách ăn mặc trong tiết trời giá lạnh của cô cũng rất "lạnh" và nóng bỏng, boot đen quần đùi, bên trong là áo len lông cừu, bên ngoài khoác một chiếc áo da.
Lúc này có một chiếc xe đậu ở bên cạnh, mấy người đàn ông đi xuống vây lấy cô.
Kiều Dật thấy một gã trong đó đang kéo cô gái vào trong xe. Cô gái đó đương nhiên không chịu, giãy giụa đứng lên, lớn tiếng từ chối, nhưng phản kháng không lại.
Kiều Dật đã thấy tình huống này trên mạng rồi, gần đây xảy ra không ít chuyện như thế này, gọi là "Nhặt xác", có một số cô gái, thậm chí là chàng trai uống say, gặp phải mấy gã nảy sinh lòng tham lừa đi, thậm chí là cưỡng ép kéo đi, sau đó thất thân*, thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng.
*Thất thân: Mất trinh tiết.
Kiều Dật vô cùng tức giận, anh không nhìn nổi mấy chuyện như này, nếu anh không thấy thì thôi, còn để cho anh thấy, anh tuyệt đối sẽ không khoanh tay mặc kệ hay đi đường vòng đâu.
Rất có lỗi với lương tâm chính mình.
Kiều Dật không chút do dự trực tiếp nói với Bùi Minh Phong: "Nguy rồi, Tiểu Phong, em nhìn bên kia kìa! Mấy tên bụi đời đó nhất định không có ý tốt, chúng ta phải nhanh chóng đi giúp cô gái kia mới được!"
Nói xong, không nói hai lời Kiều Dật liền chạy qua bên đó, Bùi Minh Phong đành phải đi sát theo anh, Kiều Dật xông lên trước hét lớn một tiếng: "Ê! Tụi bây làm gì đó!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.