Quan Gia

Chương 243: Mong muốn trở về




Máy bay phản lực cực lớn chở khách đâm thẳng vào bầu trời xanh.

Thời khắc máy bay kia cất cánh, Hoàng Đào Hoa vô cùng khẩn trương. Đây vẫn là lần đầu tiên cô ngồi bay máy mà, đầu từng đợt mê muội.

- Này, nhai chút kẹo cao su sẽ đỡ hơn

Đang lúc Hoàng Đào Hoa khó chịu, bên vành tai vang lên thanh âm bình tĩnh của Lưu Vĩ Hồng, theo sau một bàn tay to mở ra trước mặt cô, chỗ lòng bàn tay rắn chắc, có một miếng kẹo cao su

Phi cơ khi cất cánh tiếng gầm rú quá lớn, Hoàng Đào Hoa lại ngồi ở bên cạnh cửa sổ, trong tai vang lên ù ù, trên cơ bản không nghe rõ Lưu Vĩ Hồng nói cái gì. Tuy nhiên kẹo cao su thì biết, vội vàng ngượng ngùng cười, từ trong tay Lưu Vĩ Hồng cầm lấy kẹo cao su, mở giấy bọc ra, bỏ vào miệng, chậm rãi nhai nhai, quả nhiên tiếng gầm rú trong tai có chút giảm bớt

Hoàng Đào Hoa liền cảm kích liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái.

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, ngửa đầu ra, tựa vào lưng ghế dựa

Nam 90, chuyến bay trong nước gần như tất cả đều là phi cơ nhỏ, chỗ ngồi chật hẹp, Lưu Vĩ Hồng thân hình cao lớn, bị nhồi nhét trong một chỗ ngồi nhỏ, thật là có chút không thể duỗi tay duỗi chân

Không dễ dàng phi cơ rốt cục trở lại bay thẳng, cái cảm giác áp lực dần dần biến mất, Hoàng Đào Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, cử động cơ thể một chút, có chút tò mò nhìn biển mây xinh đẹp bên ngoài khoang tàu, trên mặt hiện lên một chút thần thái hưng phấn.

Lưu Vĩ Hồng bên kia là Hạ Hàn.

Lối đi nhỏ bên kia, còn lại là Cảnh Lân và thư ký anh ta Quách Mộng Tuyết.

Đây là chuyến bay từ Giang Khẩu bay thẳng Đại Ninh

Thời gian đã qua mười ngày, việc lấy chứng cứ vụ án "Khách sạn Hồng Nghiệp", cơ bản đã tới hồi kết. Phó cục trưởng Cục Công an thành phố Hứa Quý Sinh chính thức bị cách chức thẩm tra, Hứa Duy Chúng và người phụ trách liên quan của khách sạn Hồng Nghiệp, thì bị hình sự tạm giam. Hơn mười tên cảnh sát của chi đội trị an Cục Công an thành phố cùng với chi đội hình cảnh, bởi vì có liên hệ trực tiếp với vụ án này, cũng bị cách chức thẩm tra.

Trong khách sạn Hồng Nghiệp, con gái trẻ bị Hứa Duy Chúng và thế lực đen ác khống chế cưỡng bức bán dâm, toàn bộ đều được giải cứu. Hoàng Đào Hoa sau khi ở công an cục kết thúc hồ sơ, Lưu Vĩ Hồng sắp xếp cho cô một vị trí, nay cùng nhau quay về quê nhà ở huyện Lâm Khánh

Về phần Cảnh Lân bị Hứa Duy Chúng uy hiếp, tự nhiên "Cảnh báo giải trừ"

Hứa công tử cũng đã ngồi tù, phỏng đoán cơ hội còn sống để ra khỏi nhà giam là rất ít

Lân mập thỉnh thoảng hướng bên này liếc mắt nhìn một cái, trong thần sắc tràn đầy ý kính sợ. Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc là lai lịch thế nào, gã ta vẫn chưa biết rõ lắm, nhưng nghĩ cũng nghĩ ra, nhất định là vô cùng khủng bố. Điều động quân đội đập nát khách sạn Hồng Nghiệp, đem cha con Hứa Quý Sinh bỏ vào tù, có thể thấy rõ hậu thuẫn lớn đến cỡ nào?

Lân mập tự nhiên không dám từ chối, vội vội vàng vàng cùng Bí thư Lưu, tới huyện Lâm Khánh khảo sát thực địa. Gã đã ở trong lòng quyết định hạ quyết tâm, chỉ cần điều kiện khu Giáp Sơn không quá kém, lần này đầu tư, nhất định phải nghĩ cách làm cho tốt đẹp

Đây không chỉ là một lần đầu tư buôn bán bình thường đơn giản như vậy, làm cho tốt, có thể cùng vị Bí thư Lưu trẻ tuổi có lai lịch khủng bố này móc nối quan hệ, sau này ở Trung Quốc kinh doanh buôn bán, cũng là có sức mạnh hỗ trợ.

Lân mập là một nhân vật khôn khéo, dù là kinh doanh ở Hongkong, nhưng sau khi Trung Quốc cải cách mở cửa, Lân mập nhạy cảm ý thức được, đây là một cơ hội cực lớn, cơ hội vàng. Với thực lực công ty gã, ở Hongkong nhiều nhất là trình độ bậc trung, thậm chí bậc trung cũng không thể xếp vào, chỉ là một ông chủ nhỏ. Giới kinh doanh Hongkong, đối thủ mạnh vô số, muốn trở nên nổi bật, độ khó không phải là bình thường, không giống như ở Giang Khẩu Trung Quốc, mọi thứ đều là vừa mới bắt đầu, thị trường chưa thành hình. Lân mập không đọc sách sử, đơn thuần chỉ bằng sự nhạy cảm của thương nhân, cũng có thể ước đoán được, càng là vào thời điểm này, thì cơ hội càng lớn. Từ trong rối loạn giành lấy thắng lợi, luôn luôn là nguyên do của người làm giàu trong một đêm

Mà trong rối loạn giành lấy thắng lợi, có một điều kiện trọng yếu, đó là phải có được chỗ dựa vững chắc cứng rắn, mạnh mẽ, bằng không cho dù thừa dịp rối loạn kiếm được chút tiền, cũng rất không bảo hiểm. Bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị nắm bắt. Nguồn tại http://Truyện FULL

Là một người Hongkong, Lân mập cũng không hề muốn thỉnh giáo quả đấm thép của Trung Quốc "Nhân dân dân chủ chuyên chính"

Có Lưu Vĩ Hồng một người bạn hoành tráng như vậy, loại phiêu lưu này liền giảm tới mức thấp nhất. Mụ nội nó, Hứa Duy Chúng một tên quá kiêu ngạo,, trong nháy mắt, liền bị người ta nhổ cổ nhổ tận gốc.

Đây mới là thứ dữ a!

Cho nên, Quách Mộng Tuyết tuy rằng còn đang do dự, thì Lân mập đã không chút do dự mà quyết định, cùng Lưu Vĩ Hồng đi tới huyện Lâm Khánh khảo sát.

Hạ Hàn rất hưng phấn.

Con bà nó, một chuyến này thực đúng là quá đã, Hạ Hàn cũng coi như được mở rộng tầm mắt, từ trước đến nay đúng là chưa từng có một trận như vậy, chơi đến kích thích như vậy. Từ đầu đến cuối, chiến đấu không ngừng. Chẳng những đem Hứa Duy Chúng ra vẻ tinh tướng trực tiếp giẫm vào vũng bùn, cũng thành công cứu ra Hoàng Đào Hoa.

Sở trưởng Hạ cảm thấy mình quả thực chính là cảnh sát tốt của nhân dân, là "cứu tinh" của quần chúng

Lưu Vĩ Hồng cũng biết người này rất hưng phấn, thuận tay quăng cho y một quyển tạp chí, cười nói:

- Cứ đọc sách, đừng nghĩ ngợi lung tung. Mệt thì ngủ một giấc, lấy lại tinh thần

Hạ Hàn cười hì hì tiếp nhận tạp chí, tùy tiện giở vái trang, cũng là không thể xem được gì, hướng Lưu Vĩ Hồng làm cái mặt quỷ, hạ giọng nói:

- Em còn phải nhìn ngắm tiếp viên hàng không, ai ai cũng rất xinh đẹp…

Tiếp viên hàng không năm 90, quả thật là một nghề cao cấp, gần như mỗi một nhân viên phi hành đoàn, đều là trải qua lựa chọn tinh tế, dáng người cao gầy, diện mạo đoan chính, ngũ quan tinh xảo, còn ở chỗ kia, đúng là một quang cảnh cực đẹp. Cách thưởng thức của Hạ Hàn, cũng có thể chấp nhận được

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, tự mình lấy một cuốn bản tạp lên xem

Hoàng Đào Hoa nhìn những đám mây ngoài cửa sổ một hồi, lại lặng lẽ liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái. Ở trong cảm nhận của cô, bí thư trẻ tuổi này, là vóc dáng cao to, tuấn tú đẹp trai như vậy

Lưu Vĩ Hồng tự nhiên có thể nhận thấy được suy nghĩ trong lòng của cô, mỉm cười nói:

- Nếu mệt, thì nghỉ ngơi một chút, rất nhanh sẽ về đến nhà

- Ừm…

Hoàng Đào Hoa liền liên tục gật đầu, xoay mặt đi, cũng không dám liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng nữa

Mặc dù cô bị bắt nhốt ở chỗ trăng gió một thời gian, đàn ông gặp qua không ít, nhưng đó không phải là cô tự nguyện. Ở sâu trong nội tâm của cô, vẫn còn là một cô gái trẻ người non dạ như trước kia. Nhìn thấy kiểu đàn ông cao lớn mạnh mẽ này, tự nhiên thêm phần kính sợ

Sau hơn một tiếng, máy bay vững vàng đáp xuống sân bay Đại Ninh.

Lần này, vẫn là Lý Hâm đích thân đưa xe tải đến đón máy bay. Vốn Lưu Vĩ Hồng không định làm phiền Lý Hâm người ta, tuy nhiên lần này là Cảnh Lân lần đầu tiên tới huyện Lâm Khánh khảo sát, thậm chí có thể nói là thương nhân Hồng Kông đầu tiên tới đầu tư khảo sát từ khi toàn địa khu Hạo Dương thành lập tới nay. Lưu Vĩ Hồng tự cũng không thể quá mức thất lễ.

Rất nhiều thời điểm, hình thức so với nội dung còn quan trọng hơn nhiều

Lưu Vĩ Hồng cũng không thể làm lạnh trái tim thương nhân Hồng Kông, sẽ ảnh hưởng đến việc khai triển hoạt động thu hút đầu tư sau này

Lý Hâm vẫn là bộ quần áo giản dị màu trắng, vẫn là phong độ dào dạt như cũ, tự nhiên, phóng khoáng không bị trói buộc.

- Hi, Vĩ Hồng!

Nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, Lý Hâm lập tức mỉm cười tiến lên nghênh đón, cùng Nhị ca ôm nhau một cái, có vẻ vừa thân cận lại tùy ý.

- Anh Lý, thật ngại quá, lại làm phiền anh.

Lý Hâm liền trừng mắt lên, ra vẻ không hài lòng:

- Nói cái gì đó? Đánh vào mặt tôi à!

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, vội vàng giới thiệu đám người Hạ Hàn cho Lý Hâm. Tất nhiên là, không quên giới thiệu ba của Hạ Hàn là Hạ Thiên Hữu.

- A, xin chào xin chào, Hạ Hàn! Tôi là Lý Hâm, bạn của Vĩ Hồng!

Lý Hâm vừa nghe, thì liền biết Hạ Hàn và Lưu Vĩ Hồng có quan hệ khẳng định không được tầm thường. Y tuy rằng ở tỉnh Sở Nam, nhưng đối với cục diện chính trị cả nước là vô cùng quan tâm. Gần đây Lưu gia liên tiếp có động tác lớn, nội bộ quân đội cũng có một số thâm nhập, Lý Hâm này cũng là có nghe ngóng một chút. Ba của Hạ Hàn là Hạ Thiên Hữu, tất nhiên là tướng tài trong quân đội được Lưu gia gắng sức bồi dưỡng, tương lai có tiền đồ rộng thênh thang, lại nói tiếp, tất cả mọi người đều là chiến hữu trong một chiến hào.

Lý Hâm liền đối với Hạ Hàn tăng gấp đôi sự khách khí

Hạ Hàn cũng là người thích bạn bè, Lý Hâm là thật sự khách khí hay là giả vờ giả vịt, y liếc mắt một cái có thể nhìn ra được, gần như là lập tức, liền đối với Lý Hâm rất có thiện cảm, cười ha hả bắt tay gã

Về phần Lân mập và Quách Mộng Tuyết, chính là thân phận thương nhân Hồng Kông, Lý Hâm liền càng thêm không thể thất lễ đối với bọn họ, vô cùng nhiệt tình. Lưu Vĩ Hồng cố ý mời gã đến chống đỡ mặt mũi, Lý Hâm có trí tuệ hơn người, sao có thể không biết gút mắc trong đó

Nghe Lưu Vĩ Hồng rất tùy ý giới thiệu nói, Lý Hâm là con trai Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Sở Nam Lý Dật Phong, Lân mập tự nhiên chấn động. Thầm nghĩ cừ thật, quả nhiên rất có lai lịch.

Gã ta tuy là doanh nhân Hongkong,nhưng cũng biết rõ, trong một tỉnh, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là cấp bậc thế nào

Cùng qua lại với Lưu Vĩ Hồng, đều là số con cháu cán bộ cao cấp thế này, có thể thấy được lai lịch của Lưu Vĩ Hồng, thực sự là không đơn giản.

Giới thiệu xong Lân mập và nữ thư ký xinh đẹp của gã ta, Lưu Vĩ Hồng cũng không bỏ xót Hoàng Đào Hoa

- Anh Lý, đây là một n g bạn của tôi, Tiểu Hoàng, công tác ở Giang Khẩu, vừa đúng lúc tiện đường, cùng nhau về nhà đi thăm người thân.

Lưu Vĩ Hồng giới thiệu về Hoàng Đào Hoa, vẻ mặt vô cùng đứng đắn, vẫn bình tĩnh như trước, không có chút ý tứ cố ý.

Lý Hâm mặc dù có chút bất ngờ đối với "người bạn" bỗng nhiên xuất hiện, nhìn qua thì có vẻ hơi rụt rè này, tuy nhiên nếu Lưu Vĩ Hồng đã giới thiệu như thế, tự cũng là tươi cười niềm nở, hướng Hoàng Đào Hoa vươn tay ra.

- Xin chào!

Hoàng Đào Hoa hoảng sợ, tái nhợt hai má nổi lên một lớp đỏ ửng, sợ hãi cùng Lý Hâm bắt tay, sợ hãi nói:

- Xin chào!

Cô không biết Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là chức quan lớn cỡ nào, chỉ nhìn Lý Hâm theo một cách đơn thuần thì thấy với phong độ này, cũng biết y là nhân vật rất rất cao. Nhân vật như vậy, khách sao cùng mình bắt tay, thăm hỏi.

Trong khoảng thời gian ngắn, Hoàng Đào Hoa chỉ muốn òa khóc một trận.

Cảm giác được người tôn trọng, là tốt đến như vậy.

Chào hỏi xong, Lý Hâm hưng trí bừng bừng nói:

- Vĩ Hồng, chúng ta an bài như vậy a. Đêm nay trước tiên ở lại Đại Ninh, buổi tối tụ họp một chút, rồi nghỉ ngơi. Ngày mai chúng ta lại cùng nhau đi ngắm danh lam thắng cảnh Đại Ninh, ngày mốt sẽ lên đường hẳn cũng kịp. Cậu thấy thế nào?

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Anh Lý, tôi và Hạ Hàn, còn có Tiểu Hoàng, đều là mong muốn trở về. Giám đốc Cảnh bọn họ lại là ông chủ lớn, thời gian chính là tiền tài. Tôi thấy, không cần phiền toái như vậy, hôm nay ở Đại Ninh nghỉ một đêm, sáng mai trở về Lâm Khánh. Đợi khi làm xong việc chính, tôi lại cùng giám đốc Cảnh và tiểu thư Quách đến Đại Ninh đi ngắm danh lam thắng cảnh, anh cảm thấy sao?

Lý Hâm cũng không miễn cưỡng, cười ha hả, nói:

- Được, cậu bây giờ là bí thư, nhân vật số một, cậu quyết định là được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.