Quan Gia

Chương 333: Tiên hạ thủ vi cường




Lưu Vĩ Hồng cũng không đi Bắc Kinh, cũng không đến Giang Khẩu mà là đến Đại Ninh trước.

Tại tòa nhà Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Đại Ninh, bên trong căn biệt thự thấp thoáng non xanh nước biếc, Lưu Vĩ Hồng đang ngồi nói chuyện với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lý Dật Phong.

Ở đây không có sự hiện diện của người thứ ba. Lý Hâm cũng không có ở đây, nhân viên công vụ cũng không đến quấy rầy. Lý Dật Phong đang tựa lưng vào ghế sofa, xem tài liệu.

Ngồi đối diện với ông ta là Lưu Vĩ Hồng thì lại đang xem một phần văn kiện.

Văn kiện này là của Ban Tổ chức trung ương và Ban tuyên giáo Trung ương liên hợp phát hành. Chủ đề là "Mạnh mẽ xây dựng tổ chức cơ sở Đảng". Trong văn kiện đã phản đối việc tự do hóa giai cấp tư sản, phòng ngừa phương Tây đối với diễn biến hòa bình trong nước. Đó là nhiệm vụ quan trọng nhất và bức thiết nhất. Văn kiện cũng yêu cầu Đảng ủy các nơi phải tăng cường việc xây dựng cơ sở Đảng, tăng cường giáo dục tư tưởng Đảng viên, nghiêm khắc khảo hạch những Đảng viên mới.

Hạ Cạnh Cường đã đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy được nửa năm. Theo như Lưu Vĩ Hồng biết thì khi Hạ Cạnh Cường nhậm chức, đã tiến hành công tác xây dựng Đảng, một phút cũng không thả lỏng. Thậm chí những gì mà y áp dụng, Lưu Vĩ Hồng cũng biết rất rõ.

Bí thư Hạ đã chú ý đến Bí thư Lưu thì Bí thư Lưu tự nhiên cũng phải chú ý lại chứ.

Ban Tổ chức Trung ương và Ban tuyên giáo Trung ương liên hiệp phát hành văn kiện này, truyền đến huyện Lâm Khánh vào giữa tháng Tám. Nhưng Lưu Vĩ Hồng vào đầu tháng Tám đã có thể biết được đại khái nội dung của văn kiện. Chú út của hắn Mã Quốc Bình ở Ban Tổ chức Trung ương đảm nhiệm chức Cục trưởng cục Cán bộ 2, Lưu Vĩ Hồng đã chủ động tăng cường mối quan hệ với Mã Quốc Bình. Văn kiện vừa mới được hình thành bản dự thảo, còn đang trong quá trình thảo luận nhưng Mã Quốc Bình đã lộ ra nội dung chủ yếu cho Lưu Vĩ Hồng biết.

Xem ra thì Hạ Cạnh Cường sau hơn nửa năm chuẩn bị, đã dự định cho ra thành tích. Văn kiện này, cẩn thận suy xét thì chính là làm theo yêu cầu của Hạ Cạnh Cường. Trên thực tế là dựa theo bài văn của Hạ Cạnh Cường trên tạp chí Tiếng Kèn vào cuối năm ngoái, trở thành văn kiện của Ban tổ chức Trung ương và Ban Tuyên giáo trung ương, công khai phát hết các nơi trong cả nước.

Điểm này cũng đã để ý lường trước.

Thế gia tử theo chính trị, nhất là Hạ Cạnh Cường là con cháu đời thứ ba của gia tộc quyền quý, đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói thì Hạ Cạnh Cường có rất nhiều lợi thế có sẵn. Còn Lưu Nhị Ca thì cơ bản phải dựa vào sự phấn đấu của bản thân mình, cũng tốn không ít chất xám.

Ngày hôm sau khi văn kiện được truyền đến huyện Lâm Khánh, Bí thư Chu Kiến Quốc và Bí thư Khu ủy Lưu Vĩ Hồng đã đến tỉnh Đại Ninh. Chu Kiến Quốc cũng đem theo một tư liệu tương tự đến Ban tuyên giáo tỉnh ủy và đi cùng với ông là Trưởng ban Lưu của ban Tuyên giáo địa khu Hạo Dương.

Lưu Vĩ Hồng thì đến nhà của Lý Dật Phong.

Đương nhiên, đây là trên danh nghĩa đến thăm hỏi bác Lý.

Hiện tại, tài liệu mà Lý Dật Phong đang xem, chính là của huyện Lâm Khánh, trong đó đưa ra một số nội dung cụ thể của việc tăng cường xây dựng tổ chức cơ sở Đảng. Tuy nói là tư liệu nhưng hoàn toàn dựa trên những tin tức tiêu chuẩn mà viết nên. Những cây bút của văn phòng Huyện ủy đã chung sức hợp tác, mất ba bốn ngày, cuối cùng mới được Chu Kiến Quốc đồng ý.

Đương nhiên, những người viết nên tư liệu đó không biết rằng, người đánh nhịp cuối cùng chính là Bí thư Lưu khu Giáp Sơn.

Hạ Cạnh Cường vừa mới nhậm chức Bí thư Huyện ủy được nửa năm, lợi dụng thời điểm quen thuộc tình hình, Chu Kiến Quốc đã đoạt trước một bước, triển khai công tác trên toàn huyện Lâm Khánh. Công tác chuẩn bị so với Hạ Cạnh Cường còn chi tiết hơn. Những phương thức cụ thể thì càng cẩn thận hơn so với Hạ Cạnh Cường.

Lưu Vĩ Hồng cũng vẫn theo dõi nhất cử nhất động của Hạ Cạnh Cường ở bên kia. Lưu Vĩ Hồng một khi biết được tin tức thì ở huyện Lâm Khánh lập tức rập khuôn theo máy móc, thậm chí còn nâng cao hơn một bước.

Chu Kiến Quốc cũng hiểu rằng, việc này kỳ thật là Lưu Vĩ Hồng dốc hết sức thúc đẩy. Cuối cùng có thu hoạch gì thì tạm thời cũng chưa thể biết được nhưng Chu Kiến Quốc tin tưởng Lưu Vĩ Hồng, cho đến nay vẫn chưa hề hao phí quá nhiều tinh lực cho một văn kiện nào mà không có hiệu quả. Một khi thời cơ đã chín mùi thì lúc đó, hết thảy đều do Lưu Vĩ Hồng làm chủ.

Hiện tại xem ra, thì mọi việc tạm thời rất thuận lợi.

Bản thảo về tổng hợp tài liệu và tin tức được đặt trên bàn Lục Đại Dũng, Lục Đại Dũng lập tức đánh giá rất cao, tự mình ra chỉ thị cho ban Tổ chức cán bộ địa ủy và Ban Tuyên giáo dựa theo bản tổng kết của Lâm Khánh mà mở rộng ra toàn khu.

Thân là Bí thư địa ủy, sự mẫn cảm về chính trị của Lục Đại Dũng rất cao. Vừa nhìn đến văn kiện liên hiệp của Ban tổ chức Trung ương và Ban tuyên giáo Trung ương thì huyện Lâm Khánh đã lập tức đưa đến một tài liệu tổng kết phân tích một cách tỉ mỉ, thậm chí còn tốt hơn. Thật giống như ông ta đang cơn buồn ngủ, Chu Kiến Quốc đúng lúc mang đến cho ông cái gối đầu, quả thật là rất thư thái.

Ánh mắt của lão Chu thật nghiêm túc, rất độc đáo.

Lục Đại Dũng biết rõ, nếu thao tác một cách đúng đắn thì hiệu quả so với các công trình cung cấp rau xanh của địa khu vào năm ngoái sẽ còn chấn động hơn.

Xây dựng công tác Đảng trước nay đều rất quan trọng. Và lãnh đạo Đảng các cấp cũng cực kỳ chú ý đến nó.

Một khi được tỉnh ủy tán thành, lập tức có thể mở rộng ra toàn tỉnh và sẽ trở thành điển hình, đăng báo trung ương. Đến lúc đó, không chỉ là Chu Kiến Quốc và Huyện ủy Lâm Khánh được lợi mà cả Lục Đại Dũng ông cũng được hưởng theo.

Vì vậy Lục Đại Dũng tỏ ra rất tích cực, tự mình gọi Trưởng ban tổ chức cán bộ địa ủy và Trưởng ban Tuyên giáo để cùng nhau thảo luận hành động. Ông ta yêu cầu Trưởng ban Lưu của ban Tuyên giáo cùng đi với Chu Kiến Quốc đến tỉnh để báo cáo công tác với lãnh đạo cấp trên.

Chu Kiến Quốc lén nói cho Lục Đại Dũng biết Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ cùng đi.

Lục Đại Dũng trong lòng cũng biết rõ ràng, tự dưng cũng sẽ đồng ý.

Trải qua sự kiện vu cáo hãm hại lần trước, Lục Đại Dũng đối với năng lực của Lưu Vĩ Hồng lại càng thêm nhận thức. Chàng thanh niên này không chỉ đơn giản là do Lý Dật Phong đề cử mà năng lực thực tế còn mạnh hơn so với dự kiến của mọi người nhiều. Tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn đanh đá chua ngoa, ngay cả những người lăn lộn trong quan trường vài chục năm cũng chưa chắc bằng.

Hơn nữa, chuyện này nếu muốn thành công thì cần phải nhờ Lưu Vĩ Hồng thông qua Lý Dật Phong.

Lý Dật Phong là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, quản lý công tác xây dựng cơ sở Đảng, lời nói rất có quyền lực, thậm chí còn có quyền quyết định tất cả. Chỉ cần Lý Dật Phong cho phép thì việc này đã có hơn nửa là thành công.

Lý Dật Phong khi xem rất cẩn thận, thậm chí trên mặt còn hiện lên sự hài lòng cũng như sự ngạc nhiên. Dường như ông ta đang thưởng thức một tác phẩm xuất sắc nhất trên đời.

Lưu Vĩ Hồng tự nhiên không dám thúc giục.

Thời gian lẳng lặng trôi qua, ước chừng hơn hai mươi mấy phút, Lý Dật Phong lúc này mới xem xong hàng chữ cuối cùng, nhẹ nhàng khép bản tư liệu lại, ngẩng đầu lên.

Lưu Vĩ Hồng cũng đã buông văn kiện xuống, thẳng thân hình dậy, mắt nhìn Lý Dật Phong, thần thái kính cẩn.

Lý Dật Phong âm thầm gật đầu, quả nhiên là không hổ danh thế gia tử, giáo dưỡng thật tốt, khiến cho người ta không ngừng tăng thêm vài phần hảo cảm.

- Vĩ Hồng, động tác của mọi người ở huyện rất nhanh đấy.

Lý Dật Phong chậm rãi nói, mang theo nụ cười hòa ái.

Lưu Vĩ Hồng vội đáp:

- Đúng vậy, bác Lý. Công tác này kỳ thật ở huyện tụi cháu vẫn đang làm. Bí thư Chu Kiến Quốc lên đảm nhiệm, công tác trọng điểm thứ nhất chính là xây dựng Đảng. Bí thư Chu rất nghiêm khắc, chưa bao giờ lơi lỏng một giây.

Lý Dật Phong âm thầm khen ngợi.

Lưu Vĩ Hồng từng câu từng chữ đều dồn hết công lao lên người Chu Kiến Quốc, chút cũng không đề cập đến hắn. Lý Dật Phong biết rằng, Bí thư Huyện ủy Lâm Khánh là bạn học cũ của Lục Đại Dũng, tự nhiên cũng là thân tín của Lục Đại Dũng. Lưu Vĩ Hồng sau khi tốt nghiệp đại học, đã trở thành cấp dưới của Chu Kiến Quốc, được Chu Kiến Quốc vô cùng tín nhiệm. Hiện giờ, Lưu Vĩ Hồng toàn lực ủng hộ Chu Kiến Quốc, vì ông ta mà tuyên truyền tạo thế, thu hoạch chiến tích cũng là điều là cấp dưới nên làm.

Lưu Vĩ Hồng còn quá trẻ, không thể giành hết mọi thành tích về mình. Hào quang quá nhiều chưa chắc đã là chuyện tốt, rất dễ dàng khiến cho những lãnh đạo thượng cấp ấn tượng tranh quyền đoạt lợi. Các lãnh đạo thượng cấp khi khảo sát một cán bộ trẻ tuổi thì tiêu chuẩn cân nhắc chính là về phương diện có tuân thủ quy tắc hay không. Đoàn kết đồng chí là một trong những tiêu chuẩn rất quan trọng.

Lưu Vĩ Hồng không thể nghi ngờ là hắn đang làm rất đúng.

- Chu Kiến Quốc trước kia làm bên công tác giáo dục à?

Lý Dật Phong cười hỏi.

Bởi vì Lưu Vĩ Hồng nên Lý Dật Phong đối với Chu Kiến Quốc cũng khá hiểu biết. Tuy rằng không cặn kẽ lắm nhưng trên cơ bản cũng khá rõ ràng.

- Đúng vậy, bác Lý. Bí thư Chu trước kia là Hiệu trưởng trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong.

- Xem ra phần tử tri thức tham gia vào công tác địa phương cũng thích hợp đấy. Trước kia có đồng chí lo lắng rằng, phần tử tri thức kinh nghiệm không đủ nên không thể lãnh đạo tốt. Hiện tại xem ra thì vơ đũa cả nắm rồi. Ít nhất thì Chu Kiến Quốc đã có thể làm được.

Lưu Vĩ Hồng trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười. xem tại TrumTruyen.vn

Đánh giá này của Lý Dật Phong là rất cao.

Cách đây mấy năm, khi trung tương mạnh mẽ mở rộng việc tuổi trẻ hóa, tri thức hóa đội ngũ cán bộ, các nơi đều đề bạt thành phần trí thức vào trong bộ máy lãnh đạo. Khi đó thì việc thực hiện cũng không dễ dàng gì. Dù sao, để có được một cái văn bằng cũng mất hai, ba năm. Trực tiếp chọn lựa phần tử tri thức ngay bên trong các cán bộ thì có thể thấy được hiệu quả hơn. Đương nhiên, làm như vậy thì cũng không phải là không có những ý kiến phản đối. Giống như Lý Dật Phong đã nói, kinh nghiệm của phần tử tri thức không đủ, chỉ dựa vào tư duy sách vở là chính.

Chu Kiến Quốc có thể để lại ấn tượng tốt đẹp với Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy như vậy thì khẳng định sau này ông sẽ còn những bước phát triển lớn lao hơn.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Bí thư Chu rất có quyết đoán, chủ yếu là tinh mắt biết nhìn người.

- Cậu đó, tuổi còn trẻ nhưng cũng học được cách miệng lưỡi trơn tru. Kinh nghiệm này của huyện Lâm Khánh các cậu xem ra rất không sai, đáng để mở rộng.

Lý Dật Phong cười ha hả, vung tay lên quyết định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.