Quan Gia

Chương 336: Bố anh hùng, con hảo hán




Vốn tưởng rằng thời gian cơm chiều, Lưu Thành Gia sẽ quay về văn phòng tại Bắc Kinh. Không ngờ lại gọi điện thoại nề, nói là thủ trưởng quân khu mời ông ta ăn cơm, phải tối nay mới quay về văn phòng làm việc.

Lưu Vĩ Hồng liền cười ở trong điện thoại nửa chúc mừng nửa trêu chọc nói mấy câu với bố

Lâm Mỹ Như ở một bên trừng to mắt.

Lưu Thành Gia tính tình từ trước đến nay rất nghiêm khắc, sau khi đảm nhiệm Quân đoàn trưởng Tập đoàn quân, lại ra như thế. Cán bộ cấp dưới, ở trước mặt Lưu Thành Gia đều rất là cung kính. Đứa con trước kia khi thấy bố, cũng giống như chuột thấy mèo vậy, tìm cách trốn tránh. Hiện giờ lại chủ động cùng bố pha trò cười, Lâm Mỹ Như sau khi trừng to mắt, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng vui mừng.

Người phụ nữ kia không phải hy vọng và con trai có quan hệ hòa hợp hơn sao?

Mãi cho đến khoảng tám giờ, bóng dáng cao lớn của Lưu Thành Gia mới xuất hiện tại căn hộ cao cấp của phòng làm việc

Quân đoàn trưởng Lưu toàn thân quân phục, vẻ mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn, trên vai những ngôi sao chói lòa rạng rỡ, có vẻ đặc biệt oai hùng không tầm thường

Lâm Mỹ Như và Lưu Vĩ Hồng vội vàng nghênh đón

- Ai nha, lại uống nhiều rượu như vậy. Tuổi tác ông cũng không nhỏ, nên chú ý một chút

Lâm Mỹ Như liền oán giận nói. Cô là bác sĩ, đối với sức khỏe người nhà trước nay xem rất nghiêm túc, ngày thường chăm sóc Lưu Thành Gia cũng rất chu đáo, giám sát điều trị rất là tận tâm

Lưu Thành Gia rõ ràng rất hưng phấn, vung tay lên, cười ha hả, nói:

- Đừng lo, ai nói tôi già rồi? Hiện tại lên chiến trường, tôi vẫn có thể đánh tiên phong! Mụ nội nó mấy thằng quỷ An Lãng, tôi vẫn có thể một phát một thằng, cũng giết được một đống lớn!

Lưu Thành Gia và Hạ Thiên Hữu không giống nhau, bình thường rất ít khi nhắc tới sự tích anh dũng trong chiến sự nam tuyến nổi tiếng mười một năm trước của ông ta. Nhưng theo Hạ Thiên Hữu nói, Lưu Thành Gia doanh trại kia, kỳ thật chính là giết địch nhiều nhất, được bộ chỉ huy trao tặng danh hiệu "doanh trại Mãnh hổ". Lưu Thành Gia ở trong quân đội, một lần được nhóm đồng bào tôn xưng là "Lưu lão hổ"

Lưu Thành Gia là tay súng giỏi, đường đường là Tiểu đoàn trưởng, lúc chiến sự khẩn trương thậm chí sẽ tự đảm nhiệm tay súng bắn tỉa. Nói một phát một thằng, giết được một đống quỷ An Lãng, cũng không nói quá

Lưu Thành Gia hôm nay chủ động nhắc tới chiến trường sát phạt mười năm trước, có thể thấy được hưng phấn trong lòng, đạt tới cực đỉnh

Lưu Vĩ Hồng liền giơ ngón tay cái lên, nói:

- Ba, thật là uy phong!

Lưu Thành Gia nhìn thấy con trai, cũng là vô cùng cao hứng, vươn bàn tay to, vỗ vỗ bả vai Lưu Vĩ Hồng, cười vui vô cùng cởi mở

Hai cha con cao lớn khôi ngô, oai hùng tuấn tú, đứng song song ở nơi đó, quả nhiên là điển hình "Bố anh hùng con hảo hán"!

Nghĩ đến Lưu Nhị Ca dũng cảm tiến tới như thế, trong xương cốt cũng là chảy một dòng máu chủ nghĩa anh hùng, kỳ thật là bị ảnh hưởng của ông bố nhà mình.

- Mau ngồi đi mau ngồi đi, tôi pha trà cho mọi người, Vĩ Hồng a, cùng ba con nói chuyện đi

Lâm Mỹ Như liên tục nói

Lưu Thành Gia hoành tráng ngồi trên sô pha, gỡ mũ xuống. Lưu Vĩ Hồng vội vàng tiếp lấy, cẩn thật đặt ngay ngắn trên cái bàn nhỏ bên cạnh sofa, lại vội không ngừng lấy thuốc ra, kính dâng cho bố một điếu

- Ba, hôm nay cùng thủ trưởng quân khu nói chuyện, rất vui vẻ chứ?

Lưu Vĩ Hồng châm lửa cho bố, cũng tự châm cho mình một điếu, cười hỏi

Lưu Thành Gia cười ha hả, nói:

- Ha ha, cũng không vui vẻ cho lắm, mà là khá khẩn trương

- Khẩn trương?

Lưu Vĩ Hồng kinh ngạc hỏi lại một câu.

Lưu Thành Gia là anh hung đẳng cấp gì nào, Quân đoàn trưởng Tập đoàn quân chủ lực, con cháu Lưu gia, dù là thủ trưởng tổng bộ, cũng lễ kính ba phần. Sao ở trước mặt thủ trưởng quân khu, lại khẩn trương cơ chứ

Tuy nhiên nghĩ lại, Lưu Vĩ Hồng liền lập tức giật mình.

Quả nhiên, Lưu Thành Gia nói tiếp:

- Thủ trưởng Quân khu lại lần nữa hỏi tới cách nhìn của ba đối với hướng đi tiếp sau của thế cục vịnh, cùng với việc quân ta nên là áp dụng loại sách lược ứng đối nào, ba không thể không trả lời nghiêm túc a

Đây cũng đúng

Lưu Thành Gia hiện giờ ở trong quân giới, chẳng những là anh hùng chiến đấu nổi tiếng, còn trở thành "chuyên gia chiến lược quân sự" nổi tiếng, ông ta đối với cách nhìn về hướng đi tiếp sau của thế cục vịnh cũng như đề nghị về sách lược ứng phó quân ta, có khả năng đều sinh ra ảnh hưởng trọng đại đối với thủ trưởng quân khu và thủ trưởng tổng bộ. Không thể ăn nói lung tung được, phải cân nhắc từng câu từng chữ, ngàn vạn lần không thể đối với nhóm thủ trưởng tạo nên sai lầm, sẽ làm nhầm lẫn chuyện lớn

Sau khi chiến tranh Kuwait bùng nổ, Lưu Vĩ Hồng và bố nói qua hai cuộc điện thoại, hai lần đều nói khá lâu, Lưu Vĩ Hồng đem cách nhìn và phân tích của chính mình đối với thế cục sau này, nói rõ tường tận. Đây đều là ở thế giới song song kia thật sự đã có phát sinh, Lưu Vĩ Hồng nói ra, tự nhiên là có trật tự rõ ràng, có đạo lý xác đáng. Cộng thêm Lưu Thành Gia phân tích từ một góc độ chuyên gia quân sự, toàn bộ xu thế sau này, trở nên vô cùng rõ ràng sáng tỏ. Bất kể là ứng đối thủ trưởng quân khu hay là ứng đối thủ trưởng tổng bộ, khẳng định là định liệu trước.

Đương nhiên, quân ta nên áp dụng sách lược ứng đối nào, Lưu Vĩ Hồng phát biểu ý kiến rất ít. Phương diện này, cho dù hắn có hai mươi năm tiên tri giác ngộ, kỳ thật cũng chỉ có thể có một thứ đề nghị đại khái. Cụ thể thi thố, tự nhiên không bằng Lưu Thành Gia. Chỉ cần hiểu rõ đại khái thực lực của thế giới phương Tây và phương hướng phát triển, thì nhóm chuyên gia quân sự chân chính, đều tự có sách lược ứng đối, không cần Lưu Vĩ Hồng lắm mồm.

Chức trách của Lưu Vĩ Hồng, chỉ là hiệp trợ bố hắn làm tốt "vị thần thánh" này. Chẳng những đối với bố hắn có ích lợi cực lớn, đối với việc xây dựng hiện đại hoá quân sự toàn quốc cũng có những lợi ích tuyệt vời. Một số diện đề nghị về phương diện cải cách quân sự, do hắn đề xuất, và do bố hắn đề xuất, thì hiệu quả là hoàn toàn không giống nhau

Lưu Thành Gia được vẻ vang, đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, tự nhiên cũng là chuyện tốt

Lâm Mỹ Như pha cho hai cha con mỗi người một ly trà đậm, ngồi ở một bên, hết nhìn chồng rồi nhìn sang đứa con, cười tủm tỉm, rất là vui vẻ

- Vĩ Hồng, sao con đối với chuyện bên quân sự lại cảm thấy hứng thú như vậy?

Lưu Thành Gia uống một ngụm trà, đột nhiên hỏi, nhìn về phía con trai, hai mắt sáng ngời.

Trên thực tế, chiến tranh Kuwait vừa bùng nổ, giật mình nhất, chính là Lưu Thành Gia. Cũng không phải là ông ta trước đây đối với phân tích của con hoàn toàn không tin, nhưng thời gian và tiến trình mà chiến tranh bùng nổ, cùng với phản ứng của nước Mĩ, cùng phân tích trước đó của Lưu Vĩ Hồng, gần như hoàn toàn giống nhau như đúc. Chuẩn xác như thế, vậy thì không phải là chuyện đùa rồi. Vượt xa cái loại phân tích đoán trước mơ hồ ba phải cái nào cũng được

Nếu nói Lưu Vĩ Hồng luôn làm công tác quân sự, có được "Thiên tài" như thế, còn có thể nói thông. Lưu Vĩ Hồng rõ ràng là học nông nghiệp, mấy năm nay đều là đứng ở cơ sở, đối với vịnh ở ngoài ngàn dặm và nước Mĩ xa cách trùng dương, lại lường trước rõ ràng như vậy, không khỏi quá mức "Yêu nghiệt"

Lời nói này, Lưu Thành Gia đã sớm muốn hỏi, chỉ có điều ở trong điện thoại hỏi, cứ cảm thấy không ích gì. Hiện giờ cha con mặt đối mặt, tự nhiên muốn hỏi rõ ràng.

Bố vừa hỏi câu này, cũng đã sớm nằm bên trong dự đoán của Lưu Vĩ Hồng, củng đã nghĩ xong cách đối phó, nói:

- Là như vậy, ba. Con thuở nhỏ lớn lên bên trong quân doanh, đối với quân sự cảm thấy hứng thú, đó là đương nhiên, chịu ảnh hưởng của ba mà…

Lưu Thành Gia khi còn trẻ ở bộ đội đảm nhiệm Tiểu đoàn trưởng, đoàn trưởng, Lâm Mỹ Như ít ở bên cạnh, Lưu Vĩ Hồng tuy rằng là sống gần mẹ nhiều hơn, nhưng nghỉ đông và nghỉ hè cũng thường xuyên dừng chân ở bộ đội. Sau đó Lưu Thành Gia điều nhiệm Trưởng ban Tác chiến quân khu Bắc Kinh, vào ở đại viện khu tiến quân, cũng có thể miễn cưỡng xem như quân doanh. Lưu Vĩ Hồng lời này, cũng không tính là lời lừa gạt. Chỉ có điều cùng so sánh với cuộc sống thuần túy trong quân doanh của Hạ Hàn mà nói, không phải thuần túy như vậy thôi.

- Mặt khác, con đi hai lần Giang Khẩu, bên kia có thể thường xuyên tiếp xúc với tạp chí quân sự của các quốc gia phương Tây, cũng có thể xem được tiết mục quân sự của các quốc gia phương Tây, hơn nữa chị Vũ Thường lại giới thiệu một số khách phương Tây cho con lam quen, nguồn gốc các loại tin tức khá toàn diện. Con đã nghĩ, ba hiện tại không phải tướng quân sao, mấy thứ này, hẳn là dùng được, cho nên liền thử lấy đó phân tích, thật không ngờ lại đoán đúng rồi!

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, rất là khiêm tốn.

Lợi dụng trí nhớ đời trước "Lám bừa", thì ở trước mặt bố mình, có cái gì đáng khoe chứ?

Lưu Thành Gia trên mặt liền lộ ra vẻ giật mình

Dựa vào cái gọi là "nguồn gốc tin tức", làm một dự đoán đại khái, cũng thật ra không khó. Nhưng chuẩn xác như thế, thì có chút không thể tưởng tượng. Tuy nhiên cẩn thận ngẫm lại, dường như cũng chỉ có thể có giải thích như vậy. Bằng không, trừ lần đó ra, Lưu Vĩ Hồng còn có thể có thêm nguồn gốc tin tức chính xác gì nào? Chỉ có thể nói, con trai mình, thật sự chính là thiên tài.

Lưu Thành Gia còn đang trầm tư, Lâm Mỹ Như lại bắt được "chỗ hiểm" khác, vội vàng hỏi:

- Con thường xuyên liên hệ với Vũ Thường sao?

Gút mắc "Chém không đứt lý còn loạn" của con trai và con gái Vân gia, vẫn luôn là một "Tâm bệnh" của Lâm Mỹ Như. Không phải nói Thường không tốt, mà là quan hệ giữa Lưu gia, Vân gia và Hạ gia, quá mức phức tạp, Lâm Mỹ Như tuyệt không muốn đối mặt với tình hình phức tạp rối tung rối mù như thế. Nếu Lưu Vĩ Hồng kết giao cùng con gái nhà quyền quý khác, thì sẽ không khó giải quyết như vậy

Nghe thấy mẹ hỏi, Lưu Vĩ Hồng âm thầm hối hận.

Không cẩn thận, lại nói lỡ miệng.

Nhưng trong lúc này, Lưu Vĩ Hồng lại không thể lảng tránh, chỉ đành nói:

- Đúng vậy, mẹ, con thường xuyên cùng chị Vũ Thường liên lạc, cách hai ngày gọi cuộc điện thoại.

Ha ha, lần này bên vịnh chiến đấu ác liệt, phỏng chừng chắc chị Vũ Thường bên kia, cũng có thể kiếm được một khoản lớn. đây tiền của người ngoại quốc, không kiếm thì uổng phí a

Lâm Mỹ Như càng thêm lo lắng. Nghe ý tứ như vậy, thì gút mắc con trai và Thường thật đúng là sâu, sự tình trên thị trường buôn bán, đều là bù đắp cho nhau. Đây lại là quan hệ kiểu gì đây?

- Vĩ Hồng a, đây, con cùng Vũ Thường... Chẳng lẽ con gái Bắc Kinh nhiều như thế, con cũng không tìm được một người sao?

Lâm Mỹ Như hơi không hài lòng nói.

Lưu Vĩ Hồng đang lúc là không biết nên trả lời như thế nào, Lưu Thành Gia vung tay lên, nói:

- Bà đó, đừng đi quản chuyện của người trẻ tuổi. Vĩ Hồng thật muốn thích ai, thì cứ để nó thích, chúng ta không nên can thiệp. nguồn TrumTruyen.vn

Lưu Thành Gia từ trước đến giờ là không để ý tới tư tình nhi nữ, đời trước Lưu Vĩ Hồng hơn bốn mươi tuổi vẫn còn một thân một mình, Lưu Thành Gia cũng rất ít nói tới. Hiện giờ lại đổi tính, tự nhiên là bởi vì biểu hiện của Lưu Vĩ Hồng, quá mức nổi trội xuất sắc. Lưu Thành Gia liền không muốn con bị uất ức.

- Nhưng Hạ gia…

Lâm Mỹ Như hai hàng lông mày nhíu lại, nói.

Lưu Thành Gia "Hừ" một tiếng, hơi khinh thường nói:

- Hạ gia thì sao nào? Con gái nhà họ Vân, chỉ cần chưa cùng người khác kết hôn, vậy cùng Hạ gia không có bất cứ quan hệ gì cả. Việc cưới vợ như vậy, còn phải nhờ trong nhà giúp đỡ sao? Phải tự dựa vào bản lĩnh!

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, lại hướng bố mình giơ ngón tay cái lên.

Người nhà họ Lưu, nên có loại khí phách anh hùng này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.