Quan Hệ Nguy Hiểm: Lên Nhầm Giường Đại Tổng Tài

Chương 41: Gặp lại




Dự án bước đầu được hoàn tất dễ dàng hơn Tiết Thuỵ Du từng nghĩ đến, số đông những cán bộ lão thành trong hội đồng đều đồng ý với đề xuất mà cô đã đưa ra trong cuộc họp.
Nhưng không phải cứ thế này là đã thành công rồi, càng về sau, dự án còn gặp rất nhiều khó khăn nữa đòi hỏi Tiết Thuỵ Du phải sáng suốt hơn nhiều.
Tuy rằng dự án này của Tiết Thuỵ Du với Trình Dục Uy là để hợp thức hoá mối quan hệ của hai người nhưng ít nhất cũng phải làm cho nó ra hồn, đó cũng là lý do Tiết Thuỵ Du tiến cử Tần Nhã Lam để làm lãnh đạo dự án này.
“Vậy là em sẽ hợp tác với anh lần này mà không thông qua hôn phu của em?”
“Tại sao phải thông qua anh ấy? Tiết thị là của em mà, hội đồng thông qua hết thì tại sao phải đi hỏi anh ấy làm cái gì?”
“Anh sợ Lương Hạo Hiên sẽ không để yên cho chuyện này.”
“Anh có vẻ có hứng thú với Lương Hạo Hiên nhỉ?”
“Trải qua một lần hợp tác qua với Lương Hạo Hiên thì anh nhận ra con người của anh ta có vẻ không giống như vẻ lịch thiệp bên ngoài.”
Thực ra thì lời của Trình Dục Uy không phải không có lý, Tiết Thụy Du cũng lờ mờ cảm nhận được ở Lương Hạo Hiên có điều gì đó được anh thể hiện ra rất mơ hồ.
Tuy không nói được nên lời nhưng Tiết Thụy Du có thể cảm nhận được và cô nghĩ đó cũng là lý do khiến cho cô mặc dù ở bên cạnh Lương Hạo Hiên lâu như vậy vẫn không có chút tình cảm nào với anh.
Nhưng thực sự thì Tiết Thụy Du vẫn nghĩ rằng Lương Hạo Hiên sẽ không để yên cho cô cứ vậy mà hợp tác với Trình Dục Uy đâu, ít ra thì anh cũng sẽ tìm cách ngăn chặn bằng bất cứ giá nào.
Nhưng cô với Lương Hạo Hiên từ cái hôm cãi nhau ở văn phòng đó thì cũng chưa từng liên lạc lại, cô cũng không biết anh đang dự tính cái gì.
Qua điện thoại, Tiết Thụy Du cũng không thể hiểu được dụng ý sâu xa trong lời nói của hắn được, Tiết Thụy Du chỉ biết là có lẽ Trình Dục Uy đang nghi ngờ gì đó về Lương Hạo Hiên.
Nhưng dù sao cô cũng nghĩ đây là ân oán cá nhân giữa hai người đàn ông họ, cô cũng không có cần thiết phải biết nhiều lắm, chỉ cần chăm chút cho dự án là được rồi.
Tuy là dự án có chút cấp bách nhưng Tiết Thụy Du tin rằng một khi cô đã để Tần Nhã Lam ra tay, cộng với tài năng của người ở Trình thị thì mọi chuyện sẽ đâu ra đấy.
“Chúng ta cần gặp nhau để bàn bạc giải quyết dự án lần này đó, không biết Trình gia có rảnh hay không?”
“Em muốn gặp sớm vậy à?”
Ở đầu dây bên kia, Trình Dục Uy không giấu nổi nụ cười chực chờ trên môi, Tiết Thụy Du càng không thể biết được hắn đang cảm thấy có chút buồn cười.
Đúng là Tiết Thụy Du, nhưng không biết bây giờ cô là đang tham công việc hay là đang muốn gặp hắn nữa đây.
“Ít nhất thì cũng phải gặp để bàn bạc chứ? Hay anh muốn khi nào?”
“Khi nào cũng là quá chậm trễ, chi bằng tối nay, tôi có thể mời Tiết tổng một bữa tiện thể cùng nhau bàn bạc về dự án có được hay không?”
“Vậy theo ý Trình gia vậy, tôi thật mong chờ đến buổi tối ngày hôm nay.”
“Hẹn Tiết tổng buổi tối nay, tôi sẽ nhắn địa chỉ nhà hàng qua cho cô.”
Tiết Thụy Du cười đến xán lạn rồi cúp máy điện thoại, đây là lần đầu hai người cùng nhua xuất hiện ở bên ngoài, vẫn là có chút gì đó hơi khác biệt.
Tiết Thụy Du thực sự cảm thấy chuyện lần này quá sức là trọng đại đi, trong lòng cô vẫn có chút khẩn trương, không biết khi cùng Trình Dục Uy hẹn gặp nhau vì công việc, không có chút riêng tư nào sẽ ra sao nữa đây?
Trong một nhà hàng năm sao sang trọng, Tiết Thụy Du đi theo sau phục vụ dẫn đến một phòng bao đã được đặt trước.
Cô vẫn mặc trang phục công sở như thường nhật, tóc buộc đuôi ngựa trông có chút gì đó rất sang trọng, rất ra dáng nữ cường nhân.
Trình Dục Uy đã đến trước rồi, hắn ở trong phòng bao chờ đợi, ánh mắt có chút hứng thú lóe lên khi nhìn thấy Tiết Thụy Du.
Bàn ăn hai người không quá lớn, Tiết Thụy Du ngồi xuống phía đối diện với Trình Dục Uy, phục vụ cẩn trọng rót rượu ra ly cho cô rồi lại rót rượu cho Trình Dục Uy.
Trình Dục Uy nhìn cô đến không rời mắt được, bởi có lẽ Tiết Thụy Du hiện tại có chút khác biệt so với Tiết Thụy Du mà hắn thuờng hay gặp vào mỗi cuối tuần, có chút hiện đại, tri thức, quyến rũ, còn có chút phong tình, hút mắt hắn.
Thú thực thì đây cũng chẳng phải lần đầu Trình Dục Uy được nhìn thấy dáng vẻ công sở này của Tiết Thụy Du nhưng tiếp xúc gần như thế này thì hẳn là chưa bao giờ.
Nỗi nhớ nhung chất chồng khiến hắn thực sự muốn gần gũi với cô gái này ngay lập tức.
Phục vụ đưa thực đơn cho Tiết Thụy Du, cô tùy tiện gọi bừa hai món rồi lại đầy thiện ý đưa cho Trình Dục Uy, hắn cũng nhìn lướt qua rồi chọn bừa, ánh mắt vẫn dán chặt lên người Tiết Thụy Du.
Đợi phục vụ đi rồi, Trình Dục Uy mới chậm rãi thở hắt ra, ánh mắt nhìn Tiết Thụy Du cũng thay đổi.
“Em đến trễ hơn dự định của chúng ta.”
“Hôm nay anh lại nhỏ nhen đến nỗi tính toán với em sao?”
“Bây giờ anh đang rất muốn tính toán với em đây, đến trễ sẽ bị phạt.”
“Trình Dục Uy… anh… bại hoại!”
Trình Dục Uy thoải mái cười lớn, nhìn Tiết Thụy Du cũng chẳng nén nổi nụ cười, tâm trạng có chút mềm nhũn ra.
Khoảng cách của hai người không quá lớn, cũng chẳng có nhiều chướng ngại, Trình Dục Uy với tay vuốt lấy tóc của Tiết Thụy Du, cánh tay mơn trớn trên gò má cô rồi dừng lại ở đôi môi đỏ căng mọng.
Tất thảy những đường nét này hắn đều đã ghi nhớ tất cả từ lâu nhưng bản thân mỗi lần gặp lại Tiết Thụy Du, Trình Dục Uy lại cảm thấy cô có chút gì đó khác biệt hẳn mọi ngày.
Không phải khác biệt gì quá làm ảnh hưởng đến trạng thái tình cảm của hắn mà là chính những sự khác biệt này làm cho hắn càng cảm thấy hứng thú với Tiết Thụy Du hơn.
“Trình gia, anh quên là chúng ta đến đây để bàn bạc về dự án sao?”
“Vậy em muốn chúng ta bàn về dự án sao?”
“Em đến đây là để cùng anh bàn về công việc, còn những chuyện không liên quan đến công việc thì em nghĩ đợi đến khi bàn xong thì chúng ta nói tới sau cũng được mà.”
Trình Dục Uy nở một nụ cười thật tươi khi nghe Tiết Thụy Du nói, đúng là làm việc với nữ cường nhân có tiếng tăm nhất thành phố này thật sự khiến cho hắn phải nghiêm túc hơn mà.
Thức ăn được bày lên trước mặt, cả ngày Tiết Thụy Du làm việc mệt mỏi rồi, đến bây giờ cũng có chút đói bụng.
Trình Dục Uy gắp một ít thức ăn đặt vào bát cho cô rồi gắp lấy một con tôm về phía mình, nhàn nhã xắn tay áo lên bóc vỏ.
“Em ăn nhiều vào, công việc khi nào xử lý cũng được, anh hẹn em ra đây là để cho em ăn uống thoải mái thôi.”
“Em biết mà, nên em phải ăn cho lại sức mới được.”
“Cứ ăn đi, anh không phải không lo được cho em.”
Trình Dục Uy khá tự nhiên, hắn bóc một con tôm xong rồi lại bỏ vào bát của Tiết Thụy Du, cử chỉ ung dung nhàn nhã gắp thêm một con tôm nữa chuẩn bị bóc cho cô.
Tiết Thụy Du đang ăn cũng bị hắn dọa cho ngốc rồi, người cao cao tại thượng như Trình Dục Uy ấy vậy mà lại ngồi đây bóc tôm cho cô ăn, cử chỉ cực kì thoải mái, giống như đang làm chuyện nên làm vậy.
Thấy Tiết Thụy Du không ăn nữa mà chỉ chăm chăm nhìn mình, Trình Dục Uy lại bỏ vào bát cho cô thêm một con tôm nữa, khó hiểu nhìn cô.
“Em mau ăn đi chứ.”
“Trình Dục Uy, đây là lần đầu em được người khác bóc tôm cho đó.”
“Anh cũng là lần đầu bóc tôm cho người khác ăn.”
“Thật tình, anh làm em shock đến mức không ăn nổi nữa rồi.”
“Mau ăn đi, đừng để ý chuyện đó, về sau anh sẽ bóc tôm cho em ăn, tập quen dần đi.”
Một chút hạnh phúc nhen nhóm trong lòng Tiết Thụy Du, cô cúi đầu nhìn hai con tôm được bóc vỏ sạch sẽ trong bát, trong mắt tràn ngập toàn là tư vị của hạnh phúc.
Người đàn ông trước mắt luôn luôn đưa cô đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, có khi lại chẳng màng gì đến hình ảnh của bản thân mà cùng cô làm những chuyện mà đến cô cũng chẳng hề nghĩ nổi.
“Em đừng quá lo về dự án, anh đã cố gắng hết sức để em không cần phải lo nghĩ gì nữa rồi.
Trong đây là toàn bộ mô phỏng dự án lần này, em cứ cầm về xem xét, thích sửa chỗ nào thì nói anh sửa.
Sau đó cứ thông qua hội đồng để chuẩn bị hợp tác với nhau là được.”
“Anh làm hết rồi sao?”
“Ừm, dự án này là để cho chúng ta dành thời gian cho nhau, anh cũng không muốn em bận rộn gì quá nhiều nên anh sẽ làm hết.
Em cứ xem lại điều khoản và lợi nhuận, anh nghĩ lợi nhuận anh đặt ra sẽ làm em hài lòng.”
“Em suy nghĩ rằng em đang lạm dụng việc công để làm việc tư, nhưng mà có vẻ như là anh mới dụng tâm nhiều hơn em thì phải.”
“Tất cả những gì anh làm là để cho em thoải mái thôi.”
“Nhưng anh thay em làm hết rồi.”
“Vậy thời gian còn lại em chỉ cần dành cho anh là được.”
Một chút ngọt ngào xen lẫn với hạnh phúc khiến cho Tiết Thuỵ Du cảm thấy người đàn ông trước mặt này tự lúc nào đã thâu tóm toàn bộ lý trí cũng như tình cảm của cô mất rồi.
Ở bên cạnh nhau từ lúc nào không ai hay để rồi bây giờ lại vì nhau làm thật nhiều chuyện, Tiết Thuỵ Du càng nghĩ càng cảm thấy nếu thực sự có thể huỷ hôn, cô muốn gả cho người đàn ông này.
Hợp đồng mà Trình Dục Uy chuẩn bị đúng thật là nhường cho Tiết thị biết bao nhiêu là lợi nhuận mà đến cả Tiết Thuỵ Du cũng không ngờ đến được.
Nhìn một dãy những con số mà Trình Dục Uy đưa ra, Tiết Thuỵ Du cảm thấy nếu với những con số này mà cô còn không hài lòng nữa thì chẳng có mấy ai đáp ứng được cho cô con số này đâu.
Hội đồng cũng khá hài lòng với dự án lần này, họ không ngờ rằng bên phía Trình thị lại rộng rãi với Tiết thị như vậy, thực sự hy vọng lần hợp tác lần này sẽ có nhiều kết quả tốt đẹp.
Tin tức hợp tác lần này của Trình thị và Tiết thị cũng không có giấu được lâu, không ít lâu sau đó đã được nhiều người biết đến, báo đài cũng đưa không ít tin.
Khá đông người nhận ra lần kết hợp lần này của Trình thị và Tiết thị không phải đơn thuần là hợp tác làm ăn đâu, nhìn chỉ số nhan sắc cùng với tài năng của hai người đứng đầu kia cũng khiến cho nhiều người khá mãn nhãn.
Đệ nhất danh viện của thành phố kết hợp cùng với người đàn ông trẻ tuổi tài năng nhất thành phố thì chắc chắn đây sẽ là một dự án nóng đến mức bỏng cả tay.
Tần Nhã Lam đại diện cho Tiết thị dẫn đầu dự án lần này, bên phía Trình thị cũng cử người nắm chính dự án, Tiết Thuỵ Du và Trình Dục Uy chỉ lui về phía sau làm cố vấn mà thôi.
Trong cuộc họp lần đầu gặp gỡ để hợp tác giữa Tiết thị và Trình thị, Tiết Thuỵ Du dẫn theo một toán người tinh nhuệ cùng Tần Nhã Lam sang Trình thị để trình diện, Trình Dục Uy cũng vì dự án lần này, tung con át chủ bài của Trình thị bấy lâu nay.
Cố Vấn Hàn ngồi ở vị trí đại diện cho Trình thị, ánh mắt dán chặt lên người Tần Nhã Lam đang ngồi ở vị trí đại diện cho Tiết thị mà anh cũng nhìn thấy cô đang nhìn anh.
Tất cả những kí ức tưởng chừng như đã ngủ quên trong đầu tự dưng hôm nay lại ùa về, Cố Vấn Hàn nhếch môi cười một cái nhìn người con gái mà anh tưởng như không bao giờ tìm thấy được đang ngồi ở phía đối diện kia.
Ông trời đúng là có mắt, Cố Vấn Hàn cuối cùng cũng tìm được cô ấy rồi.
“Chào mọi người, tôi là Cố Vấn Hàn, là giám đốc bộ phận của Trình thị, và là người đại diện lãnh đạo dự án lần này.”
“Chào mọi người, tôi là Tần Nhã Lam, giám đốc bộ phận của Tiết thị, cũng là người như anh Cố đây, sẽ cùng với anh Cố đại diện cho Tiết thị, lãnh đạo dự án lần này.”
Cố Vấn Hàn đưa tay ra bắt tay với Tần Nhã Lam, nhìn rõ toàn bộ sự bối rối trong đôi mắt cô.
Tần Nhã Lam sao? Cái tên đúng là đẹp y hệt như con người cô ấy, lần này Cố Vấn Hàn anh sẽ không để cho Tần Nhã Lam trốn chạy như lần trước nữa đâu.
Mà Tần Nhã Lam nhìn Cố Vấn Hàn từ đầu đến cuối dán chặt ánh mắt vào mình, trong lòng vô cớ dâng lên biết bao nhiêu là lúng túng.
Người đàn ông hôm ấy cùng cô phát sinh quan hệ, cho dù đã phủi sạch hết toàn bộ những liên quan nhưng hình như ông trời lại không muốn hai người bỏ qua nhau thì phải.
Cô chầm chậm nhếch môi cười đáp lại Cố Vấn Hàn, trong lòng nghĩ ngợi sâu xa không biết đây là lương duyên hay nghiệt duyên đây..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.