Quan Khí

Chương 173: Trịnh Thu Lực xảy ra chuyện




Người già có cách giao lưu của người già, Vương Trạch Vinh mang người về nhà xong thì không nghĩ tới việc chen vào thảo luận của các ông bà. Lữ Hàm Yên lại rất có hứng thú với việc này, nhiệt tình thảo luận việc hôn lễ với họ.
Vừa mới đi được nửa đường, Trịnh Chí Minh liền gọi điện thoại tới:
- Trạch Vinh, cậu mau tới xã Hoàn Thành xem. Trịnh Thu Lực đánh nhau với người ta, nghe nói còn rất nghiêm trọng.
Giọng điệu Trịnh Chí Minh rất nghiêm túc. Bởi vì Vương Trạch Vinh được phân công quản lý xã Hoàn Thành, Trịnh Chí Minh nhận được tin tức liền bảo Vương Trạch Vinh đến ngay.
- Trịnh Thu Lực đánh nhau với người ta!?
Vương Trạch Vinh hơi ngạc nhiên. Trịnh Thu Lực làm cái quái gì vậy? Là một Chủ tịch xã, không ngờ lại đánh nhau với người khác.
Từ sau khi Vương Trạch Vinh đi, vì rất nhiều nguyên nhân mà vị trí Đảng ủy bí thư xã vẫn chưa được bổ nhiệm, tạm thời do Trịnh Thu Lực chủ trì công tác. Y bận rộn như vậy sao còn phải đánh nhau? Hơn nữa, sau khi bố y gặp chuyện không may, y vẫn cụp đuôi một thời gian mà.
Tuy rằng trong lòng nghi hoặc nhưng Vương Trạch Vinh vẫn nói với Ngô Đại Giang nói:
- Đại Giang, lái xe đến xã Hoàn Thành.
Ngô Đại Giang hiện tại căn bản rất kính sợ Vương Trạch Vinh, nghe Vương Trạch Vinh nói muốn tới xã Hoàn Thành, cũng không hề do dự, liền quay đầu xe đi về phía xã Hoàn Thành.
Vào ủy ban xã, Vương Trạch Vinh phát hiện còn có rất nhiều người không tản đi, mỗi người đều đang bàn tán.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, Tôn Kế Mẫn và Lưu Minh Xuân liền đi tới đón.
- Phó Chủ tịch huyện Vương tới rồi!
Tôn Kế Mẫn bắt tay Vương Trạch Vinh nói.
- Đi vào nói chuyện.
Nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều người, Vương Trạch Vinh cảm thấy đây cũng không phải nơi nói chuyện, liền nói với hai người rồi đi vào bên trong.
Trên lối đi không ngờ Vương Trạch Vinh thấy rất nhiều vết máu. Thấy những vết máu này, Vương Trạch Vinh giật mình kinh hãi! Đổ máu! Việc này phỏng chừng có chút nghiêm trọng.
Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Trịnh Thu Lực đâu?
Tôn Kế Mẫn nói:
- Phó Chủ tịch huyện Vương. Việc này có chút phức tạp. Bắt đầu nghe nói là Chủ tịch xã Trịnh và Tư Mã Thiên cãi cọ nhau vì tranh bạn gái là Lưu Vi. Sau đó không biết như thế nào, hai người liền lao vào đánh nhau. Tiếp nữa, Tư Mã Thiên tìm được một cây côn đánh vào đầu Chủ tịch xã Trịnh. Cũng may mọi người tiến tới ngăn cản. Hiện tại Chủ tịch xã Trịnh bị một vết thương lớn trên đầu, đã đưa đến bệnh viện.
Sao sự việc lại lung tung lộn xộn như vậy? Vương Trạch Vinh vừa nghe việc này liền cảm thấy phức tạp. Theo hắn biết, Lưu Vi về sau đi theo Tư Mã Thiên, sao lại dính líu tới Trịnh Thu Lực chứ?
Đang nói chuyện, xe của Trịnh Chí Minh cũng tới. Trịnh Thu Lực là người của Trịnh Chí Minh, hiện tại Trịnh Thu Lực đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, y lập tức khẩn trương tới đây.
Giữ bộ mặt bình thản ngồi tại chỗ, Trịnh Chí Minh thực sự cực kỳ thất vọng về Trịnh Thu Lực. Hiện tại tình thế vô cùng phức tạp, vậy mà còn gây ra chuyện như vậy, thằng ranh này quả là vô dụng!
Sau khi nghe đầy đủ quá trình sự việc, Trịnh Chí Minh không hề nói câu nào lên xe trở về huyện, thậm chí còn không thèm gặp Trịnh Thu Lực. Lần này Trịnh Thu Lực gây chuyện quá lớn. Một Chủ tịch xã đánh nhau với người khác ngay trong văn phòng ủy ban nhân dân xã, còn bị người ta đánh cho vỡ đầu.
Trịnh Chí Minh có thể đi, Vương Trạch Vinh lại không thể đi được. Sự việc Trịnh Thu Lực này vẫn cần hắn đứng ra xử lý.
Vào bệnh viện xã Hoàn Thành, Vương Trạch Vinh thấy Trịnh Thu Lực trên đầu quấn băng, quần áo còn loang lổ nhiều vết máu.
- Phó Chủ tịch huyện Vương!
Nhìn thấy Vương Trạch Vinh, Trịnh Thu Lực thiếu chút nữa òa khóc. Y biết lần này đã tạo thành ảnh hưởng rất không tốt.
Đứng bên cạnh y chính là bạn gái cũ Lưu Vi.
Lưu Vi đứng đó lo lắng nhìn Trịnh Thu Lực.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Vương Trạch Vinh muốn hỏi đương sự chi tiết sự việc.
Trịnh Thu Lực nhìn mấy lãnh đạo xã đi theo, đỏ mặt cúi đầu không lên tiếng.
Lưu Vi ở một bên nói:
- Phó Chủ tịch huyện Vương, Thu Lực chỉ có chút hiểu lầm với Tư Mã Thiên, không có gì đâu.
Vừa mới nói tới đó, Trịnh Thu Lực vốn đang không nói gì chợt kích động hẳn lên, quát Lưu Vi:
- Đến giờ mà cô còn ôm lấy nó à!
Tiếp đó, Vương Trạch Vinh chậm rãi hỏi han, rốt cục biết được tình hình. Hóa ra, sở dĩ Lưu Vi đi theo Tư Mã Thiên, đầu tiên là coi trọng gia thế Tư Mã Thiên, một mặt nữa là Tư Mã Thiên thừa dịp cô say rượu liền cưỡng hiếp cô. Lưu Vi thấy sự việc đã tới mức đó, đành phải theo Tư Mã Thiên. Nhưng thật không ngờ chính là Tư Mã Thiên chỉ chơi bời với Lưu Vi mà thôi. Gần đây y đang cưa một cô gái khác, muốn bỏ Lưu Vi. Vì việc này, Lưu Vi mới tìm tới Trịnh Thu Lực. Trịnh Thu Lực mới biết được nguyên nhân đích thực Lưu Vi rời bỏ mình, lập tức giận dữ gọi Tư Mã Thiên tới nói chuyện. Kết quả không ngờ là thái độ của Tư Mã Thiên rất không tốt. Hai người càng nói càng nóng, kết quả tạo thành tình huống như vậy.
Bởi vì đánh người, Tư Mã Thiên cũng bị đưa vào đồn công an.
Sau khi hiểu rõ chuyện này, Vương Trạch Vinh cảm thấy tốt nhất là để Trịnh Chí Minh xử lý, liền giao cho Tôn Kế Mẫn tạm thời chủ trì công tác rồi quay về huyện.
Vương Trạch Vinh kể lại tỉ mỉ việc này cho Trịnh Chí Minh, sau đó nói:
- Hiện tại bộ máy của xã Hoàn Thành vẫn chưa được xây dựng hoàn chỉnh. Đề nghị huyện mau chóng hoàn thiện bộ máy xã Hoàn Thành. Còn có một việc, chính là việc của Tư Mã Thiên. Bố của anh ta là Tư Mã Minh, một lãnh đạo trên tỉnh. Có lẽ việc này sẽ ảnh hưởng lên tới tỉnh.
Hiện tại Trịnh Chí Minh cũng đang đau đầu vì việc này. Trịnh Thu Lực đánh nhau với ai thì không đánh, không ngờ lại dính vào trên tỉnh.
Bất kể như thế nào cũng không thể đắc tội lãnh đạo trên tỉnh, Trịnh Chí Minh liền nói:
- Lập tức nghiên cứu vấn đề xã Hoàn Thành.
Nhìn Vương Trạch Vinh đi ra ngoài, Trịnh Chí Minh thầm mắng một tiếng quỷ quái. Xã Hoàn Thành rốt cuộc là làm sao vậy? Mấy lãnh đạo đều gặp chuyện không may về vấn đề đàn bà. Chẳng lẽ đúng là vấn đề phong thủy như mọi người nói?
Trịnh Chí Minh càng nghĩ càng cảm tình huống ở xã Hoàn Thành có chút quái dị.
Nghe được xã Hoàn Thành lại xảy ra sự tình, mấy Huyện ủy thường ủy đều sớm tiến vào phòng họp.
Tả Chính nhíu mày nói:
- Xã Hoàn Thành sao toàn xảy ra việc nam nữ thế? Mấy lãnh đạo đều gặp vấn đề về việc này. Thế quái nào vậy? Chẳng lẽ xã Hoàn Thành có gì quái gở sao?
Nói ra lời này, chính y cũng cảm thấy hơi buồn cười.
Chu Lâm bĩu môi nói:
- Hiện giờ đàn ông nào nhìn thấy đàn bà mà chẳng muốn tiến thêm một bước nữa. Thật sự cần phải chỉnh đốn lại cán bộ của chúng ta, tăng mạnh giáo dục tố chất mới được.
Mấy người đàn ông nghe vậy cũng không nói gì. Mọi người đều biết tình hình của Chu Lâm, liền nghĩ thầm: "Chu Lâm cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì!"
Trịnh Chí Minh đi vào, mặt dài như cái bơm, đập bàn nói:
- Trịnh Thu Lực làm kiểu quái gì vậy? Đánh nhau dữ dội với người khác ngay trước mặt đông đảo quần chúng. Có còn bộ dạng của cán bộ lãnh đạo nữa hay không?
Dù sao Trịnh Thu Lực cũng là người của Trịnh Chí Minh, xảy ra sự việc như vậy, cũng chẳng ai hứng thú chế giễu làm gì, không ai nói gì cả.
- Trạch Vinh, cậu kể lại một lần cho mọi người nghe xem.
Trịnh Chí Minh nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh đành phải lại nói một lần quá trình phát sinh thế nào.
Nghe Vương Trạch Vinh kể lại xong, Trịnh Chí Minh nói:
- Từ sau khi Trạch Vinh và Giang Anh Hà rời đi, xã Hoàn Thành vẫn chưa chỉnh đốn được bộ máy. Thừa dịp này, tôi thấy nên tập trung nghiên cứu việc này một chút đi.
- Viên Chí Minh, các anh điều tra, khảo sát tình hình thế nào rồi?
Trịnh Chí Minh vẫn cho ban Tổ chức cán bộ nghiên cứu chọn người cho bộ máy của xã Hoàn Thành. Kỳ thật cũng chính là nghiên cứu xem người nào của y sẽ tiếp nhận các chức vụ. Vốn Trịnh Chí Minh là có ý để Trịnh Thu Lực làm bí thư, mặt khác phái một người làm Chủ tịch xã. Hiện tại sự việc trở nên nghiêm trọng, y biết Trịnh Thu Lực xem như không còn uy tín gì ở xã Hoàn Thành nữa. Đồng thời, y cũng cảm thấy Trịnh Thu Lực không có giá trị gì, liền quyết định hoàn toàn thay thế Trịnh Thu Lực.
- Qua sự điều tra khảo sát kỹ lưỡng của ban Tổ chức cán bộ, có hai người, một là đồng chí Lâm Bình, phó bí thư xã Điếu Tỉnh, một là đồng chí Dương Hỏa Nhị, phó chủ tịch xã Lão Quân. Cả hai người bọn họ đều phù hợp điều kiện, Tôn Kế Mẫn của xã Hoàn Thành cũng không tồi.
Trương Thuận Tường nói:
- Tôi thấy trải qua việc này, Trịnh Thu Lực xem như không còn uy tín ở xã Hoàn Thành nữa, đề nghị điều đến huyện công tác. Đảng ủy bí thư xã Hoàn Thành đề nghị đồng chí Dương Hỏa Nhị đảm nhiệm. Chủ tịch xã do đồng chí Lâm Bình đảm nhiệm.
Lâm Bình là người của Trịnh Chí Minh, Dương Hỏa Nhị lại là người của Trương Thuận Tường. Y hy vọng người của mình có thể chiếm được vị trí bí thư xã Hoàn Thành.
Trương Thuận Tường nói vậy khiến thần sắc của Trịnh Chí Minh âm thầm biến đổi. Trịnh Chí Minh vốn hy vọng Lâm Bình làm bí thư, vậy mà Trương Thuận Tường điên đảo ý tứ của mình, nhất định là do Trương Thuận Tường biết mình đang cần y nên mới dám thay đổi ý tứ của mình.
Cố gắng nín nhịn, Trịnh Chí Minh cười nói:
- Mọi người bàn chuyện này một chút đi.
Lý Duy Hà nói:
- Ý kiến của tôi là lựa chọn các đồng chí đang công tác tại xã Hoàn Thành. Bất kể là đồng chí Tôn Kế Mẫn hay là Lưu Minh Xuân đều có biểu hiện rất tốt trong công tác. Không nên vì một số đồng chí cá biệt mà có cái nhìn không đúng đối với tất cả các cán bộ của xã Hoàn Thành. Phải nhìn nhận vấn đề một cách biện chứng.
Trịnh Chí Minh cười nói:
- Lưu Minh Xuân đã báo cáo lên lựa chọn làm Chánh văn phòng Huyện ủy, lần này sẽ không suy xét cậu ta.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của đồng chí Duy Hà. Đồng chí Tôn Kế Mẫn vẫn luôn rất cố gắng trong công tác, cũng có uy tín rất cao ở xã Hoàn Thành. Tôi đề nghị đồng chí Tôn Kế Mẫn làm bí thư.
Thấy những người khác đều không lên tiếng, Trịnh Chí Minh đành phải nói:
- Vậy biểu quyết một chút. Ai đồng ý Tôn Kế Mẫn làm bí thư giơ tay.
Đám người Vương Trạch Vinh không cần hỏi cũng biết là có bốn người giơ Tay. Thiết Cương bỏ quyền, phản đối cũng có bốn phiếu.
Khi biểu quyết Dương Hỏa Nhị và Lâm Bình lại có bất ngờ, mỗi người đều có ba phiếu ủng hộ. Hóa ra vừa vặn chính là phiếu của hai phe Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh. Trương Thuận Tường ủng hộ Dương Hỏa Nhị, mà Trịnh Chí Minh lại ủng hộ Lâm Bình.
Thấy xuất hiện tình hình như vậy, đám người Trịnh hệ đều ngẩn người. Bọn họ đều không muốn xuất hiện tình huống như vậy.
Trịnh Chí Minh nhìn Trương Thuận Tường nói:
- Đều không quá bán. Hôm nay tiếp tục hay để lần sau bàn tiếp?
Lý Duy Hà nói:
- Bởi vì huyện hiện tại thiếu hai thường ủy, hơn nữa công tác của xã Hoàn Thành lại phải mau chóng khai triển, tôi thấy có lẽ căn cứ tình hình biểu quyết, ai nhiều phiếu được làm bí thư là tốt nhất.
Tả Chính nói:
- Như vậy không hợp quy củ, tôi đồng ý lần sau bàn tiếp.
Thấy tình huống như vậy, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi thấy hay là trước hết cứ điều Trịnh Thu Lực đi, để Tôn Kế Mẫn tạm làm bí thư. Chủ tịch xã để Dương Hỏa Nhị tạm thời làm. Được không?
Lữ Khai Trung và Chu Lâm lập tức tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của Vương Trạch Vinh.
Tuy rằng trong lòng Trịnh Chí Minh không muốn, nhưng thấy Vương Trạch Vinh đã điều Dương Hỏa Nhị lên, lại nhìn sang Trương Thuận Tường, vì không muốn đẩy Trương Thuận Tường sang phe Vương Trạch Vinh, Trịnh Chí Minh đành phải nói:
- Được rồi, tạm thời như vậy, chờ sau khi bổ nhiệm thường ủy xong sẽ thảo luận lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.