Trịnh Chí Minh từ Ủy ban thành phố đi ra thì gặp Bí thư huyện ủy Hồng Đô.
Cuộc sống của Trịnh Chí Minh thời gian gần đây không thoải mái như trước nữa. Có một Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm khiến hắn cảm thấy mình làm chuyện gì cũng bị bó buộc. Vừa nãy từ chỗ Lục Trung Thắng, Trịnh Chí Minh cũng hiểu tình hình trên thành phố. Tình hình trên thành phố cũng rất phức tạp. Quyền thế của Lục Trung Thắng không lớn như trước nữa. Lục Trung Thắng càng yêu cầu Trịnh Chí Minh cố gắng quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh.
Trịnh Chí Minh đang suy nghĩ thì Tạ Minh đã tiến tới bắt chuyện.
- Là bí thư Tạ.
Trịnh Chí Minh thấy Tạ Minh liền vui vẻ đưa tay tới bắt. Trong lòng hắn khá nghi hoặc. Tạ Minh này mặc dù chỉ là Bí thư huyện ủy nhưng lại là thường vụ thị ủy. Theo tin tức từ chỗ Lục Trung Thắng thì thấy Tạ Minh là người hệ Thôi Minh Hà, không quan hệ gì với Lục Trung Thắng. Hôm nay Tạ Minh uống nhầm thuốc hay sao mà chủ động chào hỏi hắn.
Bắt tay Trịnh Chí Minh, Tạ Minh cười nói:
- Bí thư Trịnh, bây giờ công tác xây dựng Đảng của huyện Khai Hà được lãnh đạo tỉnh ủy khen ngợi. Tôi đang định tổ chức một đoàn đến huyện Khai Hà học tập, không biết Bí thư Trịnh có chào đón không?
Thì ra là như vậy. Trịnh Chí Minh coi như hiểu rõ nguyên nhân mà Tạ Minh chủ động chào mình. Hắn vội vàng nói:
- Lãnh đạo đến huyện Khai Hà kiểm tra chỉ đạo công việc, tôi đại biểu huyện Khai Hà chào mừng ngài.
Tạ Minh là thường vụ thị ủy, Trịnh Chí Minh không dám nói chuyện như người cùng cấp, nói chuyện cũng hạ mình một chút.
- Ha ha, chủ yếu là muốn cho cán bộ trong huyện hiểu thêm về công tác xây dựng Hợp tác xã, không phải kiểm tra.
Tạ Minh cười nói.
- Không biết bí thư định bao giờ mang đội đến huyện Khai Hà để chúng tôi chuẩn bị.
Trịnh Chí Minh rất vui vì có người đến học tập kinh nghiệm, điều này nói rõ huyện Khai Hà có thành tích.
Tạ Minh sớm có chuẩn bị nên nói:
- Chúng tôi sẽ đến ngay.
Trịnh Chí Minh nhìn Tạ Minh rời đi, trong lòng lại đang suy nghĩ. Tạ Minh đến huyện Khai Hà học tập không thôi ư? Hay trong đó còn có ý đồ gì mà hắn không hiểu.
Trịnh Chí Minh suy nghĩ một chút rồi cảm thấy chuyện này cần phải hỏi ý kiến của Lục Trung Thắng. Nghĩ đến đây, Trịnh Chí Minh lại quay về phòng làm việc của Lục Trung Thắng.
Nghe Trịnh Chí Minh nói, Lục Trung Thắng nói:
- Chí Minh, Tạ Minh này nhất định có điều cần.
Trịnh Chí Minh nói:
- Em cũng nghĩ đến việc này, hình như Tạ Minh muốn gì đó. Hắn là một thường vụ thị ủy nên đâu cần làm lớn chuyện như vậy.
Cẩn thận suy nghĩ một chút về tình hình trong thành phố, Lục Trung Thắng không cảm thấy trong đó có vấn đề gì. Hắn lại nghĩ đến việc Tạ Minh muốn đến học tập kinh nghiệm rồi lắc đầu nói:
- Tạ Minh không biết đang làm gì. Mặc dù không hiểu rõ suy nghĩ của hắn nhưng có một điểm khẳng định đó là hắn không thể không công làm việc này. Chí Minh, hắn muốn đi thì cố gắng làm tốt công tác tiếp đón và không đắc tội hắn là được.
Trịnh Chí Minh và Lục Trung Thắng đang nói chuyện thì Tạ Minh đã gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
- Phó chủ tịch Vương, tôi là Tạ Minh Hồng Đô.
Tạ Minh bởi vì không mấy khi gặp Vương Trạch Vinh nên không thể không gọi chức vụ của Vương Trạch Vinh.
Không ngờ là Bí thư huyện ủy Hồng Đô Tạ Minh gọi tới, Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Là Bí thư Tạ, không biết Bí thư Tạ có chỉ thị gì?
Tạ Minh cười ha hả mà nói:
- Phó chủ tịch Vương, vừa nãy tôi đã nói chuyện với Bí thư Trịnh huyện anh, tuần này tôi sẽ dẫn một đoàn đến huyện Khai Hà học tập, trọng điểm chính là công tác xây dựng Hợp tác xã của huyện Khai Hà. Việc này tôi muốn hỏi Phó chủ tịch Vương có thời gian không?
Tạ Minh nói rất khách khí.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền vội vàng nói:
- Bí thư Tạ có việc chỉ cần ra lệnh một tiếng, tôi dù không rảnh cũng phải dành thời gian đi cùng ngài.
Tạ Minh cười ha hả mà nói:
- Cứ như vậy đi, đến lúc đó tôi phải đi cùng Phó chủ tịch Vương.
Vương Trạch Vinh mặc dù không gặp nhiều Tạ Minh nhưng hắn biết một chút về thường vụ thị ủy này. Người này là người hệ Thôi Minh Hà, trong Thị ủy thì đám Thôi Minh Hà có chút yếu một chút. Nguyên nhân chính là như vậy nên rất nhiều người muốn tranh thủ bọn họ.
Đoàn học tập mà Tạ Minh dẫn đến không nhiều, chỉ hơn 20 người. Nhưng Tạ Minh rõ ràng rất coi trọng việc này. Đài truyền hình huyện và báo huyện đều đi theo. truyện teen hay
Hồng Đô là thủ phủ của thành phố Hoa Khê, bởi vì có vị trí này nên đài truyền hình và tòa soạn đến có khả năng tốt. Các huyện khác đều thấy vinh dự vì có thể lên đài truyền hình Hồng Đô. Bởi vì lên mặt ở đó có thể hấp dẫn lãnh đạo thị ủy.
Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường đều đại biểu cho huyện Khai Hà tiếp đón đoàn của Hồng Đô. Dù nói như thế nào thì Tạ Minh cũng là thường vụ thị ủy mà.
Tạ Minh khoảng 40 tuổi và khá béo, nói chuyện rất rõ ràng.
Từ xa nghe được giọng của Tạ Minh, Vương Trạch Vinh nhớ lại về miêu tả những người như thế này. Người thấp mà giọng to rõ là thể hiện tướng làm quan. Chỉ cần có tướng mạo như vậy thì đều có thể làm quan.
Bởi vì bàn chỉ có khoảng mười người ngồi nên ngồi ăn với Tạ Minh cũng có lựa chọn. Vốn chỉ có bí thư, chủ tịch và phó bí thư ngồi cùng nhưng kết quả Tạ Minh lại điểm danh Vương Trạch Vinh cùng ăn.
Tạ Minh cười nói:
- Lần này đến huyện Khai Hà chủ yếu là học tập ở xã Hoàn Thành. Tôi không cần người khác, Phó chủ tịch Vương từng là bí thư xã Hoàn Thành nên hiểu rõ tình hình ở đây. Tôi muốn mời Phó chủ tịch Vương nói cho chúng tôi biết tình hình triển khai công tác xây dựng Hợp tác xã ở xã Hoàn Thành.
Tạ Minh nói thêm:
- Bí thư Trịnh, chủ tịch Trương, tôi điểm danh Phó chủ tịch Vương đi cùng mình, hai anh thấy thế nào?
Trương Thuận Tường cười nói:
- Bí thư Tạ muốn ai đi cùng xin cứ phân phó. Chúng tôi cam đoan để Bí thư Tạ thuận lợi trong công việc.
Trịnh Chí Minh cười cười nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Trạch Vinh, nhiệm vụ đi cùng Bí thư Tạ giao cho cậu. Cậu phải toàn lực hoàn thành mọi yêu cầu của Bí thư Tạ.
Việc này trước đó Tạ Minh đã nói với hắn, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi sẽ làm tốt công tác dẫn đường cho Bí thư Tạ.
Tạ Minh điểm danh Vương Trạch Vinh làm cho Trịnh Chí Minh giật mình. Hắn rốt cuộc biết được nguyên nhân mà Tạ Minh đến đây. Tạ Minh xem ra có mục đích là Vương Trạch Vinh.
Hai ngày đi cùng Tạ Minh, Vương Trạch Vinh cảm thấy Tạ Minh không chú ý mấy đến việc học tập công tác xây dựng Hợp tác xã. Đám cấp dưới đều nhờ các đồng chí xã Hoàn Thành đưa đến thăm quan phong cảnh.
Trong một khu nghỉ dưỡng lớn ở thôn Duyên Hà, Tạ Minh ngồi trên đó ngắm cảnh phía xa xa.
Bên cạnh y chính là nữ dẫn chương trình của đài truyền hình huyện.
Vương Trạch Vinh ngồi ở trước mặt y.
Mấy ngày nay, Vương Trạch Vinh cũng không còn xa lạ với Tạ Minh như lúc đầu nữa. Vương Trạch Vinh nói với Tạ Minh:
- Tạ ca, xã Hoàn Thành phát triển mặc dù tốt nhưng toàn huyện nếu muốn triển khai theo cách này thì cũng có khó khăn.
Tạ Minh giơ chén lên nhấp một ngụm rồi nói:
- Trà thôn Duyên Hà rất được.
Một lúc sau Tạ Minh nói tiếp:
- Công tác triển khai không nên nóng vội đạt thành tích. Trạch Vinh, phải đưa ánh mắt nhìn ra xa. Có những việc bây giờ không thể làm thì để tạm nó đó.
Lời này của Tạ Minh rất có lý. Trong chốn quan trường có một đạo lý đó là làm dần từng bước, nước chảy thành sông. Vương Trạch Vinh gần đây rất nôn nóng. Hắn vốn nghĩ nắm giữ được hầu hết thường vụ huyện ủy thì sẽ làm được việc. Nhưng theo tình hình bây giờ thì các phòng ban ở huyện Khai Hà có cản trở rất lớn. Người của Trịnh Chí Minh đang bắt đầu giở trò.
- Trạch Vinh, lần này nhân cơ hội Khả Dao ở đây, anh có thể nhờ cô ấy thi thoảng tiến hành đưa tin về anh, như vậy sẽ có lợi cho sự phát triển của anh.
Vương Trạch Vinh nhìn Khả Dao, hắn không biết nói gì về tên này của cô ta. Cô ta trông khá đẹp nhưng lại có cái tên dễ làm người ta hiểu lầm
- Vương ca, anh cứ yên tâm. Sau khi về chúng tôi sẽ chú ý đăng tin về huyện Khai Hà, đặc biệt liên quan đến anh.
Hác Khả Dao nói.
- Cảm ơn Tiểu Hác.
Vương Trạch Vinh vội vàng cười nói với đối phương.
Nhìn Hác Khả Dao, Vương Trạch Vinh không biết như thế nào mà trước mắt hắn lại hiện lên thân hình nóng bỏng của Diệp Ny Na.
Tạ Minh nói với Hác Khả Dao:
- Tiểu Hác, hôm nay cô và Trạch Vinh đã biết nhau. Sau này phải chú ý đưa tin về Trạch Vinh.
Sau khi xuống, Vương Trạch Vinh đã sớm hiểu được tại sao Tạ Minh là thường vụ thị ủy lại tốt với mình như vậy. Tạ Minh đây là nhằm vào chỗ dựa của hắn. Vương Trạch Vinh nhìn Tạ Minh thì thấy quan khí của đối phương rất nồng nặc.
Đây là một người đáng để quan hệ.
Hác Khả Dao đang nghi hoặc trong lòng. Tạ Minh đường đường là thường vụ thị ủy, y như thế nào mà lại coi trọng Vương Trạch Vinh như vậy. Chẳng lẽ Vương Trạch Vinh đúng là có chỗ dựa như mọi người nói? Nghĩ đến đây, Hác Khả Dao liền nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác. Nếu Vương Trạch Vinh thật sự có chỗ dựa mạnh như vậy, mình dựa vào hắn ta thì như thế nào? Đừng nhìn ả là một nữ dẫn chương trình nổi tiếng nhưng đây là do trao đổi về lợi ích. Nếu không coi trọng vẻ đẹp của cô thì tên trưởng đài háo sắc sao có thể đặt cô lên vị trí đó. Gần đây càng bắt đầu đòi cô hiến thân. Nhưng nếu không như vậy thì Hác Khả Dao sao có thể giữ được vị trí của mình bây giờ.