Quan Khí

Chương 264: Từng bước phát triển




La Trung Hoa cũng không biết trên thành phố nghĩ như thế nào mà lại đồng ý biện pháp Luân chuyển đất đai áp dụng trong toàn Huyện Đại Phường.
Nhìn các lãnh đạo xã, thị trấn ngồi đó đợi tin tức; La Trung Hoa nói:
- Tôi vừa nhận được điện thoại của Bí thư Tiền, Thị ủy đã quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai trong toàn Huyện Đại Phường.
Nhìn các lãnh đạo xã, thị trấn rất hưng phấn, La Trung Hoa nói tiếp:
- Việc này Huyện ủy toàn quyền giao cho Ủy ban huyện tiến hành. Cách thức cụ thể sẽ do Chủ tịch Vương quyết định.
Nghe La Trung Hoa nói như vậy, Vương Trạch Vinh biết hắn vẫn có ý né trách trách nhiệm. Hắn cũng biết La Trung Hoa trước khi hiểu rõ ý đồ của cấp trên thì không thể nào nói rõ mình tham dự vào. Cho nên hắn cũng không quá mức để ý suy nghĩ của La Trung Hoa. Chỉ cần tên La Trung Hoa này không quấy rầy hắn là được.
Vương Trạch Vinh vung tay lên nói:
- Sáng mai mời mọi người đến phòng họp lớn ở Ủy ban huyện nghiên cứu công tác Luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh vừa vào nhà, Long Hương Băng đã mang một cốc trà Tiên vụ lên. Long Hương Băng ở đây mấy tháng nên đã thay đổi nhiều, cả người trông càng lúc càng đẹp hơn.
Vương Trạch Vinh nhấp một ngụm trà rồi bắt đầu suy nghĩ về công tác ở Huyện Đại Phường. Luân chuyển đất đai là một biện pháp giải quyết vấn đề cơm ăn của nông dân, nhưng công việc này không phải thuốc vạn năng. Huyện Đại Phường thông qua Luân chuyển đất đai có thể xử lý đất bỏ hoang. Nhưng mà muốn kinh tế Huyện Đại Phường phát triển thì chỉ riêng Luân chuyển đất đai là không đủ, phải có những sản phẩm có tính trụ cột mới được. Như vậy tài chính Huyện Đại Phường mới có thể thay đổi về bản chất. Lần này trên Thị ủy đồng ý Luân chuyển đất đai trong phạm vi toàn Huyện Đại Phường, đây là chuyện tốt. Hắn phải dùng hết khả năng lợi dụng việc này để điều chỉnh cơ cấu sản phẩm.
Vương Trạch Vinh gõ gõ ngón tay lên thành ghế, hắn càng nghĩ càng nhiều và tiền hành phân tích tình hình các xã, thị trấn.
Long Hương Băng đang làm việc thấy Vương Trạch Vinh chăm chú suy nghĩ như vậy, trong lòng nàng cảm thấy rất ấm áp. Từ sau khi đến làm bảo mẫu ở nhà Vương Trạch Vinh, nàng đã yêu cuộc sống này. Mỗi ngày thấy được Vương Trạch Vinh, nàng như thấy được người đàn ông của mình về nhà vậy.
Trong phòng họp Ủy ban huyện, lãnh đạo các xã, thị trấn đều tươi cười ra mặt. Hôm qua bọn họ gọi điện thoại về thông báo, lãnh đạo xã đều thở phào nhẹ nhõm. Thấy Thị trấn Vương Gia Bá phát triển, bọn họ đều nóng lòng. Thường thường kinh tế phát triển sẽ quyết định đến chiếc mũ trên đầu lớn hay nhỏ. Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá - Tấn Tổ Nghĩa đã đi đầu trong việc này, nếu như để cho bọn họ tiếp tục phát triển thì chênh lệch giữa mọi người sẽ càng lúc càng lớn. Nhưng tình hình bây giờ thì tốt hơn rồi. Chỉ cần trên huyện đồng ý tiến hành Luân chuyển đất đai ở xã của họ, họ tin rằng địa bàn của mình phát triển không kém gì Thị trấn Vương Gia Bá.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, đám lãnh đạo xã đều vội vàng đứng lên. Vương Trạch Vinh trong mắt mọi người bây giờ không khác gì thần tài. Sau khi Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường, Huyện Đại Phường phát triển thấy rõ. Huyện thành phát triển lại càng mạnh hơn. Bây giờ Vương Trạch Vinh lên tỉnh một chuyến mà đã khiến cho Thị trấn Vương Gia Bá phát triển như vậy. Mọi người đều biết chỉ có đi theo Vương Trạch Vinh thì mới có cơ hội.
Khương Khai Đại vừa dựa vào Vương Trạch Vinh đã lên làm phó chủ tịch huyện, Chiêm Lệ Quyên thì được vào thường vụ huyện ủy. Hác Duệ Quân thì cũng trở thành bí thư đảng ủy và trưởng phòng Công an huyện; Lưu Kiến phòng Tài chính cũng có quyền càng lúc càng lớn.
Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Hôm nay tôi muốn nói về chuyện tiến hành Luân chuyển đất đai trong toàn huyện. Trên thành phố bây giờ đã đồng ý với việc này. Nhưng Luân chuyển đất đai không phải vạn năng, nếu như ai có suy nghĩ chỉ cần làm Luân chuyển đất đai là đủ thì nhất định không thể làm tốt. Luân chuyển đất đai chỉ là một biện pháp để phát triển kinh tế. Nếu muốn chính thức phát triển xã, thị trấn của các anh thì phải lợi dụng Luân chuyển đất đai để điều chỉnh cơ cấu sản xuất. Lợi dụng Luân chuyển đất đai để tạo ra các ngành sản xuất trụ cột.
Vương Trạch Vinh nói đến đây liền nhìn quanh xem các lãnh đạo bên dưới có coi trọng lời mình nói không? Bây giờ các vị lãnh đạo xã này có lẽ chỉ là xem làm như thế nào học tập Thị trấn Vương Gia Bá mà thôi?
Thấy tình hình như vậy, Vương Trạch Vinh nói với Mã Giới Yên:
- Lão Mã, công tác thống kê đất ở các xã, thị trấn vẫn do anh tiến hành, nhất định phải phân chia tốt. Mỗi nơi có tình hình khác nhau, không thể theo cùng một mô hình.
Mã Giới Yên gật đầu nói:
- Các xã, thị trấn rất nhanh sẽ có phân chia rõ ràng.
Mã Giới Yên gần đây vẫn làm công tác này nên đã quen. Vì vậy hắn không thấy có áp lực gì hết.
Vương Trạch Vinh nhìn Tấn Tổ Nghĩa rồi nói:
- Lão Tấn. Anh là Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá, đồng thời cũng là chủ nhiệm tổ lãnh đạo công tác Luân chuyển đất đai, anh phải quan tâm một chút về chuyện cho thuê đất ở các xã. Lần trước khi lên tỉnh thành, các thương nhân trên tỉnh đã để lại cách liên lạc, anh cần phải phối hợp với các xã để thu hút các thương nhân này đến Huyện Đại Phường.
Tấn Tổ Nghĩa lập tức đáp ứng.
Thấy công việc được phân phối khá tốt, Vương Trạch Vinh nói thêm:
- Công tác Luân chuyển đất đai lần này nhất định phải chú ý đến sản xuất trụ cột. Tôi đề cập mấy điểm quan trọng sau, mọi người khi làm việc nên chú ý. Thị trấn Liên Sơn vốn là nơi trồng trà chính trong huyện, trà Tiên vụ là loại có phẩm chất rất tốt. Các anh không thể bỏ qua ngành sản xuất này. Tôi đề nghị thị trấn dành nhiều công sức trong việc này, biến ngành trồng chè và tiêu thụ là sản phẩm trụ cột của thị trấn.
Vương Trạch Vinh bây giờ rất chú ý đến trà Tiên Vụ, hắn hy vọng có thể phát triển loại trà này.
Bí thư thị trấn Liên Sơn gật đầu nói:
- Chúng tôi cũng nghĩ như vậy nhưng do trước đó không có tài chính. Nếu như có nhà đầu tư lớn đi vào, tôi nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Nhìn lãnh đạo thị trấn Vân Xuất, Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trấn Vân Xuất vốn không có đặc sản, nhưng đường cao tốc lại trực tiếp đi qua thị trấn, giao thông rất thuận tiện. Bây giờ các nhà đầu tư sẽ đến Huyện Đại Phường nhiều hơn, các anh phải cố gắng trong mấy lĩnh vực như phục vụ, ăn uống, nhà nghỉ...
Nhìn lãnh đạo thị trấn Khê Thủy, Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trấn các anh có điểm đặc biệt là tài nguyên núi phong phú, không nên nghĩ tất cả đất đều có thể cho thuê. Phát triển các Nhà máy phát điện cũng là ưu thế của các anh. Đến lúc đó tôi sẽ giúp các anh kéo mấy nhà đầu tư thủy điện tới.
Hắn tin rằng chỉ cần tuyên truyền đúng mức thì sẽ có không ít nhà đầu tư đến dồn tiền xây Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường.
Trương Trường Dân – Chủ tịch thị trấn Khê Thủy nói:
- Không có cách nào mà, đất ở thị trấn chúng tôi kém các nơi khác, núi nhiều, sông nhiều nên chỉ có thể phát triển ở phương diện này.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Thị trấn các anh về sau sẽ chiếm tỉ lệ rất lớn trong cơ cấu sản xuất của Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh rất chú ý đến việc phát triển thủy điện. Bây giờ Quán Hà đang rất thiếu điện, nếu thực sự có thể xây dựng Nhà máy phát điện thì sẽ rất lãi.
Tấn Tổ Nghĩa vội vàng nói:
- Chủ tịch Vương, Thị trấn Vương Gia Bá chúng tôi có gì tốt để phát triển?
Bí thư thị trấn Thạch Kiều - Trương Quả Minh bực mình nói:
- Ông phải biết đủ chứ. Bây giờ cái gì tốt đều chạy đến Thị trấn Vương Gia Bá, ông bây giờ còn là chủ nhiệm nữa. Vì vậy phải suy nghĩ cho mọi người chứ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bí thư Quả Minh nói đúng, Tổ Nghĩa phải biết rõ vị trí của mình. Anh bây giờ là chủ nhiệm văn phòng Luân chuyển đất đai toàn huyện, nghĩ chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho lợi ích toàn huyện mới được. Xu thế phát triển của Thị trấn Vương Gia Bá bây giờ rất được, tôi đoán trồng hoa sẽ thành ngành trụ cột của các anh, phải chú ý ngành này mới được. Nếu như nắm bắt tốt thì Thị trấn Vương Gia Bá sẽ phát triển mạnh. Ngoài ra than ở Thị trấn Vương Gia Bá cũng rất phong phú, nhất định phải phát triển ngành khai thác than.
Vương Trạch Vinh nói với Bí thư thị trấn Thạch Kiều:
- Bí thư Quả Minh cũng không cần gấp. Thị trấn các anh có tài nguyên đá rất phong phú, lần này trong danh sách lưu lại thì có hai người làm trong ngành nay. Bọn họ hy vọng có thể đến Huyện Đại Phường gia công đá. Đây là cơ hội đối với các anh, phải kéo bọn họ đến.
Cố Minh – Chủ tịch xã Ánh Hồng cười nói:
- Xem ra chúng tôi làm ngành du lịch rồi.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Xã các anh có tài nguyên suối nước nóng phong phú, cảnh các nơi cũng đẹp. Nếu như có thể thu hút khách du lịch thì tin rằng sẽ phát triển rất nhanh.
Vương Trạch Vinh nhắc đến từng xã, thị trấn. Tám thị trấn, ba xã đều được xác định các mục tiêu trọng điểm.
Nghe Vương Trạch Vinh phân tích, lãnh đạo các xã, thị trấn đều hưng phấn. Vương Trạch Vinh đã chỉ cho bọn họ một con đường để phát triển.
Hội nghị rất nhanh kết thúc, lãnh đạo các xã, thị trấn lập tức về triển khai công việc.
Vương Trạch Vinh gọi Tấn Tổ Nghĩa vào phòng mình rồi nói:
- Lão Tấn, biết sao tôi gọi mình anh tới đây không?
Tấn Tổ Nghĩa lắc đầu nói:
- Có thể là do công tác Luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Tấn, tôi rất hy vọng vào anh, hy vọng anh có thể đạt được thành tích trong công việc. Tôi biết anh là Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá, trong lòng nhất định sẽ suy nghĩ đến sự phát triển của thị trấn mình. Tôi hy vọng anh nhìn xa hơn. Sau khi công tác toàn huyện phát triển, anh cũng có thành tích.
Tấn Tổ Nghĩa là người thông minh, hắn biết Vương Trạch Vinh đang chỉ điểm mình nên cảm kích nói:
- Xin Chủ tịch Vương yên tâm. Trong công tác, tôi đầu tiên là chủ nhiệm văn phòng, tôi quyết không làm Chủ tịch Vương thất vọng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Công tác Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá về cơ bản đã xong, bước tiếp theo là ổn định phát triển. Công tác chủ yếu của anh chính là giúp đỡ và hướng tới ngành sản xuất mũi nhọn. Bây giờ còn ai có nhu cầu thuê đất thì anh chuyển đến các nơi khác.
Tấn Tổ Nghĩa gật đầu nói:
- Chủ tịch Vương yên tâm, tôi nhất định làm tốt.
Nhìn Tấn Tổ Nghĩa đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Tấn Tổ Nghĩa này rốt cuộc như thế nào thì phải xem xem thao tác Luân chuyển đất đai trong toàn huyện. Nếu như hắn công tâm làm cũng được thì sẽ trọng dụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.