Quan Khí

Chương 310: Huyện thành mới




Huyện ủy và Ủy ban huyện tỏ vẻ quan tâm đối với các đồng chí đã về hưu nên đã mời bọn họ đến thăm quan huyện thành mới. Vương Trạch Vinh còn tự mình đi cùng bọn họ.
Khi Huyện Đại Phường mới bắt đầu tiến hành Luân chuyển đất đai, mấy lão già này không thèm để ý tới, hơn nữa còn có một số người chạy lên cấp trên tố cáo Huyện Đại Phường, rất bất mãn đối với Vương Trạch Vinh. Bây giờ để bọn họ cảm nhận sự thay đổi của Huyện Đại Phường thì xem còn nói gì được nữa hay không?
Bởi vì tiền sửa chữa huyện thành cũ quá cao, vì vậy sau khi nghiên cứu Huyện ủy quyết định xây dựng một khu ở gần địa điểm cũ. Sau những cố gắng về mọi mặt, bây giờ huyện thành mới về cơ bản đã xong.
Đi lại trên đường trải nhựa sáng bóng đúng là làm cho người ta than thở. Đồng chí Lưu Minh Huy – cựu Bí thư huyện ủy nói:
- Không ngờ chỉ trong vòng một hai năm Huyện Đại Phường lại thay đổi lớn như vậy.
Các đồng chí này bình thường căn bản không quan tâm đến Huyện Đại Phường, lần này đột nhiên đến đây thấy Huyện Đại Phường có nơi đẹp như vậy liền vừa khiếp sợ, đồng thời cũng khẳng định công tác của Huyện Đại Phường.
Tiền Bảo Duy – cựu Chủ tịch huyện cũng thở dài nói:
- Huyện thành mới so sánh với trước kia thì đúng là từ một nông thôn phát triển lên thành phố.
Lời lão nói đúng là có cảm giác ếch ngồi đáy giếng.
Hai bên đường trồng rất nhiều cây xanh và hoa, xe cũng bắt đầu chạy vào một tiểu khu.
Các lão đồng chí tiến vào xem khu nhà, Chủ tịch huyện Mao Hiếu Lễ cười nói:
- Huyện suy nghĩ đến các đồng chí lão thành ở các khu nhà cũ nên đã quyết định xây dựng một khu nhà, mọi người đều có thể chọn một căn phòng ở đây.
Mọi người lúc trước khi biết Ủy ban huyện muốn đổi nhà bọn họ đến nơi này thì không muốn, bây giờ thấy tận mắt nơi này, đặc biệt là các phương diện cuộc sống nên mọi người đều muốn vào đây ở.
Một lão già cười nói:
- Huyện ủy đối với chúng tôi thật tốt, phòng như thế này thì trước đây chúng tôi không dám nghĩ đến. Chúng tôi coi như cũng được hưởng thụ thành quả của sự phát triển.
Một lão cán bộ nói:
- Đổi phòng mà không phải bỏ tiền, chúng ta đúng là nhờ ơn của quốc gia.
Mọi người đều bắt đầu có ấn tượng tốt đối với bộ máy lãnh đạo huyện hiện nay.
Cả quá trình đi theo Vương Trạch Vinh chỉ cười. Sau khi huyện thành mới xây xong, đám người vẫn luôn phê phán Vương Trạch Vinh bắt đầu im tiếng. Lần này Vương Trạch Vinh quyết định đổi chỗ ở cho đám người kia chính là có một mục đích để bọn họ cảm thấy chỗ tốt của cải cách và sự phát triển.
Lòng người vốn là như vậy, cho dù là ai thì cũng phải cân nhắc cho lợi ích của mình, nhất là các người đã về hưu. Thấy huyện coi trọng bọn họ như vậy thì suy nghĩ của bọn họ nhất định sẽ thay đổi.
Thực ra chuyện đổi phòng cho các cựu cán bộ thoạt nhìn thì huyện bị thiệt, nhưng từ ý nghĩa nào đó sẽ khiến các cựu cán bộ không còn có mấy người oán giận nữa. Sau khi chuyển đổi thì việc giải tỏa nhà cũng không còn khó khăn nữa.
Cựu Bí thư Lưu Minh Huy kéo Vương Trạch Vinh lại mà nói:
- Tiểu Vương, nói thật lòng thấy Huyện Đại Phường biến hoá nhiều như vậy, những lão già như tôi rất vui mừng. Mới đầu tôi đúng là có ý kiến với công tác Luân chuyển đất đai, chẳng qua từ sự phát triển của Huyện Đại Phường có thể thấy cậu làm rất đúng. Bây giờ thấy Huyện Đại Phường thay đổi từng ngày như vậy, tôi rất vui mừng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Bí thư, quan trọng là do chính sách của Đảng bây giờ rất tốt, sau này cần các cựu cán bộ ủng hộ mạnh hơn nữa trong công tác.
Lưu Minh Huy nói:
- Từ sau khi cậu đến Huyện Đại Phường, tôi vẫn quan sát công việc của cậu. Cậu đúng là một người hết lòng vì nhân dân. Chỉ cần chúng tôi có thể làm gì thì cậu cứ nói. Trên thành phố hay tỉnh cũng coi như cho chúng tôi chút mặt mũi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Vậy cảm ơn lão Bí thư.
Hắn cũng không hy vọng những người này nói giúp mình, chỉ cần những người này đừng cản trở là được. Đừng thấy bọn họ đã lui ra nhưng có sức ảnh hưởng rất lớn.
Lúc này một cựu phó chủ tịch huyện đi tới kéo Vương Trạch Vinh sang bên mà nói:
- Bí thư Vương, thằng ba nhà tôi bây giờ đang làm thư ký cho lãnh đạo trên thành phố, sau này hy vọng Bí thư Vương chiếu cố một chút.
Nhìn lão già này, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Con trai thứ ba của ngài ở trên thành phố, tôi mới là Bí thư huyện ủy thì muốn giúp cũng không được mà.
Lão già cười nói:
- Con trai thứ ba của tôi tên là Lâm Động Sơn. Tôi nghe nói trên thành phố có người đang có ý với cậu, cậu phải đề phòng một chút mới được.
Lão già không đầu không đuôi nói ra tin tức này với Vương Trạch Vinh, đây rõ ràng là muốn bán cho Vương Trạch Vinh chút ân tình.
Vương Trạch Vinh cũng biết người tên Lâm Động Sơn kia, đó đúng là thư ký của phó thị trưởng thường trực Phan Tiến. Chuyện có thể do tên này nói ra thì trên thành phố đúng là có không ít người đang phản đối mình.
Các cựu cán bộ thấy được huyện thành mới được xây dựng rất tốt, cũng biết Huyện Đại Phường đã không còn là huyện nghèo nữa.
Tốc độ xây dựng nơi này rất nhanh, ngoại trừ mấy công trình cao và lớn ra thì trụ cột đã xong. Sau khi đi một vòng, các cựu cán bộ đã có ấn tượng đối với huyện thành mới. Xe chạy vào Huyện ủy, các cựu cán bộ đi vào hội trường.
Vương Trạch Vinh quyết định triệu tập hội nghị báo cáo tình hình toàn huyện để cho các cựu cán bộ hiểu rõ hơn sự phát triển của Huyện Đại Phường.
Các cựu cán bộ đều là những người ở vị trí cao, bây giờ ngồi trong phòng họp đều để lộ khí thế của lãnh đạo.
Thấy Vương Trạch Vinh mời các cựu cán bộ đến họp, trưởng phòng Cựu cán bộ cảm thấy trách nhiệm rất nặng.
- Mọi người đã đến rồi ư. Hội nghị hôm nay của chúng ta chính là báo cáo tình hình trong huyện với các lão lãnh đạo, không phải là phê bình hay chỉ trích mọi người.
Vương Trạch Vinh mở đầu hội nghị như vậy.
Một lão già đứng lên nói:
- Mọi người có phát biểu thì nói ngắn thôi, tôi còn phải về đón cháu.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Được, chỉ nói sơ qua về tình hình Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh bắt đầu nói từ công tác Luân chuyển đất đai, giảng giải từng hạng mục xảy ra trong gần một năm qua ở Huyện Đại Phường. Đặc biệt thông qua thời gian gần năm mà Huyện Đại Phường đã thoát khỏi tình trạng huyện nghèo khó.
Các cựu cán bộ hầu hết đều có con cái ở Huyện Đại Phường, bình thường khi bọn họ về nhà đều nói một ít tình hình trong huyện. Nhưng bây giờ nghe Vương Trạch Vinh thông báo từng hạng mục, mọi người không còn gì để nói nữa. Vương Trạch Vinh người ta làm thật ăn thật, Huyện Đại Phường thoát nghèo là thành tích rất rõ ràng. Huyện Đại Phường có biến hoá như vậy đúng là không thể không có Vương Trạch Vinh.
Lưu Minh Huy là người khá có uy tín. Sau khi Vương Trạch Vinh nói xong, lão là người đầu tiên lên tiếng:
- Tôi từng là Bí thư huyện ủy Đại Phường, bây giờ nghe đến tình hình phát triển của huyện, tôi thấy mình rất xấu hổ. Tôi chỉ nói một điều, các đồng chí có thể làm cho Huyện Đại Phường thoát nghèo là thành tích rất lớn, là công lao rất lớn. Huyện Đại Phường muốn thoát nghèo, lời này đã nói trong rất nhiều năm. Ngay cả tôi lúc đó cũng suy nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng không thực hiện được. Lúc đầu khi Huyện Đại Phường tiến hành Luân chuyển đất đai, tôi cũng phản đối, thậm chí còn phản ánh lên thành phố. Nhưng bây giờ tôi thấy mình đã sai. Mấy trăm ngàn hộ dân Huyện Đại Phường thật sự đã thoát nghèo. Đầu tiên đó là giải quyết được vấn đề cuộc sống của nông dân, sau đó là giúp quốc gia tiết kiệm được các chi phí, rất giỏi. Đừng nhìn đã về hưu thì không làm được gì. Sau này chỉ cần là chuyện có lợi cho nhân dân thì chúng tôi nhất định sẽ đứng ra kêu gào mọi người ủng hộ.
Lưu Minh Huy này không phải bình thường, trong các hội nghị của phòng cựu cán bộ thì lão đều là người đầu tiên nhảy ra phê bình công tác của lãnh đạo huyện. Trong mắt của các lãnh đạo huyện thì đó là một kẻ vừa thối vừa cứng đầu. Không ngờ hôm nay Lưu Minh Huy lại đứng ra ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Hội nghị diễn ra rất thành công.
Ngồi trong phòng làm việc của mình, Vương Trạch Vinh nhớ lại tình hình hôm nay. Hắn biết nguyên nhân mà đám cựu cán bộ không gây loạn đó là thấy được Huyện Đại Phường thay đổi, hơn nữa còn được đổi cho một nhà mới. Đương nhiên đám người Lưu Minh Huy chủ yếu là do thấy Huyện Đại Phường thay đổi.
Huyện thành mới được xây dựng với phương pháp mới, các khu nhà ở toàn bộ đều được dùng với cơ chế thị trường, giao cho các công ty xây dựng phụ trách. Làm đường đều được chia đoạn rồi dùng phương thức các nhà đầu tư bỏ tiền ra làm, Ủy ban huyện sẽ đưa ra các chính sách ưu đãi. Bây giờ khó khăn nhất là chính quyền không có tiền đi xây trụ sở mới.
Đương nhiên ở việc này chính quyền không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể đi một bước học một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.